"Ông chủ Diệp, cô này là…" Hiệu trưởng Lý còn muốn làm ra bộ dáng đa͙σ mạo một chút, nhưng khi lão thấy bộ ngực vĩ đại cùng cặp mông phì nhiêu của ả tiếp viên số 03, liền hưng phấn đến nói không nên lời, lập tức kéo 03 vào mà vồ vập.
"Ông chủ, tiếp viên đáng giá năm trăm đồng của chúng ta cũng đem ra phục vụ Hiệu trưởng sắc lang kia sao?" Ra khỏi cửa phòng Tóc xù có chút không phục hỏi Diệp Đại Vĩ.
"Ai nói chúng ta cho không, tao miễn phí ca hát, chứ không miễn phí gái. Mày lén gọi điện thoại nói cho 03, bảo nó sau khi tên kia xong chuyện, lập tức đòi tiền, nói đây là quy định ở đây, làm xong việc thì phải tính tiền tại trận, không nằm trong phạm vi tính tiền của nhà hàng Karaoke" Diệp Đại Vĩ âm hiểm cười cười,"Tao thấy hắn cũng sẽ không chịu trả, để khi hắn muốn tìn chúng ta, chúng ta lại không có ở đó, 03 lại không cho hắn đi ra ngoài, chúng ta có muốn giúp hắn cũng không có biện pháp. Lão Hiệu trưởng này nhất định sợ chuyện, sợ 03 làm to chuyện nhất định phải thòi tiền ra".
"Vậy không sợ hắn về sau không chịu giúp chúng ta chơi tên thầy giáo kia sao?" Tóc xù lo lắng hỏi.
"Không sợ, nếu lão không làm cho tao, tao sẽ bảo con nhỏ kia lên tố cáo tại Cục Giáo dục, cái chức Hiệu trưởng này của hắn cũng khó mà giữ. Hắn hiện tại đã lên chung một thuyền, không có biện pháp xuống nữa, ha ha ha" Diệp Đại Vĩ đại cười. Đối phó với người như vậy, hắn rất có biện pháp, huống chi là lão Hiệu trưởng Lý này cũng không có bối cảnh gì.
"Hôm nay cho hắn hai ngàn, trừ năm trăm chơi gái, hắn còn kiếm được một ngàn rưỡi, cũng không tệ rồi" Nghĩ tới Trần Thiên Minh rất nhanh sẽ bị hắn chơi cho chết, Diệp Đại Vĩ đích trong lòng như nở hoa.
"Ông chủ, trong khoảng thời gian này tên thầy giáo kia không hiểu vì sao cứ ở tại trường học, không có đi xe máy về lại thành phố. Nếu nhìn thấy, tôi nhất định sẽ đánh cho hắn tàn phế" Tóc xù hung hăng nói. Hắn làm sao biết, trong khoảng thời gian này Trần Thiên Minh vì tiết kiệm thời gian, đã bảo Lâm Quốc lái xe đưa đón hắn về trường học.
"Mày canh kỹ cho tao, nếu phát hiện ŧıểυ tử này ở một mình, lập tức đánh tàn phế nó cho tao. Mẹ nó, thứ gì mà tao không chiếm được, người khác cũng đừng mong chiếm được" Nghĩ tới con ŧıểυ tiện nhân Hà Đào kia đang rêи ɾỉ dưới thân của Trần Thiên Minh, Diệp Đại Vĩ lại tức muốn hộc máu, nhất định phải hủy Trần Thiên Minh kia đi.
"Tôi nhất định sẽ phế hắn" Tóc xù nghiến răng nói.
"Ông chủ Lý, anh muốn ca bài nào nè?" 03 một bên thỏ thẻ, một bên đưa remote cho Hiệu trưởng Lý.
"Ca cái gì cũng được? Tay của em thật mềm!" Hiệu trưởng Lý thừa dịp cơ hội nhận remote mà vuốt ve tay của 03.
"Anh xấu quá à! Sờ tay người ta" 03 nửa rụt nửa không, thỉnh thoảng lại dùng hai quả núi lửa kia cạ sát vào cánh tay Hiệu trưởng Lý, làm cho yết hầu của Hiệu trưởng Lý phát khô, ở dưới cứ như muốn đục quần mà chui ra.
"Em nói anh xấu, anh sẽ xấu cho em xem" Hiệu trưởng Lý lời còn chưa nói xong, liền đem bànt ay thô kệch chộp lấy hai quả núi lửa kia. "Mẹ ta ơi! Lớn như vậy, tay của ta còn không bao hết được, size bao nhiêu đây?" Hiệu trưởng Lý vừa vuốt ve nắn bóp vừa nghĩ tới cái túi da của con sư tử cái ở nhà, thật sự là là khác nhau một trời một vực.
"Đừng, đừng mà, đừng mà…" Tuy 03 đối với tên già dê mập ù này rất xem không vừa mắt, nhưng vì tiền, chỉ có thể làm ra bộ dáng thực là hứng thú.
"Em tên gì nè?" Hiệu trưởng Lý một tay dùng sức vần cái núi thịt căng tròn, một tay bắt đầu luồn xuống dưới váy 03.
"Anh cứ gọi em là 03 là được rồi, đây là quy củ ở đây, chỉ gọi số chứ không gọi tên, anh đừng mà…" 03 tại thời điểm này đã chụp lấy tay của Hiệu trưởng Lý. Kinh nghiệm cho 03 biết khi nào thì không nên cho mấy tên già dê này dễ dàng lấn tới, vậy sẽ rất khó mà moi tiền.
"Người đẹp, anh muốn mà, đến đây cho anh sờ tý" Hiệu trưởng Lý gạt tay 03 mà ngựa quen đường cũ luồn vào dưới váy, lão đã không thể không chế bản thân, có cảm giác như toàn thân bốc lửa, như sắp bùng nổ vậy.
"Đừng…" 03 bộ dáng rất say mê, nằm ở trên sô pha, tay chân xoãi ra, mặc Hiệu trưởng Lý tung hoành.
"Bảo bối, em thật sự là ngon lành! Cái nào lên thì lên, cái nào xuống thì xuống. Anh cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp em nào gợi cảm như vậy. 03, anh sẽ nhớ số của em. Anh sau này sẽ thường xuyên tới" Hiệu trưởng Lý trong mắt lúc này chỉ có da thịt trắng bóc của 03.
"Ông chủ, 03 cũng rất thích anh, anh thật cường tráng. Anh phải nhớ thường xuyên tới tìm 03 đó! 03 sẽ luôn nhớ đến anh" 03 một mặt chăm sóc phía dưới của Hiệu trưởng Lý, một mặt nũng nịu nói.
"Vậy đêm nay em phải hầu hạ anh cho tốt, làm cho anh sướиɠ, sẽ không quên em đâu" Hiệu trưởng Lý cảm thấy đêm nay thật không uổng, có được một em út ngon như vậy, thật sự là cực phẩm ở trên giường.
Hiệu trưởng Lý cấp bách cởi sạch đồ trên người 03, 03 vặn vẹo thân thể đầy đặn của nàng ta để cho Hiệu trưởng Lý thuận lợi hơn. 03 hôm nay mặc một bộ nội y nửa trong suốt gợi cảm, trước mắt Hiệu trưởng Lý bây giờ chỉ có nội y cùng thân thể trắng như tuyết, làm cho mắt lão phát ra âm quang sáng rực, nuốt nước miếng ừng ực.
"Thật là lớn" Hiệu trưởng Lý cầm lấy cái áo ngực to gần bằng cái đầu của hắn, chắc phải tới số 44!
03 nhìn thấy Hiệu trưởng Lý nước miếng chảy ròng ròng, trong lòng ghê tởm không nói nên lời, nhưng vẫn phải tươi cười nghênh đón.
"Bốp… mông thật là co dãn" Hiệu trưởng Lý dâm dật cười lớn.
"Ông chủ à, anh thật xấu" 03 rêи ɾỉ nói.
"Sẽ còn xấu nữa! Đến đây, anh muốn vừa hát vừa tiếp em" Hiệu trưởng Lý nói xong, lập tức thoát y, sau đó liền đè lên người 03, tách hai đùi của nàng ta ra mà tấn công, cứ như là chiến sĩ vung thương mà xông pha chiến trận vậy, muốn dùng lực lượng mạnh nhất mà cướp phá trận địa của đối phương.
"A…" 03 khoa trương kêu lên "sướиɠ quá… Mạnh lên… Đúng rồi, mạnh nữa lên… Em muốn… Nhanh nữa lên ông chủ… Ông chủ… Anh thật mạnh mẽ… Em muốn…" 03 liều mạng hô lớn, dù sao phòng Karaoke cũng cách âm rất tốt, cửa lại khóa chặt, người bên ngoài căn bản là nghe không được, cũng vào không được.
Hiệu trưởng Lý nghe tiếng rên tràn đầy xuân tình của 03, tiêu huynh đệ lại càng thêm dùng lực mà tiến lên.
Hiệu trưởng Lý một bên dựa vào sô pha, một bên cầm micro, dùng thanh âm hổn hển mà vừa làm vừa ca bản dâm ca “Chinh Phục”:
“Cứ như vậy mà đem 03 chinh phục cởi sạch đồ ra tâm tình của ta thật là cao hứng, ta quyết định phải chơi nàng…”
“Cứ như vậy mà bắt 03 cởi quần áo ta ra, cùng ŧıểυ huynh đệ hai bên cùng ái ân…”
03 dường như cũng bị tiếng ca của Hiệu trưởng Lý làm cho kích động, nàng ta căn cứ theo âm điệu của lời ca, ôm lấy cổ của Hiệu trưởng Lý mà liều mạng lay động.
Hiệu trưởng Lý làm sao chịu nổi sự lay động của 03, chỉ trong chốc lát đã gào to lên một tiếng "A…", cao trào đã tới mà đổ gục lên trên người 03.
"Không thể tưởng được là thứ vô dụng, chỉ mới vài phút đã không nổi rồi. Tiền của lão này thật dể kiếm, khách hàng như vậy nhiều mấy cũng không sợ" 03 cố đẩy Hiệu trưởng Lý ra, đứng lên mặc lại quần áo, chuẩn bị đòi tiền Hiệu trưởng Lý.