“Tôi nên cái gì hả?” Trần Thiên Minh hưng phấn nhìn Phạm Văn Đình nói. Hắn hiện giờ gấp như là một con kiến bò trên chảo nóng vậy, hắn rất muốn ôm ngay Phạm Văn Đình lên tầng năm vận động.
Phạm Văn Đình cười cười, nói với Trần Thiên Minh: “Vậy cậu về nhà giải quyết đi! Ngốc!” Nói xong, nàng lại cười, sau đó quay đầu chạy đi.
“Cái gì? Tôi tự mình giải quyết?” Trần Thiên Minh ngây người, hắn tưởng rằng chính mình còn trong mộng, mà vừa rồi chính là một giấc mộng. Hắn nhéo đùi, đau, rất là đau, xem ra chính mình không phải đang nằm mơ.
Nhìn thấy Phạm Văn Đình đã đi vào phòng bán thương phẩm kia, Trần Thiên Minh đành thật vọng thở dài một tiền, sau đó trở về trong xe. M, Phạm Văn Đình không ngờ lại chơi mình như vậy, đùa giỡn chính mình sao? Trước thì câu dẫn cho dục hỏa của mình bốc lên, sau đó thì nàng ta chạy mất hình, còn nói là chính mình tự giải quyết, chẳng nhẽ nàng ta nghĩ mình là cao thủ ‘thẩm du’ sao? Ngất mất.
Trần Thiên Minh nghĩ vậy, hắn liền lái xe về thẳng nhà. Bởi vì, trong nhà còn có hai mỹ nữ đang chờ hắn, vì thế hắn cũng không ngu, cần gì phải tự mình giải quyết!
Về đến nhà, Trần Thiên Minh nhẹ nhàng mở cửa, a di đà phật, chị Yến, cầu trời chị ở nhà, nếu như Mỹ Cầm ở nhà, vậy thì mình hôm nay thảm rồi. M, chị Đình à, ngươi là yêu tinh hại người, một ngày nào đó, tôi sẽ đòi lại công đa͙σ. Hắn nhẹ nhàng đi đến cửa phòng của Yến, nhẹ nhàng mở cửa.
Bởi vì là nhà của mình, cho nên Yến và Mỹ Cầm ngủ cũng không khóa cửa, chỉ đóng mà thôi. “Yến, Mỹ Cầm,” Trần Thiên Minh nhẹ nhàng đẩy cửa, rồi nhẹ giọng gọi. Đêm khuya như vậy, nếu đánh thức cha và mẹ, vậy thì không tốt.
Trần Thiên Minh bật đèn, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa, chỉ thấy trên giường có hai người nằm, chuẩn xác mà nói thì là hai mỹ nữ, đúng là Yến và Lưu Mỹ Cầm. Yến thì nằm nghiêng mà ngủ, còn Lưu Mỹ Cầm thì nằm thẳng, tuy các nàng đều mặc đồ ngủ, nhưng mà da thịt lộ ra vẫn làm Trần Thiên Minh sắc tâm đại khởi.
Thật là tốt, đêm này Yến ở nhà, vậy thì mình đêm nay không ‘đói’ rồi. Nhìn thấy bở mông yêu kiều của Yến, phía dưới của hắn lại bắt đầu phát tác.
Hắn nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Yến, ôn nhu nằm lấy ** của nàng, cảm giác mềm mại khiến hắn vô cùng hưng phấn, đặc biệt là dưới tình huống Yến không biết gì, điều này càng làm cho hắn có cảm giác như đang thâu tình.
“Đừng,” Yến nhẹ nhàng xuất ra một câu, không biết là nỉ non ở trong mộng của nàng, hay là bởi vì Trần Thiên Minh đang nắm lấy ** của nàng, khiến nàng nhỏ giọng rêи ɾỉ.
Nghe thấy Yến đang rêи ɾỉ, Trần Thiên Minh lại càng cao hứng, hắn lại đem cánh tay nhàn rỗi còn lại của mình, gia nhập vào hàng ngũ vuốt ve, một trái một phải, quả thật là tư vị rất khác.
“Thiên Minh,” Yến nhẹ nhàng mở to mắt, thâm tình nói. Lúc Trần Thiên Minh mở cửa, nàng đã biết ngay là hắn về. Sau đó hắn lại gọi nàng, nên nàng giả vờ ngủ, bởi vì nàng biết lúc này Trần Thiên Minh tìm nàng, có ý nghĩa gì, cho nên, nàng thẹn thùng thấy Lưu Mỹ Cầm ở bên cạnh, đành phải nhằm mắt không dám lên tiếng.
Nhưng mà, tên ŧıểυ oan gia kia cũng không buông tha cho nàng, hắn còn đến bên cạnh nàng để xuống ta, đặc biệt là sau đó còn dùng cả hai tay để vuốt ve ** của nàng, cái cảm giác tê tê này lập tức truyền khắp cơ thể nàng, khiến nàng không tự chủ được mà nhẹ giọng rêи ɾỉ.
“Chị, người tỉnh rồi sao? Ngại quá, khiến chị tỉnh rồi. ha ha,” Trần Thiên Minh giả vờ ngại ngùng nói. Hắn chính là muốn Yến tỉnh lại, nếu nàng vẫn còn không tỉnh, chắc là hắn sẽ trức tiếp cởi luôn cả quần áo ngủ của nàng.
“Em lại còn nói, em động chân động tay với chị, vậy thì sao mà chị không tỉnh lại chứ?” Yến ôn nhu trừng mắt liếc Trần Thiên Minh, nũng nịu nói.
“Chị, em muốn.” Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhìn phía dưới cứng rắn của mình, hắn nóng vội nói. Vốn dục hỏa của mình đã sớm bị Phạm Văn Đình khiêu khích lên, hiện giờ, lại gặp thân hình mê người của Yến, làm sao có thể không kích động chứ? Hắn hiện giờ, sớm đã bị dục hỏa che mờ lý trí rồi, hai mắt cũng đỏ bừng.
“Không, muộn rồi.” Yến nhìn lại Lưu Mỹ Cầm đang ngủ bên cạnh, lắc đầu, nhỏ giọng nói. Nàng không phải không muốn, mà là biểu hiện rụt rè của nữ nhân không muốn cùng Trần Thiên Minh làm chuyện này, nếu để Lưu Mỹ Cầm nghe được, vậy thì thật là xấu hổ!
“Em mặc kệ, em vội muốn chết nè.” Trần Thiên Minh vừa nói vừa cởi quần ao, nếu đêm này Yến không cho hắn, bắt hắn phải tự mình giải quyết, vậy thì hắn cũng không muốn sống nữa.
“Vậy, vậy thì đi về phòng em.” Yến thấy được dáng vẻ nóng vội của Trần Thiên Minh, nàng thẹn thùng cúi thấp đầu, nói. Từ sau lúc được hưởng hạnh phúc với hắn, nàng cũng rất khao khát được Trần Thiên Minh thường xuyên ‘yêu’ nàng, khiến nàng lần lượt ‘lên mây’, hưởng hạnh phúc sau lúc cao triều.
“Sao lại phải phiền toái như vậy, cứ ở trong này luôn đi.” Trần Thiên Minh cười dâm. Nếu như mà về phòng mình, vậy thì làm sao mình có thể chơi 3P được chứ, Lưu Mỹ Cầm cũng có thể chơi, chỉ là hành động không được quá mạnh mẽ mà thôi. Cho nên, hắn đã tình rất tốt rồi, cùng Yến chơi kịch liệt một chút, còn với Lưu Mỹ Cầm thì ôn nhu một chút, kết hợp phương pháp vừa kích liệt vừa ôn nhu vậy thì quả là không tồi rồi.
Nói xong, Trần Thiên Minh đem quần áo trên người hoàn toàn cởi sạch, ‘cái thứ’ cứng rắn kia kiêu hãnh vươn cao trước mặt Yến. Làm hại nàng khuôn mặt đỏ bừng, trừng mắt liếc Trần Thiên Minh, “Đáng chết, nói gì em cũng không nghe, thật là không ngoan.”
Trần Thiên Minh nhìn lại dưới khố của mình, cười khổ nói: “Chị, không phải là em không ngoan, mà là ‘nó’ không ngoan!” Tình huống như bây giờ, nếu như mình không để phía dưới thỏa mãn, vậy chính mình chắc là sẽ nổ tung mất. Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh lập tức hôn lấy đôi môi của Yến.
Một hương vị thơm mắt ngọt ngào truyền đến từ trong miệng Lý yến, Trần Thiên Minh cũng không biết vì cái gì, mỗi lần hôn môi của Yến, hắn đều cảm nhận được hương vị này, giống như là trong miệng nàng có một cái gì đó rất ngọt ngào vậy.
“Ưm,” Yến nhẹ nhàng rên một tiếng, nhưng mà nàng mở miệng không được, bởi vì nó đã bị Trần Thiên Minh chiếm mất rồi, đặc biệt là Trần Thiên Minh lại còn dùng đầu lưỡi của hắn điên cuồng nghịch ngợm trong miệng nàng.
Mà tay của Trần Thiên Minh lúc này cũng không nhàn, hắn hiện tại đang nhẹ nhàng xoa bóp bộ ngực của Yến, khiến bộ ngực của nàng biến thành muôn vàn hình dáng kỳ diệu. Nhưng Trần Thiên Minh vẫn chưa thỏa mãn với kiểu vuốt ve mà còn cách lớp quần áo của nàng, vì thế hắn nhẹ nhàng rời khỏi miệng nàng, rồi từ từ ngồi dậy.
Đang lúc Yến còn kinh ngạc trước hành động của Trần Thiên Minh, hắn đã đem áo nàng cởi sạch ra rồi, đến ngay cả Bra cũng cởi luôn, lộ ra đôi thỏ ngọc đáng yêu đầy đặn.
“A!” Yến nhỏ giọng kêu lên, nàng bị động tác thô lỗ này của Trần Thiên Minh làm cho giật mình, mà đồng thời, cũng khiến nàng có một loại hưng phấn mà trước nay chưa từng có. Nàng bây giờ, đã không còn nghĩ đến Lưu Mỹ Cầm đang ngủ bên cạnh nữa, mà nàng cũng không quản đền chuyện sẽ đánh thức mỹ cầm dậy.
Trần Thiên Minh nhìn thấy cặp thỏ ngọc đáng yêu đang nhún nhảy trước mặt mình, vì thế hai tay như ‘song long xuất hải’, dùng sức vân vê chúng, sau đó lại còn vuốt ve thêm vài cái nữa.
“A…” Nhìn thấy Trần Thiên Minh càng lúc càng kích động, Yến cũng cảm thấy rất kích động, nàng gắt gao cầm lấy tay của Trần Thiên Minh, hưng phấn rêи ɾỉ.
Nghe thấy Yến rêи ɾỉ như vậy, Trần Thiên Minh càng cố sức dùng miệng mυ"ŧ, hơn nữa, tay kia cũng bò xuống bên dưới mềm mại của nàng, đầu tiên là vùng bụng bóng loáng, sau đó trượt xuống phía dưới, tuy là còn cách một lớp quần ngủ, nhưng mà Trần Thiên Minh cũng đã cảm nhận được sự hưng phấn của Yến.
Hắn chậm rãi dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ trái anh đào mê người, sau đó di chuyển chung quanh một vòng, còn tay của hắn, thì nhẹ nhàng vuốt ve bên dưới của Yến, lúc nhẹ, lúc mạnh, có lúc còn không có quy tắc, nhưng chính những hành động không có quy tắc đó, lại khiến khuôn mặt của Yến đỏ bừng, hai chân cũng không tự chủ được mà nhẹ nhàng run rẩy.
“Thiên Minh, không….muốn......” Yến vừa nói vừa đứt quãng, bên dưới cảm thấy rất ngứa ngáy, mà hành động của hắn, khiến nàng mất hết phương hướng, hiện tại, nàng chỉ muốn Trần Thiên Minh nhanh chóng ‘yêu’ nàng, dù ‘yêu’ thế nào cũng được…
Yến thấy Trần Thiên Minh cố ý true nàng, vì thế cố gắng kẹp chặt hai chân, cắn răng, cố kìm không nói gì cả.
Trần Thiên Minh thấy Yến cố gắng chống lại mình, hắn cũng không chịu yếu thế, tay cùng miệng lập tức đều tăng tốc độ cùng với lực, hắn muốn xem xem, Yến có thể nhẫn nại đến lúc nào thì mới cầu xin mình, “Thiên Minh,…Đừng…Chị…Nhẫn nại…Không được…” Dưới sự khiêu khích không ngừng của Trần Thiên Minh, Yến cuối cùng đã phải chịu thua, nàng mau chóng cầu xin Trần Thiên Minh tha cho nàng.
“Chị, chị nói là muốn hay là không? Chị nói là muốn, em mới bỏ qua cho chị.” Trần Thiên Minh nhìn Yến rồi da^ʍ đãиɠ nói.
“Chị, chị…” Yến vốn còn muốn mạnh mẽ chống lại, nhưng mà Trần Thiên Minh lại hôn xuống, khiến nàng vô lực nói: “Thiên, Thiên Minh, em, em đừng trêu đùa chị nữa, chị muốn…Chị rất muốn…A…” Yến nói xong, thẹn thùng nhắm mặt lại, cũng không dám nhìn Trần Thiên Minh nữa.
“Đúng rồi, nói như vậy mới đúng chứ.” Trần Thiên Minh thấy rằng rút cục thì Yến cũng đã chịu thua mình, vì thế cao hứng nói. Lúc này hắn nhào lên, nhẹ nhàng cầm lấy quần ngủ của Yến, chậm rãi cởi ra.
Chỉ thấy một chiếc qυầи ɭóŧ màu đỏ lưới hiện ra trước mắt Trần Thiên Minh, trời ơi! Đay chính là nội y tình thú mà ngày đó hắn mua tặng Yến, không ngờ được hôm nay nàng lại mặc nó. Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt ve lớp lưới, bởi vì ở đó hình như lộ ra một thứ gì đó.
Nhìn thấy Yến bên dưới có vẻ đã ẩm ướt hết, Trần Thiên Minh cũng không do dự mà đem nốt chướng ngại vật cuối cùng trên người nàng cởi ra, địa phương thần bí mê người kia lập tức hiện ra hoàn toàn trước mắt hắn, khiến hắn bị cuốn hút vào sâu trong đó.
“Thiên Minh, chị…Muốn,….nhanh đi…” Yến nhỏ giọng mời gọi Trần Thiên Minh, thanh âm mời gọi này, khiến đấu chí của Trần Thiên Minh dâng trào, dục hỏa bốc cao vạn trượng.
Nhưng mà, hắn cũng không trực tiếp tiến vào, ngược lại, hắn cúi người xuống, hôn lên đôi môi của Yến, nhỏ giọng nói: “Chị, em rất yêu chị!” Thanh âm dịu dàng đưa tình, khiến Yến rơi vào trong sự ôn nhu của hắn.
“Thiên Minh, chị cũng vậy, chị cũng yêu em, chị nguyện ý vì em mà làm bất cứ chuyện gì.” Bây giờ vẻ mặt Yến ửng hồng, nhưng mà nàng vẫn dũng cảm nhìn thẳng vào mắt Trần Thiên Minh, trong ánh mắt lộ ra sự kiên định và tình yêu vô hạn.
“Chị, hiện giờ em muốn bắt đầu ‘yêu’ chị.” Trần Thiên Minh vừa nói vừa nghiêng người, điều chỉnh lại vị trí.
“Ưm….” Yến rêи ɾỉ, như là đang mời gọi Trần Thiên Minh vậy.