Lưu Manh Lão Sư

Chương 111: Lại gặp mỹ nữ

Trước Sau

break
[SIZE=4]Phạm Văn Đình lấy ra một quả táo, cô đi vào phòng vệ sinh rửa sạch, sau đó cô đi ra, dáng điệu tao nhã , cô cầm con dao gọt vỏ.

Trần Thiên Minh nằm trên giường quan sát Phạm Văn Đình gọt táo, tâm trạng nhộn nhạo, hắn thấy cô dùng ngón tay nhỏ trắng như ngọc cầm quả táo, dùng con dao nhỏ nhẹ nhàng, chậm rãi gọt vỏ.

Tuy nhiên, động tác của Phạm Văn Đình không hấp dẫn hắn nữa, lúc này Trần Thiên Minh đang ngắm nhìn bộ ngực cao cao của Phạm Văn Đình.

Bộ ngực đó hình như ngày càng hấp dẫn, đặc biệt chiếc áo ngực nhỏ bé của cô thỉnh thoảng lại dung nhẹ làm cho cổ họng Trần Thiên Minh nóng rực, một luồng khí nóng từ dưới truyền lên. Đặc biệt dịa phương bên dưới của hắn lại có động tĩnh. Trần Thiên Minh sợ Phạm Văn Đình phát hiện ra hiện trạng ở phía dưới, hắn vội mở hai đùi ra, sau đó hắndùng hai đùi nhẹ nhàng kẹp lấy vật đó để khỏi lộ tẩy.

“Cậu nhìn cái gì?” Phạm Văn Đình phát hiện Trần Thiên Minh như rán mắt vào ngực mình, khẽ liếc hắn.

“Tôi, tôi đang nhìn những hoa văn nhỏ trên quần áo của chị, thật đáng yêu, nếu như tôi không bị thương, tôi thật sự muốn kiểm tra xem sao” Trần Thiên Minh làm bộ nghiêm chỉnh nói.

“Cậu nghĩ vậy!” Phạm Văn Đình lại liếc nhìn Trần Thiên Minh.

“ Tôi đương nhiên nghĩ thế, không sao tôi lại nói ra làm gì?” Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói.

“Đến ăn đi” Phạm Văn Đình đưa quả táo cho hắn.

“Chị Đình, chị biết tay tôi không cử động được, tôi ăn như thế nào đây?”Trần Thiên Minh nhìn Phạm Văn Đình cười khổ.

“Như vậy, làm thế nào bây giờ?” Phạm Văn Đình hỏi Trần Thiên Minh

“Chị đút cho tôi đi” Trần Thiên Minh cười giảo hoạt, hắn chính là muốn Phạm Văn Đình đặt câu hỏi đó để chính hắn có thể thuận tiện nói ra. Chờ lát nữa hắn sẽ nói hắn phải giải quyết gấp, phải vào nhà vệ sinh, lừa cô cùng vào với hắn, khiến cho cô giúp hắn giải quyết. Nghĩ tới đây địa phương bên dưới của hắn lạingóc lên.

“Tôi biết anh sẽ nói như thế, thôi được, vì anh đích thị là người bệnh, để tôi giúp anh” Phạm Văn Đình vừa nói vừa cầm quả táo để ngay bên mép Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh nhẹ nhàng cắn quả táo, càng lúc quả táo càng nhỏ, hắn lại nẩy ra ý xấu. Bàn tay nhỏ bé của Phạm Văn Đình rất hấp dẫn hắn, hình như móng tay nàng có quét một lớp kem móng tay màu đỏ, cực kỳ đáng yêu.

Hắn thừa dịp Phạm Văn Đình không chú ý, hắn cắn nhẹ vào ngón tay cô, ngậm một lát giống như các cảnh được chiếu trên ti vi.

“Này, cẩn thận, không nên ăn cả ngón tay của tôi” Phạm Văn Đình nhẹ nhàng nhắc nhở hắn.

“Phạm Văn Đình, chị đừng coi thường tôi, ngón tay của chị xinh đẹp, đáng yêu thế sao tôi có thể ăn chứ?” Trần Thiên Minh sợ Phạm Văn Đình tức giận, vội lấy lòng cô.

“Ba hoa!” Phạm văn Đình dùng bàn tay còn lại bụm miệng cười, cô cười đến run rẩy cả người, đặc biệt bộ ngực đầy đặn của cô cũng rung rinh, lay động mãnh liệt lên xuống theo tiếng cười của cô làm Trần Thiên Minh nhìn đến hoa cả mắt.

“Đình, chị Đình” Trần Thiên Minh thấy Phạm Văn Đình ném hột táo vào thùng rác. Hắn vội vàng thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch đã chuẩn bị sẵn. Hắn không rõ lúc nào Mỹ Cầm sẽ đến, nếu cô quay lại, cái nhiệm vụ vinh quang đó sẽ phải giao lại cho Mỹ Cầm, chứ không phải Phạm văn Đình. Nếu Phạm Văn Đình hôm nay không làm việc đó, hắn sẽ cảm thấy không sảng khoái.

“Chuyện gì? Nói đi, có gì khó khăn cứ nói với Đình tỷ xem tôi có thể giúp cậu không?” Phạm Văn Đình tưởng rằng Trần Thiên Minh có chuyện gì muốn cô trợ giúp.

“Tôi, tôi muốn, tôi muốn đi vệ sinh” Trần Thiên Minh cố ý cúi đầu, ấp a ấp úng nói để khiến cho Phạm Văn Đình chạnh lòng để nhanh chóng tranh thủ sự trợ giúp của cô.

“Cậu, cậu muốn giải quyết? Muốn đi vệ sinh?” Phạm Văn Đình nhìn cánh tay băng bó của Trần Thiên Minh, rồi nhìn vào phòng vệ sinh giây lát, như vậy còn chưa hiểu sao?

Mặt cô đỏ lên:”Cái này, cái này………..” Cô chỉ muốn từ chối nhưng không biết trả lời như thế nào.

“Đồng ý đi, đáp ứng tôi đi” Trần Thiên Minh nhìn vẻ mặt bối rối của Phạm Văn Đình, hưng phấn thúc giục.

“Cái này, cái này không được” Phạm Văn Đình nhìn Trần Thiên Minh nói.

“Ôi, đừng tính toán nữa, tôi không nhịn được nữa rồi, ôi” Trần Thiên Minh vừa thở dài vừa ca thán.

“Cậu nghĩ tôi sẽ giúp cậu cởi quần, sau đó giúp cậu cái việc đó sao?” Phạm Văn Đình mỉn cười hỏi Thiên Minh.

“Đúng, đúng như thế” Trần Thiên Minh đang lúc cao hứng không nhận ra ánh mắt khác lạ của Phạm Văn Đình, hắn nghĩ một khi ở trong phòng vệ sinh thì sẽ rất khoái lạc.

Pham Văn Đình nhìn bộ dạng cao hứng của Trần Thiên Minh, cô cũng bật cười rồi nói:”Không sao, tôi nói cậu biết, tôi sẽ không giúp cậu, để tôi gọi y tá đến giúp cậu, ha, ha” Phạm Văn Đình nhìn dáng vẻ thất vọng của Trần Thiên Minh khoái trá cười rộ lên.

“Lão đại, bọn em đến đây, không sao chứ” Lâm Quốc từ ngoài cửa chạy vào, nhìn Trần Thiên Minh nằm trên giường đang đăm đuối nhìn Phạm Văn Đình mà gọi to lên.

“Không, không việc gì” Trần Thiên Minh tức giận liếc mắt nhìn Lâm Quốc, hay lắm, đến thật đúng lúc à? Thiệt là.

“Em họ của em cùng Tử Hiên cũng đến thăm đại ca” Lâm Quốc vui vẻ nói.

“Tử Hiên?” Trần Thiên Minh ngơ ngác, Tử Hiên này là ai, hắn chưa từng nghe qua. Hắn cảm thấy hào hứng khi nghe Lệ Linh cũng đến, nếu có thể gạt Lệ Linh cùng đi vào phòng vệ sinh với hắn thì thật sự thú vị.

“Nguyễn Tử Hiên, bạn cùng trường đại học với Lệ Linh, giờ làm phó giám đốc khách sạn chúng ta” Lâm Quốc thấy vẻ mặt ngơ ngác của Trần Thiên Minh, vội nhắc nhở hắn.

“Ồ, thì ra là cô ấy” Trần Thiên Minh biết bạn học của Trương Lệ Linh đã đến làm việc ở khách sạn, thời gian vừa qua hắn bận rộn, không chú ý nhiều đến việc đó, có thể Trương Lệ Linh đã báo cáo với hắn, nhưng hắn lại quên mất, thì ra cô ấy là Nguyễn Tử Hiên, nhưng cái tên này lại giống tên của con trai.

Trương Lệ Linh cùng cô gái có tên Nguyễn Tử Hiên đi vào phòng. Trần Thiên Minh chăm chú quan sát Nguyễn Tử Hiên, hắn bất ngờ nhận ra cô Nguyễn Tử Hiên, phó giám đốc này cũng rất hay, sao hắn không nhận ra điều này trước đây? Điều đặc biệt Nguyễn Tử Hiên sở hữu đôi mắt phượng rất quyến rũ, mê người.

“Ông chủ, ông bị thương à, có việc gì không?” Trương Lệ Linh quan tâm hỏi thăm Trần Thiên Minh.Cô quay đầu nhìn Phạm Văn Đình ở bên cạnh, sắc mặt khẽ biến đổi, lộ ra chút tức giận.

“Không có gì, ŧıểυ thương thôi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe ” Trần Thiên Minh cười nói. Hắn liếc nhìn Trương Lệ Linh đầy ngụ ý, hắn lại quay sang nhìn Phạm Văn Đình như muốn nói: ở đây có người ngoài, không nên nói ra thân phận của mình.

Phạm Văn Đình hình như không đế ý đến điều đó, cô đang thầm quan sát, đánh giá Trương Lệ Linh và Nguyễn Tử Hiên.

“Đại ca, muốn em giúp không?” Lâm Quốc nhìn thấy Trần Thiên Minh như vậy, vội sửa cách xưng hô gọi hắn là đại ca.

“Không cần, cậu có việc cứ đi đi” Trần Thiên Minh liếc mắt ngầm ra hiệu cho Lâm Quốc nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh, hắn sau đó sẽ nhờ Lệ Linh giúp hắn.

“Có đấy, thầy Trần, không phải thầy muốn đi vệ sinh sao?” Phạm Văn Đình nghe Lâm Quốc hỏi thế, cao hứng nhắc nhở Trần Thiên Minh.

“Không. Tôi cũng không vội, lát nữa cũng được” Trần Thiên Minh nghe Phạm văn Đình nói muốn Lâm Quốc hắn vào wc, cởi quần hộ hắn, nghĩ tới việc ghê tởm như vậy, hắn vội lắc đầu nói.

“Cậu không vội?” Phạm Văn Đình hìnhnhư nhận ra điều gì, cô nhìn Trần Thiên Minh cười ranh mãnh.

“Đúng vậy”.

“Đại ca, cần em giúp đại ca không?” Lâm Quốc hấp tấp hỏi Trần Thiên Minh.

“Không cần” Trần Thiên Minh hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Quốc.

“Đại ca, bọn em có việc phải đi. Lệ Linh chúng ta đã thăm thầy Trần rồi, chúng ta về thôi” Lâm Quốc hiểu lầm Trần Thiên Minh muốn hắn đưa hai người Lệ Linh đi để hắn có chuyện cùng Phạm Văn Đình.

Trần Thiên Minh nghe Lâm Quốc nói như vậy, trong lòng cực kỳ tức giận, nếu không phải có cả những người khác ở đây, hắn chắc chắn đem Lâm Quốc mắng cho một trận, M thật vất vả để có được cơ hội tốt thế mà Lâm Quốc lại phá hỏng.

“Lâm Quốc, Lệ Linh bận lắm sao?” Trần Thiên Minh dùng mắt ra hiệu cho Lâm Quốc, hắn nghiến răng, nghiến lợi nói.

Trương Lệ Linh thấy bên cạnh Trần Thiên Minh có một người đẹp, không khỏi tức giận, cô giận giữ liếc nhìn hắn, nói:”Đúng thế, tôi từ lúc sinh ra đã mang mệnh khổ, không giống một số người lúc nào cũng an nhàn, thoải mái, lại thường xuyên có rượu ngon và mỹ nữ bên cạnh nữa” Nói xong, cô lại trừng mắt nhìn hắn.

“Hả” Trần Thiên Minh không ý tứ cười ầm lên “ Tử Hiên, tên cô nghe hay lắm” Trần Thiên Minh nhìn Tử Hiên, hắn giật mình nghĩ mỹ nữ như vậy ở bên mình mà cũng không biết.

“Cám ơn” Nguyễn Tử Hiên nói rất ít, cô cúi đầu, dáng điệu rất dịu dàng, tao nhã.

Điều này làm cho sắc tâm của Trần Thiên Minh lại nổi lên, nếu Trương Lệ Linh về cũng không sao, Tử Hiên ở lại cũng là giải pháp hay. Dù sao Nguyễn Tử Hiên cũng là nhân viên của hắn, gây cho nàng chút áp lực, hắn có thể ép cô làm theo ý hắn.

“Ôi, sao trước đây mình lại không để ý đến cô ấy nhỉ?” Trần Thiên Minh rán mắt vào bộ ngực cô mà nuối tiếc. Tử Hiên có thể là một cô gái có tính cách hướng nội, hắn chắc chắn không dễ đắc thủ được. nghĩ đến đây, Trần Thiên Minh ước gì bây giờ hắn trở về khách sạn tìm cơ hội tốt ra tay với Tử Hiên.

“Tử Hiên, anh họ, chúng mình về thôi” Trương Lệ Linh liếc nhìn Phạm Văn Đình, khinh khỉnh nhìn Trần Thiên Minh, cô tức giận đi ra khỏi phòng bệnh.

“Thiên Minh, xem ra cô mỹ nữ tên Trương Lệ Linh đó có chút hiểu lầm” Phạm Văn Đình cười nói với Trần Thiên Minh.

“Không thể nào” Trần Thiên Minh thở dài, hắn nhìn ba người Lâm Quốc ra về, lòng thầm nuối tiếc.

“Không có thì tốt rồi, Thiên Minh, tôi có việc, lúc rảnh sẽ trở lại thăm cậu” Phạm Văn Đình khoát tay nói với hắn.

“Chị Đình, tôi lại muốn rồi” Trần Thiên Minh cố thử thăm dò lần nữa, hắn hy vọng Phạm Văn Đình lúc trước không chịu giúp hắn chỉ là do sĩ diện.

“Vậy tôi gọi y tá đến giúp cậu nhé, được không?” Phạm Văn Đình vẻ đăm chiêu nhìn Trần Thiên Minh nói.

“Vậy thôi đi, tôi không làm phiền chị nữa, tự tôi gọi, chị cứ về trước” Trần Thiên Minh thấy Phạm Văn Đình không chịu giúp hắn đi vệ sinh thì không còn gì để nói nữa. Xem ra việc này hắn lại phải tìm Mỹ Cầm thôi.

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc