Chỗ bị đốt cảm thấy hơi ngứa, Lục Yên nhìn cái mông, cô vừa đập chết muỗi, máu còn đọng lại trên đó, chắc chắn là váy bị bẩn rồi.
Tạ đa͙σ Niên vén váy của cô lên nhìn, chỗ đó đúng là bị sưng lên một vùng nhỏ, bật đèn flash của điện thoại lên nhìn, chỗ đó đã bị đỏ lên rồi.
Lục Yên nằm trong ngực của anh, vểnh mông lên, cửa sổ sát đất được mở ra, mặc dù xung quanh có hàng rào, nhưng thỉnh thoảng vẫn có người đi qua lại ở bên ngoài, cô ngượng ngùng nói: Trường Canh, được rồi, bỏ váy xuống đi.
Tạ đa͙σ Niên nhìn cô rồi xoa bóp chỗ bị đốt cho cô, Lục Yên hơi run rẩy, cô nắm chặt vào quần áo của anh, hơi ngẩng đầu lên, hơi thở phun lên mặt anh.
Hai người dựa sát vào nhau.
Nóng quá...
Một giọt mồ hôi chảy từ cái trán của anh xuống, ma xui quỷ khiến, Lục Yên vươn đầu lưỡi ra liếʍ nó.
Tạ đa͙σ Niên sửng sốt, nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm.
Lục Yên vùi đầu vào cổ anh, hơi thở chậm lại, hơi nóng ùa về, mồ hôi chảy ngày càng nhiều.
Nóng quá...
Dần dần, tay anh bắt đầu lẻn vào trong qυầи ɭóŧ của cô.
Chiếc qυầи ɭóŧ bị kéo xuống, lặng lẽ không một tiếng động....
Phần dưới của váy nhấp nhô, tay của anh xoa bóp cái mông của cô, vỗ bốp một cái, cô liền run rẩy, kêu lên một tiếng đau đớn.
Ngón tay của anh vuốt ve khu vườn bí mật của cô, Lục Yên đã ngồi hoàn toàn lên đùi của anh, ôm chặt lấy cổ của anh, ngón tay của anh bắt đầu ma sát dọc theo khe rãnh của hai cánh hoa, véo nhẹ hạt châu nhỏ, sau đó chui vào hang động nhỏ.
Ưm... Trường Canh...
Tạ đa͙σ Niên cắn nhẹ vào vành tai của cô, ngón tay cắm sâu vào trong.....
A.....
Cái mông của cô co rút, Tạ đa͙σ Niên cảm thấy mồ hôi ở cổ ngày càng nhiều, cô siết chặt ngón tay của anh lại, tham lam mυ"ŧ vào trong.
Tiếng nước bắt đầu vang lên, càng ngày càng dữ dội hơn...
Trời nóng như vậy, mà em cũng có thể ướt thành như này.
Lục Yên đứng dậy, cắn môi, hôn anh, Tạ đa͙σ Niên bắt đầu đâm vào rút ra liên tục, sau đó lại cho thêm một ngón tay nữa vào, khuấy đảo dòng nước bên trong.
Cả hai người đều nếm được vị dưa hấu ngòn ngọt trong miệng của đối phương.
Lúc tách ra, có một sợi chỉ bạc bị kéo ra.
Lục Yên thò tay vào trong quần của anh, chạm vào cây gậy thịt đang cương cứng, chân mềm nhũn, leo lên người của anh, cúi đầu rêи ɾỉ.
Đại lão gia thật là uy mãnh.
ŧıểυ Trường Canh, cây gậy lửa, đại lão gia.
Những cái tên cô đặt ngày càng phong phú, đa dạng.
Tạ đa͙σ Niên rút ngón tay ra, phía trên đều là dâm dịch của cô, ánh trăng chiếu vào, lấp lánh trong suốt.
Lục Yên ngậm lấy ngón tay của anh, đầu trượt lên xuống, bắt chước theo động tác của khẩu giao, một tay liên tục vuốt ve gậy thịt của anh, tay của Tạ đa͙σ Niên chống ở sau lưng, đầu ngẩng lên, miệng thở dốc, lồng ngực nhấp nhô lên xuống vô cùng kịch liệt.
Cô nheo mắt lại nhìn anh, trong ánh mắt hiện lên vẻ giảo hoạt như hồ ly, đầu lưỡi liếʍ dọc theo ngón tay giữa, đi đến đâu, ở đó liền tê dại ngứa ngáy đến đó.
Gậy thịt của anh đã cương cứng đến mức căng đau...
Đợi cô liếʍ xong, anh ôm lấy cô, Nào, đi vào trong liếʍ cho em.
.........
Lục Yên đứng dậy, bị anh dắt đi, kéo rèm cửa sổ lại, để lại một khe hở nhỏ, cho ánh trăng có thể xuyên qua.
Lục Yên cởi váy ngủ và nội y ra, Tạ đa͙σ Niên cũng cởi sạch quần áo của bản thân ra, hai người trần truồng đứng đối diện nhau, cảm thấy mát hơn một chút.
Anh nằm xuống sàn nhà, cô hiểu ý của anh, nằm úp ngược đầu lại với anh, cơ thể hai người nằm chồng khít lên nhau, Lục Yên cầm người em trai của anh lên cho vào miệng ngậm.
Tạ đa͙σ Niên kéo ŧıểυ huyệt của cô ra, hôn xuống.
Ưm...
Cô nghiêng đầu ngậm lấy hai túi ngọc của anh, cái miệng nhỏ liên tục mυ"ŧ nó vào, đầu lưỡi di chuyển liếʍ dọc theo thân gậy đến cái lỗ nhỏ trên cùng, sau đó nhét vào miệng, một bên má bị chọc nhô lên.
Anh cầm lấy cái mông của cô, đầu lưỡi liên tục liếʍ hạt châu nhỏ, Lục Yên hét lên vì tốc độ của anh, cô nâng bắp chân lên, gọi anh: Trường Canh...
Giọng nói của anh có chút mơ hồ, Dịch xuống một chút.
Lục Yên nằm dịch xuống dưới một chút, miệng của Tạ đa͙σ Niên liền hoàn toàn dán sát vào hai cánh hoa của cô, hai tay anh vuốt ve làn da của cô, hơi nghiêng đầu, đầu lưỡi bắt đầu chui vào huyệt non của cô.
Lục Yên ngậm lấy gậy thịt của anh, hơi dùng sức, hàm răng nghịch ngợm cắn nhẹ một cái, Tạ đa͙σ Niên hít sâu một cái.
Anh nhàn nhạt nói: Đại lão gia rất yếu ớt.
Lục Yên an ủi nó bằng cách vuốt ve bộ lông của của nó, Ồ, không cắn em nữa. Nói xong còn cọ mặt vào nó mấy cái.
Lục Yên thả lỏng miệng, sau đó lại đưa nó vào cổ họng, cứ làm như vậy nhiều lần, cho đến khi anh không chịu nổi, cô dùng tay vuốt ve gậy thịt, đầu lưỡi vẫn gắng sức liếʍ mυ"ŧ qua lại, tiếng nước vang vọng lên trong bầu không khí ban đêm đầy nóng nực.
Tạ đa͙σ Niên dùng tay tiến vào ŧıểυ huyệt của cô, cong tay lên móc một cái, lại dùng lưỡi tiến vào, đầu lưỡi đi dạo một vòng quanh hai cánh hoa, sau đó lại ngậm, liên tục mυ"ŧ, miệng đang mυ"ŧ, tay cũng liên tục vỗ vào mông của cô, sức lực rất lớn.
Lục Yên thét chói tai.
Anh biết cô rất thích việc này, liên tục đánh mạnh xuống mông của cô, đánh mạnh đến mức khiến ŧıểυ huyệt của cô tiết ra càng nhiều dịch ngọt.
Trường Canh..... giỏi quá.
Tay của anh chuyển sang xoa bóp cặp mông to tròn của cô, ŧıểυ tao hóa, bị đánh thành dạng này rồi mà vẫn còn hưng phấn như vậy.
Lục Yên tiếp tục ngậm mυ"ŧ gậy thịt của anh, còn anh cũng tiếp tục lấy lòng cô.
Càng liếʍ càng ướt, chân, lưng, cổ, không chỗ nào trên người không đổ mồ hôi.
ŧıểυ huyệt của cô chảy nước, gậy thịt của anh cũng tiết ra chất lỏng.
Trong không khí dường như có một ngọn lửa, nướng chín hai người, trong ngọn lửa có mùi vị dâm mỹ, mang lại một ham muốn, nhưng lại không mang nó đi.
Tạ đa͙σ Niên không nhịn được nữa, sàn nhà dưới lưng của anh đã ướt đẫm.
Anh kéo cô lên, vác lên vai, vỗ bốp một cái vào mông của cô, Lục Yên a một tiếng, hai chân giãy giụa.
Đi nào, vào trong nước làm em.
.........
Trong phòng tắm có ánh sáng mờ tối, đèn flash của điện thoại được bật lên, chiếu sáng cho căn phòng.
Bồn tắm rất to, được vặn đầy nước lạnh, cô nằm trong đó, hai chân dang rộng, váy ngủ trên người còn chưa cởi xuống, ướt đẫm, dính sát vào người, hiện lên dáng người lả lướt, bộ ngực, khu vườn bí mật, đều như được phủ một lớp sương mù.
Một tay bám chặt vào thành bồn, dịu dàng, quyến rũ đến ngạt thở.
Tạ đa͙σ Niên đè hai chân của cô lại, liên tục đâm vào rút ra, dòng nước theo động tác của anh mà lúc lên cao lúc xuống thấp, liên tục tràn ra ngoài.
Cánh tay của anh vây quanh cô, tay của Lục Yên ôm chặt lấy eo của anh, đầu lưỡi tiến vào trong miệng của anh, hai vợ chồng hôn nhau nồng nhiệt, gậy thịt của anh liên tục đi vào trong người cô, có nước bao quanh nên đâm vào rút ra trơn tru hơn, xung quanh mát lạnh, nhưng cơ thể của cô vẫn rất nóng, nóng đến mức không chịu được.
Anh thở từng tiếng thở dốc nặng nề bên tai của cô, dựa vào ánh đè, cô nhìn thấy được ánh mắt của anh.
Lúc mang thai Nam Chi, cô có đề cập đến một yêu cầu, nhưng anh chưa bao giờ đồng ý nếm thử.
Lục Yên cắn lỗ tai của anh, đầu lưỡi chui vào trong, hai tay bóp lấy cái mông của anh, lưu lại một loạt dấu vết trên lưng của anh.
Tiếng thở dốc của Tạ đa͙σ Niên ngày càng nặng nề, ngày càng gấp gáp.
Anh rút gậy thịt ra, vỗ vỗ cái mông của cô, Đứng lên, anh ở dưới nâng em.
Lục Yên đứng lên, cởi váy, mở rộng bắp đùi, cầm lấy người em trai của anh, từ từ ngồi xuống.
Tạ đa͙σ Niên cầm lấy cặp mông của cô, Lục Yên bắt đầu chuyển động, hai bầu ngực bị đè ép, liên tục di chuyển lên xuống.
Tạ đa͙σ Niên vân vê hạt châu của cô, hai chân dang rộng, hưởng thụ sự chủ động của cô, nói: Mềm thật.
Cô hôn lên môi anh, nói ngắt quãng, Ừm, mềm một chút mới tốt.
Anh mỉm cười, hai chân của Lục Yên kẹp chặt anh, chỉ có cái mông di chuyển lên xuống, động tác rất thành thục.
Vì cô mà lửa dục trong người Tạ đa͙σ Niên bốc cháy dữ dội, anh nói: Sao lại có cảm giác hình như nước đang dần dần nóng lên?
Cô cắn nhẹ vào yết hầu của anh, Nóng một chút mới tốt...
ŧıểυ tao hóa.
Kéo cô lên, nước và hoa tràn ra sàn nhà, anh nâng một chân cô lên, cắm vào theo hướng từ cạnh sườn, Lục Yên ưm lên một tiếng, bắt đầu tự xoa bóp lấy bộ ngực của bản thân, Tạ đa͙σ Niên đặt tay lên đó, nói ở bên tai cô, Có chồng rồi không cần tự sờ.
Nói xong liền hung hăng bóp mạnh một cái, Lục Yên a lên một tiếng, phía dưới càng thêm ngập lụt.
Anh đúng là cưới được một người vợ vừa tinh khiết vừa da^ʍ đãиɠ, khi đóng cửa lại, táo bạo hơn bất kì một ai.
Cô ôm lấy cổ anh, hai chân leo lên eo của anh, nói: Trường Canh, mạnh hơn một chút, làm giống như hiếp dâm ý.
Hiếp dâm cô ấy?
Lục Yên cầm lấy cánh tay của anh, Đồng ý với em được không? Trường Canh, đồng với với em được không?
Lúc trước cô đưa ra yêu cầu này, anh không đồng ý, thậm chí cũng chưa bao giờ thô bạo với cô.
Tạ đa͙σ Niên dừng lại, lặng lẽ nhìn cô, Em thực sự muốn chơi à?
Ừm.
Sẽ không hối hận?
Không hối hận.
Anh bình tĩnh nhìn cô, lông mi dính nước, nhìn đen hơn bình thường.
Lúc Lục Yên sắp mất kiên nhẫn, cuối cùng anh cũng lên tiếng: Được!