Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 328 - Chương 315

Trước Sau

break
Editor: Tinh Di

Lúc đầu Diệp Thanh Hòa ngồi lại bàn ăn ngẩn người, sau đó đi về phòng. Cô ngồi trước cửa sổ suy nghĩ nhiều chuyện. Chiếc nhẫn đính hôn giống như rất nặng nề, đè lên khiến cô không thể nhấc tay, cũng đè lên lòng cô khiến nó nặng trịch….

Diệp Thanh Hòa nhớ lại thời gian ở bệnh viện, những lời Khương Vãn Ngư nói với cô, âm thanh không ngừng vang lên va chạm vào nhau khiến cô có chút hoảng loạn….

Diệp Thanh Hòa mở mắt, đẩy xe đến bên bàn để lấy giấy bút, bắt đầu luyện chữ.

Cô chép lại ‘Kinh Kim Cương’, hi vọng có thể tìm được sự tĩnh lặng cho bản thân.

Đây là một thói quen lúc nhỏ của cô…

Mẹ cô thường xuyên đọc Kinh Phật, cô ở cạnh nghe thuộc được không ít, đôi khi là chép lại lời bà đọc.

Về sau mẹ phát bệnh, mỗi ngày cô đều chép kinh, cho tới tận khi không còn ai đọc cho cô chép nữa……..

Không phải Kinh Phật cầu xin sức khoẻ an bình sao?

Về sau cô mới hiểu ra, mẹ hàng ngày đọc Kinh Phật là cầu cho cha con cô….

Nhưng dù cô thành tâm ghi chép bao nhiêu mẹ cũng không khoẻ lại được….

Nhưng trong khi chép Kinh, cô nhận ra tâm hồn mình thanh bình đến kì lạ, chỉ có sự thành tâm….

Có lẽ tính cách về sau của cô cũng ảnh hưởng từ thói quen này không hề ít.

Diệp Thanh Hòa tẩn mẩn viết, mỗi chữ như điêu khắc.

Mẹ Tưởng lâu không thấy cô gọi liền vào phòng xem xét, mới biết cô đang chăm chú chép Kinh.

“Kinh Kim Cương….” Mẹ Tưởng hỏi.

“Vâng…” Diệp Thanh Hòa trả lời nhưng không ngẩng lên, sợ sẽ viết sai.

Mẹ Tưởng nhìn cô chuyên tâm như vậy khẽ lắc đầu: “Tiểu Hà, trong thời gian bệnh của tiểu thư (mẹ của Diệp Thanh Hòa) chuyển biến xấu, tiểu thư từng nói đến mấy câu trong Kinh Kim Cương, dì nhớ không rõ lắm nhưng đại ý là, đời người giống như một giấc mơ, chuyện trên đời không thể lúc nào cũng hoàn mỹ, chúng ta đều không tránh được sự an bài của số phận. Tiểu thư còn nói, không thể tránh được sự an bài nên phải học buông tay, bởi vì phải có sứt mẻ mới có tròn đầy. Nếu như con không thể buông xuôi thì không nên ở chỗ này chép Kinh Phật, chính tâm không buông được thì có chép cũng vô ích…..”

Tay cầm bút của Diệp Thanh Hòa hơi cứng ngắc….

Cô biết mấy lời mẹ Tưởng nói là ở chương cuối của ‘Kinh Kim Cương’: “Tất cả mọi chuyện đều như một giấc mộng, như ảo ảnh, như bọt nước, như bóng, như sương, như ánh chớp, chính là như vậy.”

Giấc mộng của cô….

“Dì không biết phải nói như thế nào, vì không thể hiểu hết được Kinh như tiểu thư, chỉ cảm thấy, cháu trải qua nhiều chuyện như vậy nhưng cuối cùng cậu ấy vẫn xuất hiện trước mặt cháu, giống như đã được an bài từ trước. Cháu không buông, không bỏ được, nhưng không biết phải đối mặt với cậu ấy như thế nào. Bây giờ chuyện đã thành



break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc