Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 300 - Chương 287

Trước Sau

break
Hồi lâu sau, Tiêu Y Đình tỉnh táo lại, anh tuỳ tiện trả lời: “Cô cũng học vẽ tranh?”

Trong mắt Mạnh Thanh Thiển không giấu được vẻ thất vọng, tối hôm qua trong lúc ăn tối cô và Khương Vãn Ngư đã nói về chuyện cô học vẽ tranh ở Trung Quốc…..

“Chỉ là lúc nhỏ có chút hứng thú, nhưng học không được giỏi, để anh chê cười rồi…” Mạnh Thanh Thiển cúi thấp đầu.

“Ừ.”

Mạnh Thanh Thiển yếu ớt mỉm cười, “Gọi là tự vẽ nhưng chủ yếu là em mượn lại ý của một người, nhưng tranh của cô ấy quá xuất sắc, so với cô ấy thì em chỉ là ‘dung chi thục phấn’* mà thôi….”

*tầm thường, xoàng xĩnh.

Tiêu Y Đình vẫn nhìn chằm chằm bức tranh kia, không có vẻ muốn bình luận gì nó thêm….

“Hai đứa quen nhau?” Ông Giang kinh ngạc nhìn hai người.

“Chỉ từng gặp, không quen thưa thầy.” Mạnh Thanh Thiển biết ý trả lời.

“Ồ…?” Ông Giang vẫn rất mơ hồ, “Cũng coi như quen biết! Vậy không cần giới thiệu hai đứa với nhau nữa. Y Đình, Thiển Thiển cũng rất có khiếu vẽ, con bé rất giỏi lối vẽ nhân vật tỉ mỉ, cháu xem bức này đi, người rất có thần đúng không? Thiển Thiển, cháu làm tốt lắm! Năm đó Thanh Hòa cũng…..” Nhắc đến Thanh Hòa ông giấu được đau lòng, “Con bé Thanh Hòa này, thực sự rất có năng khiếu, vẽ tranh hay viết chữ cũng vậy, đều giống như trẻ con vô ý nghịch ngợm nhưng lại xuất sắc bằng người ta khổ luyện nhiều năm. Khi gặp được con bé giống như nhặt được bảo bối vậy, chỉ tiếc con bé không chịu theo học ông già này!”

Ông Giang thở dài, Tiêu Y Đình và Mạnh Thanh Thiển đều không nói.

Ông quay sang nói với Mạnh Thanh Thiển, “Thiển Thiển, cháu cũng rất giỏi, chỉ hơi kém con bé một chút….”

Mạnh Thanh Thiển nghe vậy nhưng không hề tỏ ra tức giận, bình tĩnh mỉm cười khiêm tốn: “Thầy Giang, là thầy đánh giá cao con quá đấy thôi. Con chỉ là hứng thú với tranh hoạ, cần phải chăm chỉ luyện tập hơn nữa mới mong thành tài. Con thấy rất may mắn khi được thầy nhận làm trò, con tự hứa sẽ chăm chỉ để đền bù thiếu hụt tài năng trời cho ạ!”

Ông Giang nghe xong lời của Mạnh Thanh Thiển cực kì hài lòng, “Hai đứa lại rất giống nhau ở chỗ, tranh vẽ đều rất thanh thoát trong trẻo…”

Mạnh Thanh Thiển vui vẻ cúi đầu mỉm cười, cô cũng thích được khen….

“Được rồi, bắt đầu học thôi!” Ông Giang vui vẻ nói.

Ông Giang dẫn Tiêu Y Đình đến trước một mẫu tĩnh vật, ông đứng bên cạnh chỉ bảo một chút sau đó rời đi để anh tự vẽ. Đến khi hoàn thành vẫn chưa thấy ông ấy quay lại, Tiêu Y Đình ngồi lại chờ, đột nhiên có giọng nói thanh thuý trong trẻo vang lên, “Anh mới học vẽ không bao lâu?”

Nói với anh? Không còn ai khác thì chắc là vậy.

“Đúng.” Tiêu Y Đình trả lời ngắn gọn.

“Thật không ngờ!” Mạnh Thanh Thiển không tiếc lời khen, “Bức vẽ rất ấn tượng, không bị cảm xúc bên ngoài chi phối, hơn nữa còn gây cho người nhìn cảm giác đọc hiểu được nội tâm người vẽ, đó là tình. Riêng em thấy tuy màu sắc có chút không hoà hợp nhưng vẫn rất tốt. Em có thể học hỏi ở anh rồi!”

Anh không có ý định trả lời, lúc này ông Giang đi tới, “Không sai, Thiển Thiển đúng là có mắt nhìn! Y Đình, cháu đừng coi thường con bé là người mới nha, cả hai đứa đều rất tốt, chắc chắn sẽ học được ở nhau nhiều!”

“Vâng, cháu cũng là người mới sao dám coi thường? Cũng chỉ có thể lấy siêng năng bù ngu dốt thôi.”

Ông Giang nói tiếp, “Hai đứa khiêm tốn như nhau vậy! Y Đình, cháu cũng có tài đấy! Mà được rồi chuyện này để nói sau, hai đứa xuống ăn cơm, Thiển Thiển cháu xuống trước đi!”

“Vâng thầy.” Mạnh Thanh Thiển mỉm cười rời đi.

Tiêu Y Đình cùng ông Giang xuống sau. Trong bữa ăn không khí khá tốt, Mạnh Thanh Thiển có cố gắng chọc vui Tiểu Mạn, lúc đầu bà rất đau lòng, nhưng sau đó cũng cười một chút, rõ ràng xem cô ấy như Thanh Hòa rồi…..

Khi ra về Tiểu Mạn nói với Tiêu Y Đình, “Dù sao hai đứa cũng cùng đường, cháu đưa Thiển Thiển về được không?”

Tiêu Y Đình hơi do dự, cuối cùng gật đầu: “Vâng.”

Chào tạm biệt hai ông bà Giang, hai người một trước một sau ra khỏi cửa. Mạnh Thanh Thiển cũng rất hiểu chuyện, tự mở cửa ngồi xuống ghế sau.

“Cô về đâu?” Tiêu Y Đình hỏi.

“Anh cho em xuống đường X đại học Y là được, em có chút việc ở đó, cảm ơn anh.” Mạnh Thanh Thiển lễ phép trả lời.

Anh không trả lời, yên lặng
break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc