Luân Hồi Khốn Kiếp

Chương 44.1: Quảng trường Sienna (1)

Trước Sau

break

 

Trong khi Eugene bối rối không biết nói gì, miệng cậu hơi há ra, cô bé trước mặt cậu tháo chiếc mũ lớn và cúi đầu.

“Rất vui được gặp ngài?” cô bé chào hỏi một cách do dự. 

“…Ồ… ư-um,” Eugene lắp bắp. 

“Tôi là thuần thú phụ trách quản lý Hội trường của Sienna Thông Tuệ,” cô bé nói với một nụ cười tươi. 

Nụ cười ấy đã đánh thức ký ức của Eugene. Trong kiếp trước, vì họ đã gặp nhau sau khi trưởng thành, Eugene chưa bao giờ thấy Sienna lúc còn nhỏ. Tuy nhiên, Eugene có thể nhìn thấy hình dạng của Sienna khi còn nhỏ bên trong cô bé thuần thú trước mắt cậu. Với mái tóc tím nhạt và một nụ cười tinh nghịch không thể diễn tả được, dù tuổi đời nhỏ hơn nhiều, nhưng cô người hầu này trông giống hệt Sienna.

“…Một thú thuần ?” Eugene cuối cùng hỏi.

“Vâng!” cô bé vừa kêu lên vừa ngẩng cao cằm. 

“…Đó là…. Ưm….” 

Cô thật sự không phải là Sienna chứ?

Eugene quyết liệt dẹp bỏ mong muốn hỏi câu hỏi đó. Nghĩ về ảo ảnh của Sienna mà cậu đã gặp ở quảng trường trước ngân hàng, không có cách nào thuần thú trước mắt cậu lại chính là Sienna.

“…Tôi nên gọi cô là gì?” Eugene do dự hỏi khi xem xét.

Chiều cao của thuần thú bé chỉ tầm eo của Eugene. Nhờ thế, Eugene phải cúi đầu một chút mới nhìn được cô bé.

“Sienna Thông Tuệ đã đặt tên cho tôi là ‘Mer’,” cô bé giới thiệu.

“Không thể nào. Cô ấy có phải đã đặt tên cho cô là Mer theo Mer trong Merdein không?” Eugene hỏi.

“Vâng! Đó là một cái tên đẹp, ngài không nghĩ vậy sao?” trong khi Mer trả lời với một nụ cười e thẹn, Eugene chỉ có thể khịt mũi không tin nổi.

Merdein là họ của Sienna. Sau khi tạo ra một thuần thú giống mình, cô ấy chỉ đơn giản là xé đi nửa phần đầu trong họ của mình và gắn vào thuần thú để làm tên.

‘Cô ấy đang nghĩ gì vậy?’ Eugene tự hỏi.

Do dự, Eugene hỏi: “…Uh, tôi chỉ hỏi vì tôi không biết nhiều về loài của cô, nhưng các thuần thú thường… um… có dáng người như cô à?”

“Tôi đặc biệt lắm,” Mer trả lời, tự mãn ngẩng cao cằm. “Người đã tạo ra tôi là Sienna Thông Tuệ, bạn đồng hành của Vermouth vĩ đại. Những thuần thú ở các tầng khác không đặc biệt như tôi.”

“…Thế à?”

“Vâng! Ngài chưa đến các tầng khác phải không, Ngài Eugene?” 

“Làm sao cô biết tên tôi? Cô thật sự là một thuần thú à?” 

“Ngài đang muốn nói gì?”

Đó là một câu nói vô lý gì thế? Khi Eugene nhìn Mer với ánh mắt nghi ngờ, Mer chỉ có thể tỏ ra bối rối.

"Ngài Eugene Lionheart, chẳng phải ngài vừa mới đăng ký tên của mình với Akron ở tầng một sao?”  Mer nhắc cậu.

"...Tôi đã làm vậy." Eugene nhớ lại. 

“Không phải chỉ có tôi. Tất cả các thuần thú ở nơi này đều được kết nối với hệ thống của Akron. Chúng tôi biết chính xác ai đang vào và ra Akron mọi lúc,” Mer giải thích.

Eugene đổi chủ đề, “Vậy cô nói rằng cô là một trường hợp đặc biệt trong số các thuần thú sao?”

“Vâng!” Mer ngẩng cao cằm một lần nữa và tự hào giải thích, “Ngài có thể tự nhìn thấy nếu ngài đi đến một trong những tầng khác; các thuần thú ở đó không giỏi giao tiếp như tôi. Họ chỉ có thể thực hiện những gì được lập trình vào khi họ được tạo ra lần đầu tiên và phản ứng với các mệnh lệnh bên ngoài.”

“…Còn cô thì sao?”

“Tôi được tạo ra với tính cách của chủ nhân của tôi, Sienna Thông Tuệ.”

“Không phải là một điều cấm kỵ của phép thuật khi tạo ra một sinh vật sống sao?” Eugene hỏi khi nhớ lại những lời cậu đã nghe ở Nghi thức Truyền thừa Huyết thống vài năm trước.

Tại sao không thể tạo ra bất kì vật sống nào đó?

Eward, vào lúc đó, không có hứng thú gì với Nghi thức Truyền thừa Huyết thống, nhưng đôi mắt cậu ta đã sáng lên khi ngắm nhìn phép thuật của Lovellian. Thật không may, dù Eward đã có sự quan tâm như vậy với phép thuật, cậu ta vẫn trở thành một kẻ rác rưởi sau khi bốn năm trôi qua.

“Nhưng tôi không phải là một sinh vật sống,” Mer nói với một giọng điệu không có chút nghi ngờ nào. “Dù có vẻ như tôi đang sống, nhưng tôi không có linh hồn như tất cả các sinh vật sống khác. Thân thể của tôi được tạo ra bằng phép thuật của Sienna Thông Tuệ, còn ý thức của tôi….”

Mer đội lại chiếc mũ lên đầu và quay sang nhìn phía sau. Chỉ khi đó Eugene mới rời ánh nhìn khỏi Mer để nhìn về phía trước cậu. Phía trước, cậu thấy một quả cầu ánh sáng lớn lơ lửng trong căn phòng, với vài vòng quay chậm chạp xoay quanh quả cầu ánh sáng. 

“Nó ở trong đó,” Mer tuyên bố với một nụ cười sáng.

Eugene ngây người nhìn vào quả cầu. Đây là lần đầu tiên cậu thấy một tác phẩm nghệ thuật ba chiều như vậy. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, nó đã toát lên một ấn tượng bí ẩn, nhưng giác quan của Eugene phát hiện ra một thiết lặp mana khổng lồ và tinh vi nằm trong bức điêu khắc.

“…Thế kia là cái gì?” Eugene cuối cùng hỏi.

 Mer cười, “Đó là một câu hỏi hay!” 

Mer căng ngực và vểnh vai, ngẩng đầu lên và làm cho chiếc mũ lớn của cô ấy, cái mũ lớn hơn cả đầu cô, cũng ngẩng theo. Từ cách mũ của cô ấy vẫn đặt yên trên đầu dù trông như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, có vẻ như cô ấy đã quen với những động tác như vậy.

“Đó là tinh hoa của tất cả các phép thuật mà Sienna Thông Tuệ đã phát triển trong suốt cuộc đời của mình. Đó là 'Witch Craft !’” Mer tiết lộ với một tiếng kêu tự hào.

Eugene há hốc mồm một lần nữa. Đây là Witch Craft ? Cuốn sách phép thuật mà Sienna được cho là đã viết xong trước khi biến mất và được chia thành ba tập?!

“Nó trông có giống quyển sách nào đâu?” Eugene phản đối.

Mer nhăn mũi, “Đó là một định kiến lỗi thời khi nói rằng một quyển sách nên trông giống như một quyển sách.” 

“Đó chỉ là những lời vô nghĩa….” 

“Chắc là ngài Eugene không hiểu được. Dù sao thì cũng không có cách nào ngài Eugene có thể hiểu được phép thuật của Sienna Thông Tuệ khi mà ngay cả các Tháp Chủ cũng không thể lĩnh hội được, phải không?”

Lời nói của Mer tràn đầy sự tự hào, và nụ cười tinh nghịch của cô ấy đầy rẫy sự tự tin. Và cùng lúc đó, thái độ của cô ấy cũng khinh thường người đối diện. Cô ấy đã nói rằng cô ấy được tạo ra dựa trên tính cách của Sienna…. Quả thực, Mer rất giống Sienna ở chỗ cô ta rất khó chịu và thiếu sức hút.

“…Cô đã nói rằng cô được tạo ra dựa trên… tính cách của Sienna, phải không?” Eugene cảm thấy cần phải xác nhận lại.

“Đúng vậy!” Mer trả lời với vẻ tự hào.

“Nếu vậy… ưm… cho đến khi biến mất, tính cách của Sienna có giống như của cô không?”

Eugene nhớ lại hình ảnh của Sienna mà cậu đã thấy trong bức chân dung. Trên đó là một nụ cười ấm áp và từ bi mà dường như không giống với cô ấy. Sienna trong trí nhớ của Eugene chưa bao giờ hiện ra nụ cười như vậy.

“Dĩ nhiên là khác,” Mer trả lời với nụ cười tươi. “Sienna Thông Tuệ lúc đó cao quý và tràn đầy uy nghi. Cô ấy ít khi cười và chỉ tập trung vào việc nghiên cứu và phát triển phép thuật.”

Sau một khoảng ngắn, Eugene hỏi, “…Nếu vậy, tại sao tính cách của cô lại như vậy?” 

“Có gì sai với tính cách của tôi sao?” 

“Dù là dựa trên tính cách của Sienna, nhưng cô có vẻ hoàn toàn khác với Sienna mà cô miêu tả.”

“Dĩ nhiên là khác. Đó là bởi vì tính cách mà tôi được dựa trên là tính cách của Sienna Thông Tuệ khi còn nhỏ.”

Con gà phiền phức kia. Có vẻ như khi còn bé, cô ấy còn phiền phức hơn.

Cuối cùng, Eugene đổi chủ đề, “…Vậy ý của cô là gì khi nói rằng ý thức của cô ở trong đó?” 

Mer do dự, “Hmmm… đó là một câu hỏi khó. Tôi nên nói sao cho ngài Eugene, người chưa được học hành nhiều, có thể hiểu được…?”

“Cứ nói cho tôi theo một cách dễ hiểu.”

“Tôi là một loại trí tuệ nhân tạo mà Sienna Thông Tuệ tạo ra cho Witch Craft. "

 Đó là một khái niệm dễ hiểu. 

Mer giải thích, “Ý thức của tôi được duy trì bởi phép thuật của Witch Craft , và mục đích tồn tại của tôi là để bảo vệ và duy trì ní. Tôi đã giám sát căn phòng này theo lệnh mà Sienna Thông Tuệ đã đưa ra vào hai trăm năm trước.”

Eugene đi qua Mer mà không nói gì. Cậu cảm nhận được Mer bắt đầu theo sau cậu với những bước chạy nhanh.

“…Tại sao Sienna lại dùng tính cách của cô ấy khi còn nhỏ làm để tạo ra cô?” Eugene hỏi. 

“Chỉ để hoài niệm thôi,” Mer nói. 

“Hoài niệm?”

“Có thể ngài Eugene vẫn chưa hiểu được, nhưng hầu hết người lớn đều khó nhớ lại tuổi thơ của mình. Dù ký ức của họ có thể vẫn rõ ràng, nhưng họ thường không thể nhớ lại được “nhân cách” của mình chỉ từ việc xây dựng lại những ký ức đó.”

“…Tôi hiểu rồi.”

“Vậy thì, để hoài niệm về tuổi thơ của mình, Sienna quyết định đặt tính cách của tôi theo ký ức tuổi thơ của cô ấy. Phép thuật của cô ấy quá tuyệt vời nên cô ấy dễ dàng gọi lại những ký ức xa xôi đó.”

Eugene dừng lại trước Witch Craft. Đến gần như vậy, sự hùng vĩ của nó thực sự ấn tượng. Quả cầu phát sáng được bao bọc bởi nhiều vòng tròn là bản chất tinh khiết của sự hiểu biết về phép thuật của một Archwizard đã được bảo tồn trong hàng trăm năm.

Eugene bỗng nghĩ ra một điều, “…Nếu vậy, cô có tất cả ký ức của Sienna không?”

“Không đâu,” Mer nói, con bé cười phá lên. “Dù Sienna Thông Tuệ có dùng tính cách của mình làm cơ sở cho tôi, nhưng cô ấy không đi xa đến mức chia sẻ tất cả ký ức của mình với tôi. Nếu cô ấy làm vậy, có khả năng cao là sự tồn tại của tôi sẽ bị lợi dụng.”

“Nghe có vẻ hợp lý.”

 

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc