Trần Lộ đến lúc chết không hiểu vì sao thời gian sử dụng Phù Ẩn Thân vẫn chưa hết mà Du Vân lại phát hiện vị trí của mình, hắn không biết mặc dù hắn sử dụng Ẩn Thân Phù nhưng khi hắn rút dao găm ra, ánh sáng đã lóe lên và Du Vân đã chú ý tới điểm đó, và khi hắn tiến về phía Du Vân thì trên mặt đất đã để lại dấn chân dù rất mờ nhạt.
Du Vân biến trở lại thân hình mà sương mù yêu khí cũng bị rút đi, Du Vân chạy đến thi thể không đầu của Trần Lộ nhặt lên con dao găm và cây coi roi da, sẵn tiện lục soát trong ngực áo của Trần Lộ nhưng không phát hiện được phù lục, nhưng như thế đã đủ rồi, Du Vân mặt mày hớn hở khi có cùng lúc hai cái vũ khí, như thế mỗi khi đánh nhau không cần bạo lộ ra chân thân.
Du Vân bước ra trận pháp rồi tiến đến vào đám người của Cao Lý, về phần thi thể của Trần Lộ thì mấy con âm hồn đang thèm khát này xử lý, mà hắn cũng không chú ý tới từ lúc bước ra trận pháp, có một cặp mặt mang theo vẻ kỳ dị nhìn chính mình cho đến bước vào trong đội ngũ mới thôi.
Người này trợn mắt lên mà hỏi còn Du Vân chỉ biết ngượng ngùng đáp lại.
"Đây là túi trữ vật."
"Túi trữ vật là cái gì?"
"Nghe tên mà còn không hiểu hả? Ngu vậy? Cái túi này ở bên trong có một không gian, chỉ cần nhỏ máu vào là có thể sử dụng, cất chứa những đồ vật vào trong đó, mà đồ vật đó không được lớn hơn không gian ở bên trong cái túi."
Ngườy này khinh bỉ nhìn Du Vân một cái rồi sau đó giải thích. Nhưng trong lòng lại thầm nghĩ:"Tên này tu vi cũng là Luyện Khí mười tầng mà ngay cả Túi Trưữ Vật cũng không biết.".