An Vân Mạn cùng với Vương Nghi đang đi tới, bộ dạng liễu yếu đào tơ, lẳng lơ liếc mắt đưa tình Lôi Đình Huân, cô ta đến trước mặt Swan.
-"Sao hả? Cô không cam lòng sao? Thật ra thì những gì Minh Trần nói trong đoạn ghi âm đó hoàn toàn là giả, là chính tôi đã cố ý bảo anh ấy nói vậy để dụ cô Swan đây nói ra. Giờ đây người Minh Trần yêu là An Vân Mạn tôi, sẽ không bao giờ anh ấy muốn quay lại với cô đâu"
Chát!
Một cái tát không một chút khách sáo rơi trên khuôn mặt son phấn má hồng của An Vân Mạn. Mặt cô ta nghiêng ngả chao đảo, trợn trừng mắt nhìn Swan.
-"Cô dám tát tôi hả?"
Cô ta vừa dứt lời, Swan lại giáng cho cô ta thêm một cái tát nữa, lực đạo lần này còn mạnh hơn lần trước.
-"Muốn lên giọng dạy đời Swan Resen tôi đây sao? Không có cửa đâu. Tôi nói cho các người biết, là Swan Resen tôi không cần Lục Minh Trần, chứ không bao giờ là anh ta bỏ tôi. An Vân Mạn tiểu thư đây muốn xài lại món hàng đã qua tay tôi thì cứ việc"
Lục Minh Trần đứng đối diện Swan, lo lắng quay sang xoa dịu giúp An Vân Mạn, rồi anh ta mở miệng chất vấn.
-"Mạn Nhi chỉ là một cô gái yếu đuối. Swan, em sao có thể ra tay nặng với cô ấy như thế?"
Xem kìa! Anh ta bây giờ chịu ra mặt bênh vực cho người tình rồi.
-"Sau những gì cô ta đã làm, còn mong tôi sẽ hiền hòa mà đối đáp với cô ta sao? Anh đau lòng rồi hả? Dù gì An Vân Mạn cũng là bạn thanh mai trúc mã cùng anh bên nhau sớm tối chiều hôm cơ mà. Lục Minh Trần! Tôi chưa bao giờ cảm thấy mình ngu ngốc đến vậy khi lao đầu vào anh"
Swan vô tình tiết lộ một bí mật.
Lục Minh Trần và An Vân Mạn là thanh mai trúc mã?
Đến ngay cả bản thân Swan còn cảm thấy sốc, đừng nói chi là người ngoài. Sau khi cho Thuyên điều tra toàn bộ, cô mới hiểu tường tận gốc rễ. Khoảng thời gian đầu yêu nhau với Lục Minh Trần là chuỗi ngày hạnh phúc nhất với Swan. Cứ thế kéo dài tầm nửa năm, An Vân Mạn từ nước ngoài trở về.
Thật ra, An Vân Mạn và Lục Minh Trần là đôi bạn thanh mai trúc mã từ thuở nhỏ, tình cảm luôn tốt đẹp. Chỉ là sau này, An Vân Mạn mang theo khát khao trở thành người mẫu nổi tiếng đến nước Anh. Còn Lục Minh Trần ở lại quê nhà bắt đầu sự nghiệp diễn xuất rồi trở thành ảnh đế đắt giá.
6 tháng sau khi cùng Swan yêu nhau, An Vân Mạn trở về nước hoạt động. Hiển nhiên cô ta làm sao quên được tình thanh mai, cô ta tìm đến Lục Minh Trần nối lại tình xưa. Ban đầu chỉ là những cái vuốt ve, những cái ôm ấp tình tứ, rồi có những nụ hôn cuồng nhiệt và cuối cùng đưa nhau lên giường lớn.
Ngẫm lại, Lục Minh Trần cũng là một kẻ khôn ngoan. Một mặt anh ta vui vẻ bên người tình thanh mai nóng bỏng, một mặt thì lợi dụng tấm chân tình của Swan đổi lấy sự nghiệp ngày càng thăng tiến. Một mình bắt cá hai tay, lừa dối cả thế giới.
Swan đã nhún nhường anh ta quá rồi, đầu tiên là nếm trải nỗi đau bị phản bội, nhưng cô không truy cứu. Còn bây giờ lại dám bày trò đổ oan hòng dìm cô xuống, một lần là quá đủ, lần này cô tuyệt đối sẽ không niệm tình nữa.
-"Chắc chắn mọi người ở đây đều muốn biết, lí do tôi chủ động chia tay ảnh đế Lục có phải không?"
Chỉ một câu nói của Swan, cả hậu trường vốn dĩ đang nháo nhào cả lên bỗng chốc im lặng không dám hó hé, ai cũng khe khẽ hít thở một hơi sâu, hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Swan. Sắc mặt của An Vân Mạn và Lục Minh Trần rất khó coi.
-"Bởi vì An Vân Mạn, Lục Minh Trần đã âm thầm phản bội tôi. Ngày tôi bắt gian tại trận, bọn họ...chính là đang lên giường cùng với nhau tại một phòng VIP của khách sạn tư nhân Giang Nam. Thử hỏi xem, tôi làm sao còn tiếp tục yêu một người đàn ông đã cắm sừng mình như thế?"
Ầm!
Đây rất có khả năng sẽ là tin tức sét đánh đối với cánh truyền thông và giới giải trí.
-"Cô đừng nói bậy! Tôi và Minh Trần hoàn toàn trong sạch. Mọi người đừng nghe cô ta nói bừa, lần đó tôi và Minh Trần quả thật có hẹn nhau ở khách sạn tư nhân Giang Nam, nhưng chúng tôi chỉ là bàn công việc, bởi vì chúng tôi dự định hợp tác trong quảng cáo sản phẩm nước hoa mới"
Swan nhếch môi hung ác, khinh bỉ đối phương. Để xem bọn họ còn chối đến bao giờ?
-"Hai người trong sạch? Vậy thứ trên màn hình là cái gì?"
Swan đã ngầm ra hiệu với Ginny từ lúc An Vân Mạn và Lục Minh Trần cố ý kiếm chuyện. Chờ thời cơ thích hợp, liền tung mọi bằng chứng, đương nhiên khiến bọn họ muốn trở tay cũng không kịp.
Trên màn hình LED tại trung tâm sân khấu, bất ngờ hiện lên hình ảnh ân ân ái ái của Lục Minh Trần và An Vân Mạn tại phòng VIP khách sạn Giang Nam, sắc nét sống động đến từng phút từng giây. Chúng từ đâu mà có? Đều do Swan cố tình chụp lén, để tránh đêm dài lắm mộng, cô đủ tỉnh táo để tạo ra những thứ có lợi cho bản thân.
Chỉ cần bí mật lần này bị phanh phui, danh tiếng của Lục Minh Trần và An Vân Mạn sẽ lao dốc không phanh. Tuy rằng nó không thể khiến hai người họ rời khỏi làng giải trí, nhưng một khi danh tiếng đã bị mài mòn thì làm sao còn nhiều tài nguyên để hoạt động sôi nổi?
-"Swan Resen! Cô là cái thá gì mà dám phá đám chuyện tốt của tôi? Cô nên biết tôi đây là An Vân Mạn thiên kim thứ hai của An Thị. Những gì tôi muốn, đều phải có cho bằng được"
Hừ!
An Vân Mạn, cô cứ tiếp tục gáy cho to đi, càng to càng tốt. Chẳng phải cô nói cô muốn gì được đó sao? Vậy thì đích thân Swan Resen tôi sẽ trao tận tay cô một món quà thật lớn, để xem cô muốn gì còn có ai cho hay không.
Chưa đầy nửa ngày sau đó, tin tức tập đoàn An Thị bị giải trí Bạc Kỷ thu mua đã lan truyền khắp mọi nẻo đường. An Mục - chủ tịch An Thị ngồi trên đống lửa, công sức cả đời của ông ta cứ thế mất đi.
Hỏi ra nguyên căn mới biết, thì ra là do đứa con gái bảo bối thứ hai An Vân Mạn của ông ta làm nên chuyện tốt. Làm sao mà nó lại đi quyến rũ người yêu của tổng giám đốc của giải trí Bạc Kỷ? An Mục sao có thể không biết mối quan hệ tình cảm của An Vân Mạn và Lục Minh Trần từ lâu, nhưng ông ta là con người tham vọng, sẽ không chấp nhận một đứa con rể chẳng thể giúp ích gì cho mình.
An Thị của ông ta, mất thật rồi. An Mục trong cơn thịnh nộ, tức ngực thổ huyết tại chỗ. Người nhà đưa ông ta đến bệnh viện, lại được y bác sĩ nói rằng khả năng quãng đời còn lại ông ta không thể tỉnh lại được.
An Mục sống thực vật mãi mãi không tỉnh lại, phu nhân của ông ta thì khốn đốn lao đao, đại thiếu gia An Huy ăn chơi đàn điếm, hút chích ma túy vừa bị cảnh sát bắt giam, đại tiểu thư An Như Khả đau khổ vì tình, bị Tần gia từ chối, lại gặp cảnh nhà tan cửa nát, cuối cùng điên loạn phải vào viện tâm thần, còn nhị tiểu thư An Vân Mạn sự nghiệp ngôi sao trở nên nghiệt ngã, hàng loạt các tạp chí lớn rút hợp đồng cũng như dỡ bỏ các trang bìa mà cô ta làm người đại diện. An Thị trong vòng một ngày, không còn gì để mất.
Lục Minh Trần chịu ít thương tổn nhất, nhưng không thấm khá hơn là bao. Anh ta phải đối mặt với nguy cơ bị tước bỏ danh hiệu ảnh đế, danh tiếng sa sút, làm lại từ đầu. Trước khi gặp Swan anh ta tự lực cánh sinh như thế nào thì bây giờ tự mình phấn đấu như thế ấy, và sẽ không còn một ai giúp đỡ anh ta nữa.