Một thoáng quá đỗi bất ngờ, liên tiếp hết lần này đến lần khác.
Từ ngoài sảnh lớn, một tốp cảnh sát quân phục chỉnh tề, tay cầm súng đồng loạt xông vào. Tất cả bao vây lấy Vương Trừng Thiệp, lão ta bị dồn vào góc tường, không còn đường thoái lui. Chờ thời cơ chín mùi, liền nhào đến còng lấy tay của lão ta, áp giải theo khuôn phép.
Vương Nghị bị một cước vừa rồi của Selena làm cho bất tỉnh nhân sự. Cảnh sát rất dễ dàng vây bắt hắn. Đợi cho đến khi hắn ta tỉnh lại, có lẽ đã sẵn sàng cho việc ngồi tù mọt gông rồi.
Đội đặc nhiệm cảnh sát quốc tế, và vị thủ lĩnh dẫn dắt...
Đó là người Bella không thể không thân thuộc hơn.
Charlie Thomas!
Bella có lí do chính đáng cho sự bàng hoàng của mình. Rằng vì sao mà người thuộc hạ tâm phúc kề cận lại là thống lĩnh của đội đặc nhiệm cảnh sát quốc tế? Và quan trọng hơn cả, chính là mục đích của anh ta khi tiếp cận cô là gì?
Charlie Thomas đường hoàng đứng trước mặt Bella, làm động tác cúi chào một cách thành kính. Anh ta cất lên tiếng nói dạt dào thiết tha, nhu tình tự thủy ẩn chứa tình cảm ôn nhu như nước.
Thật ra giây phút nhận được báo cáo, Charlie Thomas đã ngầm mặc định chấp nhận số phận. Thì ra người đó còn mang trên mình thân phận lớn lao và cao quý như vậy.
Anh không dám ôm ấp hi vọng xa vời. Cho đến nước này, chỉ cần có thể được làm bạn tốt của nhau, với anh mà nói đó cũng được coi là một ân huệ.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bảo Bảo Phúc Hắc: Baba Mau Theo Đuổi Mẹ!
2. Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
3. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
4. Trọng Sinh Chi Sủng, Tra Nam Hóa Thê Nô
=====================================
-"Đại vương! Tôi là thống lĩnh cảnh sát quốc tế. Rất xin lỗi vì...tôi đã lừa gạt cô"
Bella mím môi, không hề nhìn ra được tâm tình đang biến hóa thế nào.
- "Vì sao? Vì sao lại làm vậy? Vì sao lại tiếp cận tôi?"
-"Cô còn nhớ hay không nhà Thomas? Tôi ngay từ đầu muốn tiếp cận cô là vì muốn báo thú cho gia tộc của tôi"
-"Anh nói...anh là người nhà Thomas?"
Vậy mục đích ban đầu anh ta tiếp cận cô...
Chính là muốn giết cô hay sao?
-"Đại vương! Xin nghe tôi nói hết. Quả thật lúc đầu tôi tiếp cận cô hoàn toàn có động cơ, nhưng mà sau đó...tôi mới phát hiện, thì ra sự thật đằng sau không như tôi nghĩ. Không phải là cô bỏ mặc nhà Thomas, mà là cô căn bản lúc đó không có khả năng"
-"Đại vương! Tôi thật lòng muốn được bên cạnh bảo vệ cho cô. Chúng ta có thể hay không cùng nhau làm bạn tốt?"
Bella không nghĩ đến Charlie Thomas có đôi lúc lại nhiệt tình như vậy. Cô thực không hiểu, dù cho cô chính là nguyên nhân gián tiếp khiến dòng họ Thomas tan nhà nát cửa, anh ta vẫn là nên hận cô tận xương tủy mới phải. Bella thực không hiểu, không có cách nào hiểu. Chính vì thái độ của anh ta như vậy, nỗi áy náy và hổ thẹn ngày một nặng nề hơn trong lòng cô.
-"Thực xin lỗi! Tôi đã không giữ đúng lời hứa với cha anh, bao bọc nhà Thomas thật tốt"
-"Tôi không trách cô! Ngược lại, tôi cảm thấy giận chính mình. Giận chính mình vì lúc đó không có đủ năng lực để bảo vệ những người thân yêu của tôi"
Tôi càng giận bản thân mình hơn nữa. Bởi vì con tim đã trót lỡ rung động.
Để rồi giờ đây, chỉ đành ngậm ngùi nhìn em đi bên người khác.
Tình này chôn sâu vào tim, một đời không dám nói.
Một bản tình ca dang dở, mãi không hồi kết.
Đơn phương, lặng thầm ôm giấc mơ tình si.
Em là đóa hồng kiêu kỳ, chiếm lấy khoảng ngọt ngào trong tâm can.
Em là giấc mộng phù du, tình cờ đi qua bên đời kẻ phàm trần như tôi.
Giọt lệ buồn nam nhi, đành cay đắng nuốt ngược vào trong.
Em không hiểu tình tôi!
Nhưng tôi lại biết tình em!
Buông tay là cách tốt nhất
Không phải hết yêu đồng nghĩa buông tay
Mà bởi vì
Có một thứ tình yêu gọi là buông bỏ
Bầu không khí giữa hai người lắng đọng. Chợt nhiên, Charlie Thomas chầm chậm tiến đến, ôm lấy cả người Bella, đầu gục vào vai cô.
Trong mắt tất cả mọi người, đó là một cái ôm đầy ám muội. Nhưng với Charlie Thomas, đây chính xác là cái ôm tạm biệt, cái ôm chất chứa biết bao nỗi niềm thương của một tình yêu thầm kín.
Người không vui, dĩ nhiên là vị nam nhân họ Tào nào đó. Anh âm thầm siết tay, kiềm chế cơn nóng nảy muốn tách người đàn ông đang ôm An Lăng của anh kia.
Người phụ nữ kia lại càng đáng trách hơn. Cô rõ ràng có thể đẩy anh ta ra, nhưng lại đứng yên không làm gì cả, để mặc cho anh ta ôm như thế.
Cuối cùng thì, Tào Dịch Thiên cũng từng bước sấn lại, kéo tay Bella dứt khoát rời khỏi người của Charlie Thomas.
-"Ôm bao nhiêu đó đủ rồi. Đây là người phụ nữ của tôi"
Bella liếc xéo anh, tay lần mò đến thắt lưng anh véo mạnh một phát khiến Tào Dịch Thiên giật nảy mình vì đau.
Số phận đưa đẩy anh vào số kiếp thê nô. Chẳng sợ trời, chẳng sợ đất, tương lai chắc chắn sẽ sợ vợ.
Charlie Thomas quan sát Tào Dịch Thiên một lần thật kĩ. Đó là người đàn ông nắm giữ trái tim của Bella Drew Grey. Hắc bạch lưỡng đạo đều tung hoành ngang dọc, hiên ngang như một bậc đế vương.
Charlie Thomas quả thật không thể phủ nhận, người đàn ông này xứng đáng đứng bên cạnh Bella Drew Grey hơn bất cứ ai.
Vẫn là, bản thân anh không nên mộng tưởng xa vời...