Ta có một bí mật! một bí mật không thể nói nên lời cũng ko thể cho người khác biết….!
Thiên Nhan là tên của ta, công chúa của Thiên Vũ quốc!…
Họa bích thiên dung
Băng nhan ngọc khiết….
Người đời nói ta là Thiên Vũ đệ nhất mỹ nhân, đệ nhất tài nữ nhưng mà cho đến khi gặp nàng….đó chẳng là gì cả?
Nàng một dạo một khúc nhạc…một thứ nhạc cụ kì lạ.!..âm thanh tuyệt diệu nhất mà ta đã từng nghe….này một khúc khuynh thẫn thiên hạ, lấy đi ta danh hiệu đệ nhất tài nữ đồng thời cũng cướp mất tâm của ta!
Đúng vậy, ta là nữ nhân…! Nàng cũng là nữ nhân nhưng mà ta lại cầm lòng ko đậu luyến tiếc si mê nàng….
Một thân tử y phá lệ mị hoặc, phượng mâu câu hồn nhân tâm lúc nào cũng ấp áp ý cười…khóe miệng luôn nhàn nhạt tiếu dung, bên cạnh nàng là khoảng thời gian ta bình yên nhất…cũng là hạnh phúc nhất dù ko nhiều….
Này phân ái tình ta chôn chặt vào tận chân tâm, không ai biết, ko ai thấu cũng chẳng ai hiểu, có lẽ nàng cũng vậy….nàng luôn coi ta là tri kỉ..tỷ muội đi..!….
Có từng hối hận yêu thích nàng….
Có từng oán hận nàng không bên cạnh….
Không có!…đó là ta tình nguyện thôi…..
Nàng là một người suất sắc, nàng rất tài giỏi…! nhân yêu nàng rất nhiều, họ điều là những kẻ tài khuynh thiên hạ….như vậy mê người đáng yêu là nàng, có ai có thể thoát khỏi sức quyến rũ đó kia chứ….ta cũng vậy là gì…
Ái một người mà không thể nói ra câu ta ái ngươi! Thật đau khổ
Ái một người không thể biểu lộ tâm ý của mình cho người đó …rất xót xa…bi ai!
Ái một người, nhưng mà phân ái tình kia lại là cấm kị chi luyến…bi thương
Nếu như chưa từng gặp nàng….
Nếu như không đắm say trong âm thanh kì diệu ấy
Nếu như không ngẩn ngơ trước khuynh thế băng dung ấy…
Nếu như………….!!
Liệu tâm có như thế bồi hồi….
Liệu lòng có như thế xao động….
Liệu chân tình này có như thế đậm sâu..!
Và ….ta có như vậy ái ngươi….lãnh khuynh thiên….khuynh thiên!!
Giọt mưa nhẹ nhàng phủ trên mặt đất
Âm thanh của gió thì thầm tha thiết
Hỏi người, người có nghe thấy….
Dù mưa có rơi nhiều như thế nào
Dù gió có đi qua bao nhiêu nơi
Cũng ko nhiều bằng ái tình ta dành cho ngươi
Ta không cầu ngươi nói tiếng yêu ta
Cũng ko cầu ngươi bên ta một đời
Nhưng mà, có thể hay không
Cho phép ta từ đằng xa có thể ngắm nhìn ngươi
Cho phép ta được nhìn ngươi mỉm cười
Dù là ôn nhu kia ko dành cho ta
Dù là ánh mắt nồng đậm ái ân kia ko cho ta
Nhưng mà chỉ cần ngươi hạnh phúc ta nguyện làm kẻ từ xa đứng nhìn
Âm thanh của mưa vẫn như thế êm ả
Thanh phong vẫn không ngừng nghĩ đi khắp chốn nào
Và tình của ta dành cho ngươi vẫn như thế trường tồn vĩnh viễn
Ko đổi thay…..vĩnh viễn……….Trường tồn…..
Nếu như tái sinh có thể gặp lại ngươi lần nữa…..
Liệu ngươi có thể cho ta một ánh mắt dịu dàng..
Một nét cười ôn nhu………Một chút thoáng qua
Một chút thoáng qua thôi!.., ta nguyện lại một đời tiếp tục trầm luân…..!
Hạo Thiên Diễm, hắn là cung chủ của Minh cung, hắn rất đẹp, đẹp hơn cả nữ nhân ….hắn tà mị lãnh diễm nhưng chung quy cũng vì nàng bi lụy ai thương………
Ta nhận được tin nàng mất đi, lòng đau quá……lệ vô thanh vô tức rơi!
Lãnh Khuynh Thiên, nếu như có thể gặp lại lần nữa….
Dù là cấm kị ái tình….ta cũng không buông tay
Đến lúc đó nhất định ta sẽ tìm ngươi trước
Khiến cho ngươi chỉ ái ta….mình ta……….
Nàng đi, tâm ta cũng đi theo…..ái tình mình ta cất giữ, kỉ niệm về nàng là hồi ức đẹp cho ta an ủi khi nhớ đến nàng…..ta cũng ko đau lòng nữa….bởi vì…tâm ta khi nghe tin nàng mất đi cũng bên cạnh bầu bạn nàng rồi….
Hạo Thiên Diễm…hắn là ta phu quân, ta biết hắn ko ái ta nhưng hắn sẽ đối tốt với ta…như vậy thật ko tệ đi, vì ta cũng đâu có yêu hắn nha, tâm của ta đã sớm đi theo người ấy….ko tâm còn có gì cảm nhận cảm giác đâu
Ta đồng ý lấy hắn, cũng là vì chúng ta có điểm chung thôi!..cả hai đều ái nàng đậm sâu…quan hệ phu thê nhưng cũng là tình địch…ha..hả! cũng thật buồn cười……..
Ta có hài tử, một nữ nhi ……nhưng mà ko hiểu sao càng lúc lớn lại càng giống nàng…! Là thượng đế cho ta ân tình chăng, Thiên Diễm cũng rất yêu quý nữ nhi….có lẽ hai chúng ta đều giống nhau đi, ái nàng, sủng nàng….khuynh tẫn tất cả cho nàng….có lẽ này phân ái tình dành cho nàng điều toàn bộ đặt cho chúng ta nữ nhi…..
Ta nghe tin có người cầu hôn Lãnh gia…..thật buồn cười nhưng mà Phong Tà Nguyệt lại đồng ý….khiến cho ta không chỉ kinh ngạc mà còn rất phẫn nộ…..
Phong Tà Nguyệt hắn dám phản bội nàng, cho dù nàng ko còn nhân thế nhưng mà ko ai có thể thay chỗ của nàng ko ai được phép , ta tức giận đến lãnh phủ…ta muốn vấn hắn, muốn trách hắn vì sao phản bội nàng, ngươi có biết được nàng yêu là ngươi có bao nhiêu hạnh phúc ….!!
Nhưng mà nhìn thấy tân nương ta thật sâu oanh động rồi…….
Lại là một thân tử y mị hoặc thiên thành khí chất
Cũng là ấm áp phượng mâu ý cười
Cũng thế nhàn nhạt ôn nhu tiếu dung
Xinh đẹp khuynh thế băng dung…..
Lệ một lần nữa vì nàng mà rơi
Ta kiêu ngạo cả đời tựa như ngạo mai
Chung quy cũng chỉ vì nàng mà rơi lệ
Ta biết kia là nàng, tuy khác dung mạo nhưng mà mỗi ánh mắt nụ cười, mỗi dơ tay nhấc chân, mỗi……điều khiến tâm ta xao động thì sao có thể nhận lầm được
Nàng ôn nhu nhìn ta cười…………
Nàng vấn ta có khỏe không…………
Nàng nói câu ‘ ta nhớ ngươi……’…..
Đủ rồi! như vậy đủ rồi….chỉ cần ngươi cười với ta một chút, ôn nhu quan tâm ta một tí, khách sáo một lời hỏi thăm cũng có thể khiến ta lòng vui như mở hội..!!…….rốt cuộc…cũng vậy..!!…chỉ là như vậy như thế thôi…….hãy để này si ,mê ,ái ,luyến mình ta giữ trọn…ngươi hạnh phúc thì tốt rồi….Tốt rồi..!!!
Lãnh Khuynh Thiên!…Khuynh Thiên của ta nha…!!…..
LOẠN THẾ KHUYNH CA- KHUYNH TUYẾT
KẾT THÚC : MƯỜI NĂM SAU, CÁC TIỂU HÀI TỬ ĐÃ TRƯỞNG THÀNH. VỆ MINH HẠO TRỞ THÀNH ĐẾ VƯƠNG HẠO NGUYỆT QUỐC. LÃNH KHUYNH THIÊN CÙNG PHONG TÀ NGUYỆT HAI NGƯỜI CÙNG NHAU ĐI NGAO DU GIANG HỒ, RONG CHƠI TỨ HẢI. KẾT BẠN ĐƯỜNG CÙNG ĐI LÀ VỢ CHỒNG HẠO THIÊN DIỄM, VỢ CHỒNG BẮC LI NGẠO, VỢ CHỒNG VỆ MINH KHA , VỆ MINH KÌ CÙNG HÂN NHI VÀ LÃNH KHUYNH VŨ. LẬP NÊN TIÊU DAO PHÁI, ĐẠP PHÁ GIANG HỒ……XEM LẪN THIÊN HẠ, CHÉN MỸ THỰC!!….
ĐỜI CON CỦA CÁC NHÂN VẬT TRÊN, LẬP NÊN THIÊN NGUYỆT SƠN TRANG, CHẤN ĐỘNG VÕ LÂM…..CHUYỆN NÀY NÓI SAU, VÌ TIỂU KHUYNH TA SẼ VIẾT MỘT TẬP THỂ HỆ LIỆT VỀ ĐỜI CON BỌN HỌ…!!