Livestream Mắng Người Hộ Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi

Chương 12

Trước Sau

break

Bác sĩ Lâm vốn là một người ngay thẳng chính trực, đối xử với người bệnh của mình không khác gì người thân, ấy vậy mà ngớ ngẩn đến mức lấy sự an toàn của bệnh nhân ra uy hiếp con gái của mình.

Nghĩ đến đây, Hà Phiến Huỳnh nhìn Thiệu Miểu ở phía đối diện vẫn đang cười làm lành, trong lòng đột nhiên thấy thương tiếc.

Thật là đáng thương.

Lúc này, người phụ nữ vẫn không ngừng lải nhải.

"Miểu Miểu, dù sao bà cũng là trưởng bối của cháu, cháu cũng có thể gọi bà một tiếng bà ngoại, vậy thì đừng trách bà nói lời không dễ nghe."

"Bà thấy cháu rõ ràng là đọc quá nhiều sách, đọc đến mức biến thành một con mọt sách rồi, còn không bằng con gái lớn của bà."

"Tốt nghiệp cấp hai xong nó liền nghỉ học, tìm một ông chủ lớn trong ngành kim khí, bây giờ mỗi ngày nó chỉ việc chơi mạt chược, cơm không phải nấu, quần áo cũng không phải giặt, con rể của bà ấy à, chiều nó giống như một cô công chúa luôn."

Bác sĩ Lâm ngồi ở đối diện cũng lau nước mắt: "Đúng vậy, dì, lúc trước cháu không nên để cho con bé học nhiều như vậy, làm chậm trễ chuyện thành gia lập thất của nó."

Hà Phiến Huỳnh vừa nghe, không khỏi thầm trợn trắng mắt.

Cô thật sự không hiểu, bà ấy ở bệnh viện oai phong một cõi, như thế nào vừa nhắc đến chuyện hôn sự của con gái lại biến thành dáng vẻ như thế này?

Nhưng càng làm cho cô không nghĩ tới, chính là ngay cả bản thân Thiệu Miểu ở bên cạnh cũng gật đầu vâng vâng dạ dạ.

Chỉ thấy Thiệu Miểu chủ động cầm lấy thùng rác ở trên mặt đất, vô cùng ân cần đưa tới bên miệng của người phụ nữ kia, chờ người phụ nữ kia nhổ hạt sầu riêng ra, sau đó lại lấy khăn ướt giúp người phụ nữ kia lau miệng, làm xong tất cả rồi mới buông thùng rác xuống.

Còn cười phụ họa theo: “Ha ha ha thật ư? Vậy con gái của bà thật là có phúc!”

Hà Phiến Huỳnh: “…”

Hà Phiến Huỳnh vẻ mặt không vui, lén lút đưa mắt ra hiệu với Thiệu Miểu.

Thiệu Miểu rất ít khi thấy dáng vẻ tràn đầy sát khí như thế này của cô, trong lòng không khỏi cả kinh, theo bản năng run run rẩy rẩy sửa miệng.

“Nhưng mà… Cũng không thể nói phụ nữ không kết hôn thì sẽ trở thành đồ vô dụng được, hiện tại có rất nhiều người kết hôn muộn, sinh con muộn nhưng vẫn sống rất tốt đó thôi.”

Người phụ nữ kia lại cầm lấy một miếng sầu riêng, đặt vào trong tay chồng bà ta, sau đó lại cầm một miếng nữa cho vào miệng cắn.

“Tốt cái gì mà tốt! Buổi tối không có ai làm ấm giường, ban ngày không có ai để nói chuyện, những người đó chỉ vờ như không thèm để ý mà thôi, thật ra rất muốn kết hôn nhưng mà không gả đi được.”

Thiệu Miểu ngây ngẩn cả người, liếc nhìn mẹ mình một cái, phát hiện vẻ mặt của mẹ mình vẫn luôn sầu khổ, ngay cả một chút tức giận cũng không có.

Vì thế Thiệu Miểu chỉ có thể đưa ánh mắt cầu cứu về phía Hà Phiến Huỳnh.

Ý là: “Hu hu hu, tôi cũng không muốn hèn nhát như vậy đâu, nhưng bà ấy là khách, mẹ tôi vẫn luôn nhìn tôi, cứu mạng với!”

Cô gái này tốt xấu gì ở trong giới làm bánh ngọt và phát sóng trực tiếp cũng có địa vị như hùng ưng, vậy mà giờ đây lại hiện ra vẻ bất đắc dĩ như thế này.

Hà Phiến Huỳnh nghĩ đến hôm qua người này đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, lại liếc mắt nhìn bộ quần áo mới ở trên người mình, ánh mắt thâm sâu, lập tức khóe miệng cong lên nở nụ cười thật tươi.

Thân thể của cô hơi nghiêng về phía trước, nhích lại gần người phụ nữ một chút, cố ý làm ra vẻ gần gũi với bà ta.

“Dì, dì nói nghe rất hay.”

Người phụ nữ thấy cô chủ động đáp lời, cười đến đến mức mắt híp lại thành một sợi chỉ.

Bà ta cầm miếng sầu riêng quơ tay múa chân một chút rồi nói: “Thật sao? Vẫn là cô gái trẻ cháu khiêm tốn, đợi lát nữa dì sẽ giới thiệu một mối tốt cho cháu.”

Bên kia, hai mắt của Thiệu Miểu bắt đầu rưng rưng, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu tràn đầy sự tủi thân, phảng phất như đang hỏi Hà Phiến Huỳnh: “Huỳnh Huỳnh, cậu đang làm cái quỷ gì vậy?”

Hà Phiến Huỳnh không để ý tới cô ấy, vô cùng phối hợp nắm một nắm hạt dưa lên, như có như không ngồi nhằn.

“Dì ơi, con gái của dì giàu lắm phải không? Sầu riêng này là con gái dì mua cho dì ăn à?”

Người phụ nữ: “…”

Khóe miệng của người phụ nữ giật một cái, nửa miếng sầu riêng còn lại ở trong tay làm như thế nào cũng không cho vào trong miệng được.

Nhưng thanh âm của bà ta vẫn lớn vô cùng: “Đương nhiên! Con rể của dì có tiền như vậy, đương nhiên không việc gì thì con gái dì lại xách trái cây tới cho dì.”

Dừng một chút, lại cường điệu: “Đều là trái cây ở tiệm cao cấp, đã được rửa sạch cắt gọn đóng gói ổn thoả, kia gọi là gì nhỉ, tinh phẩm! Đúng, chính là tinh phẩm!”

Hà Phiến Huỳnh bóc một hạt dưa, liên tục nắn vỏ trong lòng bàn tay, cười khanh khách hỏi: “Vậy sao? Vậy căn nhà đang ở kia chắc chắn là đứng tên của chị ấy nhỉ?”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc