“Không, không thể nào, cô lừa tôi!” Hạnh Phúc Bảo Bảo hét lên không dám tin.
Tô Nhiên thở dài: “Chị có thể tìm cách mở chiếc vòng ra xem, sẽ biết lời tôi nói có đúng không.”
Nghe vậy, Hạnh Phúc Bảo Bảo tháo chiếc vòng ra, tìm một chiếc kìm trong hộp dụng cụ, dùng sức bẻ gãy. Quả nhiên, bên trong có tóc và một mảnh giấy nhỏ, trên giấy có ghi sinh thần bát tự.
Bình luận trong phòng livestream lại đổi chiều, quay sang chửi rủa bà mẹ chồng.
【Vãi, bị chủ phòng nói trúng rồi, thật sự có tóc kìa.】
【Mẹ chồng kiểu gì vậy, không nỡ mất con mình thì lại dùng con người khác để đổi, quá độc ác!】
【Đáng sợ quá, đúng là biết người biết mặt không biết lòng, may mà tôi không có bà mẹ chồng như vậy.】
Hạnh Phúc Bảo Bảo kinh ngạc che miệng, nước mắt chảy như mưa. “Tại sao, tại sao bà ấy lại làm như vậy, đây chính là cháu ruột của bà ấy mà?”
Lời của Tô Nhiên đã làm chấn động tất cả mọi người: “Bởi vì bà ta không phải mẹ ruột của chồng chị, mà chỉ là mẹ kế của anh ta. Đứa bé chết yểu kia, chính là con trai của hai người họ.”
【Trời ơi trời ơi trời ơi!!! Đây là cái chuyện cầm thú gì vậy, lệch cả tam quan của tôi rồi!!】
【Tôi còn biết một chuyện động trời hơn, anh trai ruột với em gái ruột... chậc chậc, đợi tôi năm phút, tôi chạy xe điện về nhà rồi kể cho mấy người nghe.】
“Cô nói gì?!” Cảm xúc của Hạnh Phúc Bảo Bảo gần như điên loạn. “Không thể nào, chồng tôi rõ ràng yêu tôi như vậy, sao có thể chứ, đó là mẹ anh ấy mà, cho dù không phải mẹ ruột, họ cũng không thể…”
Tô Nhiên ái ngại nhìn cô ta: “Bây giờ không phải là lúc để chị đau buồn. Mau chóng vực dậy tinh thần đi, tôi sợ họ sẽ hại mẹ giữ con. Chuyện sinh mổ có phải do mẹ chồng chị đề nghị không?”
Hạnh Phúc Bảo Bảo đẫm lệ lắc đầu: “Không phải, là do tôi tự nghĩ, nhưng mẹ chồng nói để cho an toàn, bà muốn tôi ngày mai đến bệnh viện nhập viện, tiện thể làm các kiểm tra liên quan.”
Tô Nhiên hỏi tiếp: “Mảnh giấy trong vòng tay còn đó không, chị xem ngày tháng trên đó là ngày nào.”
“À, còn,” Hạnh Phúc Bảo Bảo lau nước mắt, nhặt mảnh giấy dưới đất lên, ngày tháng trên đó rành rành chính là ngày mai.
“Đại sư, sao lại trùng hợp là ngày mai vậy.”
Tô Nhiên thở dài giải thích: “Không phải trùng hợp, mắt xích quan trọng nhất của việc mượn xác hoàn hồn chính là, ngày sinh của con chị phải trùng với ngày sinh của đứa con chết yểu của mẹ chồng chị.
Cho nên ngày mai sau khi chị nhập viện, rất có thể không phải chỉ đơn thuần là kiểm tra sức khỏe, mà là mẹ chồng chị đã sắp xếp cho chị sinh mổ.”
Bình luận:
【Tôi vừa nghe được tin tức kinh khủng gì thế này, con trai và mẹ kế…】
【Chủ phòng biết cách chơi thật, cách dọa người cũng không giống ai.】
【Tôi thấy toàn là giả, chắc là người của chủ phòng cài vào.】
【Trời ạ, phải biến thái đến mức nào chứ!!】
【Đúng đúng, tôi cũng thấy không thể nào, chủ phòng bịa chuyện giỏi thật.】
【Tôi thấy toàn là giả, đây chắc chắn là kịch bản của chủ phòng.】
【Cái người chạy xe điện lúc nãy đâu rồi? Rớt xuống mương rồi à?】
【Chuyện sinh mổ sao có thể giấu được sản phụ chứ, trước khi phẫu thuật bác sĩ đều sẽ hỏi tình hình mà.】
“Cũng có khả năng lắm,” Vẻ mặt của Hạnh Phúc Bảo Bảo khó nói thành lời. “Dì của chồng tôi, chính là em gái ruột của mẹ chồng tôi, là trưởng khoa phụ sản của bệnh viện đó.”
Tô Nhiên nhìn vẻ mặt của cô, có chút không nỡ: “Hay là thế này, chị cứ nói với mẹ chồng là hoãn lại một ngày mới đến bệnh viện, xem phản ứng của bà ta thế nào.”
Lúc này, ngoài cửa có tiếng mở khóa, chồng và mẹ chồng của Hạnh Phúc Bảo Bảo đã mua thức ăn về.
“Hân Hân, mẹ về rồi đây.”
Hạnh Phúc Bảo Bảo giải thích: “Hân Hân là tên của tôi, tôi tên là Triệu Hân Hân.”
Tô Nhiên gật đầu dặn dò: “Đeo tai nghe vào, nếu có gì không ổn, nhất định phải giữ bình tĩnh, nén lòng, tuyệt đối đừng để lộ sự sợ hãi.”
Triệu Hân Hân lau khô nước mắt, nhìn Tô Nhiên một cái, hít một hơi thật sâu rồi cầm điện thoại đi ra ngoài.
【Trời ơi trời ơi, mẹ chồng cô ấy về rồi.】
【Làm sao đây? Sao tôi lại thấy hồi hộp thế này, tim đập thình thịch.】
【Cô ấy đi hỏi rồi, cô ấy đi hỏi rồi, sao tôi có cảm giác hoảng hốt thế này.】
【Chị ơi, cứ trực tiếp hỏi vậy có được không? Có đánh rắn động cỏ không?】
【Mẹ ơi, con sợ đến nín thở luôn rồi.】