Livestream Bói Toán Cực Chuẩn: Tôi Mang Lại Thành Tích Cho Cảnh Sát

Chương 26:

Trước Sau

break

Không ngờ lại là cô gái nhỏ trông có vẻ yếu đuối mỏng manh trước mắt đây.

Vương Mai khẽ kéo tay áo Tiết Quảng Nguyên, người sau không chống đỡ nổi ánh mắt sắc như dao của bố mình, đành ngượng nghịu chào hỏi: “Chào Tô đại sư.”

Ông lão tên là Tiết Đại Hà, từ sau khi cháu trai đổ bệnh một cách khó hiểu, ông đã cảm thấy có gì đó không ổn. Ông muốn tìm Tô Nhiên, nhưng lại không có cách nào liên lạc, đành phải đi khắp phố tìm người, lo đến mức khóe miệng cũng nổi rộp.

Không ngờ Tô đại sư lại tự mình tìm đến.

“Đại sư, cô mau xem giúp, có phải cháu trai tôi bị trúng tà rồi không.” Tiết Đại Hà vội vàng đẩy con trai ra, dẫn Tô Nhiên đến trước giường.

Tô Nhiên chỉ liếc nhìn Tiết Nam một cái, trong lòng đã hiểu rõ.

“Cậu ấy bị người ta mượn mệnh rồi.”

“Cái gì!!!”

“Mượn mệnh!!!”

Đồng tử của mấy người co rụt lại, kinh ngạc thốt lên.

Tô Nhiên giải thích: “Có một số người, vì để đảm bảo mình không chết, đã dùng đủ mọi thủ đoạn sử dụng những loại chú thuật âm độc, mượn mạng của người khác để tự mình tục mệnh, đây chính là vay thọ.”

Ông lão Tiết vừa kinh ngạc vừa tức giận: “Là cái thằng khốn nạn tám đời thiếu đức nào, cháu trai mà tôi cưng như trứng mỏng, nó lại dám vay thọ, tôi liều mạng với nó.”

Những lời Tô Nhiên nói ra gần như lấy mạng của Vương Mai, bà lưng tròng nước mắt nhìn Tô Nhiên: “Đại sư, tôi chỉ có một đứa con trai này thôi, cầu xin cô, nhất định phải cứu nó.”

Tiết Quảng Nguyên ôm vai vợ, vỗ nhẹ mấy cái an ủi, rồi lại khuyên ông lão đang giận sôi lên: “Bố, bố đừng nóng, nghe đại sư nói đã.”

“Bác ơi, lá bùa cháu đưa cho bác, cháu trai bác có mang theo người không ạ.”

“Ồ, có mang, có mang.” Ông lão Tiết đưa tay vào túi cháu trai mò, kết quả lại mò ra một nắm tro giấy bùa.

Ông lão Tiết không bỏ cuộc, lại sục sạo thêm, vẫn chỉ có tro. “Đây, đây là chuyện gì? Sao chỉ có một nắm tro? Nó không chịu mang, tôi phải dọa cắt tiền tiêu vặt nó mới chịu mang theo…”

“Giấy bùa sau khi dùng xong sẽ biến thành tro bụi.” Tô Nhiên nói: “Sau khi bị cướp mệnh, lẽ ra cậu ấy đã đột tử, là lá bùa đã thay cậu ấy chắn một kiếp nạn, cho nên bây giờ cậu ấy chỉ hôn mê thôi.”

Con trai hôn mê mấy ngày, Vương Mai cũng khóc mấy ngày, chỉ ước mình có thể gánh bệnh thay con. Bây giờ thấy thái độ của bố chồng đối với Tô Nhiên, trong lòng bà cũng đoán mò, có lẽ cô gái nhỏ này thật sự có chút bản lĩnh, bèn lập tức mở lời cầu xin.

“Đại sư, có thể làm cho con trai tôi tỉnh lại không ạ?” Vương Mai rưng rưng nước mắt, đau lòng nhìn con trai trên giường, mới có mấy ngày mà người đã gầy đi cả một vòng.

Tô Nhiên gật đầu: “Có thể.”

Cô giơ tay đánh ra một lá bùa, giấy bùa bay lên phía trên Tiết Nam, đột nhiên biến lớn bằng người thật, tỏa ra ánh sáng vàng kim rồi nhanh chóng hòa vào cơ thể Tiết Nam.

Đinh Việt An sợ đến mức tròng mắt sắp rơi cả ra ngoài, cậu chết trân hết nhìn Tiết Nam trên giường lại quay sang nhìn những người khác.

May quá, vẻ mặt mọi người đều y như nhau, cũng không mất mặt lắm.

Đầu óc của Tiết Quảng Nguyên và Vương Mai rõ ràng đã treo máy, kinh ngạc nhìn con trai mình.

Ông lão Tiết khá hơn họ một chút, chỉ là chân hơi đứng không vững.

Tiết Nam trên giường khẽ động, mở mắt ra thì thấy một đám người đang nhìn mình chằm chằm, cậu giật mình một cái: “Bố, mẹ, ông nội, sao mọi người đều ở đây thế, cả Việt An nữa, sao mọi người nhìn con ghê vậy, sợ chết đi được.”

“Với cả, cô gái nhỏ này là ai?”

“Con trai…” Vương Mai hoàn hồn, nhào về phía con trai, nhưng lại bị ông lão Tiết nhanh hơn một bước.

“Cháu ngoan của ông, cuối cùng con cũng tỉnh rồi, dọa chết ông rồi…”

Tiết Quảng Nguyên, Vương Mai và cả Đinh Việt An, ào ào vây quanh giường, một đám người vừa khóc vừa cười.

Tô Nhiên đợi cảm xúc của họ ổn định lại mới nói tiếp: “Mượn mệnh là một loại cấm thuật vô cùng âm độc, muốn giải quyết triệt để, phải tìm ra kẻ đứng sau màn, phá giải thuật pháp của hắn.”

Tô Nhiên suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Trong gia tộc của mọi người có phải cứ cách vài năm lại có người chết bất đắc kỳ tử không?”

“Hả, đừng nói nữa, đúng là vậy thật.” Ông lão Tiết kinh ngạc thốt lên, ngay cả chuyện này mà đại sư cũng tính ra được, đúng là thần thánh.

Ông lão Tiết có ba anh em, ông là con thứ ba, anh cả và anh hai đều sống ở quê.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc