Trước khi quay AV, Hứa Linh Vi cần được thôi miên ở một mức độ nhất định.
Việc dạy dỗ, cưỡng bức sẽ tiêu tốn quá nhiều nhân lực và vật lực. Tốt nhất là nên trực tiếp thôi miên, có thể đạt được mục tiêu của mình một cách nhanh chóng.
Trong lòng Hứa Linh Vi như đang đánh trống, mơ hồ cảm thấy bất an, nhưng lại không dám chạy.
Cô đi theo người đàn ông ra ngoài căn phòng thứ hai, người đàn ông bảo cô đợi bên ngoài, Hứa Linh Vi không khỏi lặng lẽ mở cửa ra, nghe ngóng.
“Ông chủ nói, thôi miên rồi đưa cô ấy đi quay AV, đi theo con đường thuần khiết nên không cần phải thôi miên quá nhiều đâu.”
“Được rồi, đợi một chút để tôi chuẩn bị.”
Căn cứ vào con đường đã được chọn, sẽ đặt ra một số cấp độ thôi miên khác nhau. Đối với loại thuần khiết, chỉ cần hạ thấp quan niệm về sự trong trắng và sự đề phòng với tìиɧ ɖu͙©. Bằng cách này thì khi quay AV, trạng thái sẽ chân thật và có cảm giác cự tuyệt nhưng vẫn nghênh đón.
Hứa Linh Vi ở ngoài cửa sợ đến mức che miệng lại, may mắn là không vì thế mà hét lên.
Cô không thể, không thể ở lại đây.
Trước khi Hứa Linh Vi quay người và bước ra ngoài hai bước, cánh cửa phía sau cô cọt kẹt mở ra. Cô gái lập tức cứng đờ tại chỗ.
“Định đi đâu?”
“Đi... đi vệ sinh.”
Giọng nói run rẩy đến mức vừa nghe là biết đang nói dối, nhưng người đàn ông cũng không để ý, những cô gái xinh đẹp còn có thể chảy ra rất nhiều nước.
Khi quay xong AV còn có thể giúp hắn thỏa mãn du͙© vọиɠ.
“Chút nữa thì đi, vào đây trước.”
Không thể trốn thoát. Với sự thật rõ ràng trước mắt, Hứa Linh Vi chỉ có thể theo hắn vào phòng trước.
Gian phòng này có một cái cửa sổ. Hứa Linh Vi vừa bước vào, cô nhìn thấy một cửa sổ mà các phòng khác không có. Chỉ cần đúng thời cơ...
Trong lòng cô có chút an tâm, đầu óc hỗn loạn nhưng ý nghĩ chạy trốn lại kiên định, cô giống như một con nai cảnh giác, đôi mắt to ươn ướt mở to, tìm kiếm cơ hội.
“Được rồi, có thể, nào ŧıểυ thư, ngồi đây đi!”
Người đàn ông mặc áo khoác trắng chỉ vào một chiếc ghế dài, sau đó lấy ra một thứ mà Hứa Linh Vi chưa từng thấy trước đây.
Đầu óc cô nhất thời trống rỗng, Hứa Linh Vi ngơ ngác mở mắt ra, chỉ thấy người đàn ông mặc áo khoác trắng đang nói với một người đàn ông khác: “Được.”
? Đây là lừa đảo sao? Hứa Linh Vi cảm thấy mình không có gì bất thường, nhưng xem ra nếu đóng phim AV có thể trả hết nợ cho ba cô thì cũng không phải là chuyện gì xấu. (Khúc này bị thôi miên rồi nha)
Không còn chống cự như trước khi đi vào, nhưng ý tưởng trốn thoát trước khi bị thôi miên vẫn rất vững vàng, Hứa Linh Vi áy náy hỏi người đàn ông: “Tôi có thể... có thể đi vệ sinh được không?”
Giọng nói có chút sợ hãi, nhưng nghe có vẻ rất ngoan ngoãn.
“Ở bên kia.”
*
Hứa Linh Vi đã trốn thoát. Thoát ra khỏi cửa sổ nhỏ của nhà vệ sinh. Dù ngực và mông bị mắc kẹt nhưng cô vẫn trốn thoát được.
Cô trốn khỏi con hẻm chật hẹp phía sau nhà vệ sinh để sang một con phố khác, tình cờ có một chiếc xe buýt đi ngang qua, cô lên xe và khi bọn người cho vay nặng lãi phát hiện và đuổi theo cô thì đã là một lúc sau rồi.
Nhưng cho dù có trốn thoát thì cô có thể đi đâu?
Nếu ba vẫn bán cô thì sao? Chuyện gì sẽ xảy ra với mẹ cô? Cô gái trông rất buồn, đôi mắt đẫm lệ.
Đúng lúc này, một bàn tay như vô tình cọ vào bàn tay cô.
Hứa Linh Vi không để ý, lúc tan sở đang là giờ cao điểm, xe buýt chật kín người, thỉnh thoảng chạm phải cũng không có gì lạ.
Nhưng ngay sau đó, một bàn tay khác chạm vào mông cô, rồi đến eo cô và phần da thịt ở chân lộ ra của cô.