Tống Đình Ngọc cưỡi Lưu Vân Thất Thải điệp, quanh người rực rỡ bảy sắc cầu vồng quang, phiêu nhiên đi xa.
Dư hương vẫn còn. . .
Ngửi ngửi mùi thơm nhàn nhạt, nhìn theo hướng cô rời đi, trong lòng Tần Liệt có chút không nỡ bỏ.
Nữ nhân này, mị lực nói là khủng bố, chỉ cần là nam nhân bình thường, đều không thể miễn dịch mị lực đáng sợ trên người cô, không mấy ai may mắn thoát được.
Tần Liệt cũng không thể.
Cô ấy vì muốn bức Mạc Hà rời đi, mới cố ý thân cận với mình, nói ra mấy lời như thế...
Tần Liệt không ngốc, hắn biết vì sao Tống Đình Ngọc làm như vậy, hiểu Tống Đình Ngọc vì muốn giữ mạng cho hắn, vì thứ đồ Mạc Hà muốn, Huyền Thiên Minh, cũng muốn.
Nhưng cách làm của Huyền Thiên Minh, không quá mức cực đoan như Bát Cực Thánh Điện.
Tịch Diệt Huyền Lôi, họ đều là vì Tịch Diệt Huyền Lôi mà tới!
Tần Liệt nhíu mày, nghĩ đến Tống Đình Ngọc, khẽ thở dài, trong lòng đã có quyết định.
—— hắn thật sự muốn và Tống Đình Ngọc tiến hành giao dịch, bán ra một ít Tịch Diệt Huyền Lôi, nếu không Mạc Hà chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Chỉ có Khí Cụ Tông thực sực bắt tay hợp tác với Huyền Thiên Minh, mới làm Mạc Hà tin tưởng, tin hắn và Tống Đình Ngọc có hôn ước, mới tin vở kịch hôm nay của hai người.
Vẫn là vì thực lực không đủ a. . . Tần Liệt thở dài bất đắc dĩ.
Mấy ngày kế tiếp, Tần Liệt chuyên tâm khắc Linh trận đồ cho Tịch Diệt Huyền Lôi, muốn nhanh chóng tăng cường thực lực cho Khí Cụ Tông.
Sáu ngày sau, Tần Liệt đã có trong tay năm mươi ba viên Tịch Diệt Huyền Lôi!
Linh tài để luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi trong Khí Cụ Tông, cũng hết sạch, hắn không thể luyện chế thêm được nữa.
Năm mươi ba viên Tịch Diệt Huyền Lôi, tạm thời xem như cũng đủ . La Chí Xương nhìn từng quả cầu kim loại tròn vo, sắc mặt vui mừng, Đáng tiếc chúng ta không mang được hết linh tài theo, nếu không chúng ta đã luyện được thêm Tịch Diệt Huyền Lôi. Thứ này, đối với thực lực còn thiếu của tông môn mà nói, thật sự là rất quan trọng.
Phải, có thứ này trong tay, dù Huyền Thiên Minh với Bát Cực Thánh Điện muốn đụng đến bọn ta, cũng phải nghĩ kĩ. Phòng Kỳ cười nói.
Tần Liệt, với số Tịch Diệt Huyền Lôi này, có đủ làm nổ tung Huyền Thiên Minh với Bát Cực Thánh Điện không? Đường Tư Kỳ vẻ mặt hưng phấn.
Mọi người giật mình, mắt lấp lóe.
Chỉ làm họ trọng thương, không đủ làm họ biến mất đâu. Tưởng Hạo lắc đầu: Thế lực cấp Xích Đồng, có kỳ trận bảo vệ tông môn, có rất nhiều kết giới cấm chế bao phủ, muốn một lần tiêu diệt một thế lực cấp Xích Đồng, đâu có đơn giản như vậy.
A, Tư Kỳ cũng chỉ là nói đùa thôi, chúng ta đương nhiên không có khả năng làm bậy. La Chí Xương cười ha ha.
Tần Liệt không nói gì, chỉ nhìn ba Đại cung phụng, nhìn thẳng vào mắt họ.
Hắn cảm thấy phải cẩn thận.
Trong ánh mắt La Chí Xương, Phòng Kỳ, Tưởng Hạo, hắn nhìn thấy dã tâm rất mạnh, thấy bên trong ba Đại cung phụng đang che giấu một sự điên cuồng.
Hắn bỗng hiểu ra, lúc Khí Cụ Tông còn yếu, ba người vẫn có thể duy trì bình thản, nhưng nếu có một ngày Khí Cụ Tông trở nên cường đại, nếu Tịch Diệt Huyền Lôi có thể luyện chế đến mức hủy diệt Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện, ba người này, sợ là sẽ lập tức giật nổ, khiến Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện biến mất khỏi Xích Lan Đại Lục.
Một là, vì suốt nhiều năm qua, Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện luôn có ý đồ hủy diệt Khí Cụ Tông, nên trong lòng họ đầy hận ý.
Mặt khác, chỉ cần Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện bị diệt, cả Xích Lan Đại Lục này sẽ không còn thế lực nào trói buộc Khí Cụ Tông nữa, Khí Cụ Tông thừa thế xông lên, thay thế Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện, trở thành thế lực cấp Xích Đồng, hùng bá thiên địa này.
Ai cũng có dã tâm, có tư tâm, nhưng vì chưa có thực lực tương ứng, nên mới phải đè nén dã tâm, nhưng đến khi thực lực đầy đủ, dã tâm sẽ nhảy ra, bộc lộ sức mạnh của nó.
phương pháp luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, tuyệt đối không thể cho bọn họ biết, ba lão gia hỏa này không phải người lương thiện. Tần Liệt thầm quyết định.
. . .
Khí Cụ Thành.
Chỉ trong vòng nửa tháng, Khí Cụ Thành và Khí Cụ Tông đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, trên bầu trời Khí Cụ Thành, Ma Vân dày đặc, che khuất ánh mặt trời, khiến cả Khí Cụ Thành tối tăm mờ mịt.
Minh ma khí âm trầm tà ác, tràn ngập khắp Khí Cụ Thành và Khí Cụ Tông, mỗi ngày lại càng dày đặc hơn.
Nếu có ai đi vào Khí Cụ Thành, sẽ phát hiện bên trong Khí Cụ Thành mọc rất nhiều cây cối quái dị, loại cây này rất cổ quái, rễ cây tráng kiện, mọc đầy gai nhọn hoắt, như răng nanh làm cho người ta lạnh mình.
Đó là loại cây chỉ U Minh giới mới có, sau khi dính minh ma khí, những cây này có thể tinh lọc không khí, giúp U Minh giới Minh Thú có thể tự do hoạt động.
Bản thân loại cây này, cũng là một loại phòng tuyến, chúng có thể điên cuồng tập sát nếu gặp phải võ giả của Xích Lan Đại Lục.
Bây giờ bất cứ sinh linh nào muốn tiến vào Khí Cụ Thành, nếu trên người không có minh ma khí, sẽ bị đám cây kia đánh giết, quấn quanh đến chết.
Rất nhiều Minh Thú không biết tên, thân hình to dài, trên mình lân giáp nâu xám dày đặc, dày đặc gai góc, bay lãng đãng bên trong Khí Cụ Thành, tìm kiếm khí tức sinh mạng.
Cao Vũ núp trong một cây hầm bên trong thành, ngày ngày thu nạp minh ma khí tu luyện.
Trên người hắn, cũng đậm đặc khí tức tà ác, khí tức này, khiến đám cây dữ dằn kia, và đám Minh Thú tuần tra, đều xem hắn là đồng loại.
Cao Vũ cũng là người duy nhất, là võ giả nhân tộc duy nhất, hút vào minh ma khí, tu luyện Cửu U Phù Hồn Lục.
Quỷ Kiểm Giới trên ngón tay Hắn, như hồ sâu, điên cuồng hút minh ma khí vào.
Bên trong Quỷ Kiểm Giới, cũng dần biến thành nơi mênh mông tối tăm, tràn ngập khí tức tà ác, điên cuồng, quỷ dị.
Trong thế giới nhỏ bé đó, những mảnh vỡ linh hồn của Ma Thần, những điểm sáng trí nhớ, đang dần tụ lại.
Giống như một Thượng Cổ Ma Thần, đang muốn dần dần thức tỉnh, muốn thông qua Cao Vũ tái xuất hiện trên đời.
Và Cao Vũ, nhờ việc tổ hợp trí nhớ và linh hồn của hắn, cũng ngày từng ngày thay đổi.
Trên người hắn dày đặc khí tức cực độ tà ác, tính cách vốn vặn vẹo, ngày càng phát triển theo hướng cực đoan.
. . .
Bên ngoài Khí Cụ Thành, trên một gò núi cao, có một đám võ giả của Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện.
Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng, Chiêm Thiên Dật, đều có mặt, từ xa nhìn ngắm Khí Cụ Thành.
Tất cả Linh thú, linh cầm, đứng sau lưng họ, trên lưng chúng, là những võ giả mặc trọng giáp, trên người khí tức như biển, ánh mắt thiết huyết vô tình, cùng mấy người Tống Tư Nguyên, Chiêm Thiên Dật nhìn Khí Cụ Thành.
Họ đều là tinh nhuệ của Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện.
Từ nơi này nhìn, cả Khí Cụ Thành bị phủ trong lớp minh ma khí dày đặc đến mức u ám, không thể nào thấy rõ.
Nếu họ tới gần Khí Cụ Thành, linh hồn của họ cũng sẽ bị sa vào vũng bùn, sẽ bị lực lượng tà ác quấn lấy, không thể suy nghĩ được.
U Minh giới Tà Tộc, đang chuẩn bị xơi tái Xích Lan Đại Lục, ban đầu cắm rễ ở Khí Cụ Tông, dùng Ma Giáp Trùng và Hủ Linh thú, từ từ ăn mòn không gian xung quanh. Tống Tư Nguyên trầm mặt, ngưng trọng: Bọn chúng chính là muốn chuẩn bị trường kỳ tác chiến, biến Xích Lan Đại Lục, thành U Minh Chiến Trường!
Mọi người đều tỏ vẻ lo lắng.
Chiêm huynh, sao bên Bát Cực Thánh Điện huynh chưa vận chuyển đồ tới? Tạ Chi Chướng có chút không kiên nhẫn hỏi.
U Minh Chiến Trường bên kia cũng có chuyện, U Minh giới Tà Tộc ở đó, cũng bỗng nhiên trở nên điên cuồng. Đoán chừng, bọn chúng là muốn phối hợp bên này, tận lực tranh thủ thời gian, để bên này cải tạo trời đất thành công, đưa tà tộc tới đây. Chiêm Thiên Dật đáp.
Nét mặt mọi người càng thêm nghiêm trọng, Nói như vậy, trong thời gian ngắn món đồ đó sẽ không tới đây? Tống Tư Nguyên nhíu mày.
Chúng ta cần tốn nhiều thời gian hơn. Chiêm Thiên Dật trả lời.
Thời gian, U Minh giới Tà Tộc, chính là đang tranh thủ thời gian! sắc mặt Tống Tư Nguyên trầm trọng đến cực điểm, Chúng ta ai cũng biết, đợi càng lâu, sâu trong lòng đất càng bị cải biến, nơi này sẽ thực sự trở thành giống hệt U Minh Chiến Trường, sau này rất khó thay đổi lại như cũ. Khi đó, cường giả Tà Tộc đẳng cấp cao trong U Minh giới, sẽ thoải mái mà bước vào Xích Lan Đại Lục!
Chúng ta cũng không có cách xử lý nào tốt hơn. Chiêm Thiên Dật bất đắc dĩ.
Nếu có đủ Tịch Diệt Huyền Lôi Khí Cụ Tông, với số lượng lớn, để ở bên kia, có lẽ quấy nhiễu tiến trình của chúng. Tạ Chi Chướng bỗng nhiên nói.
Tịch Diệt Huyền Lôi!
Mắt ai nấy lóe sáng, đều biết đây thực sự là một cách giải quyết tốt.
Đi! Đi vòng qua, tới Độc Vụ Trạch, gặp tông chủ Tần Liệt! Tống Tư Nguyên quát nhẹ.
nha đầu Đình Ngọc, chắc đã đang ở Khí Cụ Tông rồi. Tạ Chi Chướng nói.
Chuyện kia có lẽ đã giải quyết xong, nha đầu kia ra mặt, làm gì có chuyện không xong. Tống Tư Nguyên nở nụ cười nhẹ nhõm.
Hắn cực kỳ tin tưởng Tống Đình Ngọc, biết Tống Đình Ngọc đã ra tay thì việc gì cũng đều thuận lợi, hắn khẳng định Tần Liệt, không thể nào đỡ nổi mị lực khủng bố của Tống Đình Ngọc.
Hắn nhìn Tạ Chi Chướng, cười cười: Nếu ở mặt này Tĩnh Tuyền cũng có bổn sự như Đình Ngọc, thì Khí Cụ Tông đã không làm ra nhiều chuyện phiền toái như vậy, Tần Liệt đã không rút Linh Văn trụ ra, đả thông Tà Minh thông đạo, mà không chừng sớm trở thành người hầu trong nhà Tạ gia, vì Tạ gia làm việc.
Tạ Chi Chướng sắc mặt khó coi, hừ một tiếng: Đâu có đơn giản như vậy.
Ha ha, đương nhiên đối với Tĩnh Tuyền thì không đơn giản, nhưng đối với Đình Ngọc, thì đâu có chuyện gì mà khó. Tống Tư Nguyên mỉm cười.