Linh La Giới

Chương 190: Muốn chết

Trước Sau

break
Hạ Ngôn nói có việc cần làm, Tiểu Thanh cũng không có hỏi nhiều, chỉ hé chiếc miệng xinh xắn "vâng" một tiếng. Hạ Ngôn muốn làm việc gì Tiểu Thanh từ khi đến đây cũng chưa bao giờ hỏi đến. Hạ ngôn nếu muốn nói cho nàng, nàng liền lẳng lặng nghe, không nói cho nàng, vậy nàng cũng không hỏi nhiều.
 
Ăn cơm xong, Hạ ngôn lại trở về phòng mình. Vận chuyển linh lực trong cơ thể một vòng, từ Linh Hải Tử Vân đến Tụ Linh Huyệt cũng không có bất cứ vấn đề gì. Linh lực trong kinh mạch cũng vô cùng tràn đầy. Linh Sư hậu kỳ so với Linh Sư trung kỳ mạnh hơn rất nhiều, Linh Hải Tử Vân nồng đậm gấp đôi. Tốc độ hấp thu linh lực cũng tăng lên không chỉ gấp đôi!
 
"Lần này đi tới Lục gia giết Lục Khai có nên nói với sư phụ một tiếng hay không?"
 
Hạ Ngôn bước chân ra khỏi cửa, trong lòng không khỏi suy nghĩ. Lục gia dù sao cũng là một trong bốn đại gia tộc thành Tử Diệp. Vạn nhất đến lúc đó sự tình trở nên náo loạn lớn, Hạ Ngôn nghĩ Liễu Vân sẽ trách cứ mình.
 
"Mặc kệ, hỗn loạn thì hỗn loạn đi! Đây là do Lục Khai muốn mạng của ta trước, chẳng lẽ còn muốn ta nén giận sao? Hừ! Hiện tại phải đi Lục gia!"
 
Hạ Ngôn trong lòng quyết định, cất bước rất nhanh đi ra ngoài.
 
- Thổ Cẩu, đi!
 
Tới trong viện, Hạ Ngôn gọi Thổ Cẩu.
 
- Ngao ô!
 
Thổ Cẩu đã sớm ngồi chờ ở cửa viện, vừa rồi Hạ Ngôn nói đi giết người, Thổ Cẩu thật sự rất hưng phấn. Trước kia khi nó ở Hắc Phong Sơn, không có bất cứ gò bó nào, từ ngày đi theo Hạ Ngôn liền không thể tùy tiện đả thương người. Mấy ngày nay vẫn đều nén nhịn. Hiện tại Hạ Ngôn không ngờ chủ động dẫn nó đi giết người, đương nhiên nó rất hưng phấn. Ánh mắt xanh sâu thẳm thỉnh thoảng ngắm nhìn bốn phía, chiếc miệng hé mở lộ ra một vẻ hung ác.
 
Trong tầm mắt Tiểu Thanh nhìn theo, bóng dáng Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu dần dần biến mất trên đường phố.
 
Nơi Hạ Ngôn ở thuộc về Tây thành, mà Tống gia là ở phía Đông thành. Còn Lục gia thì ở Bắc thành. Bởi vì là ban ngày, người đi trên đường khá đông, cho nên Hạ Ngôn cũng không sử dụng tốc độ sợ làm kinh động người ta. Chỉ dựa theo tốc độ người bình thường đi về phía Bắc thành.
 
Đi qua quảng trường trung tâm tiếp tục tiến về phía bắc, thời gian đại khái một nén nhang liền nhìn thấy trạch viện rất lớn của Lục gia.
 
Người Lục gia, cộng với tôi tớ nha hoàn cùng những con cháu dòng thứ chỉ sợ nhân số có thể đạt tới trên vạn người. Mỗi một gia tộc trong bốn đại gia tộc thành Tử Diệp, tổng nhân số có thể đạt tới trên vạn người. Nhiều người như vậy đại đa số đều ở trong phủ viện. Cũng đủ biết phủ viện này lớn tới mức nào!
 
***
 
Trong Nghị sự đường Lục gia.
 
Lúc này, Lục tộc trưởng cùng mấy vị trưởng lão đều đang tổ chức một cuộc hội nghị trưởng lão bí mật trong gia tộc. Lục Khai rõ ràng cũng ở trong đó. Lục Khai này cũng là bát trưởng lão của Lục gia, quan hệ hết sức thân mật với tộc trưởng Lục Tương Pha. Bao gồm cả Lục Tương Pha trong đó, trên mặt sáu vị trưởng lão ngồi xung quanh chiếc bàn dài đều mơ hồ lộ ra vẻ sầu lo.
 
- Tống gia trước mắt vẫn đang tìm kiếm ở xung quanh. Cũng không biết Hạ Ngôn cùng tên Mộc Vũ kia rốt cuộc đã chết hay chưa.
 
Lục Tương Pha lắc đầu lên tiếng.
 
Vừa rồi bọn họ vẫn đang thảo luận về kế hoạch ba ngày trước. Kế hoạch tiến triển không thể nghi ngờ có chút thuận lợi, chỉ là kết quả khiến tất cả người Lục gia cảm thấy một chút tiếc nuối. Vốn kết quả khiến người khác hài lòng nhất hẳn là Hạ Ngôn cùng Mộc Vũ toàn bộ bị Tống Lập trực tiếp giết chết, đây là kết quả Lục gia mong thấy nhất. Chỉ cần Hạ Ngôn chết, vậy Liễu Vân sau khi biết được chuyện này khẳng định sẽ không bỏ qua. Tống gia kia đến lúc đó chuẩn bị hứng chịu cơn thịnh nộ của Viện trưởng học viện Tử Diệp Liễu Vân đi!
 
Lục Khai từ chỗ ngồi đứng lên, cười nói với Lục Tương Pha:
 
- Tộc trưởng! Mặc kệ bọn họ chết hay không chết, Tống gia lúc này cũng gặp phải một hồi tai họa.
 
Khi nói chuyện, ánh mắt Lục Khai tỏa sáng.
 
- Mộc Vũ tạm thời không nói đến, con mồi của chúng ta là Hạ Ngôn Học viện Tử Diệp! Hạ Ngôn nếu chết đi, vậy Liễu Vân khẳng định sẽ tức giận. Nếu Hạ Ngôn không chết, hắn ở trong tay Tống Lập làm sao có thể toàn thân trở ra? Khẳng định bản thân bị thương nặng, hắc hắc! Vậy hắn còn không hận Tống gia sao? Đối với chúng ta mà nói, đây cũng không phải chuyện xấu.
 
Lục Khai âm hiểm cười liên tục, lại nói tiếp. Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão khác đều gật đầu.
 
Đột nhiên, Lục Tương Pha nhíu mày nói:
 
- Nhưng mà ta lo lắng hai người bọn họ không có bị giết chết, mà cuối cùng lại bị Tống Lập kia bắt được. Vậy Tống gia liền có thể biết Lục gia chúng ta là chủ mưu của kế hoạch lần này.
 
- Tộc trưởng! Cho dù biết thì thế nào? Tống gia đắc tội với Liễu Vân, bản thân mình còn lo không xong, sao có thể tạo ra uy hiếp gì đối với Lục gia chúng ta chứ? Hắc hắc! Đến lúc đó chỉ có chúng ta đi thu thập bọn họ.
 
Lục Khai âm hiểm cười nói.
 
Kế hoạch này chính do một tay hắn sắp đặt. Sau khi gặp được Hạ Ngôn, ngay ngày hôm đó hắn liền nổi lên kế hoạch này, rồi thảo luận cùng tộc trưởng và mấy vị trưởng lão một chút, kế hoạch liền bắt đầu tiến hành.
 
- Bát trưởng lão nói rất đúng!
 
Một gã trưởng lão tuổi khá lớn cũng lên tiếng nói theo.
 
- Ừ! Hy vọng như thế!
 
Tộc trưởng Lục Tương Pha gật đầu hít vào một hơi.
 
- Tộc trưởng!
 
Đúng lúc này ngoài cửa truyền đến một tiếng hô.
 
Một khi không có chuyện gì đặc biệt nghiêm trọng, trong khi trưởng lão hội nghị, hộ vệ sẽ không quấy rầy.
 
- Chuyện gì?
 
Lục Tương Pha nhíu mày trầm giọng hỏi.
 
- Từ phía đông truyền tới tin tức tuyệt mật!
 
Hộ vệ rất nhanh từ ngoài cửa tiến vào, cung kính thi lễ nói.
 
- Tin tức tuyệt mật?
 
Bao gồm cả Lục Tương Pha, đám trưởng lão đều biến sắc.
 
- Vâng!
 
Hộ vệ kia đưa một tờ giấy đến tay Lục Tương Pha, lúc này mới chậm rãi lui ra ngoài.
 
Tin tức tuyệt mật chính là tin tức do mật thám ở bên ngoài truyền về. Tin tức này bình thường đều vô cùng bí ẩn, quan hệ đến những vấn đề chủ yếu của gia tộc. Mà thân phận mật thám này cũng cực kỳ bí mật, mật thám một khi bị tra ra, phần lớn đều lựa chọn tự sát. Tin tức tuyệt mật từ phía đông truyền tới, vậy tự nhiên là tin tức về Tống gia. Mà tin tức lúc này có khả năng nhất, chính là sự kiện kế hoạch lần này.
 
Lục Tương Pha sắc mặt ngưng trọng mở tờ giấy ra, trên đó chỉ có duy nhất một hàng chữ.
 
"Đã dò xét rõ ràng, Hạ Ngôn không chết, Mộc Vũ bị bắt!"
 
Một hàng chữ này khiến Lục Tương Pha xanh cả mặt, ánh mắt đột nhiên biến đổi, sắc sảo quét nhìn những người đang ngồi phía dưới.
 
- Hạ Ngôn không chết, Mộc Vũ bị bắt!
 
Lục Tương Pha ngưng trọng chậm rãi nói ra những chữ này.
 
"Phù".
 
Chúng trưởng lão cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh. Tin tức này khiến cho trái tim bọn họ dường như bị hung hăng đánh một cái. Mới vừa rồi, tuy rằng mọi người cũng đều suy đoán Hạ Ngôn có thể không chết, nhưng bọn hắn cũng không có khẳng định điều này. Trong ý thức của những người ở đây, còn có một loại khả năng, đó chính là Hạ Ngôn đã chết. Tuy rằng Tống gia luôn luôn tìm kiếm thổ phỉ trong Thanh Vân Sơn cùng trong thành. Nhưng đây cũng rất có thể là Tống gia cố ý làm mê hoặc người khác. Hơn nữa loại khả năng này theo bọn họ thấy là lớn nhất. Bởi vì Tống gia phong tỏa tin tức, cho nên Lục gia vẫn chưa có được tin tức chính xác. Đến khi tin tức tuyệt mật này truyền đến, mới chân chính nắm được tin tức chính xác.
 
- Xem ra Tống Lập cũng không phải giả bộ tìm kiếm, là thật sự không có giết chết Hạ Ngôn!
 
Thật lâu sau, Lục Tương Pha thầm than một tiếng rồi nói.
 
- Điều này sao có thể?
 
Lục Khai không thể tin nổi, không nhịn được nói:
 
- Hạ Ngôn cùng Mộc Vũ đều là Linh Sư, ở trước mặt Đại Linh Sư lại có thể không chết sao? Mộc Vũ còn có thể bởi vì hắn đã sớm biết kế hoạch này còn có thể chủ động chạy trốn, nhưng Hạ Ngôn sao có thể không chết được?
 
Lục Khai lắc đầu, vỗ mạnh một chưởng lên bàn.
 
- Mộc Vũ bị bắt, hắn khẳng định sẽ nói ra Lục gia chúng ta là chủ mưu phía sau!
 
Một gã trưởng lão lo lắng nói.
 
- Mộc Vũ thật ra quan hệ không quá lớn, Tống gia biết chuyện này do Lục gia chủ mưu thì có thể làm gì chứ?
 
Lục Tương Pha lắc đầu:
 
- Hạ Ngôn mới là người khiến ta lo lắng!
 
- Vạn nhất Hạ Ngôn đã biết chân tướng kế hoạch này, vậy.
 
Đôi lông mày của Lục Tương Pha gần như nhăn lại sát cùng một chỗ.
 
Hạ Ngôn nếu biết kế hoạch này của Lục gia, tất nhiên sẽ phẫn nộ, sẽ tiến hành trả thù điên cuồng. Thân phận Hạ Ngôn lại là đệ tử của viện trưởng học viện Tử Diệp Liễu Vân. Tống gia ngăn không được cơn thịnh nộ của Liễu Vân, Lục gia hắn đồng dạng cũng ngăn không được.
 
Nghe vậy, mấy vị trưởng lão đều trở nên trầm mặc, toàn bộ Nghị sự đường lập tức một mảnh yên tĩnh.
 
- Hừ! Biết rồi, cũng không sao!
 
Lục Khai đột nhiên hừ lạnh cười nói.
 
- Sao?
 
Mấy vị trưởng lão đều đưa mắt nhìn về phía Lục Khai.
 
- Hạ Ngôn kia chẳng qua chỉ có cảnh giới Linh Sư, có khả năng làm gì chứ? Chẳng lẽ hắn dám tìm tới cửa sao? Cho dù là đệ tử Liễu Vân, nếu dám đến Lục gia ta gây sự, chúng ta cũng có thể ra tay đánh giết!
 
Lục Khai nói.
 
- Nhưng nếu Liễu Vân đến đây?
 
Một trưởng lão không kìm nổi hỏi.
 
- Liễu Vân đến đây?
 
Lục Khai cười "ha ha" nói:
 
- Sao có khả năng đó chứ? Liễu Vân vì cái gì? Chẳng lẽ bởi vì mấy câu nói Hạ Ngôn sao? Lục gia chúng ta đường đường là một trong bốn đại gia tộc thành Tử Diệp, Liễu Vân hắn cũng phải cân nhắc trước đó?
 
Lời này của Lục Khai quả thật không sai. Lục Tương Pha cũng là chấp sự Thánh điện.
 
Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão đều gật đầu.
 
- Hừ! Không có chứng cớ chính xác, Liễu Vân hắn có thể làm gì chúng ta? Nhiều nhất chỉ là quan hệ sau này bất hòa một chút mà thôi. Dù sao Lục gia chúng ta cũng không phải dựa vào sắc mặt của hắn đến làm ăn!
 
Lục Khai cười nói.
 
Quả thật không có bất cứ chứng cớ gì, muốn nói chứng cớ vậy Mộc Vũ kia là nhân chứng duy nhất. Nhưng chỉ dựa vào lời nói của một mình Mộc Vũ, cũng không thể phán xét. Phải biết rằng, Mộc Vũ cũng không phải người Lục gia, thân phận của hắn là một gã dong binh. Trong toàn bộ sự kiện, người Lục gia cũng không có trực tiếp tham gia. Ngay cả sau đó, Lục gia cũng không có phái thêm bất cứ người nào đi ra ngoài dò xét. Hết thảy đều như cũ. Đây cũng là chỗ khôn khéo của Lục Khai. Hắn chính là muốn giống như bình thường vậy, xem như không biết tới chuyện này.
 
- Hơn nữa cũng phải nói, Hạ Ngôn kia vị tất biết được kế hoạch này của chúng ta. Có lẽ hắn sẽ đặt lửa giận ở trên đầu Tống gia ấy chứ? ha ha!
 
Lục Khai ánh mắt chớp lóe, nhìn về phía Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão khác cười nói.
 
Trải qua phân tích của hắn, Lục Tương Pha cùng mấy vị trưởng lão cũng đều nhẹ nhàng thở ra. Vừa rồi, bọn họ đều lo lắng Liễu Vân tìm tới cửa.
 
- Hạ Ngôn kia cho dù thực sự biết chân tướng sự việc, hắn nếu không ngốc, cũng không dám thật sự đến đây đâu? Dựa vào cảnh giới Linh Sư của hắn, đến Lục gia chúng ta gây sự, không khác gì tìm chết!
 
Lục Khai ánh mắt xoay chuyển, cười nói.
 
- Lục Khai! Ngươi nói không sai, ta không ngốc. Tuy nhiên ta thực sự vẫn đến! Về phần muốn tìm chết, ta thấy chuyện này không phải ngươi có thể quyết định!
 
Đột nhiên, một giọng nói lãnh khốc từ bên ngoài truyền vào. Tiếp theo, một bóng dáng khổng lồ "vù" một cái, từ ngoài cửa lẻn vào trong Nghị sự đường. Tốc độ cực nhanh, quá bất ngờ khiến cho đám người Lục Khai cũng không thể thấy rõ.
 
break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc