Sau khi nhặt hết hài cốt của Thứ Phong, Diệp Từ bỏ 1000 bộ hài cốt vào trong túi rồi bay về thành Hồng Hồ, đến thành xong trở về Tân Thủ Thôn. Tân Thủ Thôn giờ phút này vẫn có rất nhiều người mới vào trò chơi, nhưng nếu so với hồi đầu trò chơi mới mở nơi nào cũng là người thì giờ đã vắng hơn nhiều.
Diệp Từ ăn mặc áo choàng đi vào khiến mấy nhóm người mới vào chú ý. Có vài người còn đi theo cô xem cô mai táng 1000 bộ hài cốt. Cô xây mộ cho Thứ Phong như lời của Tamra xong, đến lúc này Thứ Phong mới tuyên bố là nhiệm vụ của cô hoàn thành.
Diệp Từ không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, chưa chưa kịp đến vuốt bia mộ để triệu hồi Thứ Phong đã thấy ma Thứ Phong xuất hiện trên mộ. Ma Thứ Phong chưa nói chuyện với Diệp Từ, đã khiến một đám người chơi mới hoảng hốt kinh ngạc, thì ra trong trò chơi, đặc biệt là trong Tân Thủ Thôn vẫn có thể xuất hiện một con ma như vậy? Vì vậy mà một truyền trăm, không ít người nghe thấy vậy cũng chạy tới vây quanh cô cho biết.
“Cám ơn ngươi, tộc nhân. Ngươi đã hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của ta, ta cũng không có gì đền đáp được ngoài thứ này. Nơi này có lễ vật của ta, mong ngươi có thể tìm kiếm được”
Thứ Phong nói xong, Diệp Từ quan sát trên bảng nhiệm vụ thấy có một chỉ dẫn- Đến Sơn Mạch Cơ Lạp tìm kiếm lễ vật Thứ Phong để lại.
Lại là Sơn Mạch Cơ Lạp??? Xem ra cô lại phải quay về đó một chuyến rồi. Diệp Từ vuốt vuốt bia mộ để triệu hồi Thứ Phong, mà giờ phút này ma Thứ Phong có thể về nhà với chiến hữu nên tâm tình đang vui sướng. Ông ta nhìn Diệp Từ đầy chân thành mà cám ơn cô.
“Tộc nhân của ta, ngươi không tìm ta chỉ vì hoàn thành di nguyện của Tamra chứ? Ta cảm thấy ngươi còn có chuyện khác muốn hỏi, không biết là chuyện gì?”
Diệp Từ nhướng mày, NPC gì đó đừng có đoán chuẩn như vậy được không? Cô còn chưa nói cái gì đâu đó, nếu như ông đã biết cô không có việc gì không tìm đến thì IQ kinh khủng quá đi. Trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng Diệp Từ không hề lộ ra gì cả, chỉ hành lễ với NPC một chút rồi mới nói tiếp.
“Có một chút chuyện khó khăn, mà tôi tìm kiếm mãi không có đáp án. Cuối cùng đành quay về gặp ngài xem thử có may mắn tìm được lời giải không, không biết ngài có thể giải đáp được hay không?”
“Vậy sao? Có chuyện gì vậy? Không ngại thì nói ta nghe”
Thứ Phong nghe xong cảm thấy khá hứng thú, nên Diệp Từ cũng bắt đầu kể lại hành trình tìm kiếm Thần Miếu cho ông ta nghe. Giải thích về chuôi cung trong tay Nữ Thần, mong sẽ được ông giải đáp. Mà lúc này, Tân Thủ Thôn càng lúc càng nhiều người, họ nhìn thấy Diệp Từ mặc áo choàng, tuy rằng không biết cô đã đến cấp mấy rồi, nhưng trang bị như vậy có thể thấy đây là người chơi có cấp bậc rất cao, trong đầu không ít người có mong muốn cô kéo họ đi luyện cấp. Nhưng khi thấy cô nói chuyện với ma Thứ Phong, họ hiểu rằng cô đến đây để làm nhiệm vụ. Vì vậy cũng không dám nhờ vả gì cô cả, đành đứng xung quanh cô hết nhòm rồi ngó cô.
Thứ Phong nghe Diệp Từ kể lại xong thì hơi kinh ngạc.
“Ngươi nói tìm thấy mộ chôn di vật và quần áo của Vương?”
“Đúng vậy”
“Vậy sao ngươi biết nơi đó chôn di vật của Vương?”
“Tôi có quen một Pháp Sư, ở đó anh ta mở ra mộ phần của Pháp Thần Lyla, bên trong là di vật và quần áo của Pháp Thần. Tôi nghĩ rằng, tất cả họ đều mai táng ở cùng một nghĩa trang. Từ đó đoán rằng phần mộ kia có chôn di vật của Vương”
Thứ Phong nghe nói vậy lại lâm vào trâm tư, sau đó gật gật đầu đồng ý với cô. Ông hít sâu một hơi, giống như đang tưởng niệm lại quá khứ.
“Tinh Linh Thần Miếu… đó là nơi ta cùng chiến hữu cùng nhau xuất chiến, đi theo Vương vào sinh ra tử. Đó là cỡ nào vĩ đại, cỡ nào huy hoàng…. Cho dù chúng ta đã trở về quê nhà vẫn không thể quay về lại nữa. Nhưng mà có liên quan nào đâu, chúng ta trả giá cho lí tưởng của chúng ta, cho chủng tộc của chúng ta và cho cả đại lục này…”
Ông nói đến đây mới hít sâu một hơi rồi thở dài.
“Thật là hoài niệm, để ta nhớ xem ngày xưa đã từng huy hoàng ra sao một chút…”
Nói xong, Thứ Phong im lặng, bắt đầu chìm vào hồi ức của mình. Diệp Từ cũng không nói gì, chẳng lẳng lặng đứng cạnh chờ đợi ông. Khi này có mấy người mới lấy hết can đảm đi lên làm quen với cô. Diệp Từ thấy vậy hơi kinh ngạc, đảo mắt nhìn quanh mấy người chơi đứng đầy cả. Thì ra họ đều đứng gần đây nhìn cô, đã vậy còn hơi hâm mộ với những người có đủ dũng cảm làm quen với cô.
Nhưng Diệp Từ trước giờ không thích làm người tốt. Tuy rằng mấy người mới này nói chuyện rất chân thành, cô vẫn lắc đầu từ chối, còn khuyên ngược họ rằng:
“Khi còn là người mới, đừng cứ đâm đầu vào việc thăng cấp, hi vọng sẽ có người khác kéo cho nhanh. Vì vậy sẽ khiến bạn lãng phí thời gian để luyện tập kĩ năng cho thuần thục. Đến sau này khi cấp bậc cao, kĩ năng không tốt ảnh hưởng đến đoàn đội, đấy là chuyện không ổn chút nào”
Người mới nghe cô nói vậy xong cảm thấy hơi bất bình, hậm hực rời đi gần hết. Người vây xem cũng vì vậy giảm đi một mảng, chỉ còn một Chiến Sĩ Tinh Linh còn đứng trước Diệp Từ nói chuyện với cô, anh ta thắc mắc một câu:
“Đi vị rất quan trọng sao?”
Diệp Từ nhìn anh, thấy cách anh ta phối chủng tộc thì hơi tiếc nối. Tinh Linh là chủng tộc thanh mảnh nhẹ nhàng, bẩm sinh đề cao nhanh nhẹn, thể chất thấp. Nếu chọn Chiến Sĩ thì có phần không ổn mấy, nhưng nếu luyện tập thật tốt thì không phải không được. Dù sao, chẳng có chức nghiệp rác rưởi, chỉ có người chơi ngu ngốc mà thôi. Cô gật gật đầu.
“Đúng vậy, có nhiều lúc đi vị tinh chuẩn không những có thể cứu được sinh mệnh, còn có thể tăng lên sát thương anh đánh ra”
Nghe vậy xong, Chiến Sĩ Tinh Linh kia hai mắt sáng rực, ngạc nhiên xen lẫn vui mừng nhìn cô.
“Thật sao? Thật sự có thể tăng công kích? Lúc đầu vào trò chơi này tôi không biết gì cả, chọn sai chức nghiệp. Mọi người đều bảo Chiến Sĩ Tinh Linh phế lắm, tôi rất buồn bực, đi vị tốt có bù được điểm này không?”
Diệp Từ nhìn thấy vẻ mặt anh ta rất chân thành, nên cũng suy nghĩ, mới thành thật nói.
“Nói thật thì Tinh Linh không phải chủng tộc tốt để làm Chiến Sĩ. Nhân Loại, Người Lùn hoặc Thú Nhân mới là Chiến Sĩ tốt, nhưng không có nghĩa Tinh Linh chọn Chiến Sĩ sẽ là phế đâu. Tinh Linh trời sinh là chủng tộc nhanh nhẹn, nhanh nhẹn ảnh hưởng đến tốc độ, công kích và bạo kích. Hiện tại anh muốn làm Chiến Sĩ để làm T cũng không phải là lựa chọn hay. Nếu DPS thì cũng không hẳn là không được. Bởi vì mỗi lần hệ thống sẽ tăng điểm cho anh ở sức mạnh và nhanh nhẹn, như vậy thì tốc độ và bạo kích của anh hơn chủng tộc khác rất nhiều. Cho nên, anh cố gắng chú trọng vào tăng sức mạnh, cuối cùng là thể chất là có thể luyện tập đi vị tốt. Nếu luyện đi vị tốt, đề cao được tổn thương thì anh thậm chí có thể trở thành DPS số 1 số 2 của đoàn đội .
Tinh Linh Chiến Sĩ nghe Diệp Từ nói xong, càng lúc càng kích động, cuối cùng hưng phấn nói với cô.
“Cám ơn…”
Vì anh ta không thấy được mặt cô, không biết tên Diệp Từ nên không biết xưng thế nào, đành gọi cô là cao thủ.
“Cao thủ, cám ơn đã nói cho tôi mấy chuyện này, tôi lại thấy hi vọng rồi. Suýt nữa thì tôi đã định san hào rồi”
Chính lúc này, Thứ Phong đã hồi thần lại từ trong kí ức, Diệp Từ gật gật rồi xua tay với Chiến Sĩ, ý bảo mình còn phải làm nhiệm vụ. Chiến Sĩ kia thấy vậy gật đầu, không nói gì đứng một bên.
“Ta nhớ ra rồi, năm đó trước khi Vương đi đã bỏ cung tên vào trong kết giới, nhưng làm sao làm được…”
Thứ Phong hơi ngừng một chút, sau đó gật gật đầu.
“Đúng rồi, Vương có năm loại tên. Năm loại này có năm màu sắc khác nhau tương ứng với năm loại sát thương, tên này còn có thể tự động trở về khi bắn ra. Lúc ấy ngài dùng năm loại tên này cắm trước tế đàn, sau đó kết giới liền biến mất. Chỉ cần rút năm mũi tên ra thì lại hình thành kết giới”
“Năm loại tên?”
Diệp Từ hơi nhướng mày.
“Đúng vậy, ta nhớ Tamra đưa cho ngươi một loại là Mãnh Độc Chi Tiễn, đó là một loại. Nếu có thể tìm bốn loại nữa là có thể mở được kết giới rồi”
“Cám ơn ngài, anh hùng của tôi!!!”
Diệp Từ nghe xong đáp án đành tạm biệt Thứ Phong, cô chuẩn bị đi thì thấy Chiến Sĩ Tinh Linh nọ còn đứng bên cạnh, cô hơi nhíu mày.
“Sao vậy? Còn có chuyện gì à?”
“Cao thủ, bạn biết nhiều vậy, có thể làm sư phụ của tôi không? Tôi không cần bạn kéo, không cần bạn cho trang bị, chỉ cần lâu lâu chỉ dẫn tôi chút là được rồi…”
Chiến Sĩ Tinh Linh hơi ngập ngừng chân thành hỏi ý Diệp Từ. Diệp Từ nhìn Chiến Sĩ Tinh Linh một chút, cuối cùng lắc đầu từ chối.
“Xin lỗi, tôi không thích quan hệ như vậy. Nếu như anh muốn tiếp tục chơi lên cao, thì mình cố gắng luyện tập một chút, chỉ cần anh muốn thì lên cấp 60 có thể đến Thành Hồng Hồ, công hội Thiên Thiên Hướng Thượng tìm Cập Thì Vũ, để anh ta cho anh vào công hội.
“Thiên Thiên Hướng Thượng?”
Chiến Sĩ Tinh Linh nghe xong chấn động một lúc, một lúc sau mới trừng mắt liếc Diệp Từ.
“Chẳng lẽ cao thủ bạn là Công Tử U?”
Diệp Từ không trả lời, chỉ xoay người phất phất tay.
“Rất mong anh sẽ đến”
“Tôi nhất định đến”
Chiến Sĩ Tinh Linh nói rất nghiêm túc, mà Diệp Từ thì chẳng để điều này trong lòng. Không phải cô cao ngạo hay gì, mà là bây giờ người mới nhiều như vậy, ai biết là họ có quan hệ gì với Thịnh Thế hay không chứ? Không nên hại người, nhưng không thể không phòng người.
Năm loại tên, bây giờ cô có hai mũi, Lưu Niên có hai. Còn một loại Hàn Băng Chi Tiễn không biết nằm đâu. Cô nghĩ xong, quyết định liên lạc Lưu Niên lấy hai loại tên kia đã. Có thể thì hỏi anh xem thử có đầu mối gì không, hai người so với một người dù sao vẫn tốt hơn nhiều.
Quyết định xong, cô bay về hướng Trung Bộ Đại Lục Anh Hùng Thành.
Chưa đến Anh Hùng Thành, lúc cô còn đang bay trên không đã nghe thấy hệ thống báo tin đến. Một đống thông báo đưa ra, đơn giản là mong người chơi mau offline. Bởi vì sắp cập nhật phiên bản mới.
Diệp Từ nhíu mày, cô xem tin tức vài ngày trước thấy nhà phát hành đâu định ra phiên bản mới? Sao tự nhiên bất ngờ vậy? Vọng Giang Nam kia đang làm cái gì vậy?
Dĩ nhiên đó không phải điều quan trọng, mà là cô đang ở trong không trung bay. Làm gì có chỗ nào hạ cánh đâu? Mà bây giờ bắt buộc phải hạ, để offline. Nếu không hệ thống nâng cấp phiên bản mới, nhân vật còn chưa out sẽ bị reset hay thất thoát đồ đạc thì sao? Diệp Từ rối rắm một chút, sau đó quyết định out luôn giữa trời. Dù sao khi cô out Lão Lục sẽ tự động trở về không gian sủng vật, còn cô cũng có Vũ Lạc Thuật, không sợ log vào ngã chết. Vì vậy out luôn.
Diệp Từ vừa rời game đã mở máy tính, bắt đầu đọc về phiên bản mới lần này. Phiên bản này là phiên bản mới đầu tiên khi Vọng Giang Nam lên trưởng phòng kế hoạch của Vận Mệnh, cũng là phiên bản quan trọng quyết định Vọng Giang Nam có xứng đáng trở thành trưởng phòng kế hoạch hay không. Tuy rằng Diệp Từ khẳng định chắc chắn trong tương lai Vọng Giang Nam lên đến trưởng phòng kế hoạch, nhưng trong lòng cô vẫn hơi bồn chồn. Dù sao sự tồn tại của cô đã kích hoạt hiệu ứng cánh bướm, có một số chuyện khác xa với đời trước. Vì vậy cô mới cổ vũ Vọng Giang Nam nhiều như vậy, nhưng so với anh ta, cô còn lo lắng hơn nhiều…
Phiên bản mới lần này ngoại trừ mở thêm nhiều phó bản, còn có một loại lốc xoáy thời gian. Vào trong lốc xoáy sẽ được dịch chuyển ngẫu nhiên đến một bản đồ ẩn. Đây là điều mà đời trước không có, nên Diệp Từ xem xong cũng rất hứng thú. Ngoài ra thì phiên bản mới này còn có một số nội dung mang đến biến động rất lớn.
Đầu tiên là nâng độ khó của luyện tập kĩ năng cuộc sống, nhưng lại có thêm rất nhiều phối phương trân quý. Phối phương không chỉ rơi nhờ việc đánh boss, mà làm nhiệm vụ hoặc luyện tập kĩ năng cũng có thể đạt được. Như vậy đã đủ thu hút rất nhiều người chơi ở mảng này tiến vào trò chơi.
Tiếp theo là mở ra một chế độ giúp đỡ người chơi mới. Khiến cho họ thích ứng nhanh với trò chơi hơn, kéo gần khoảng cách lại với người chơi cũ cả ở mặt trang bị hay thao tác.
Thứ ba, mở rộng quy mô của pháo đài. Trên đại lục có rất nhiều pháo đài có thể mở rộng ra. Công hội có thể chiếm lĩnh những pháo đài trống chưa có chủ để làm bản doanh. Những công hội khác có thể khiếu chiến chiếm lấy.
Cuối cùng trong phiên bản lần này là về chủng tộc ẩn. Chủng tộc ẩn có rất nhiều kĩ năng chủng tộc ẩn, thuộc tính cao, còn có kĩ năng đặc biệt. Ngoại trừ những điểm mới đó ra thì các chức nghiệp và kĩ năng chỉnh sửa lại cho phù hợp hơn. Diệp Từ nhìn một chút, chức nghiệp Thợ Săn chỉ điều chỉnh lại mấy kĩ năng bình thường cô không dùng đến rồi thôi. Nên nói chung nhìn lại, cô chẳng thấy thay đổi lớn là mấy.
Diệp Từ đọc xong tin tức của phiên bản mới, khẽ mỉm cười. Phiên bản mới nội dung rất mới mẻ, nhưng mà mạo hiểm rất lớn. Nói thẳng, chỉ có một từ gọi là “cướp người”. Hiện tại là bởi Thịnh Thế mà Vận Mệnh bị mất đi một lượng người chơi lớn, Vọng Giang Nam ra phiên bản này là muốn hút thêm người chơi vào trò chơi. Anh ta biết rõ cốt lõi của vấn đề, trong một trò chơi chỉ cần luôn có người chơi cuồn cuộn vào, thì trò chơi ấy mới có thể phát triển mãi mãi không suy tàn.
Cô tin rằng Vọng Giang Nam mới chỉ làm bước đầu tiên, có lẽ nghĩ giống như cô vậy. Bước cuối cùng, mục tiêu là kéo sập Thịnh Thế mà thôi, tuy rằng không thể khiến họ biến mất khỏi Vận Mệnh, chỉ cần họ không nguy hiểm gì nữa là được rồi.