Mà Dark cũng cam go, mặc dù thời điển lượng máu của hắn còn 20% có cuồng hóa, bất quá, cũng không thể xoay chuyển được tình huống trước mắt, trong tay hắn cầm trường kiếm, điêm cuồng chém lên mặt đá, nhưng lại không thể suy chuyển được tảng đá, mặc dù thỉnh thoảng trường kiếm của Dark có thể xuyên qua khe hở giữa 2 tảng đá, nhưng đều bị Diệp Từ và Ya La Na linh xảo né tránh.
Vị trí 2 tảng đá này thực sự quá tốt, Diệp Từ cơ hồ đều cảm thấy hai khối đá này vốn dĩ là Bug mà GM cố ý lưu lại. Dĩ nhiên, bây giờ Diệp Từ tuyệt đối không có suy nghĩ sẽ báo Bug, dẫu sao, loại bản đố này có thể đi vào chỉ có thể dựa vào vận khí, sau khi cô rời đi, còn có ai có thể tuến vào hay không cũng chưa biết đươcj, cho nên, loại Bug này có tố cáo cũng chả được thưởng trọng, cô dĩ nhiên sẽ không phí hơi.
Được hai tảng đá lớn như vậy bảo vệ, dù cho Dark đang ở bên ngoài cuồng hóa rồi điên cuồng trả thù thì cũng không gây được chút thương tổn thực chất nào cho cô, ngược lại khiến cho hắn ngày càng suy yếu. Quái cấp BOSS đều sẽ cuồng, ở thời điểm cuồng hóa, chẳng những công kích cường hãn hơn, phòng ngự vf lượng máu cũng sẽ tăng một khoảng lớn, nhưng là, cuồng hóa cũng không phải vĩnh viễn không biến mất. BOSS cuồng hóa cũng giống như người chơi thêm buff vậy, sớm muộn sẽ biến mất, hơn nữa, sau khi biến mất, BOSS sẽ tiến vào trạng thái suy yếu một thời gian.
Cái gọi là cuồng hóa, giống như là dùng trước sức mạnh dự trữ để thực hiện công kích cuối cùng vậy, nếu như trong khoảng thời gian này không giết chết đối thủ, như vậy chỉ cần cuồng hóa kết thúc, toàn bộ tình thế liền sẽ nghiêng hẳn về một bên.
Nếu là bình thường, một khi Dark cuồng hóa, không có 1 đoàn đội 100 người trên level 90 thì không thu thập nổi, bất quá bây giờ, Diệp Từ cùng Ya La Na co đầu rút cổ dưới tảng đá lớn, lẳng lặng chờ đợi thời gian cuồng hóa của hắn kết thúc, sau đó ở thừa dịp hắn yếu ớt mà một kích tất sát.
Dark tựa hồ cũng nhận ra ý định của Diệp Từ, hắn trở nên càng điên cuồng hơn, không ngừng dùng vó ngựa cùng trường kiếm trong tay công kích tảng đá lớn, muốn đục ra một cái lỗ, nhưng là, trên thực tế, hắn quả thật không có biện pháp nào khác.
Kết quả sau cùng đương nhiên là đơn phương tru diệt, rất nhanh, Dark không cam lòng mà chết trên tay hai người.
Sau khi Diệp Từ xác nhận khu vực xung quanh không còn kẻ nào, Diệp Từ mới cùng Ya La Na chui ra khỏi cự thạch. Trên người Ya La Na trên người có thể mang theo một ít đồ, mặc dù ô trống không nhiều, nhưng dầu gì cũng hơn 100 ô, cho nên Diệp Từ lựa chọn một hồi, đem một ít trang bị có thuộc tính tương đối khá cho Ya La Na. Trên người mình thì mang toàn bộ lam trang, đến nổi bạch trang đều trên cấp 80, nhưng là, Diệp Từ quả thực không thể làm gì khác hơn là phải từ bỏ.
Còn may, từ trên thi thể Kỵ sỹ không đầu nơi này nhặt được không ít khoáng thạch viễn cổ, Diệp Từ tính toán một chút, bây giờ khoáng thạch trên tay cô không những đủ để đổi cây đàn kia cho Lia còn đủ để đổi thêm một vài thứ trong tiệm tạp hóa, thật sự là quá tốt.
Thật đúng là BOSS, trên người Dark rơi ra bốn món trang bị, toàn bộ đều là chưa giám định, từ phẩm chất nhìn vào chỉ sợ đều là chức nghiệp trọng giáp, Diệp Từ đem toàn bộ thu vào trong túi, chỉ có thể sau khi trở lại công hội quăng cho Bạch Mạch để anh tự xử lý.
Xong xuôi, Diệp Từ rốt cuộc có thể tiến vào thần miếu rồi.
Diệp Từ chậm rãi leo lên thang lầu, đứng trước cửa, hít một hơi thật sâu, nhìn đại điện đen thui, trầm tư một lát mới nhấc chân bước tới.
Mà sau khi cô bước vào trong đại điện, cô nhận được hai tin tức từ Hệ Thống.
Tin thứ nhất liên quan tới trang bị: Trên người bạn có trang bị xuất hiện biến hóa lạ, xin hãy chú ý.
Tin tức này vừa xuất hiện, Diệp Từ nghĩ cũng không cần nghĩ, ngay lập tức nhìn xuống tay mình, nhìn chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn không hề thu hút kia, vào lúc này lại mơ hồ phát ra ánh sáng, cô nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó nhìn bảng thuộc tính của vật phẩm.
Chiếc nhẫn thần bí.
Bạch trang.
Lực lượng +20
Trí lực +2
Cấp bậc trang bị yêu cầu: 0
Đặc tính: Có thể kích hoạt kỹ năng “”Vũ Lạc thuật””, thời gian kéo dài 3 phút, CD 20 phút.
Có thể trưởng thành.
Giống như lần đầu tiên xuất hiện tình huống này, lần này ở dưới dùng bảng thuộc tính của chiếc nhẫn còn xuất hiện một dòng nhỏ. Diệp Từ cẩn thận nhìn rõ, chỉ thấy trên đó viết: Vốn là một chiếc nhẫn chết, thời điểm bạn bước vào Thần miếu Sajia liền sống lại, rốt cuộc điều gì đã tạo nên sự biến hóa của nó?
Đối với tình huống như vậy, Diệp Từ cũng không giật mình. Sajia là nanh vuốt của Nagas, dĩ nhiên là ác ma nhất tộc. Mà chiếc nhẫn này chính là bảo bối của Nagas, dĩ nhiên, nếu như người lùn Phất Đa không lừa mình, chiếc nhẫn này khi tới thần miếu của ác ma mà nảy sinh tình huống thì cungx là chuyện đương nhiên. Mặc dù Diệp Từ rất muốn biết chiếc nhẫn này đến cuối cùng sẽ trưởng thành hình dáng gì, nhưng Diệp Từ vẫn chưa nghĩ ra phương hướng phát triển của mình.
Là môn đồ thần linh, hay cuối cùng trở thành tay chân của Nagas?
Bất quá có một điều không thay đổi, cho tới bây giờ Diệp Từ vẫn luôn khát vọng mình có thể trở nên mạnh mẽ, càng ngày càng lớn mạnh, đủ mạnh để bảo vệ nhiều người.
Vô luận là ánh sáng hay bóng tối, vô luận là thần thánh hay sa đọa, đứng trên phương diện người chơi thì không có sự lựa chọn nào là sai trái. Bối cảnh trò chơi vĩnh viễn chỉ là một thế giới ảo, chỉ có tranh chấp giữa người với người mới là vĩnh hằng.
Sau khi sống lại Diệp từ cũng không có ý định đi theo sự dẫn dắt của Hệ Thống, mà là phải căn cứ vào những gì mình biết trước để đi lối tắt, không liên quan tới chính tà, chỉ vì bảo vệ người thân bạn bè. Cho nên, dù cho chiếc nhẫn thần bí này đang dẫn dụ cô rơi vào hắc ám, chỉ cần có lợi cho cô, cô cũng sẽ không cự tuyệt.
Một tin tức khác của Heejj thống là một âm thanh trầm thấp đang chậm rãi tự thuật. Giống như chuyện xưa mà Mitchell đã từng kể, âm thanh này cũng đang kể môt câu chuyện, bất quá âm thanh này chỉ Diệp Từ mới có thể nghe, Ya La Na chỉ đứng bên cạnh cô, mặt không đổi sắc quan sát xong quanh. Mà mọi thứ vẫn yên tĩnh như cũ.
Ta không chỉ một lần hồi tưởng về thời điểm ta gặp được ngài, chủ nhân của ta, Vương của ta. Thời điểm đó ngài cuồng lãng bất ky*, bên người không có bất kỳ tùy tùng nào, cứ như thế đứng trước ta, nói với ta, “Thần phục ta hay chết dưới đao của ta”. Với thân phận cách biệt của ta và ngài khi ấy, ta hoàn toàn có thể cự tuyệt ngài, nhưng là, thời điểm ta nhìn thấy ngài, ta đã thần phục, ta vứt bỏ tất cả, chỉ nguyện ý đi theo ngài. Vô luận là địa ngục, hay là thiên đường, vô luận là sa đọa, hay là thăng hoa, chủ nhân của ta, Vương của ta, chỉ cần có ngài, thì có Sajia ta, xin ngài đừng trốn tránh không gặp ta, xin ngài hãy nắm chặt tay ta, xon ngài hãy để ta hôn mũi giày của ngài, cuộc đời này , Sajia đều cho ngài, từ sinh mạng đến tất cả, cho đến vĩnh vĩnh viễn viễn! (Kang: *phụt máu* Sặc…sặc mùi đam a… ai cho xin ít khăn giấy…)
(*: Cuồng ngạo không thể kiềm chế.)
Thanh âm này giống như nữ lại giống như nam, thật trầm thấp, để người nghe không thể phân biệt được. Theo bước chân Diệp Từ chậm rãi đi tới nơi sâu của Thần miếu, thanh âm kia càng ngày càng nhỏ, nhưng càng ngày càng rõ ràng.
Xoạch một tiếng, trong đại điện bỗng nhiên đèn đuốc huy hoàng. Diệp Từ nhìn, chỉ thấy tất cả đèn trên kệ toàn bộ đều sáng lên, đem toàn bộ thần miếu chiếu sáng rực rỡ. Diệp Từ tinh tế quan sát tòa thần miếu, ở giữa trải thảm đỏ nhạt, mặt thảm thêu hoa hăn tuyệt đẹp, hai bên tấm thảm mỗi bên có 12 cây cột lớn, những cây cột đó cao chừng 2-3m, chống đỡ trần thần điện. Sau những cây cột có một khoảng đặt những tấm nệm tròn, nơi đó hẳn là đài cầu nguyện, là nơi tín đồ thông linh với thần linh của mình, vách tường phía sau đài cầu nguyện có 1 bức bích họa.
Bích họa dùng một loại phong cách kỳ lạ mô tả lại chuyện xưa gặp nhau của Sajia và Nagas, nhìn bức bích họa, Nagas và Sajia hiền lành như những vị thần khác, tràn đầy sức mạnh và chính khí. Khóe môi Diệp Từ giật giật, chỉ có người không đủ sức mạnh mới thích đem cuộc đời của mình biến thành văn tự và hình ảnh để lưu lại, hy vọng được hậu nhân nhớ đến. Nhưng bọn họ không biết, làm như vậy cũng vô dụng, những thứ này chỉ lưu giữ được một thời gian, sẽ lưu được một đời, nhưng không thể tuyệt đối vĩnh viễn lưu truyền, sớm muộn sẽ có một ngày, những thứ này sẽ trở thành cát vàng đầy trời bị gió thổi tán.
Cô nghiêng đầu, nhìn về nơi sâu nhất của thần miếu. Ở đó kỳ lạ là không có tượng đài, không có bích họa, cũng không có thần tọa, chỉ có một đài, trên đaig có một mũi tên.
Không sai, là một mũi tên.
Diệp Từ cho là mình nhìn sai, đứng tại chỗ bình tĩnh nhìn thật lâu, mới rốt cục thấy rõ ràng, quả nhiên là một mũi tên. Chẳng qua là, tại sao ở nơi này lại xuất hiện một mũi tên? Đây không phải là Thần miếu Sajia sao? Sao lại thờ phụng thứ này?
Dựa theo trí nhớ về kiếp trước, Sajia là BOSS cuối của phó bản Vực sâu, hắn là một BOSS công kích ma pháp, cũng không phải cung tiễn thủ sở trường công kích vật lý, thứ này xuất hiện ở đây thật sự là có chút quỷ dị. Diệp Từ suy nghĩ hồi lâu nhưng vẫn không nghĩ ra tại sao, chỉ đành phải bỏ qua.
Theo bước chân cô đến gần mũi tên kia,chiếc nhẫn trên tay Diệp Từ càng ngày càng nóng, bất thình lình thiêu đốt! Ngọn lửa màu đen lượn quanh chiếc nhẫn màu vàng, nhìn hết sức kinh người. Diệp Từ vội vàng kiểm tra mthuộc tính của chiếc nhẫn, thuộc tính vẫn không có bất kỳ biến hóa nào. Thế nhưng biến hóa bề ngoài của nó cũng khiến Diệp Từ kinh hãi không thôi, Diệp Từ mơ hồ đã cảm giác được, có lẽ chiếc nhẫn này đang dẫn mình tới tất cả những nhiệm vụ ẩn của Vận Mệnh, những người chơi khác không thể phát hiện những nhiệm vụ nhánh này.
Đứng lại! Con kiến hôi đê hèn kia, ngươi từ đâu tới thần miếu này, lại muốn ô nhụcthần Sajia sao? Bỗng nhiên một âm thanh thanh thúy dễ nghe vang lên!
Diệp Từ theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy ở đài cầu nguyện có một cô gái chụp mũ rộng vàng đứng đó, mái tóc dài tới eo, ánh mắt cảnh giác, một đôi mắt chớp động ánh sáng đỏ tươi. Aoc hùm rộng thùng thình cũng không thể che giấu đường cong hoàn mỹ của cô gái, cô gái cứ như vậy đứng cách Diệp Từ không xa, trong tay cầm một pháp trượng kim loại lóe sáng, mặt nạ băng sương, tựa như chỉ cần Diệp Từ gần thêm một bước nữa, cô gái sẽ không do dự công kích Diệp Từ, đưa cô vào chỗ chết.
Diệp Từ cũng không cần dùng tới Thuật Trinh Sát, bởi vì thông tin của người này không cần điều tra cũng rõ.
Thị nữ Sys của Sajia: Cấp bậc: Chín mươi lăm. BOSS cấp NPC, lượng máu căn bản không thấy được, toàn bộ đều là dấu hỏi.
Nếu như đoán không sai, đây đại khái là Boss của bản đồ. Mặc dù đối phương cao hơn mình không phải chỉ một chút, nhưng Diệp Từ cũng không lộ ra thần sắc sợ hãi, cô chỉ lẳng lặng nhìn Sys. Rất hiển nhiên, nếu như trực tiếp đối chiếni, cô thua chắc, loại Boss này cần đoàn đội mấy tẳm người mới có thể đẩy ngã, mà mình, dù có mạnh hơn đi chăng nữa, ở trước mặt cô ta cũng chả khác là mấy, không có chút phần thắng nào.
Bất quá,điều này không có nghĩa là cô không có biện pháp đối phó.
Nếu người này muốn đối phó mình, thời điểm mình vừa vào thần miếu chắc hẳn cô ta đã biết, tại sao khi đó không ra giải quyết mình, mà là muốn kéo dài đến bây giờ? Diệp Từ cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc nhẫn thần bí treenn tay đang được bao phủ một tầng lửa đen, khẽ nheo mắt, không nghi ngờ chút nào, đây là một nhiệm vụ mở, Diệp Từ chỉ cần tìm được câu trả lời chính xác cho nhiệm vụ này là có thể ung dung vượt qua.
Chẳng những như vậy, nói không chừng, cô còn có thể kiếm lời không ít. Thời điểm Diệp Từ nghĩ như vậy, ándường như cô bị mũi tên kia cám dỗ, nhất định phải nhìn một chút đó là cái gì mới có thể yên tâm.
Đại khái có liên quan tới chức nghiệp, rất ít người chơi gặp phải đồ liên quan tới chức nghiệp của mình mà lại bỏ qua, Diệp Từ một chút cũng không ngoại lệ.
Thần điện? Diệp Từ cười nhạt một chút, Một tên ác ma nho nhỏ lại dám tự xưng mình là thần, thật đúng là thiên đại chê cười. Mặc dù Diệp Từ không muốn chọc giận Sys, nhưng là, loại chuyện như thế này, vô luận đứng ở bất kỳ phương diện nào cũng sẽ không chọc giận cô ta. Diệp Từ nhìn chiếc nhẫn trên tay, bỗng nhiên muốn đánh cược một trận, đánh cược mức độ trung thành của Sys với Sajia, đánh cược mức độ trung thành của Sajia với Nagas, đánh cược xem chiếc nhẫn này có phải bảo bối của Nagas hay không.
Nếu như cô thua , đơn giản chính là treo một lần. Bây giờ cô căn bản cũng không sợ treo, đầu tiên , treo tỏng laoij phó bản này cũng không rớt cấp, nhiều nhất chỉ rơi chút đồ, hơn nữa quái trong phó bản này cô đã dọn dẹp tương đối sạch sẽ, cô có thể trở lại nhặt. Còn về Ya La Na, cô bây giờ có Hồi Linh Thuật, mặc dù Ya La Na sẽ suy yếu 24h, nhưng là cũng không có gì tồi tệ.
Nếu là đánh bạc, như vậy nhất định phải có tiền cược, bất quá, Diệp Từ chỉ cảm thấy nếu như mình đánh cuộc thắng, những thứ có được đẳm bảo sẽ phong phú hơn không đánh cuộc nhiều. Cho nên, canh bạc này Diệp Từ nhất đinh đánh.
Ngươi nói gì! Ngươi lại dám khinh nhờn Sajia! Ta muốn ngươi trả giá vì sự kiêu ngạo của mình! Sys không chút khách khí bắt đầu ngâm xướng pháp thuật, chuẩn bị công kích Diệp Từ.
Dựa theo cấp bậc của Sys, muốn giết chết Diệp Từ thật là chuyện quá dễ dàng. Diệp Từ thấp giọng nói với Ya La Na bên người: Chạy mau!
Cái gì?
Không muốn sống thì cứ đứng đó, mau chạy. Diệp Từ không chút nhúc nhích, bình tĩnh đứng trước mặt YaLaNa, cô chậm rãi giơ tay lên, để cho ngọn lửa trên chiếc nhẫn cháy càng mạnh.
Ya La Na tựa hồ hiểu ra, cậu lẳng lặng nhìn Diệp Từ, từ góc độ của cậu, màu da trắng bạch của Diệp Từ bị ngọn lửa kia chiếu lên lại càng trở nên u ám, thậm chí còn có chút màu xanh ám lên tay cô, khiến cậu không lạnh mà run. Mà trong mắt Diệp Từ lại không có một chút sợ hãi, thậm chí còn có một loại thần thái YaLaNa không thể lý giải, bên môi cô, Ya La Na kinh ngạc nhìn thấy một nụ cười.
Cậu thật sự cảm thấy như mình đã nhìn sai, cậu dùng sức chớp mắt, nhìn lại lần nữa, quả nhiên không sai. Ở bên mép Diệp Từ cón treo một nụ cười chiến thắng, nụ cười kia khiến cho khuôn mặt cô trở nên sáng lạn, chẳng những không có sợ hãi, ngược lại tràn đầy hứng thú, không hề giống như cô đang phải đối mặt với một đối thù mạnh như thần, mà là một cái bảo tàng khổng lồ. Chỉ chớp mắt, Ya La Na cảm thấy Bạch Tinh Linh trước mặt mình cũng không phải một người chơi phổ thông, mà là một tay cờ bạc từ đầu đền đuôi!
Không sai, cô là một tay cờ bạc! Tay cờ bạc đang say mê đắm chìm trong sức hấp dẫn của bảo vật!
Sống hay chết, bại hay thắng, ở trong mắt cô đều là chuyện thoảng qua.
Còn không mau đi! Diệp Từ đã lên tư thế phòng ngự, cô mắt nhìn không chớp Sys cách đó không xa, nhưng là, cô vẫn cảm thấy sự tồn tại của YaLaNa, cho nên, cô lặng lẽ thúc giục người này nhanh lên một chút rời đi. Mặc dù có thể hồi sinh cậu ta, nhưng việc đó sẽ hao mất điểm trung thành, tốt nhất vẫn không nên để NPC chết.
Ya La Na nhìn dáng vẻ Diệp Từ, không biết tại sao trong lòng đột nhiên dâng lên vô hạn cảm xúc mạnh mẽ và dũng khí, cậu quật cường lắc đầu: Không, em không đi!
Nếu Ya La Na lựa chọn lưu lại, Diệp Từ liền không nói gì nữa, bởi vì toàn bộ sự chú ý của cô bây giờ đều đặt hết lên người Sys.
Cuối cùng sẽ chết hay còn sống, chính là một lần này.
Sys ngâm xướng xong, từ pháp trượng của cô ta phát ra một luồng sáng màu đen vọt tới Diệp Từ. Luồng sáng kia đen thuần túy. So với luồng đen trên tay Diệp Từ lại càng thêm thuần túy, đen đặc, như đêm đen như mực vậy.
(Kang: Méo hiểu hắc sắc quang ảnh = luồng sáng màu đen là cái giống gì nhưng nguyên tác nó thế…Tạm tưởng tượng đó là luồng ma pháp màu đen, chứ đã đen như mực còn sáng được nữa thì…)
Mà chiếc nhẫn Diệp Từ mang trên tay tựa hồ như cảm nhaanjd được luồng sáng này, ngọn lửa phía trên nó thiêu đốt càng thêm lớn, đã lớn gần bằng nửa người cô. Diệp Từ mang chiếc nhẫn đang chấn động mãnh liệt trên tay thẳng người lên, loại chấn ddộng đó không phải tới từ Diệp từ, mà là tới từ chiếc nhẫn kia, chiếc nhẫn kia giống như có sinh mệnh đang hết sức khát vọng luồng sáng kia, giống như muốn đem luồng sáng kia cắn nuốt sạch sẽ!
Luồng ma pháp đó tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt Diệp Từ, bất quá, thời điểm nó đụng phải Diệp Từ, đầu tiên đụng phải ngọn lửa trên chiếc nhẫn kia. Ngọn lửa ấy giống như một tấm chắn, ngăn lại toàn bộ luồng ma pháp. Mà luồng ma pháo kia là một kỹ năng cực cao cấp của Sys, lực xung kích không hề yếu, liền trực tiếp đụng bay Diệp Từ, ngã ra đất sau đó trượt thêm5-6m mới dừng lại.
Diệp Từ chỉ cảm thấy mình sau lưng nóng hừng hực, xem ra là bị thương do trượt lê trên đất, may mắn không ảnh hưởng tới sinh mạng. Đạo hắc ảnh kia cũng không biến mất ngay, nhưng cũng không công kích Diệp Từ, chẳng qua nhìn giống như bị ngọn lửa màu đen định trụ, hoặc là nói, luồng ma pháp đó đang bị ngọn lửa màu đen kia từ từ chiếm đoạt, không tới một chớp mắt, liền hoàn toàn đích biến mất.
Bạch Tinh Linh, chị có sao không! Ya La Na lập tức quơ pháp trượng, cho Diệp Từ một cái hồi Xuân Thuật, kéo đầu cột máu của cô, trên mặt cậu tràn ngập bieetr tình quan tâm, không chút che giấu.
Diệp Từ lắc đầu một cái, đứng lên. Chiếc nhẫn trên tay cô rung động dữ dội hơn, cũng không phải vì kỹ năng vừa rồi, mà là sau khi chiếc nhẫn cắn nuốt luồng ma pháp đó, trở nên càng ngày càng sục sôi. Nó đang không ngừng run rẩy, dường như đã có sinh mạng. Mà ngọn lửa màu đen càng ngày càng lớn, tựa hồ đã muốn bao trùm cả người Diệp Từ.
Diệp Từ nhìn thuộc tính của chiếc nhẫn, vẫn không có gì thay đổi, nhưng cô vẫn hết sức cẩn thận, thứ gì thuộc về ác ma cũng đều không dễ khống chế, rất dễ bị cắn trả. Một khi bị cắn trả, nhất định người chơi sẽ phải chịu tổn thương cực lớn, chẳng những sẽ rớt rất nhiều cấp, điểm thiên phú sẽ còn bị khấu trừ rất nhiều.
Cho nên, dù cho Diệp Từ rất thèm thuồng sức mạnh của Nagas, nhưng cũng phải lấy được ở tình huống mình đủ khả năng, nếu không thể khống chế, Diệp Từ tuyệt đối sẽ không chấm mút. Mà bây giờ chiếc nhẫn phản ứng như vậy khiến cho lòng Diệp Từ có ít nhiều bất an, bất quá, cô cũng không gỡ chiếc nhẫn xuống. Dẫu sao, bị trang bị cắn trả cũng không phải chuyện dễ gặp, việc đó phải qua rất nhiều lần rèn đúc và giải trừ phong ấn mới gặp phải, chiếc nhẫn maud đen này không thể nào mới lần đầu kích hoạt đã cắn ngược.
Trên người ngươi có... Biểu tình của Sys sau khi thấy kỹ năng của mình bị chiếc nhẫn màu đen kia cắn nuốt liền trở nên cứng ngắc, cô ta nhìn Diệp Từ, nhìn Diệp Từ chậm rãi đi về phía mình, một hồi lâu mới thì thào nói.
Còn muốn tiếp tục chứ? Diệp Từ lần nữa giơ tay lên, nhãn tình nhìn Sys cũng càng thêm kiên định, cô thật ra thì cũng không biết nếu như Sys lại tung thêm một cái kỹ năng hắc ám nữa sẽ ảnh hưởng thế nào tới chiếc nhẫn này, nhưng cô vẫn nguyện ý thử 1 lần.
Không, không không, thuộc hạ không dám. Thân thể Sys co rụt lại, tỏ ra hết sức sợ hãi. Cô ta buông pháp trượn xuống, quỳ một gối hưỡng về Diệp từ, nhẹ nhàng nói: chủ nhân của ta, Vương của ta, kẻ hầu của ngài không biết ngài đến, khiến cho ngài không vui, kẻ hầu nguyện ý hiến dâng hết thảy để đền bù sai lầm của mình.
Lúc này Diệp Từ mới âm thầm thở phào, để tay xuống. Mà chiếc nhẫn kia cũng ở bột khắc Diệp Từ hạ tay xuống liền khôi phục trạng thái bình thường, không có bất kỳ biến hóa nào, giống như ban đầu vậy, tầm thường không bắt mắt, thuộc tính lại càng bình thường tới cực điểm.
Ta tha thứ ngươi. Diệp Từ chậm rãi nói.
Cảm ơn chủ nhân đã tha thứ. Sys đem trán dán sát mặt đất, có thể thấy lời này của Diệp Từ khiến cô ta vô cùng cảm kích.
Diệp Từ thật ra thì cũng không biết những tín đồ cuồng nhiệt này tại sao lại sùng bái và kính yêu vị thần của mình giống một loại bệnh trạng như vậy, thần tùy tiện nói với họ một câu họ liền kích động. Ngay cả người cầm được chút vật của thần linh cũng được bọn họ cúi đầu, thật là có chút ngu muội ngoan cố không có thuốc nào chữa được.
Thần miếu Sajia tại sao lại ở chỗ này? Đây mới là điểm Diệp Từ tò mò nhất, nếu như cô nhớ không lầm, cô chạm vào một quyển sách trong cấm địa liền được truyền tống tới bản đồ này. Nói cách khác, cái bản đồ này cũng không phải là tồn tại thực tế, hẳn là bản sao ảo.
Nơi này cũng không phải là Thần miếu chân chính của thần Sajia, chỉ là một ảo ảnh, được tạo ra bởi cuốn sách của ác ma. Chiếc nhẫn trên tay Diệp Từ là đồ của Nagas, cho nên có ma tính rất mạnh, mặc dù Diệp Từ không cảm giác được, nhưng với sinh vật hắc ám như Sys thì không thể quen thuộc hơn. Nếu cô ta đã xác nhận thứ này là đồ của Nagas, liền tỏ ra hết sức cung kính với Diệp Từ.
Nếu như ta nhớ không lầm, nơi này nằm kế bên bộ lạc Doro, tại sao lại mở một cái ảo cảnh ở đây? Diệp Từ nhìn Sys hỏi.
IQ của Sys cũng không quá cao, nhưng sau khi nghe Diệp Từ hỏi vậy thfi theo bản năng vẫn có chút chần chờ, không muốn đem chuyện này nói cho Diệp Từ. Nhưng Diệp Từ cũng đã nhìn thấy sự do dự trong mắt cô ta, trực tiếp giơ tay về phía cô ta, mà ngọn lửa trên chiếc nhẫn trên tay lại bắt đầu cháy lên, dọa Sys rụt người về sau.
Làm sao? Ngươi không muốn nói sao?
Không, không không, không phải vậy. Bởi vì có chiếc nhẫn, Sys dĩ nhiên thị tri nhi bất ngôn ngôn nhi bất tẫn*.
(*Biết gĩ nói đấy, tuyệt không dấu diếm.)
Rất nhanh, Diệp Từ liền tỏ rõ ngọn nguồn.
Nguyên lai, ở dưới lòng núi lửa Reda đã ngừng hoạt động có một viên đá quý lớn là Tâm Hỏa, đó là nguồn năng lượng của núi lửa Reda, sau khi Nagas bại trận bị phong ấn, nhanh vuốt của hắn vì có thể cứu hắn ra, đi khắp nơi tìm nguồn năng lượng này. Vì vậy khi họ dò xét tới lòng núi lửa Reda này thì gặp được viên bảo thạch này, đương nhiên Sajia liền liều lĩnh. Chẳng qua là, viên Hỏa Tâm này cũng không dễ mà có được, bởi vì xung quanh nó bị phong ấn bởi một đại trận ma pháp rất mạnh. Sajia không suy chuyển được trận pháp này, không thể làm gì khác hơn là nghĩ biện pháp khác, hắn cấu kết với Noubo của dộ lạc Doro, chỉ cần Nou Bo phá hư trận pphaps này, hắn liền có biện pháp giúp Nou Bo cướp lấy toàn bộ bbọ lạc Doro, để cho hắn trở thành tộc trưởng.
Trong bộ lạc Doro không những có nhiều Pháp Sư khiến hắn kiêng kỵ, hơn nữa nơi này còn là phạm vi bảo vệ của Nhân Ngư, sau khi Nagas bị phong ấn thì sức mạnh của Sajia suy giảm rất nhiều, không cách nào đối đầu trực diện với họ, không thể làm gì khác hơn là tạo ra một ảo ảnh thần miếu của mình trong Hắc Huyệt, dùng để liên lạc với Noubo. Đồng thời cũng ở nơi đây tích lũy lực lượng hắc ám, dùng để dần dần ăn mòn cái trận pháp đó.
Thời điểm Ya La Na nghe Sys thuật lại đã vô cùng tức giận. Cậu tôn kính Đạt Lỗ Pháp Nhĩ như vậy, mà bây giờ Nou Bo lại muốn cấu kết với nữ nhân trước mặt này hại chết Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, điều này khiến cậu không sao bình tĩnh lại được, nếu không phải vì Diệp Từ kiềm chế, chỉ sợ bây giờ cậu đã xông lên, bất quá Diệp Từ sợ cậu ta gây chuyện, cuối cùng vẫn hạ lệnh cho cậu ta ra canh chừng bên ngoài thần miếu. Mặc dù Ya La Na hết sức bất mãn về quyết định này, nhưng là cậu không thể cãi lệnh Diệp Từ, không thể làm gì khác hơn là đi ra ngoài.
Cho đến khi nhìn thấy bóng lưng của YaLaNa, Diệp Từ mới xoay đầu lại tiếp tục nhìn Sys. Mà Sys cũng đang lấy ánh mắt kỳ quái nhìn lại Diệp Từ: Tại sao người lại ở chung một chỗ với một người Doro?
Diệp Từ chậm rãi cười một tiếng: Làm sao? Các ngươi có thể liên lạc với Noubo, ta lại không thể tìm một người dẫn đường người Doro sao?
Không, không phải, ta không có ý hoài nghi ngài. Sys nghe thanh âm diệp Từ có vẻ không vui, lập tức lắc đầu, dáng vẻ nơm nớp lo sợ.
Diệp Từ đứng ở trong đại điện, ở giai đoạn sau của trò chơi, loại bản sao kiểu này rất nhiều. Bất quá muốn chế tạo một bản sao ảo cảnh như vậy cần coc một điều kiện, đó chính là cần một vật trung gian có ma lực của chủ nhân, mà trong cái ảo cảnh này, chủ nhân là Sajia, như vậy vật chung gian chống đỡ ảo cảnh này chính là mũi tên trên đài.
Diệp Từ đứng trước đài, lẳng lặng nhìn mũi tên kia, cẩn thận che giấu tham lam trong mắt mình, cô dửng dưng hoie: Sajia bây giờ ở đâu?
Sau cuộc chiến kia đại nhân Sajia đã bị thương, bây giờ vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục. Nói tới Sajia, Sys tỏ ra rất sốt sắng, cô ta nghe Diệp Từ hỏi, vội vàng nói về tình trạng của Sajia cho Diệp từ, vì ban nãy Diệp Từ lôi chiếc nhẫn ra hù cô ta, giờ cô ta đã hoàn toàn tin tưởng Diệp Từ. Căn bản không có một chút hoài nghi, đây chính là chỗ tốt của NPC IQ thấp, rất dễ lừa, chỉ cần bạn nói dối đúng phương pháp.
Ta nói, hắn ở nơi nào? Là ở trong thần miếu ư?
Không, không có ở đây. Sys lắc đầu một cái, Ta cũng không biết đại nhân Sajia đang ở chỗ nào, dường như ở thần miếu nào cũng có Sajia đại nhân...
Diệp Từ gật đầu, coi như hiểu lời của Sys, dựa theo lời của Sys, Sajia hẳn là luôn cất giữ một vật chung gian ở tất cả các ảo cảnh thần miếu, mà bản thể lại núp ở một địa phương kín đáo dưỡng thương. Đay giống như việc mà sinh vật hắc ám sẽ làm.
Chẳng qua là, Sajia đã bị thương làm sao sẽ tới được? Bởi vì đến giai đoạn sau của Vận Mệnh, Hệ Thống nhiệm vụ quá khổng lồ, có một ít chi tiết không quá trọng yếu Diệp Từ cũng nhớ không rõ, giống như chuyện Sajia bị thương này, cô cũng nhớ không rõ, chẳng qua chỉ nhớ được sách sử giản lược ghi lại suốt những năm sau khi bị thương hắn vẫn luôn chật vật chạy trốn.
Cô là ảo ảnh hay là thực? Ánh mắt Diệp Từ rời khỏi mũi tên, rơi vào trên người Sys.
Ta là thực. trong ánh mắt Sys xuất hiện ngọn lửa nóng bỏng.
Đem bản thân đặt trong ảo cảnh, đây chính là một chuyện rất nguy hiểm nha. Diệp Từ nhẹ nhướng lông mày, không ai biết trong lòng cô đang tính toán điều gì.
Ta không sợ! Vì đại nhân Sajia, vì chủ nhân, vì Vương ta nguyện dâng hiến sinh mạng của mình! Sys càng trở nên cuồng nhiệt, giống như một giáo đồ dị giáo đang trúng tà vậy, cuồng nhiệt tuyên cáo tín ngưỡng của mình.
Diệp Từ cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên tay, cô mới vừa nghĩ đến một chuyện, nếu kỹ năng của Sys bị chiếc nhẫn hấp thu, như vậy linh hồn của Sys sẽ bị chiếc nhẫn này chiếm đoạt chứ ? Cô nhìn thoáng qua khuôn mặt đỏ bừng vì kích động của Sys, bên miệng lộ ra nụ cười lạnh lẽo. Cô đi về phía Sys, đứng ở trước mặt cô ta, đưa chiếc nhẫn về phía cô ta, sau đó lạnh nhạt nói: Ta không tin.
Phía trên chiếc nhẫn lập tức dấy lên 1 ngọn lửa màu đen, nhưng cũng không cháy lên mình Diệp làm cho biểu cảm của Sys trở nên mơ hồ. Cô ta chỉ lẳng lặng nhìn chiếc nhẫn kia, giống như đã mất hết ý thức lẩm bẩm nói: Ta phải làm sao, ngài mới tin tưởng?
Dâng lên sinh mạng của ngươi. Thanh âm Diệp Từ không mang một tia cảm xúc, lạnh lùng tuyên bố quyết định của mình.
Sys chậm rãi nâng ánh mắt đờ đãn lên, nhìn Diệp Từ, trên nét mặt lộ ra một tia mê muội. Tựa hồ đang do dự, tựa hồ có chút không dám tin.
Làm sao? Bây giờ liền phủ nhận những lời mình nói sao? Diệp Từ lạnh lùng cười: Xem ra, sự trung thành của ngươi cũng chỉ có thể.
Không, không phải vậy, không phải vậy! Sys lắc đầu, sự kích động của cô ta rơi vào trong mắt Diệp Từ lại trở nên có chút chật vật. Có lẽ làm một NPC thông thường thì tình huống hiện tại sẽ khiến Sys phải suy tư, nhưng tính chất nhân vật của cô ta quyết định chỉ số thông minh của cô ta không cao, ở tình huống này nếu không đủ thông minh, cô ta không thể phân biệt được những lời của Diệp Từ là âm mưu hay khảo nghiệm chân chính. Ý thức cô ta đã vì tín ngưỡng mà trở nên điên cuồng, tựa hồ có một thanh âm đang không ngừng thúc giục.
Chứng minh mình trung thành! Ta muốn chứng minh mình trung thành! !
Nếu như ta có thể chứng minh mình trung thành thì ngài sẽ thế nào! Mặc dù IQ của Sys không có bao nhiêu, nhưng một số chuyện cơ bản vẫn có thể nghĩ ra, cô ta nhìn Diệp Từ chăm chú hỏi.
Diệp Từ quơ quơ ngón tay, ngọn lửa màu đen trên tay cũng theo đó mà chớp động: Vậy thì ngươi có thể vĩnh viễn ở bên cạnh Nagas.
Rất hiển nhiên,đây là một hấp dẫn trí mạng, con ngươi màu đỏ của Sys trở nên điên cuồng, cô ta nhìn chiếc nhẫn trên tay Diệp Từ , lại có một loại si mê sâu đậm. Bất thình lình, cô ta rút chủy thủ từ bắp đùi ra.
Chủy thủ này hàn quang lòe lòe, trên chuôi đao khảm nạm rất nhiều đá quý, nhìn một cái liền biết không phải vật phàm. Loại chủy thủ này giống như vũ khí phụ của chức nghiệp pháp hệ, bàn về tổn thương tuyệt đối không bằng chủy thủ của đạo tặc, bất quá nếu nó đâm vào nơi yếu hại thì cũng chả có quả ngon để ăn.
Diệp Từ nhìn bàn tay cầm chủy thủ của Sys, híp mắt, cũng không có phòng bị, bây giờ đã như tên lắp vào cung, dù cho lúc này Sys công kích cô, cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo.
Bất quá, Diệp Từ hiển nhiên đã đánh giá cao chỉ số thông minh của Sys. Sys lấy chủy thủ ra, ngẩng đầu nhìn Diệp Từ, bỗng nhiên ha ha cười lớn: Ta là kẻ hầu trung thành nhất! Ai cũng không thể nghi ngờ lòng trung thành của ta! ! Dứt lời, cô ta đột ngột nâng cổ tay, đem chủy thủ ghim xuống ngực mình.
Máu, văng tung tóe, phun lên mặt Diệp Từ, có cảm giác ấm áp. Cô đưa tay ra nhẹ nhàng lau sạch vết máu trên mặt, cúi đầu nhìn Sys, NPC xinh đẹp đó hiện giờ đang đờ đẫn nhìn mình. Ánh sáng sinh mệnh của cô ta nhanh chóng trôi khỏi con ngươi...
P/s: Tuần này có tí bận. Khất mọi người đến tuần sau nhé :*