Diệp Từ thừa nhận, trí nhớ mình có đôi khi không tốt lắm, đặc biệt là đối với những thứ không có tác dụng gì với mình, giống như quả trứng thần bí đó. Lúc lấy được chả mất tí sức nào, cho nên Diệp Từ cũng không đem nó để trong lòng. Sau đó lại ném cho một NPC Vong Linh liền hoàn toàn quên sạch, nếu không phải hôm nay nhìn thấy Ma Pháp Thạch Anh, Diệp Từ nghĩ, đại khái cô vĩnh viễn cũng sẽ không nhớ tới chuyện này.
Mấy thứ dựa vào vận may ấy Diệp Từ cũng ít để ý tới vì cô thực quá đen. Cô cũng không tin, dựa vào nhân phẩm của mình lại có thể ấp ra được cái thể loại nghịch thiên gì, nói không chừng chính là một món rác rưởi, cho nên, từ đầu tới đuôi, cô căn bản không hề để quả trứng đó trong lòng.
Mà bây giờ nếu đã nhìn thấy Ma Pháp Thạch Anh, cũng biết món này có tác dụng phòng thủ thành rất tốt, đương nhiên sẽ mang một ít trở về, sau đó thuận tiện ấp quả trứng kia một chút.
Thứ này có thể dùng cái cuốc này đào lên sao? Sau cuộc đối thoại vừa rồi cùng YaLaLa, Diệp Từ phát hiện tộc Dorokhông phải ai cũng có tư cách tiến vào lòng núi lửa Reda tiến hành thu thập, chỉ có ai được Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đặc biệt phân phó mới có thể tiến vào, hơn nữa, khoáng thạch nơi này cũng có hạn chế đặc biệt, dù cho họ có thể tới đây, nếu như không có chiếc cuốc được Đạt Lỗ Pháp Nhĩ thi pháp thì cũng không có khả năng khai thác những khoáng thạch này.
Diệp Từ cũng không biết quy định đó có áp dụng lên mình không, cho nên, vì không muốn lãng phí thể lực, trước khi hạ cuốc, cô vẫn phải hỏi qua người bản xứ một chút.
Có thể. Ya La Na gật đầu: Theo lý thuyết mà nói, người tới đào khoáng thạch viễn cổ sẽ không được đào khoáng thạch khác, nhưng là Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân đặc biệt cho chị có thể tiến vào đây, cho nên cũng sẽ không bị quy định đó hạn chế.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ làm sao có thể chắc chắn những người đào khoáng thạch viễn cổ sẽ không đào những khoáng thạch khác, vạn nhất những người tới đào mỏ đều thông đồng với nhau, Ông ấy cũng đâu có biết? Nếu có thể đào, như vậy Diệp Từ cũng sẽ không khách khí, vung cuốc lên liền đinh đinh đang đang đào khoáng thạch. Sức lực của cô cũng không lớn như Chiến sĩ và Thợ mỏ, cho nên đtoocs độ đào không hề nhanh.
Ya La Na chỉ cái cuốc trên tay Diệp Từ cười: Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân đã làm phép trên cái cuốc này, những người tới đây đào mỏ đào được bao nhiêu, chủng loại nào, hoặc là có ai từng cầm qua cuốc, chỉ cần đem cuốc này về tự dưng sẽ biết, cho nên cũng không có ai gian dối.
Diệp Từ nghe nói như vậy lại một đầu hắc tuyến, hóa ra lão già ấy thi pháp theo dõi lên cuốc, quá tặc rồi.
Bận bịu đinh đinh đang đang đào khoáng thạch.
Bởi vì cho tới bây giờ chưa từng làm thợ mỏ, Diệp Từ ban đầu đều là đào bừa, bất quá đào một hồi, Ya La Na liền chỉ ra những chỗ chưa tốt của cô. Bạch Tinh Linh, nhất định là chị chưa từng đào khoáng thạch đi.
Bạn làm cậu biết?
Nhìn qua là biết, căn bản chị chưa từng làm việc này. Ya La Na cười hắc hắc, cậu ta vốn là một đứa trẻ đơn thuần, bởi vì thời gian dài tiếp xúc cùng Diệp Từ, quan hệ rất khá, cho nên lúc này nói chuyện cũng không còn thận trọng nữa: Chị cứ đào như vậy, căn bản chỉ lãng phí khoáng thạch.
Hử ? Diệp Từ vặn vặn eo, xoa xoa mồ hôi trên mặt, cô chưa từng làm thợ mỏ, đương nhiên sẽ khiieem tốn tiếp nhận chỉ bảo của người khác: Tôi đào như vậy không đúng sao?
Đươngnhiên, đào loại khoáng thạch này nhất định phải đào từng chút từng chút một, phải dồn hết sức đào thẳng xuống gốc mới có thể đào được khoáng thạch đầy đủ nhất, chị đinh đinh đang đang đòa loạn lên như vậy, mảnh khoáng thạch văng tứ tung, khoáng thạch cũng bị đập nát, cđào lên xong cũng chỉ còn toàn mẩu nhỏ, chất lượng cũng sẽ không cao. Ya La Na cầm cây gậy của mình, đứng ở trước mặt Diệp Từ làm mẫu cho Diệp từ, cười nói: Đào như vậy vừa tiết kiệm sức lực vừa đào nhanh hơn, hơn nữa khoáng thạch thu được cũng có chất lượng tốt hơn.
Diệp Từ phía sau YaLaNa nhìn động tác của cậu, hết sức chăm chú học hỏi. Sau đó lần đào sau hoàn toàn sử dụng phương pháp của cậu để đào khoáng, đúng như dự đoán, mặc dù đào như vậy có chút chậm, nhưng khoáng thạch thu được nhiều hơn, khối khoáng thạch Diệp Từ lấy được cũng lớn hơn, chất lượng cũng càng tốt.
Nửa giờ trôi qua, hai chùm Ma Pháp Thạch anh kia liền bị Diệp Từ toàn bộ đào xuống, cô tổng cộng lấy được gần 100 khối khoáng thạch lớn nhỏ, đại bộ phận chất lượng đều trên 8, độ tinh khiết rất cao.
Sắc trời đã tối, mặc dù Diệp Từ còn muốn tiếp tục đi vào thăm dò, bất quá, thời gian không cho phép. Diệp Từ liền dẫn Ya La Na ra khỏi Hắc Huyệt, YaLaNa cũng cởi hết trang bị trên người xuống, cẩn thận cất vào túi.
Đây là thù lao hôm nay của cậu. Diệp Từ lấy ba khối khoáng thạch viễn cổ Lam Hải , giao cho YaLaNa.
Ya La Na nhìn khối khoáng thạch biểu tình kinh ngạc, Em đã có chiến lợi phẩm... Cậu cho rằng Diệp Từ chỉ cho cậu sách kỹ năng và trang bị, những đồ này trong bộ lạc đáng giá không ít tiền, cậu cảm thấy thu hoạch ngày hôm nay đã vượt xa dự tính, không nghĩ tới Diệp Từ còn cho cậu 3 khối khoáng thạch viễn cổ Lam Hải. Việc này khiến lòng YaLaNa hết sức áy náy, đầu không ngừng lắc.
Cậucầm đi. Diệp Từ không muốn dây dưa chuyện nhỏ nhặt này với YaLaNa, mặc dù hôm nay cô đã đưa cho YaLaNa không iits scahs kỹ năng và trang bị, bất qúa bởi vì những thứ đó chiếm quá nhiều chỗ và cũng không mấy được giá, nhưng nếu cho YaLaNa lại có thể đề cao rất nhiều độ thân mật giữa cô và YaLaNa. So với YaLaNa, mấy thứ đồ đó không đáng nahwcs tới. Mấy thứ đó có thể ăn cơm sao? Về nhà cậu còn phải nuôi mẹ mình cơ mà.
Diệp Từ nói hết sức có lý, khiến cho YaLaNa không có cách nào cự tuyệt. Nhưng nội tâm cậu cảm thấy thực áy náy: Nhưng là, như vậy quá nhiều, tiền lương một tháng ucuar em cũng chỉ có 50 khối khoãng thạch viễn cổ Huyết Hồng, bây giờ chị lại cho em nhiều như vậy...
Dựa vào, tên Nou Bo này lại lấy 1 ngày tiền thuê YaLaNa làm 1 tháng tiền lương của cậu ta, tiền hắn ta kiến được cũng quá ác độc rồi. Trong lòng Diệp Từ có chút giận dữ bất bình, bất quá không có biểu hiện ra, dù sao những thứ này cũng không xài được ở bên ngoài, ở đây phung phí một chút cũng không sao.
Diệp Từ không muốn nói nhảm cùng YaLaNa nữa, tahwngr tay ném 3 khối khoáng thạch cho cậu, tiếp tục mang cậu leo ra khỏi miệng núi lửa.
Nou Bo đã ở lối vào chờ bọn họ, hắn ta khẽ lướt qua YaLaNa sợ hãi đứng phái sau, sau đó haha cười với Diệp Từ: Bạch Tinh Linh, thu hoạch như thế nào?
Diệp Từ ném hai khối khoáng thạch viễn cổ Hải Lam cho Nou Bo: Trừ hôm nay ra, tôi muốn mướn cậu ta 3 ngày nữa.
Điều này khiến Nou Bo có chút kỳ quái, hắn ta liếc qua YaLaNa, cậu ta vẫn như cũ, nhỏ yếu khiến cho người ta chán ghét, bất quá, gười như vậy sao lại được Bạch Tinh Linh xem trọng chứ ? Nou Bo cũng chả để tâm, dẫu sao hắn cũng không phải NPC IQ cao như Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, bọn hắn chỉ có thể suy nghĩ những điều bình thường, tuyệt đối sẽ không nghĩ đặc biệt sâu xa.
Cậu ta không gây thêm phiền toái cho bạn sao? Nou Bo đem khoáng thạch viễn cổ Hải Lam nhét vào xong trong túi, tỏ ra có chút kỳ quái.
Không có, cậu ấy chạy rất nhanh, dẫn đường rất tốt. Diệp Từ híp híp mắti, tự tiếu phi tiếu.
Bạch Tinh Linh, hôm nay bạn thu hoạch nhìn không tệ. Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên một thanh âm già nua truyền tới, Diệp Từ giương mắt nhìn, chỉ thấy Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đi về phía hai người. Người Doro toàn bộ hành lễ với Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, dĩ nhiên cũng bao gồm Nou Bo và YaLaNa.
Diệp Từ cũng hướng về phía Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hành một cái lễ, cô khẽ mỉm cười, Đúng vậy, ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, thu hoạch không tệ, tôi nghĩ rất nhanh thôi tôi sẽ kiếm đủ tiền mua cây dàn kia của Lia.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ vẫn giữ bộ dáng tươi cười, ánh mắt ông ta dừng trên mặt Diệp Từ lại dời sang YaLaNa, cuối cùng trở về trên mặt Diệp Từ, nụ cười bên miệng ông ta càng trở nên thâm trường, mà lời lại như mang ẩn ý: Xem ra, cô tìm được một bảo bối rất vừa ý.
Diệp Từ híp híp mắt, sao cô lại có cảm giác lão già này đã biết được cô đánh chủ ý lên YaLaNa chứ ? Mặc dù không rõ ràng lắm, nhưng Diệp Từ rất nhạy bén cảm giác được, đây là khúc mở đầu một nhiệm vụ, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại khái là đang thử thăm dò thái độ của mình với YaLaNa. Nếu như cô muốn mang YaLaNa đi, chắc hẳn nhất định phải được lão già này đồng ý, mà lão già này sẽ đồng ý chứ? Mình phải trả lời thế nào mới có thể đạt được hiệu quả cao nhất?
(*Chỗ này ta để Diệp từ Gọi ĐLPN là ‘’lão già’’ nghe có vẻ xấc láo nhưng thực sự một người không-được-tốt-tính-lắm như Diệp Từ, khi đối mặt với một kẻ có thể đọc ra gần như toàn bộ những thứ cong cong vẹo vẹo trong lòng mình thì thực sự rất có tính bài xích.)
Loại nhiệm vụ phát động này thực sự không cho game thủ có nhiều thời gian, dù sao nếu quá lâu game thủ không trả lời, NPC cũng sẽ mất hừng. Cho nên Diệp Từ đơn giản suy tính một chút, liền quyết định, cô đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt lên đầu YaLaNa, ôn hòa vuốt ve xong mấy cái, mới mỉm cười hướng về phía Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nói: Bảo bối vĩnh viễn đều là bảo bối, dù cho bây giờ cậu ấy bị bụ bặm vùi lấp, dù cho tôi không tìm được, cuối cùng cậu ấy nhất định sẽ đại phóng hào quang.
Câu trả lời của Diệp Từ dường như khiến Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hài lòng, tia sáng tinh ranh trong mắt ông ta dần dần thu liễm, Ông ta gật đầu một cái, sau đó nói với YaLaNa: Ya La Na, nếu được, có thể mời vị Bạch Tinh Linh này đến nhà con làm khách không?
Việc này có thể sao? Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân, con sợ nhà con không thể tiếp đãi được vị khách tôn quý như vậy. Ya La Na tỏ ra hết sức ngạc nhiên mừng rỡ, cậu nhìn Đạt Lỗ Pháp Nhĩ trên mặt mang nụ cười.
Dĩ nhiên, đây coi như nhiệm vụ nhỏ ta giao cho con. Đạt Lỗ Pháp Nhĩ gật đầu một cái, mặc dù ông ta khiễn cho Diệp Từ có cảm giác lf một người cường đại, khôn khéo hơn nữa vô cùng không dễ đối phó, nhưng ông ta đối xử với người tỏng tộc vô cùng tốt: Ta đã cho thị vệ đem những thứ dùng để khoản đãi khách nhân tới nhà con, con mau trở về đi thôi.
Ya La Na gật đầu một cái, sau đó hướng về phía Diệp Từ nói: Bạch Tinh Linh, nhà em nhay tại góc Tây Bắc của bộ lạc, em đi giúp mẹ thu thập trước một bước, sau đó sẽ tới đón chị.
Diệp Từ gật đầu một cái, Ya La Na liền vui mừng hớn hở chạy đi.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ vẫn còn đứng ở đó, Ông ta lẳng lặng nhìn Diệp Từ, qua rất lâu mới nói: Bình tĩnh của cô không che giấu được dục vọng của cô.
Diệp Từ hơi kinh hãi, sau đó mỉm cười: Ở trước mặt ngài, tôi không cần phải che giấu, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân tôn kính.
ánh mắt của cô làm ta nhớ đến anh trai ta. Đạt Lỗ Pháp Nhĩ cũng không trả lời ngay,ông ta chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Từ như vậy, chậm rãi nói: Anh trai ta cũng tràn đầy dục vọng như vậyg. Dứt lời, ông ta thở dài một cái: Hy vọng cô có được thứ cô muốn.
Nhìn bóng lưng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ xoay người rời đi, Diệp Từ lại hành một cái lễ mới chậm rãi đứng thẳng người lên. Thính lực của cô không tệ, rất dễ dngf nghe thấy những lloiwfthif thầm nghị luận của thị vệ của Nou Bo.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân lại muốn chiếu cố nhà YaLaNa, thật là đáng ghét!
Đúng vậy, tên phế vật kia cái gì cũng không làm, nhưng bởi vì mẹ là quả phụ liền được Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân chiếu cố như vậy, hừ, thực quá đáng!
Tộc Doro của chúng ta sao lại có người yếu ớt còn da mặt dày như vậy chứ!
... Diệp Từ quay đầu nhìn những người Doro đang ồn ào nghị luận này một lượt, bọn họ lập tức ngậm miệng tản ra. TCô lại nhìn về hướng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ biến mất, rơi vào trầm tư.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nhất định đã biết gì đó, nếu không, ông ta sẽ không nói những lời như vậy. Bất quá Diệp Từ cũng không sợ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ biết mình hững thú với YaLaNa, có một chuyện khiến cô để ý hơn, bảo bối mà Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nói địch thịc là YaLaNa.
Tại sao ông ta lại gọi YaLaNa là bảo bối chứ? Bởi vị cha YaLaNa chết trận sao? Không, không thể nào, loại bộ lạc nguyên thủy này, cô nhi quả mẫu hẳn rất thường gặp. Nhưng là, tại sao Đạt Lỗ Pháp Nhĩ lại coi tọng YaLaNa như vậy?
Chẳng lẽ... Diệp Từ giật mình, cô nhớ tới YaLaNa từng nói qua, cậu ta thường xuyên lén rình coi Đạt Lỗ Pháp Nhĩ luyện tập pháp thuật, cho nên học trộm được không ít kỹ năng. Đạt Lỗ Pháp Nhĩ là một BOSS NPC ít nhất cấp 120,nhân vật như vậy không thể không phát hiện YaLaNa nhìn lén a, mà ông ta không ngăn cản YaLaNa, điều này nói lên một việc. Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đã sớm biết Ya La Na là Pháp Sư! Hơn nữa, ông ta còn dung túng Ya La Na học trộm các loại kỹ năng ma pháp của mình!
Vừa nghĩ như thế, toàn bộ bí ẩn đều hoàn toàn sáng tỏ.
Mặc dù không biết bây giờ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nghĩ gì, nhưng có thể sáng tỏ việc này, Diệp Từ vẫn cảm thấy nó có tác dụng tọng yếu trong việc cô có thể nhét YALaNa vào túi đem ra khỏi nơi này hay không.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ quả nhiên chiếu coos hai mẹ con YaLaNa, đưa tới thịt và nhiều thứ khác chất đầu 1/3 căn lều chật chội. Ya La Na đang cùng một phụ nữ gày yếu sửa sang lại, nhìn ra được, người pphuj nữ đó là mẹ YaLaNa.
Khi Ya La Na phát hiện Diệp từ liền hưng phấn nhảy cỡn lên, liên tục kéo mẹ mình, đem bà giới thiệu cho Diệp Từ. Diệp Từ nhìn người phụ nữ Doro này, nghĩ, Ya La Na gầy yếu quả nhiên là do di truyền của bà. Khác với toocj nhân Doro, bà có vẻ hết sức nhỏ nhắn, bất quá tinh thần cũng không tệ lắm. Trên mặt bà mang nụ cười ấm áp, hướng về phía Diệp Từ nhún nhường mà ôn nhu nói: Tôn kính Bạch Tinh Linh, cám ơn bạn quan tâm tới YaLaNa.
Diệp Từ tỉnh rụi ném cho người phụ nữ này một cái Thuật Trinh Sát, đại khái là bởi vì liên quan tới YaLaNa, độ hảo cảm bắt đầu của người phụ nữ này với cô lại là Thân mật, cho nên Diệp Từ có thể dễ dàng xem được thuộc tính của bà. Bà tên là Helen, chỉ có bốn mươi cấp, nhưng là kỹ năng cũng rất nhiều, có kỹ năng kiến trúc và kỹ năngg công trình. Mà thân phận xã hội của bà càng khiến Diệp Từ đỏ con mắt: Nô lệ.
Xem ra, Helen cũng giống YaLaNa, bà là NPC không có tính chiến đấu, cho nên, không thể coi như lính đánh thuê, chỉ có thể làm Nô lệ. Diệp Từ không nhịn được bắt đầu nghĩ, nếu có thể lấy được cả hai mẹ con, vậy thì đối với bản thân vàThiên Thiên Hướng Thượng đều quá tốt.
Cô và Helen nói chút nhàn thoại, mà lúc này, một cô bé từ bên ngoài tiến vào lều, cô bé này còn gầy yếu hơn cả YaLaNa, xem ra tuổi tác cũng nhỏ hơn một chút, trong tay cô bé xách một cái hũ sành, đi có chút khó khăn. Ya La Na nhìn thấy cô bé đi vào, vội vàng nghênh đón, nhanh chóng nhận lấy hũ sành trong tay cô bé, ôm về phía lu nước ở góc lều, sau đó đem nước trong hũ đổ vào lu. Cậu cười cười giới thiệu với Diệp Từ: Đây là em gái em, Mara.
Mara nhìn nhút nhát hơn cả YaLaNa, cô bé nhìn Diệp Từ, trên mặt mắc cỡ ửng đỏ, không ngừng núp về phía sau, Diệp Từ thì tỏ thái độ hết sức ôn nhu với cô bé để cô khỏi sợ hãi. Bởi vì ảnh hưởng của anh trai và mẹ, độ hảo cảm ban đầu của Mara với Diệp từ cũng là thân mật, khiễn cô dễ dàng xem được thuộc tính của cô bé. Bất quá Mara xuất hiện khiến cho Diệp Từ có chút kinh ngạc, bởi vì từ đầu đến bây giờ, Diệp Từ vẫn không nghĩ rằng Mara lại có một cô em gái.
Cấp bậc Mara còn thấp hơn Helen, chỉ có ba mươi cấp, nhưng lại có kỹ năng vẽ tranh, kỹ năng ghi chép và chế dược,điều này khiến cho Diệp Từ hết sức kinh ngạc, không nghĩ tới NPC nhỏ bé này lại có tận 3 kỹ năng. Nghề Vẽ tranh ở Vận Mệnh là kỹ năng sinh hoạt tương đối hiếm thấy. Bởi vì Vea tranh chỉ có tác dụng phục chế công trình học và vẽ bản vẽ kiến trúc với được dùng đến, bình thường lại không có tác dụng gì, mà muốn luyện tập kỹ năng này lại cần rất nhiều thời gian và tinh lực. Kỹ năng Ghi chép thì thông dụng hơn, dùng nhiều nhất để sao chép sách kỹ năng, bất quá sách kỹ năng được người chơi sao chép có rất ít sách không bị buộc định, cho nên, điều này làm cho người học kỹ năng này rất hạn chế. Dĩ nhiên cũng có Pháp Sư học kỹ năng này để phục chế quyển trục đem đi bán, bất quá thời kỳ đầu thăng cấp kỹ năng này cũng không dễ, dẫu sao quyển trục có thể phục chế và sách có thể sao chép cũng rất ít. Nhưng là, nếu là NPC, thì hoàn toàn không bọ hạn chế, những thứ bọn họ làm ra hoàn toàn không bị buộc định, xem ra, nếu có thể thu được cô bé này, Diệp Từ sau này chỉ cần lấy sách kỹ năng và quyển trục đi bán là có thể phát tài.
Càng nghĩ như vậy, trong lòng Diệp Từ càng khó chịu như có trăm ngàn móng vuốt đang cào cào, hận không thể lập tức mang một nhà ba miệng này đi theo mình.
Diệp Từ lôi kéo Helen và Mara chuyện trò, mặc dù cảm tình có đề cao, nhưng không nhiều, điều này làm cho Diệp Từ có chút khổ não, trước khi rời tộc Doro, không biết có thể khiến mootj nhà ba người độ hảo cảm đều đạt tới trung thành hay không?
Sau khi Diệp Từ log out ăn cơm lại trở lại, đúng lúc một nhà ba người cũng phải nghỉ ngơi. Helen đem vị trí tốt nhất trong nhà cho Diệp từ nghỉ ngơi, mình thì mang hai đứa bé ngủ ở trong góc, nơi đó để một kệ sách cũ nát, phía trên chất đống rất nhiều sách và bản vẽ, nhìn ra được, bình thường Helen và Mara đều ở chỗ này đọc sách và nghiên cứu kỹ năng.
Mọi vật yên tĩnh. Diệp Từ online vốn là để kéo gần quan hệ với Helen và Mara, nhưng nhìn tình cảnh bây giờ, hai mẹ con nhà này hiển nhiên đã ngủ, xem ra, hôm nay không thể tiếp tục.
Diệp Từ mới vừa suy nghĩ một chút, liền nghe được trong góc có tiếng sột soạt, cô chậm rãi quay đầu nhìn, chỉ thấy Ya La Na ngồi dậy,cậu ta nhỏ giọng kêu mẹ và em gái, phát hiệnhai người đều không có phản ứng gì, mới nhanh chân bò dậy, rón rén đi ra phía ngoài lều.
Sau khi YaLaNa đi ra ngoài Diệp Từ cũng ngồi dậy theo. Cô trầm mặc nhìn cửa lều, liền không chút do dự cũng Tiềm Hành theo ra ngoài.
YaLaNa rất cẩn thận, cậu đi vào một đường mòn vắng vẻ, con đường này sẽ vòng qua tất cả evefj binh tuần tra của tộc Doro, loanh quanh vòng vo một hồi, cuối cùng YaLaNa tới núp sau một kiến trúc trông như thần đàn, cậu ta ngó dáo dác, xem ra là có mục đích gì. Diệp Từ một đường đi theo cậu ta, nấp trong một lùm cây cách cậu không xa, thật ra thì cô cũng không muốn làm cái gì, chỉ là muốn biết mục đích YaLaNa đến đây có đúng như những gì mình đoán không.
Không bao lâu, đã thấy một bóng người xuất hiện trên thần đàn, Diệp Từ liếc mắt liền nhận ra, người này là Đạt Lỗ Pháp Nhĩ. Ông ta đứng trên thần đàn dường như đang cầu nguyện, sau đó bắt đầu luyện tập ký năng Pháp Sư , Ya La cầm hoàn toàn bị hấp dẫn. Cậu ta nhìn một loạt đồ đằng hiện lên xung quanh Đạt Lỗ Pháp Nhĩ liền bất tri bất giác học tập động tác của ông ta. Năng lực học tập của cậu ta cực mạnh,động tác tay của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, nhịp bước, cùng với những kỹ xảo nhỏ khi làm phép, toàn bộ đều bị YaLaNa học hết.
Bỗng nhiên Diệp Từ nhận ra được có dị động, cô lấy tốc độ điện cẹt quay đầu lại, đoản kiếm trong tay rời vỏ, gác lên cổ đối phương. Sau khi nhìn thấy người tới, cô mới thở ra một hơi, thu hồi đoản kiếm, nhỏ giọng hỏi: Helen, Mara, sao hai người lại tới đây?
Bạn, bạn đã biết bí mật của YaLaNa sao? Helen khẩn trương nhìn Diệp Từ, nhìn ra được việc YaLaNa lén học kỹ năng của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hai mẹ con đều biết.
Ừm. Diệp Từ nghiêng đầu nhìn phía YaLaNa và Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, lòng có chút không yên.
Vậy, vậy bạn có nói cho Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân... Helen càng khẩn trương, hai tay bà nắm chặt vạt áo của mình, bộ dáng thất kinh. Biểu hiện của bà, khiến cho Diệp Từ ít nhiều có chút kỳ quái, cô nhìn Helen, Helen thấp giọng năm nỉ: Van cầu bạn, van cầu bạn, Bạch Tinh Linh đại nhân, xin bạn đừng nói chuyện này với bất ký ai, ta biết, người như chúng ta không có tư cách làm Pháp sư, nhưng YaLaNa thực sự si mê, ta không thể nhìn vào ánh mắt tuyệt vọng kia của nó, ta cũng không có cách nào cự tuyệt nó...
Thanh âm Helen rất thấp, trong mắt chớp động lệ quang, có thể thấy được đây là một bà mẹ vĩ đại. Nếu như, nếu như bạn nhất định phải nói cho người khác biết, vậy bạn hãy đổ hết cho tôi đi, đừng cho ai biết là YaLaNa làm, cầu bạn, cầu bạn...
Dù là trò chơi, nhưng tình mẫu tử này thật khiến người khác phải cảm động.
Diệp Từ đưa tay ra cầm tay Helen, thanh âm ấm áp mà ôn hòa, an ủi bà: Tôi vẫn luôn biết YaLaNa là một Pháp Sư.
A! lời của Diệp Từ khiến Helen kinh ngạc không thôi, bà càng hốt hoảng, cả người cũng run rẩy, nhìn ra được, nếu chuyện này bị lộ ra, quy định của tộc Doro sẽ khiến những người này sống không bằng chết.
Bất quá Diệp Từ rất nhanh đập bỏ nghi ngờ của bà: Ngài yên tâm, tôi sẽ không đem chuyện này nói ra, ta thậm chí, sẽ không đem những gì tôi nhìn thấy nói cho YaLaNa.
Helen nghẹn một hơi nhìn Bạch Tinh Linh trước mặt này, bà thực sự không tin, Bạch Tinh Linh này lại đáp ứng đề nghị của mình, thậm chí, thậm chí còn giúp mình giấu diếm. Bà run môi thật lâu mới nói: Tại sao phải giúp tôi?
Không phải tôi đang giúp ngài. Diệp Từ quay đầu nhìn dáng vẻ hưng phấn kia của YaLaNa, mỉm cười: chẳng qua tôi hiểu cảm giác hưng phấn của YaLaNa, hơn nữa rất lấy làm vui. Trên cái thế giới này không chuyện gì vui vẻ hơn việc được làm những gì mình thích.
Helen bụm miệng, nhìn cô đầy cảm động, sau đó Diệp Từ bất ngờ nghe Hệ thống thông báo độ hảo cảm của Helen và Mara với cô đạt đến Tin cậy. Độ hảo cảm này cách trung thành cũng khoong xa, không thể không nói, đây là kết quả mà Diệp Từ không nghĩ tới, Diệp Từ kinh ngạc nhìn Helen và Mara, chỉ thấy hai người cảm kích nhìn Diệp Từ: Cám ơn bạn, Bạch Tinh Linh.
Diệp Từ sững sốt một chút, lại quay đầu nhìn về Đạt Lỗ Pháp Nhĩ trên thần đàn, khẽ mỉm cười. Thật ra thì, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đã sớm biết. Pháp Sư cường hãn như Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, dù cho không cắm cột đồ đằng giám thị, ông ta chỉ cầm bằng cảm giác của mình cũng sẽ biết được mình và hai người Helen tới đây, ông ta không những không gọi người, ngược lại cứ tiếp tục luyệ tập kỹ năng trước mặt YaLaNa, đủ tỏ rõ ông ta biết chuyện này. Không chỉ như vậy, có lẽ Ya La Na không có phát hiện, nhưng là Diệp Từ nhưng đã phát hiện được, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đều luyện tập những kỹ năng cấp thấp và trung cấp, căn bản không có kỹ năng cao cấp và siêu cấp, một Pháp Sư cao cấp như vậy lại không luyện tập kỹ năng cao cấp mà đi luyện tập mấy kỹ năng cấp thấp này, chỉ có thể nói rõ hai vấn đề, nếu không phải là những kỹ năng này có tác dụng đặc biệt thì chỉ có thể là dùng để dạy học.
Theo tình huống hiện tại, rõ ràng là loại thứ 2.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ chẳng những phát hiện YaLaNa, hơn nữa còn đang dùng phương pháp của mình để dạy đứa bé này thành một Pháp sư.
Tất cả đều nhìn như không chút sơ hở. Helen cho rằng chuyện này Đạt Lỗ Pháp Nhĩ không biết, mà YaLaNa lại cho rằng chuyện này Đạt Lỗ Pháp Nhĩ và Helen không biết, đến nỗi người biết tất cả là Đạt Lỗ Pháp Nhĩ lại làm như cái gì cũng không biết.
Diệp Từ cười một tiếng, thật ra thì có lúc NPC cũng không đơn giản như người chơi vẫn nghĩ.
Chúng ta trở về đi thôi, không nên quấy rầy YaLaNa luyện tập. Diệp Từ cuối cùng thu hồi ánh mắt, nói với Hellen và Mara: Không cần lo lắng cho cậu ấy, cậu ấy ta nhất định có thể bình an trở về.
Helen và Mara gật đầu một cái, cùng Diệp Từ rời khỏi nơi này.
Mà Đạt Lỗ Pháp Nhĩ vẫn luôn đưa lưng về mọi người luyện tập lúc này bên miệng lại xuất hiện một tia mỉm cười ôn hòa.
Kiếp sống đào mỏ của Diệp Từ vẫn còn tiếp tục, cô mang YaLaNa tiếp tục thăm dò Hắc Huyệt. Vừa tiến vào hang động YaLaNa liền đổi trang bị, được Diệp Từ ủng hộ YaLaNa lấy huyệt động này làm nơi luyện tập kỹ năng Pháp Sư. Cậu đem tất cả kỹ năng kỹ xảo học được từ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ toàn bộ dùng để thực chiến, hơn nữa dựa theo bản thân không ngừng điều chỉnh phương thức tác chiến, mặc dù mới chỉ hai ngày, khả năng nắm vững kỹ xảo của cậu ta khiến cho Diệp Từ thực hâm mộ ghen tị.
Quả nhiên là npc a, cái gì cũng được hỗ trợ sự chính xác tuyệt đối của Hệ Thống, nhanh như vậy đã thành cao thủ, thậm chí cao cấp, làm sao có thể không khiến cho Diệp Từ hâm mộ đủ kiểu a.
Bất quá, đây quả và món hời với Diệp Từ, trong hai người vốn dĩ Diệp Từ đánh chính, nhưng bây giờ lại biến thành YaLaNa. Chỉ cần không vượt qua ba quái, Ya La Na đều có thể ung dung giải quyết, Diệp Từ chỉ cần ở bên cạnh mồ hôi vã như tắm còng lưng đào mỏ , cọ kinh nghiệm và nhặt trang bị. Ya La Na là npc, năng lực và cấp độ của cậu ta không bị hạn chế bởi hệ thống tư liệu, cho nên, cột kinh nghiệm của cậu ta cứ thế vọt lên, sau hai ba ngày, cấp bậc của cậu ta ttax là 69, trang bị trên người cũng thay đổi toàn bộ, ở Hắc Huyệt hoàn toàn có thể đi ngang.
Mặc dù trên người Nham Thạch Nhân rớt ra không ít khoáng thạch viễn cổ, nhưng cap cấp nhất cũng chỉ là khoáng thạch viễn cổ Kim Hoàng, khoáng thạch viễn cổ Huyết Hồng và Hải Lam chiếm số lượng lớn, mà khoáng thạch viễn cổ Thúy Lục lại chưa từng gặp qua. Việc này khiến Diệp Từ có chút nóng nảy, muốn gộp đủ 20 khối khoáng thạch viễn cổ Thúy Lục cẩn phải có 2000 khối khoáng thạch viễn cổ Kim Hoàng, mà bây giờ, trên tay cô chỉ có hơn 200 khối, cứ theo đà này,không biết đến ngày tháng năm nào mới gom đủ, lại phải đợi đến ngày tháng năm nào mới rời khỏi đây được.
Những ngày qua ở tộc Doro, Diệp Từ và đa số tộc nhân Doro đều có quan hệ không tệ. Dù sao cũng lngười được lòng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, người Doro đều rất cởi mở. Đặc biệt là, Diệp Từ mỗi ngày đều sẽ tán gẫu cùng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ một chút, mà Đạt Lỗ Pháp Nhĩ vốn luôn lạnh nhạt, không hiểu sao lại rất kiên nhẫn với Diệp Từ.
Lại kết thúc một ngày, hôm nay Diệp Từ thu hoạch không được bao nhiêu, chỉ được khoảng 80 khối khoáng thạch viễn cổ Kim Hoàng, cách con số 2000, còn rất xa a. Mỗi ngày Diệp Từ đều phải đem cuốc trả lại cho Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ sẽ lần thi pháp lại, ngày hôm sau lại giao cho Diệp Từ. Đây là quy củ, Diệp Từ thực ra lại rất trông chờ thời điểm này, bởi vì, giá trị danh vọng trong tộc Doro của Diệp Từ đã đath tới kính trọng, cách tôn kính cũng chỉ có một bước, thế nhưng cũng không vượt qua được. Thế nhưng, có thể đối thoại cùng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ là có thể có thêm cơ hội tăng thêm danh vọng trong bộ tộc Doro, mặc dù cho đến bây vẫn chưa có tình huống đặc biệt gì xuất hiện, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không có cơ hội.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ thu hồi cuốc trong tay Diệp Từ , sau đó mỉm cười nói với Diệp Từ: Bạch Tinh Linh, cô tới Doro tộc cũng đã được một thời gian, ta muốn hỏi cô một chút cái nhìn của cô về bộ lạc, cô đồng ý không?
Mà lúc này trước mặt Diệp Từ rõ ràng xuất hiện một bảng lựa chọn, có hoặc không.
Diệp Từ trmừng thầm một lát, đây nhìn qua như một sự lựa chọn, nói không chừng lại là một cơ hội, nếu như có thể trả lời đúng ý Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, nói không chừng, cô có thể kiếm được món hời không tưởng. Cho nên Diệp Từ không chút do dự lựa chọn ‘có’. Nhưng trước khi trả lời, Diệp Từ vẫn cảm thấy có mấy lời cần nói trước, cô hành lễ với Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, sau đó cung kính nói: Ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ tôn tính, trước khi trả lời vấn đề của ngài, tôi muốn hỏi ngài một chuyện có được khoong?
Chuyện gì?
Đối với ván đề ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ muốn hỏi tôi, tôi nhất định sẽ thành thực trả lời, nhưng là, có lúc câu trả lời thành thực cũng không nhất định sẽ dễ nghe, cho nên, nếu như một hồi câu trả lời của tôi khiến ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ tiên sinh cảm thấy không vui, cũng xin đừng giận cá chém thớt với tôi. Diệp Từ nói như vậy là có mục đích, thương lượng như vậy với Đạt Lỗ Pháp Nhĩ ở trong hệ thống Vận Mệnh được xem như hai bên đã cùng lập ra một ước định, nếu như Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đồng ý với ước định này, chỉ cần Diệp Từ nói thật, thì dù cho Diệp Từ có làm ông ta mất hứng thì danh vọng trong tộc Doro của Diệp Từ cũng sẽ không vì thế mà hạ xuống.
Cái tiểu xảo này kiếp trước được rất nhiều người chơi áp dụng khi đối thoại cùng NPC, bất quá ở kiếp này, hẳn là chưa có ai sử dụng qua.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nhìn Diệp Từ, gật đầu một cái: Dĩ nhiên, Bạch Tinh Linh.
Tiếp Diệp Từ liền nghe bên tai “đinh” một tiếng, biểu thị ước định đã được thành lập. Lúc này, Diệp Từ không thể nói láo, mà Đạt Lỗ Pháp Nhĩ cũng không thể hạ danh vọng trong tộc Doro của Diệp Từ xuống.
Cô cảm thấy Doro là bộ tộc như thế nào? Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hỏi.
Là một bộ tộc hẻo lánh nhưng không lạc hậu. Diệp Từ mỉm cười trả lời, cô nhìn ánh mắt nghi hoặc của Đạt Lỗ Pháp Nh bắt đầu giải thích: Vị trí của bộ tộc Doro nằm ở nơi hẻo lánh, nhưng tộc nhân Doro lại có cuộc sống giống những người bên ngoài, mặc dù lối sống có phần nguyên thủy, nhưng từ kinh tế, quân sự còn có kiến thức một chút đều không hề lạc hậu.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ gật đầu một cái, coi như hài lòng với câu trả lời của Diệp Từ,tiếp đó ông lại hỏi thêm mấy vấn đề, dĩ nhiên Diệp Từ trả lời đều rất khách quan, mặc dù câu chữ có chút sắc bén, nhưng cũng không khiến Đạt Lỗ Pháp Nhĩ biểu hiện ra thái độ không hài lòng.