Từ Nam Đại Lục về Đông Đại Lục tuy rằng không có trở ngại gì, nhưng sẽ tốn không ít thời gian. Diệp Từ đang di chuyển quanh các thành thị của Nam Đại Lục, trong khi chuẩn bị trở về Đông Đại Lục, cô bỗng nhiên nhận được tin nhắn của một người quen.
Diệp Từ vừa nhìn, cư nhiên là Dương Vũ Hồng Trần, người nọ bình thường không có việc gì sẽ không nhắn tin, đặc biệt sau lần ở phó bản trước, anh càng tránh cô như tránh tà, lúc có việc toàn là Diệp Từ chủ động tìm anh, hôm nay sao thế nhỉ? Người nọ cư nhiên chủ động tìm cô.
Aizz, đúng là thiên hạ hồng vũ nha, Dương Vũ đại hội trường cư nhiên chủ động tìm tôi, chẳng lẽ mặt trời mọc từ phía Tây? Diệp Từ kết nối cuộc điện thoại của Dương Vũ Hồng Trần, nhịn không được trêu ghẹo anh.
Dương Vũ Hồng Trần đầu dây bên kia đỏ mặt: Tôi tìm cô mấy ngày nay, chẳng qua vẫn luôn liên lạc không được, vừa nhìn thấy hệ thống nhắc nhở cô ở Nam Đại Lục, liền liên lạc cho cô ngay.
Tìm tôi có việc? Diệp Từ không tin Dương Vũ Hồng Trần lúc này tìm cô chỉ vì nói máy câu nhàn thoại, hai người tuy khá quen, nhưng đều do quan hệ lợi ích thương mại của hai bên. Nếu không có chuyện đặc biệt gì, ắt hẳn Dương Vũ Hồng Trần sẽ không tìm cô.
Ừ. Dương Vũ Hồng Trần chẳng quanh co, trực tiếp nói ý đồ của mình: Tôi nghe nói Công Hội cô có một game thủ công trình học sẽ làm Miêu Trảo cơ động.
Miêu Trảo cơ động? Khoản thời gian cô rời Đông Đại Lục Đậu Cao còn chưa làm ra vật này, mới vài ngày sao lại biết rồi? Diệp Từ hơi trầm ngâm, ăn ngay nói thật: Tôi đang làm nhiệm vụ, tạm thời chưa về Công Hội được, không biết việc này, sao vậy?
A, vậy giờ cô đang định về Đông đại lục?
“Đúng vậy, đang tính thế. Diệp Từ nhịn không được ngáp một cái, kỳ thật do cơ thể của cô mệt, chính vì nhiều ngày chưa logout, khiến cô rất nhớ chiếc giường của mình.
Bớt chút thời gian đến Trụ Sở Công Hội bọn tôi một chuyến đi. Dương Vũ Hồng Trần cuối cùng vẫn không nói ra muốn làm gì, chẳng qua, anh rất nhiệt tình mời Diệp Từ đến Trụ Sở Công Hội của anh. Bọn tôi đã thành Công Hội cấp 6, tại Cụ Phong Thành, cô đến tôi sẽ ra đón.
Dương Vũ Hồng Trần làm như vậy nhất định đã có chuyện gì đó, nếu không anh không có khả năng tích cực mời cô như thế. Nhưng sẽ là chuyện gì đây? Diệp Từ tạm thời nghĩ không ra, có điều cô không quá muốn suy nghĩ, loại chuyện này, rất nhanh sẽ biết. Tìm một thành nhỏ, thanh toán khoản tiền truyền tống xa xỉ, Diệp Từ liền tới Cụ Phong Thành.
Cụ Phong Thành là Chủ thành của Nam Đại Lục, là Chủ thành cùng đẳng cấp với Quán Quân Thành của Đông Đại Lục, Thánh Quang Thành của Tây Đại Lục và Dũng Sĩ Thành của Bắc Đại Lục. Đây là một tấm bản đồ cực đại có thể dung nạp gần cả ngàn vạn game thủ, có điều nếu gặp phải tuyên chiến, dân số có thể dung nạp của bản đồ này thường giảm đi rất nhiều.
Bây giờ thời gian game bắt đầu chỉ mới 1 năm, các Công Hội đều ở giai đoạn phát triển, tuy không thiếu Công Hội đã mạnh đến ‘độc lĩnh phong tao, chẳng qua, không thể cứ một mực nghe theo lời nói. Như lúc Diệp Từ đi vào Trụ Sở Công Hội của Cụ Phong Thành, Trụ Sở Công Hội cấp 6 đầu tiên cô thấy không phải là Hắc Mai Thế Gia, mà là Trụ sở Công Hội cấp 7 Hiệp Khách Đảo, điều này khiến Diệp Từ có chút kinh ngạc.
Nếu nhớ không lầm, sự quen biết của cô và Dương Vũ Hồng Trần tại kiếp này, có quan hệ rất lớn với Hiệp Khách Đảo. Lúc đó đã nhìn ra Hiệp Khách Đảo và Hắc Mai Thế Gia là đối thủ sống còn, chẳng qua không ngờ đã đấu đến bước này rồi, không những đều buộc định Trụ Sở Công Hội ở Cụ Phong Thành, thậm chí còn làm cho Trụ Sở Công Hội đối mặt nhau, đây là muốn nháo kiểu gì?
Diệp Từ đứng ở trước Trụ Sở Công Hội Hiệp Khách Đảo nhìn một hồi, mới nghe được có người gọi cô. Cô xoay người nhìn lại, chỉ thấy một Tệ Tự mặc áo choàng trắng đứng ở đằng xa, hoa văn màu vàng uốn lượn phức tạp trên áo choàng, dưới ánh mặt trời, chỉ cảm thấy rực rỡ loá mắt, rất đẹp. Trước chưa bàn tới trang bị khác của nữ Tế Ti đó ra sao, chỉ mỗi bộ áo choàng trên người cô đã có giá trị xa xỉ.
Nữ tế ti thấy Diệp Từ quay đầu lại nhìn cô, vội vã bước tới trước mặt cô, nở nụ cười ấm áp với Diệp Từ: Là Công Tử U sao?”
Là tôi. Diệp Từ bất động thanh sắc đánh giá nữ Tế Ti trước mặt, Nhân loại, tóc dài màu vàng kim, tròng mắt lam nhạt, ngũ quan thâm thúy, căn cứ theo quy luật điều hòa dung mạo của Vận Mệnh, dù có thể điều chỉnh 30% dung mạo, nhưng không thể thay đổi thuộc tính căn bản, nên những thuộc tính như tuổi, chủng tộc sẽ bị giữ lại. Tuy dung mạo của nữ Tế Ti có chút khí chất của người Đông Phương, nhưng vẫn nhìn ra, đây là một game thủ nước ngoài.
Trong Vận Mệnh game thủ nước ngoài rất nhiều, bọn họ được phân bố trên các Đại Lục khác nhau như game thủ Trung Quốc vậy, cũng chẳng có gì lạ, bởi vì trong game Vận Mệnh thiết lập hệ thống phiên dịch, game thủ không hề có tình trạng không nghe hiểu ngôn ngữ của đối phương, huống chi, ngôn ngữ trong game không hề phân chia theo quốc gia, mà phân chia theo chủng tộc, nói cách khác, Diệp Từ là game thủ Đông Đại Lục, cô vừa sinh ra đã nghe hiểu ba thứ tiếng, sắp theo thứ tự là tiếng Tinh Linh, ngôn ngữ thông dụng ở Đông Đại Lục và ngôn ngữ thông dụng trên Đại Lục.
Ý như sau, tiếng Tinh Linh là ngôn ngữ hạn chế chỉ cho nội bộ chủng tộc Tinh Linh sử dụng, chỉ có Tinh Linh và game thủ học qua tiếng Tinh Linh ngữ mới nghe hiểu được, mà ngôn ngữ thông dụng của Đông Đại Lục là ngôn ngữ các game thủ Đông Đại Lục thường sử dụng nhất, ngôn ngữ thông dụng của Đại Lục là ngôn ngữ mà game thủ ở bốn Đại Lục đều có thể sử dụng. Nói như vậy, các game thủ ở các Đại Lục khác nhau muốn trò chuyện, chỉ có thể sử dụng ngôn ngữ thông dụng của Đại Lục. Trừ mấy loại ngôn ngữ phổ thông này ra, theo sự phân chia của hệ thống, Vận Mệnh vẫn có các loại ngôn ngữ khác.
Ví như, tiếng Địa Tinh cổ, tiếng Thú Nhân cổ, tiếng Tinh Linh cổ, tiếng Nhân Loại cổ, tiếng Long…, những ngôn ngữ này hoặc phải tiêu một khoản tiền học được ở các thư viện, hoặc phải có cơ duyên nhất định mới có thể học được.
Xin chào, tôi là Tế tự Laura của Hắc Mai Thế Gia, Dương Vũ bảo tôi tới đón cô. Laura đưa tay về phía Diệp Từ, bản thân cô đã đẹp cực kỳ, lúc cười rộ lên càng đẹp lóa mắt, đừng nói con trai, ngay cả Diệp Từ cũng hiểu người này là ‘tuyệt sắc nhân gian’.
Diệp Từ cũng đưa tay lễ phép bắt tay Laura một chút, sau đó liền thả. Thân phận Laura ở Hắc Mai Thế Gia ắt hẳn không phải bình thường, dù sao quan hệ của cô và Dương Vũ Hồng Trần không phải ai cũng biết, chỉ có một ít người biết sự tồn tại của cô, hôm nay Dương Vũ Hồng Trần mời cô đến thăm Trụ Sở Công Hội của anh rõ ràng có chuyện gì đó muốn nói với mình, trong tình huống đó còn bảo một mỹ nhân đến đón mình, 100% Laura không phải một nhân vật bình thường.
Dương Vũ ở đâu? Diệp Từ nhìn nụ cười của Laura cũng cười lại, có điều cô càng muốn biết Dương Vũ Hồng Trần hiện giờ đang làm gì, tìm cô để làm gì.
Mời đi theo tôi. Laura gật đầu, dẫn Diệp Từ đến Trụ sở Công Hội của Hắc Mai Thế Gia. Lúc Trụ Sở Công Hội bị chuyển từ bản đồ đặc thù ra, thì đã không to như cũ, diện tích của Trụ Sở Công Hội bị thu nhỏ gần bằng diện tích của Trụ Sở Công Hội cấp một, nhưng công hội có thể mua cửa hàng ở mặt tiền của thành thị, điều đó có lợi rất lớn. Hơn nữa, mua cửa hiệu mặt tiền kỳ thật có liên quan tới đẳng cấp của Trụ Sở Công Hội, cấp 6 mới có thể mua ba cửa hiệu mặt tiền, cấp 7 có thể mua năm cửa hiệu mặt tiền.
Có điều, muốn thăng cấp Trụ Sở Công Hội, cần chính là tiền thật bạc thật, tuy lúc mua cửa hiệu mặt tiền có thể thu vào lợi nhuận cực cao, chẳng qua giai đoạn đầu nhập thật sự không thể khinh thường, căn cứ thực lực hiện giờ của công hội, nếu không có các tập đoàn kinh tế đầu tư, muốn dựa vào bản lĩnh của mình để thăng cấp Công Hội trong game, rất khó.
Ngay cả Thiên Thiên Hướng Thượng có Diệp Từ là người sống lại, cũng tuyệt đối không dám tùy tiện thăng cấp Công Hội lên cấp 6, nên Hắc Mai Thế Gia và Hiệp Khách Đảo nhất định đã có tập đoàn tài chính đầu tư, mới có thể tăng quy mô Trụ Sở Công Hội nhanh như vậy.
Theo Laura vào Trụ Sở Công Hội, nơi này cũng không lớn, game thủ ra ra vào vào, nhìn thấy Laura cũng không kính cẩn chào hỏi. Này càng khiến Diệp Từ xác định thân phận của Laura tuyệt đối không thể để lộ, không chỉ như thế, cô còn luôn cảm thấy tên này rất quen, nhưng nhớ không ra đã nghe qua ở đâu.
Hai người rất nhanh liền tới phòng họp Công Hội, Laura nhẹ gõ cửa: Dương Vũ, khách của anh tới rồi.
Dương Vũ Hồng Trần rõ ràng đang cùng cao tầng họp, anh nghe tiếng của Laura, liền bảo mọi người nghỉ ngơi một lúc, còn mình thì bước nhanh ra ngoài.
Công Tử, đã lâu không gặp. Dương Vũ Hồng Trần vừa thấy Diệp Từ liền cười tươi: Lần trước tôi tặng cô Hắc Ti Tửu có giúp được gì không?”
Đúng nên cảm ơn Hắc Ti Tửu của anh, nếu không nhờ Hắc Ti Tửu, có lẽ tôi không có bản lĩnh hoàn thành nhiệm vụ nọ rồi. Diệp Từ không nói rõ đó là nhiệm vụ gì, chỉ nói đại khái, Dương Vũ Hồng Trần biết Diệp Từ là một nhân vật, đoán đó không phải nhiệm vụ đơn giản, chẳng qua đánh chết anh cũng không nghĩ ra nhiệm vụ đó liên quan tới Bí Ngân Mạch Khoáng.
Giúp được là tốt rồi, đi, hai ta tới Tửu Quán của công hội ngồi đi, nơi nó có rượu ngon. Dương Vũ Hồng Trần không muốn kéo một người như Diệp Từ tới chỗ nhiều người đàm chuyện, nên nhanh chóng dẫn Diệp Từ đi Tửu Quán của Công Hội.
Laura cũng đi theo cả hai tới Tửu Quán.
Đến Tửu Quán, Dương Vũ Hồng Trần và Diệp Từ thêm Laura ngồi trong góc, gọi mấy bình rượu với vài món ngon. Diệp Từ gần đây một mực ở trong phó bản, ăn đều thịt quay thông thường, giờ có người mời rượu ngon đồ ăn ngon, cô tự nhiên sẽ không khách khí.
Giơ chén lên, ba người cụng ly.
Công Tử, xem trang bị trên người cô... ít nhất ... cũng trên 50 đi. Giờ toàn bộ game thủ trên Đại Lục đều đang luyện cấp, vì thế game thủ có lv trên 45 càng ngày càng nhiều, thậm chí có không ít người đã lên 50, theo hiểu biết của Dương Vũ Hồng Trần với Công Tử U, lường trước level của Diệp Từ sẽ không quá thấp.
Diệp Từ chỉ mỉm cười, không thừa nhận câu nói của Dương Vũ Hồng Trần, cũng không phủ nhận, chỉ nhàn nhạt nói: Hồng Trần, chúng ta quen biết ngày một ngày hai, có chuyện nói thẳng, đừng úp mở, tôi còn có việc phải nhanh về Đông Đại Lục một chuyện, không có nhiều thời gian lãng phí ở đây.
Dương Vũ Hồng Trần xem như khá quen Diệp Từ, anh hiểu thói quen của Diệp Từ, tuy thói quen như vậy khiến Laura ít nhiều gì cũng có chút không hài lòng, nhưng khi nhìn thấy Dương Vũ Hồng Trần không để ý, cô cũng không hé răng. Dương Vũ Hồng Trần thở dài một hơi, thấp giọng nói: Lúc vào thành cô đã thấy Trụ Sở Công Hội của Hiệp Khách Đảo đi.
Ừ, Trụ Sở cấp 7, rất đẹp. Diệp Từ gật đầu, không hề keo kiệt khen: Sau lưng có tập đoàn lớn duy trì, có thể xây Trụ Sở lớn như vậy, không đập tiền không thể được.
“Đúng vậy chính là chuyện đó. Dương Vũ Hồng Trần gật đầu: Chẳng qua, hôm nay tìm cô không phải vì việc này.
Thế vì gì? Diệp Từ có chút không hiểu, nếu không phải vì việc của Hiệp Khách Đảo, sao Dương Vũ Hồng Trần lại đề cập đến nó?
Có tình báo, công hội bọn cô có game thủ công hình học đã làm ra Miêu Trảo cơ động. Dương Vũ Hồng Trần không vòng vo nói thẳng: Tuy game thủ công trình không khan hiếm, nhưng xem cả Đại Lục có thể làm ra Miêu Trảo cơ động chỉ có nhà độc nhất.
Rồi sao? Anh muốn mua? Diệp Từ mới vừa liên hệ Cập Thì Vũ, nhận được tin tức đúng như vậy, khoảng thời gian trước, lúc Diệp Từ ở Tây Đại Lục làm nhiệm vụ, Thiên Thiên Hướng Thượng Tiểu Thủ cư nhiên tay đỏ đến mức mò ra phối phương chế tạo Miêu Trảo cơ động, Nhất Đậu cao là thủ lĩnh game thủ công trình ký hợp đồng của Thiên Thiên Hướng Thượng, đương nhiên không ai dành học phối phương này.
Miêu Trảo cơ động khá giống với Miêu Trảo, nhưng so với Miêu Trảo càng tân tiến, không chỉ độ co duỗi rất lớn, hơn nữa không cần game thủ tự mình động thủ, bởi vì trên Miêu Trảo cơ động có một cái nút, chỉ cần ấn vào, có thể tự động kéo game thủ lên. Có vật này, trước lúc công thành, tuyệt đối là lợi khí để leo tường.
Dương Vũ Hồng Trần hỏi vật đó vào lúc này, nhất định có thành phố hoang cần tiến hành công chiếm, nếu không anh ấy sẽ không gấp gáp liên hệ cô như vậy.
“Đúng vậy, tôi muốn mua, hơn nữa, số lượng lớn... Dương Vũ Hồng Trần nói đến chỗ này, ánh mắt hơi dừng một chút, sau đó nói tiếp: Tôi còn muốn hợp tác với cô, trở thành Công Hội duy nhất có thể mua loại máy móc này ở Nam Đại Lục.
Mắt Diệp Từ nheo lại, trong lòng cô bắt đầu tự hỏi, không hề nghi ngờ, nếu Dương Vũ Hồng Trần - Hắc Mai Thế Gia trở thành Công Hội duy nhất có thể mua thứ này ở Nam Đại Lục, như vậy bọn họ phải đưa ra giá cả rất cao, xem lợi ích trước mắt, tuyệt đối đáng giá. Thế nhưng, nếu nhìn từ mặt lâu dài, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt, phải biết rằng trên tay Diệp Từ có hai bản Thư Tịch công trình học, sau này Thiên Thiên Hướng Thượng bọn cô còn phải dựa vào bán súng đạn làm giàu, nếu như chỉ vì chút lợi ích đó hợp tác với Hắc Mai Thế Gia, vậy chẳng khác gì mất đi các khách hàng tương lai ở Nam Đại Lục.
Nếu như, hiện tại Hắc Mai Thế Gia là một nhà độc quyền ở Nam Đại Lục, đây cũng không phải không thể được, dù gì Diệp Từ tuyệt đối không hợp tác với Thịnh Thế, hợp tác với Hắc Mai Thế Gia cũng thành đương nhiên. Nhưng không tốt ở chỗ, Nam Đại Lục bây giờ thuộc dạng ‘trăm hoa đua nở’, tuy thực lực các công hội không đồng đều, nhưng Hắc Mai Thế Gia tuyệt đối không dám vỗ ngực xưng mình là lão đại. Trong tình huống đó, nếu đáp ứng yêu cầu của Dương Vũ Hồng Trần, Diệp Từ liền thua thiệt.