Liên Kết Hệ Thống Tương Lai, Kiếm Tiền Tỷ Thông Qua Đơn Đặt Hàng

Chương 38: Trang Thính Nam

Trước Sau

break

Sau khi điện thoại kết nối, Giang Thần bật loa ngoài, nói trước: “Tiểu Trang à, cậu không phải làm ở ngân hàng sao? Tôi cần dùng tiền gấp, nhanh chóng giúp tôi rút 40 triệu tệ tiền mặt gửi đến biệt thự nhà tôi ở Ngự Thủy Loan.”

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nam: “Gấp lắm sao?”

“Đúng, bây giờ luôn.”

“Cậu cần tiền mặt làm gì?”

Giang Thần giả vờ mất kiên nhẫn: “Cậu quản tôi làm gì, tôi lấy về xây tường không được à? Thôi, đừng nói nhảm nữa, mau rút tiền gửi qua đây, cậu nói với giám đốc chi nhánh của cậu là tôi cần gấp.”

Nói xong, Giang Thần không đợi người bên kia nói thêm gì nữa, liền cúp điện thoại.

Bảo mẫu Dì Triệu mặc dù nghi ngờ nhưng cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.

Tống Thải Phượng nhìn đứa con trai vốn ít nói của mình lại nói nhiều như vậy, có chút không tin nổi.

Hơn nữa bà ấy chưa từng nghe nói con trai bà quen biết Tiểu Trang nào làm ở ngân hàng cả, hẳn là vừa gọi cho Thính Nam.

Thính Nam sau khi tốt nghiệp trường công an đã đến Đồn Công An thực tập. Trước đây cậu ấy cũng từng đến nhà, chỉ là trường học cách biệt thự Ngự Thủy Loan khá xa, cậu ấy ít khi đến đây, có lẽ bảo mẫu Dì Triệu không có ấn tượng gì về cậu ấy.

Sau khi cúp điện thoại, Giang Thần chỉ vào chỗ trống trong đình nghỉ mát: “Tôi có thể ngồi chờ không? Gửi tiền đến cần thời gian, đứng mệt lắm.”

Không hiểu sao, Bạch Ngưng cảm thấy Giang Thần rất thư thái, cuộc điện thoại anh vừa gọi, lẽ nào có ẩn ý gì đó?

Việc Giang Thần đưa ra yêu cầu như vậy, lại khiến Dì Triệu bối rối.

Bà ta đã làm việc trong biệt thự này 5 năm, thường xuyên gặp thiếu gia nhà mình nhưng lại hiếm khi nghe anh nói chuyện, càng không thể hiểu rõ tâm tính của anh.

Dì Triệu do dự một lúc, đồng ý với yêu cầu của Giang Thần, để anh ngồi chờ nhưng vẫn không dám lơ là, nắm chặt con dao gọt trái cây trong tay.

Giang Thần không nói gì nữa, Bạch Ngưng và Tống Thải Phượng cũng im lặng. Trong đình nghỉ mát trở nên tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng lá cây xào xạc.

Cho đến 30 phút sau, tiếng mật mã nhập vào cửa biệt thự lại vang lên.

Giang Thần nhân lúc sự chú ý của Dì Triệu không tập trung vào mình, nhanh chóng ra tay đoạt lấy con dao gọt trái cây từ tay Dì Triệu.

Nhưng không may bị con dao cứa vào tay.

Động tác rất nhanh, lại quá đột ngột, Bạch Ngưng còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, chỉ thấy trên bàn tay góc cạnh của Giang Thần rỉ ra một vệt máu.

Sau đó, Giang Thần mặc kệ vết thương trên tay, ấn bảo mẫu Dì Triệu xuống đất.

Cửa biệt thự mở ra, vài người mặc đồng phục công an bước vào.

Bạch Ngưng liếc mắt nhận ra, một trong số đó là chàng trai trẻ lần trước cô gọi là "chú công an”. Cô lập tức cảm thấy hơi xấu hổ.

Điều khiến cô cảm thấy xấu hổ hơn nữa vẫn còn ở phía sau.

Chàng trai trẻ ấy còn quen biết Giang Thần.

“Anh họ, quả nhiên anh có điều bất thường, đột nhiên gọi cho em một cuộc điện thoại kỳ quặc, còn ấn bảo mẫu xuống đất, bà ta đã làm gì?”

Giang Thần thấy cậu ấy đến, khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Coi như em thông minh.”

Nói rồi, Giang Thần nhấc cằm chỉ vào camera giám sát trong sân: “Thân phận kẻ trộm cắp bị phát hiện thì bắt giữ con tin tống tiền và âm mưu bỏ trốn.”

Lúc này Bạch Ngưng mới chú ý đến một chiếc camera giám sát không dễ thấy trong sân, lẽ nào Giang Thần vừa rồi là thấy camera giám sát nên mới đột ngột quay về?

Nhưng tại sao anh không báo công an trước, mà cứ phải gọi điện thoại nói chuyện úp mở trước mặt bảo mẫu?

May mắn là người bên kia đã hiểu nếu không thì thật phiền phức.

Bạch Ngưng không biết rằng, Giang Thần vốn không định quay về, anh chỉ tiện tay mở camera giám sát ở nhà, muốn xem người đáng ghét đã đi chưa.

Kết quả là anh phát hiện ra điều bất thường.

Vừa hay đang ở gần biệt thự nên nhanh chóng quay về, vội đến mức không kịp nghĩ đến chuyện báo công an.

Bảo mẫu Dì Triệu bị công an còng tay dẫn đi. Bạch Ngưng, Tống Thải Phượng và Giang Thần cũng phải cùng đến đồn công an để lấy lời khai.

Trên xe, chàng trai trẻ ngồi hàng ghế trước quay đầu nói chuyện với Bạch Ngưng.

“Cô gái nhỏ lại gặp nhau rồi. Xin tự giới thiệu, tôi là Trang Thính Nam, là em họ của Giang Thần.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc