Bạch Ngưng thầm nghĩ: Mới gặp đã tỏ thái độ không thiện chí, cô ta coi mình là tình địch giả tưởng rồi sao?
Cô gái có vẻ hơi tức giận nhưng vẫn tự giới thiệu: “Tôi là Kiều Thanh Hòa, tiểu thư của tập đoàn Kiều thị. Tôi và anh Giang Thần là thanh mai trúc mã, cô đừng hòng cướp anh ấy khỏi tay tôi.”
“Thì ra là Kiều tiểu thư,” Bạch Ngưng cười như không cười, thấy Kiều Thanh Hòa lộ vẻ đắc ý, cô mới nói tiếp: “Xin lỗi, không quen lắm. Hơn nữa, tôi và Giang Thần không hề thân thiết, hôm nay mới là lần gặp thứ hai, cô hoàn toàn không cần coi tôi là tình địch.”
Kiều Thanh Hòa rõ ràng không tin, lớn tiếng nói: “Không thể nào, ngay cả gặp tôi, anh Giang Thần cũng không chủ động chào hỏi. Nếu hai người chỉ gặp nhau hai lần, sao anh ấy có thể chủ động chào cô?”
Bị nói như vậy, trong lòng Bạch Ngưng cũng nảy sinh sự tò mò, nhưng đối diện với Kiều Thanh Hòa, cô không muốn nói nhiều: “Tôi không biết, cô có thắc mắc thì nên đi hỏi anh ấy. Không còn chuyện gì khác thì tôi xin phép vào nhà trước.”
Nói xong, Bạch Ngưng mặc kệ vẻ mặt khó coi của Kiều Thanh Hòa mà bước vào biệt thự và đóng cửa lại.
Vừa bước vào biệt thự, bên phải là khu vườn và đình nghỉ mát, bên trái là một hồ bơi hình chữ nhật.
Biệt thự có tổng cộng ba tầng, mỗi tầng đều có cửa sổ kính từ sàn đến trần, ánh sáng rất tốt.
Tầng một, bên phải cửa ra vào là phòng khách lớn, có đầy đủ sofa và bàn trà; bên trái là phòng ăn và bếp mở.
Ngoài ra, còn có hai phòng ngủ, hai phòng vệ sinh và một thang máy.
Tầng hai và tầng ba mỗi tầng có bốn phòng ngủ, mỗi phòng đều có phòng tắm riêng.
Xem xét toàn bộ căn biệt thự, cầm trên tay giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà, Bạch Ngưng vẫn cảm thấy có vẻ không chân thật.
Căn biệt thự này, thực sự đã thuộc về cô rồi sao?
Căn hộ chung cư rộng lớn của cô còn chưa ở được ngày nào, giờ lại có thêm biệt thự, Bạch Ngưng thậm chí không biết nên ở đâu.
Hóa ra đây là nỗi khổ của người giàu sao?
Biệt thự được dọn dẹp rất sạch sẽ, trong phòng có giường và sofa nhỏ. Bạch Ngưng đặt mua vài bộ chăn ga gối đệm, nồi niêu xoong chảo và sẽ mua thêm những thứ thiếu khác qua app online. Cô định đợi Chương Thi Ngữ xuất viện sẽ chuyển đến đây ở.
Căn hộ lớn và biệt thự Ngự Thủy Loan nằm ở hai đầu Nam – Bắc, vị trí cách nhau một quãng. Quyết định chuyển đến biệt thự cũng là cân nhắc sau khi Chương Thi Ngữ xuất viện với cái chân bị gãy, hai người ở biệt thự sẽ tiện lợi hơn.
Bạch Ngưng chụp vài bức ảnh trong biệt thự, gửi qua cho Chương Thi Ngữ.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô nhận được thông báo từ hệ thống.
[Thời gian: 26 tháng 4 năm 2021
Địa điểm: Số 18 Biệt thự Ngự Thủy Loan
Người ủy thác: Giang Thần
Nội dung ủy thác: Xin ký chủ đến địa điểm được ủy thác, nhắc nhở chủ biệt thự rằng bảo mẫu Dì Triệu là kẻ trộm cắp chuyên nghiệp và đưa bà ta đến đồn công an. Sau khi hoàn thành đơn hàng, người ủy thác sẵn lòng trả thù lao 2 triệu tệ sau đóng thuế.]
Bạch Ngưng nghe xong sững sờ, bảo mẫu này đã trộm bao nhiêu tiền của chủ biệt thự mà người ủy thác đến từ tương lai lại sẵn lòng trả 2 triệu tệ để cô bóc trần sự thật vậy?
Khoan đã, người ủy thác lại là Giang Thần?
Chàng trai hàng xóm cô vừa gặp?
Vậy chủ nhân căn biệt thự, chắc hẳn là cha mẹ Giang Thần rồi.
Có thể sống ở đây, điều kiện gia đình Giang Thần hẳn là rất tốt, cha mẹ anh tám phần không phải người bình thường. Cô cứ thế đi qua nói bảo mẫu nhà họ là kẻ trộm cắp, họ sẽ tin sao?
Bạch Ngưng hơi do dự, nhiệm vụ lần này không giống những lần trước, không có giới hạn thời gian gấp gáp, cô lại bắt đầu suy nghĩ.