Liên Kết Hệ Thống Tương Lai, Kiếm Tiền Tỷ Thông Qua Đơn Đặt Hàng

Chương 19: Lấy máu

Trước Sau

break

Đến khu vực lấy máu, Hà Lan đã lấy máu xong và cũng yêu cầu Tô Tuyết lấy máu.

Tô Dao Dao tỏ vẻ khó hiểu: “Không phải là mẹ đi kiểm tra sức khỏe à? Sao chị cũng phải lấy máu?”

“Mẹ nói không thể ỷ vào tuổi trẻ mà không chăm sóc cơ thể, nên cũng đặt lịch khám sức khỏe tổng quát cho chị, để kiểm tra luôn. À, em có muốn kiểm tra không?”

Tô Tuyết cố ý hỏi như vậy. Tô Dao Dao hôm nay nhất định cũng sẽ phải "kiểm tra sức khỏe", mục đích là để lấy máu cô ta một cách công khai, tiến hành làm thêm một lần xét nghiệm quan hệ huyết thống nữa.

Tô Dao Dao tiến thoái lưỡng nan.

Cô ta biết thân thế của mình, biết mẹ ruột là ai, nhưng vào lúc này cô ta không thể nào làm trái ý Hà Lan mà đẩy bà ấy về phía Tô Tuyết được.

Nghĩ đây là một bệnh viện công lập, chắc sẽ không công khai nhóm máu khi kiểm tra sức khỏe của mình nên cô ta đành cắn răng gật đầu đồng ý.

Hơn nữa, Tô Dao Dao cũng không đoán được rằng họ sẽ làm xét nghiệm quan hệ huyết thống.

Điều Tô Dao Dao không biết là trong danh mục Hà Lan đăng ký đã bao gồm cả xét nghiệm quan hệ huyết thống. Vì vậy y tá đã lấy của cô ta vài ống máu, dùng cho các mục kiểm tra khác nhau.

Tô Dao Dao muốn bày tỏ sự bất mãn nhưng vì Tô Tuyết cũng lấy lượng máu như vậy nên cô ta không tiện nói gì.

Kết quả kiểm tra được làm gấp, vì thế trên đường về nhà, Hà Lan đã nhận được hai bản kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống do bệnh viện gửi qua.

Bản xét nghiệm của bà ấy và Tô Tuyết thì không cần phải nói, bà ấy biết Tô Tuyết không phải con gái ruột của mình nên thấy kết quả cũng không bất ngờ.

Thế nhưng, bản xét nghiệm của Tô Dao Dao, khi nhìn thấy dòng chữ “không phù hợp quan hệ di truyền, loại trừ quan hệ huyết thống” thì trái tim Hà Lan không ngừng run rẩy.

Tô Khang là cha ruột của Tô Dao Dao, bà ấy lẽ ra phải là mẹ ruột của Tô Dao Dao. Nhưng giờ đây lại không có quan hệ ruột thịt gì cả. Kết quả đã quá rõ ràng.

Hà Lan không kịp đau buồn. Sau một đêm, bà ấy đã gần như chấp nhận sự thật.

Tô Tuyết nói đúng, việc quan trọng nhất bây giờ là tìm lại con gái ruột của mình.

Nhưng đứa trẻ đó, liệu có còn sống trên đời này không?

Và bà ấy nên tìm ở đâu đây?

...

Mười giờ sáng, Bạch Ngưng nhận được điện thoại từ đồn công an.

Cô tưởng có vấn đề gì với vụ án của Đường Đường, vội vàng nhấn nút nghe.

“Dì ơi, có phải dì đã cứu cháu không?”

Một giọng nói ngọt ngào, mềm mại vang lên từ đầu dây bên kia, suýt chút nữa làm trái tim Bạch Ngưng tan chảy.

Bạch Ngưng nhẹ nhàng giải thích: “Dì chỉ giúp gọi điện báo công an thôi, người cứu cháu là các chú công an cùng với các bác sĩ và y tá ở bệnh viện đấy.”

Đường Đường dùng giọng non nớt để nói: “Nhưng mẹ nói, nếu không có dì gọi điện thoại cho chú công an thì cháu đã bị người xấu bắt đi rồi. Đường Đường muốn mời dì ăn cơm, dì thích ăn món nào ạ?”

Nếu là người lớn nói muốn mời cô ăn cơm, Bạch Ngưng có lẽ đã từ chối. Nhưng nghĩ đến cô bé mà mình đã cứu, Bạch Ngưng không thể nói lời từ chối được.

Nghe thấy tiếng người nói chuyện ở phía đối diện, Bạch Ngưng đoán: “Cháu đang ở đồn công an sao?”

Đường Đường gật đầu mạnh: “Đúng vậy ạ, dì không để lại số điện thoại nên mẹ đưa cháu đến đồn công an để gọi cho dì.”

Bạch Ngưng khá bất ngờ. Nhà họ Đường là tập đoàn lớn, có rất nhiều cách để tìm ra cô. Nhưng đối phương lại chọn đến đồn công an để gọi điện, cho thấy họ rất tôn trọng quyền riêng tư và cảm xúc của cô.

“Được, dì sẽ đến ngay.”


 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc