Thông đạo mộ thất nơi bọn người Susanna đang đứng.
Tiếng bước chân "Cộp cộp" vang lên, như tử thần đòi mạng, từ sâu trong lăng đột truyền ra.
Brockman vốn đã nhắm mắt chờ chết lại mở to mắt, thoải mái hơn địch nhân, nhưng cũng chịu trọng lực dị thường trầm trọng, hắn phát tiếng cười dài: - Phillip đại nhân, chúc mừng ngài! Giấc mộng của ngài rốt cục cũng trở thành hiện thực.
- Đúng vậy, giấc mộng của ta, hẳn là giấc mộng của nhân loại... hôm nay rốt cục cũng đã thực hiện được. Phillip, chỉ có âm thanh của Phillip vang lên, mà không thấy bóng dáng của hắn đâu: - Cám ơn ngài, Brockman, sự anh dũng của ngài hôm nay, ta suốt đời ghi nhớ. Bây giờ, vì cảm kích ngài đã làm hết thảy, hãy thay thế giới này, cấp cho siêu cấp dị thú do trí tuệ loài người sáng tạo ra một cái tên.
Brockman lạnh lùng liếc mắt nhìn Susanna cùng Babylon, bọn họ đều chẳng biết phải chịu trọng lực gấp bao nhiêu lần, động tác chậm chạp.
- Pamir! Trong ngôn ngữ Da Tát, ngụ ý là trí tuệ cùng vũ lực vô thượng, chỉ chỉ có tên này mới hợp với kiệt tác của đại nhân. Brockman lớn tiếng nói, bước chân trầm trọng quay lại sâu trong lăng mộ, sau đó ngã quỵ, được trợ thủ của Phillip nhanh chóng xông tới cứu giúp.
Đang lúc Brockman được mang vào trong, thì thanh âm của Phillip lại lạnh như băng: - Pamir, để cho ta thấy thực lực của ngươi! Đi, giết hết thú nhân này, không để cho một tên chạy thoát.
- Chủ nhân, như ngài mong muốn. Thanh âm như kim thiết giao thoa vang lên, đâm vào tai Babylon cùng Susanna.
Tiếng bước chân ầm ầm vang lên theo một thân ảnh cao vài trượng xuất hiện nơi cửa vào.
Một thân lông của hùng tộc màu bạc, lông mao sắc bén, hàn quang chói mắt. sau lưng là sáu đôi cánh màu vàng của long tộc bao lấy cơ thể, con mắt màu đỏ khinh thường nhìn đối thủ. Bản thân đang lưu chuyển hai móng mạnh mẽ cứng như kim thiết, đầu ngón tay, như trường đao của tu la, sắc bén, thon dài.
Hắn cười lạnh một chút, trên dưới lộ ra bốn cái răng nanh, nhẹ nhàng vung vẩy cái đuôi như bụi gai, Pamir đi tới giữa thông đạo, đi tới giữa bọn đạo mộ tặc bị giam cầm trong trọng lực.
Cảm thụ sự uy áp cùng xúc phạm, Susanna hai chân mềm nhũn. Lực thì có thừa, nhưng mà tâm, không để cho nàng đứng vững trước uy áp của tuyệt đại mãnh thú trước mặt.
Babylon đưa tay đỡ lấy Susanna, khó khăn hỏi: - Ngươi là do loài người sáng tạo nên? Không, điều này sao có thể?... ngươi là dị thú cấp mấy?
Con mắt màu đỏ của Pamir lộ ra một chút mờ mịt, tiếp đó, hắn đột nhiên cười rộ: - Ngươi là bát cấp đấu thần, hơn nữa là bát cấp đỉnh phong, đúng không? Ân, ta sau khi giết ngươi, có thể biết cấp bậc chính xác của mình rồi.
- Hàn long cuồng phong trận. Hô! Một phiến gió lốc sắc bén nổi lên quanh người Pamir. "Phốc phốc", thú nhân chiến sĩ tinh duệ trong nháy mắt bị băm nát thành mảnh nhỏ.
Babylon cùng Susanna vẫn đứng đó, bọn họ trên người có vô số miệng vết thương đáng sợ, trên khuôn mặt tươi cười của Susanna đã là huyết nhục lẫn lộn, nhưng họ còn chưa chết... sở dĩ còn chưa chết, cũng không phải vì thực lực mạnh, mà là bởi vì...
Bởi vì mãnh thú đại nhân còn chưa có chơi đùa xong! Hắn còn đang hí lộng đối thủ! Thưởng thụ cảm giác ưu việt của cường giả.
Ở sâu trong lăng mộ, các trợ thủ vô cùng vui vẻ: Đại nhân, nó quá mạnh, Pamir quá mạnh, hắn vượt quá dự đoán của chúng ta! Trời ạ, chúng ta căn bản không dám tưởng tượng, sau khi phế vật Andy kia gia nhập, hắn có thể cường đại như thế.
Khóe miệng vong linh của Phillip nhếch lên mỉm cười mặc dù kinh khủng, tràn ngập vui sướng, nhưng con mắt vẫn ưu tư: - Chuyện lạ, theo suy nghĩ ban đầu, thực lực Pamir dù đạt tới trình độ tuyệt đỉnh cao thủ hiện giờ, nhưng cũng không quá mạnh mẽ như vậy chứ, nhiều nhất cũng chỉ là đạt tới trình độ của lão điên thôi? Hơn nữa, hình tượng của hắn cũng không nên như vậy! Bất quá mặc kệ, nói thế nào thì thực nghiệm đã thành công mĩ mãn.
- Đại nhân, thực nghiệm có chút ảnh hưởng nhỏ tới kết quả, nhưng ngài xem, thần trí chủ đạo trên thân thể là số 1, trên hình thể mà nhìn thì giống với bản thể hoàng kim bỉ mông. Như vậy, ngài đã lấy được thành công quá mức dự kiến rồi.
Trong lúc này, Đỗ Trần đã dọn sạch tất cả mật thất có chôn vật phẩm, mục tiêu chỉ còn lại đại sảnh trung ương, nấp ở khe hở, không dám tới gần người tổ hợp dị thú Pamir cùng Phillip, Đỗ Trần lấy ra mặt nạ Bác Bì tặng cho, còn có lão lục - chuẩn bị một chút, hộ tâm kính.
- Dịch Cốt, lập tức dịch dung, hơn nữa tiếp tục ẩn dấu khí tức, chờ chút, ta sẽ dùng "Lão lục" bay ra ngoài! Tiến vào nơi sâu nhất trong mộ thất, lấy đi tất cả, sau đó chúng ta thoát ra. Không nên chính diện đấu với Phillip.
Dịch Cốt nói: - Thiếu gia, ngài không muốn bây giờ là địch với Phillip sao?
- Thế nào là địch? Đỗ Trần đột nhiên tức giận: - Đáng chết, ta rõ ràng đã động thủ động cước lên số 6, còn tặng cho phế vật Andy làm nhiễu loạn thực nghiệm, kết quả thực nghiệm lại thành công? Vốn ta định, án theo tình hình Thiên Vương sơn phán đoán, thực nghiệm còn chưa xong, ta đủ thời gian lấy đi tất cả vật chôn cùng, sau đó trong lúc thực nghiệm của Phillip ở giai đoạn quan trọng cho hắn chút tâm lạnh ý tàn, nếu hết thảy thuận lợi, thế lực Susanna cùng Phillip đánh nhau xong, vốn không phải đối thủ của các lão tổ mẫu! Nhưng bây giờ...
Đỗ Trần thở dài: - Ta tính sai thời gian thực nghiệm của Phillip, ai nghĩ tới hắn hết sức thành công chứ? Ai, ngươi xem đầu dị thú này, có nó ở đây, ta không dám mạo hiểm đánh lén Phillip - mặc dù ta có thể giết hắn, nhưng ta không thể xác định linh giác của hắn có thể cảm ứng Liên Hoa của ta tới gần Phillip không?
- Đánh lén phải không, ta sẽ không liều mạng! Lão tổ mẫu cùng ngươi là toàn bộ gia tài của ta, nếu cùng bọn họ đối đầu mà thực lực còn không biết rõ, thoạt nhìn dị thú cực kỳ cường đại, đánh nhau chết mất mấy người không phải khiến ta buồn chết sao.
Dịch Cốt mặc dù không cam lòng, nhưng nghe Đỗ Trần thổ lộ, muốn nói nhưng lại gật đầu.
Đấu thần học viện có một khóa trình, tên là sử dụng phân phối tự nhiên nguyên lực, trọng điểm của nó có một câu phi thường dễ giải thích "Toàn bộ lực lượng của một vị đấu thần, là hắn có thể sử dụng bao nhiêu tự nhiên nguyên lực."
Nguyên lý rất đơn giản, nhưng thực tế lại hữu ích phi thường huyền diệu, đầu tiên là một vị đấu thần có bao nhiêu phương diện tự nhiên lực có thể chuyển hóa thành vong linh đấu khí?
Lực lượng, tốc độ, kỹ xảo, đấu hồn, đấu khí nguyệt chúc, cùng câu thông thần thú, thanh không đối với thánh khí. Còn có tinh thần lực... đây đều không phải đấu khí có thể chống đỡ được. Vì vậy có một vấn đề - sức người có hạn, ngươi làm sao có thể trên nhiều phương diện như vậy phân phối hợp lý lượng tự nhiên nguyên lực có hạn này?
Đối với vấn đề này, lúc Đỗ Trần lên lớp còn âm thầm cười trộm. Đây không phải là trong các trò chơi kiếp trước, là điểm phân phối cho các thuộc tính sao?
Tiếp đó, Đỗ Trần đã đào khóa. (trốn học)
Nhưng một đấu thần với mọi phương diện đều hoàn mỹ căn bản là không có khả năng tồn tại! Ví dụ như Dịch Cốt, kỹ xảo cùng tốc độ của hắn hết sức cường hãn. Điểm ấy Bác Bì cũng không dám nói có thể vượt quá Dịch Cốt, nhưng tinh thần lực của hắn lại chẳng phải cường đại. Một cửu cấp đấu thần lại bị Bối Bối dễ dàng ký "Khế ước", cho nên trong thế giới đấu thần, vấn đề này là một vấn đề lớn.
Sự thật, Andy ăn một đầu bát cấp ngân long, trong tình huống bình thường, hắn kế thừa hết thảy của ngân long, cũng kế thừa phương án phân phối "Điểm số". Từ lý luận này, hắn hình thành một tốc độ cực nhanh, lực lượng cường đại, nhưng dị thú hồn tinh cùng tinh thần lực đều không cường đại quá bát cấp dị thú.
Nhưng tình huống thực tế xảy ra chút khác biệt, trong số 5 chứa tự nhiên nguyên lực trong khi phân phối tại cơ thể Andy, lực lượng nào, tốc độ nào, kỹ xảo gì, Andy không có "Tăng điểm", mà chuyển hóa toàn bộ tự nhiên nguyên lực thành tinh thần lực, cũng chính là lực lượng linh hồn - nhưng Andy hoàn toàn không biết, càng không sử dụng tới, vì vậy, khí thể của mình cường đại cực điểm, nhưng thực lực kỳ thật đều không phải là tuyết lang quý tộc sinh ra.
Có lẽ, đây là tiềm thức lười biếng của Andy gây ra, lực lượng, tốc độ, kỹ xảo trên phương diện này không "Tăng điểm", vậy sau này mình phải tự thân động thủ đánh nhau với Phillip sao? Rõ ràng, có thể dùng tinh thần lực dọa hắn chết ngất.
Nhưng sự thật thì thế này ư? Dù sao không ai biết sai lầm này lại phát sinh, ngay cả bản thân Andy cùng thực nghiệm giả Phillip đều không biết. Ít nhất tới giờ còn không biết.
Bất quá, bây giờ sai lệnh có ảnh hưởng quá lớn.
Trong thể giới linh hồn của tổ hợp dị thú nọ, là một không gian huyền diệu.
Bốn phía như tinh không đầy ánh sáng ngọc sâu thẳm, Andy tiểu cẩu huyền phù giữa tinh không, run rẩy nhìn hoàng kim bỉ mông cách đó không xa, cũng chính là số 1: - Lão đại, ngươi đã ăn số 2, số 3, số 4, ta biết, ngươi sắp ăn ta, nhưng ta là Chris Andy, quý tộc tuyết lang có khẩu vị có giấc mộng, hơn nữa....
Hắn cầu khẩn: - Ta đã lâu không có ăn gì, cầu ngài, trước khi ăn ta cho ta ít thực vật.
Hoàng kim bỉ mông rất buồn bực, một bộ phận tinh thần lực của hắn phải chơi đấu với đối thủ bên ngoài, một bộ phận còn phải ứng phó với tuyết lang cổ quái: - Đáng chết, những người khác đều tự động tiến vào miệng ta, ngươi sao không có động? Tới, ngươi hẳn là bị ta ăn mới đúng! Nhanh tới một chút! Ta là siêu cấp dị thú cường đại như vậy, cần ngươi cái loại lôi thôi này, ngươi hẳn phải cảm thấy vinh hạnh chứ.
Hắn hung dữ "Uy hiếp" hơn nữa "Dụ dỗ".
Andy lắc đầu: - Không, tuyệt không! Ta nhất định phải ăn đã rồi mới để ngươi ăn! Nếu không, ta chết không nhắm mắt! Bởi vì ta có giấc mộng, có vị khẩu...
- Câm miệng. Hoàng kim bỉ mông bị Andy dây dưa mãi không chịu nổi, hắn nảy ra một ý nghĩ, tại sao linh hồn mình không cắn nuốt linh hồn Andy? Chẳng lẽ linh hồn lực lượng của tuyết lang cũng có thể mạnh ngang tinh thần lực lượng của mình?
Không có khả năng, phế vật này có thể so với mình sao? Không, tuyệt không thể, mình đã ăn số 2, số 3, số 4, tinh thần lực ít nhất gấp hai lần, tên lôi thôi trước mặt lại có thể so với mình sao? Quá hoang đường.
Trong lúc này, mệnh lệnh của Phillip lại vang lên, hoàng kim bỉ mông không kịp đáp ứng, đã cùng với tuyết lang xuất hiện trong thế giới linh hồn, phải chuyên tâm đối phó đối thủ.
Một tuyết lang đang vẫy đuôi, không đáng để mình đặt trong lòng. Liên Hoa Bảo Giám