Liên Hoa Bảo Giám

Chương 169: Phá khí huyền

Trước Sau

break


"Thánh khí lưu chuyển thế gian tới ngàn năm, trợ đấu thần tung hoành tam đại lục, nhưng từ đâu mà đến, vì sao một khi nhận chủ, ngoại nhân muốn vàn khó khăn phá giải? Với tri thức của tiền nhân, dùng sức lực cả đời, soạn lại "Phá khí quyết" nhất thiên...

Phá khí quyết.

Một giọt mồ hôi lạnh từ trán Đỗ Trần chảy xuống.

- Thiếu gia, ngài làm sao vậy?
Dịch Cốt kinh ngạc hỏi, hắn thuận mắt cũng thấy được câu nói kia trên tầng thứ hai của thánh khí "
Phá khí quyết? Lamipadi! Chẳng lẽ nó có thể bất kể chênh lệch cấp bậc mà phá giải thánh khí đã nhận chủ sao?

Hoa lạp!

Tay Đỗ Trần có chút run rẩy, không cẩn thận làm rơi chén rượu trước mặt, hồng tửu tung tóe ra xung quanh, Đỗ Trần vô lực phất phất tay.
- Dịch Cốt trước tiên ra ngoài, ta phải yên lặng một chút.

Dịch Cốt vừa mới chuyển thân, hắn lại lớn tiếng quát:
- Nhớ kỹ, vừa rồi cái gì ngươi cũng đều không thấy!

"Phá khí quyết" ba chữ này đã khiến cho Dịch Cốt hiểu được việc này quá nghiêm trọng, hắn ngưng trọng gật đầu: 
- Thiếu gia yên tâm, có tinh thần khế ước của tiểu thư, cho dù ta có tâm nói linh tinh, cũng không dám.

Đỗ Trần hai tay luồn vào trong mái tóc dài màu vàng, gãi gãi đầu, cười khổ nói:
- Mẹ nó, chuyện lo lắng nhất đã xảy ra... ai, người trong đấu thần thế giới không phải trư, thánh khí lưu chuyển ngàn năm, dám chắc sẽ có người nghiên cứu làm sao phá giải thánh khí, ở đây, thánh khí là quyền lợi, là tài phú, là sắc đẹp... đáng chết, vì vậy, cũng nhất định có người nghiên cứu làm sao phá giải thánh khí, nếu không, bọn họ thật sự là xuẩn trư, có thể thất bại nhiều lắm, rất nhiều người đều buông bỏ. Nhưng, cũng có người đã thành công...

Tâm Đỗ Trần tựa hồ rơi vào giữa băng giá, kỹ thuật của mình độc hưởng có thể bị người khá phân hưởng, vậy cũng có nghĩa ích lợi của mình cũng có thể bị người khá lấy mất! Sao không khiến lòng hắn phát lạnh?

Mặc dù hắn trong lòng sớm đã có chuẩn bị, nhưng cũng không dễ chịu khi thấy ba chữ "Phá khí quyết", trong lòng khó có thể tiếp nhận.

Lương đại, xoa cái trán, Đỗ Trần lẩm bẩm:
- Không phải rất cao cấp! Kỹ thuật của "Phá khí quyết" khẳng định sẽ không rất cao cấp! Sư phụ đạo môn nói qua, phát triển của tỏa, đi trước kĩ thuật khai tỏa. Sau khi có tỏa! Một thời đại kỹ thuật thì mở một thời đại tỏa.

- Đông! 
Hắn vỗ mạnh vào bàn, kiên định, nhưng nói như an ủi chính mình:
- Đúng vậy, tỏa nghiệp nơi này kỹ thuật lạc hậu so với địa cầu ít nhất năm trăm năm, không thể dưới tình huống không có tỏa thể mà nghiên cứu kĩ thuật phá giải thánh khí tỏa, với trình độ kỹ thuật bây giờ, bọn họ muốn theo kịp lão tử thì cần năm trăm năm nghiên cứu kỹ thuật nữa. Có khi phải đi mất ngàn năm! Ta không cần lo lắng, không cần...

Đỗ Trần còn nhớ kỹ, sư phụ đạo môn (trộm) cũng cho hắn một cái ước lệ "Kỹ thuật của một thời đại thì mở khóa một thì đại" - một cái bảo hiểm to lớn rất đơn giản, giao cho Đỗ Trần mở, hắn dám chắc biết trước tiên phải "Chàng châm" (đánh kim - ổ khóa, ống trục). Nếu giao cho đạo tặc cổ đại, bọn họ thậm chí ngay cả chàng châm là gì đều không biết, vậy làm sao mà khai tỏa? Bằng năng lực tri thức của bọn họ, phải mất bao nhiêu năm mới có thể nghĩ được, tỏa tâm tròn cùng tỏa tâm trụ thì chàng châm là gì? Mười năm? Trăm năm? Hay là cả ngàn năm? Thậm chí có thể là vĩnh viễn đều không mở ra.

Đỗ Trần có thể dụng tính mạng của hắn khởi thệ, trước kia thì đại phát triển sáng xuất xoa tỏa tâm tròn, người của đấu thần thế giới không có khả năng hiểu được cái gì là vòng chàng châm! Tựa như không hiểu phép toán, căn bản không có khả năng dùng phương pháp tinh vi để giải quyết vấn đề! Nghĩ vậy, trong lòng Đỗ Trần cũng nhẹ nhàng một chút, trong đầu nhớ lại lịch sử khóa, một màn kiếp trước cũng xuất hiện trong đầu hắn. 
Cô nhi viện cháy lớn, hắn chạy thoát rồi lưu lạc trên đường phố, làm hành khất trộm vặt để sống... Một đêm mưa to, hắn đói quá, đưa tay trộm tiền của một tiểu lưu manh, kết quả bị cắt đứt ba đốt ngón tay, lại bị tiểu lưu manh bắt tới bang hội, cưỡng ép nhập vào bang, được phái giả làm cháu của lão thái thái, giả làm đáng thương, trên đường phố hành khất lừa tiền.

Ai cũng không nghĩ tới, không phù hợp với y học thường thức hắn bị cắt đứt đốt tay lại nhanh chóng phục hồi như cũ... hắn bị lão đại của bang hội mang tới trước mặt một lão nhân, lão nhân sờ sờ hai tay hắn, rồi mang hắn đi... mười năm sau, đạo môn nhất mạch thanh mạt dân sơ, danh manh kinh tân đạo tặc "Yến tử lý tam", lại sinh ra một thần thâu tu luyện tới "Bốn mươi tám linh" cảnh giới, hơn nữa đạo môn các mạch đồn đại, từ sau tổ sư gia cũng chưa có ai có thể đạt tới "Bảy mươi hai linh" Cảnh giới, có lẽ, đó chỉ là truyền thuyết...

Lại qua ba năm! Thần thâu này bằng vào "Thần thuật" độc bộ thiên hạ, dựa vào "Tỏa thuật" mật kỹ thâu giới của tất cả các đại môn phái đạo môn, phá giải "Thiên địa càn khôn tỏa" khó khăn nhất trong thuật khai tỏa... cuối cùng bị các đại môn phái đuổi giết, Đỗ Trần chạy tới một gian miếu đổ nát, gặp một lão đạo sĩ luộm thuộm, nhưng tặc nhãn đáng chết của hắn, cơ hồ không chịu dời chú ý tới ngọc bội cổ xưa tới hơn ngàn tuổi bên hông lão, tiếp theo, chuyện xưa không thể không nói của trăm thế ác nhân cùng "Bồ Đào" bắt đầu...

Lắc lắc đầu, đuổi đi trí nhớ, Đỗ Trần lại cầm lấy hộp thánh khí nhỏ xem xét cẩn thận: 
- Hừ, một kiện lục cấp thánh khí mà thôi, phá khí quyết của ngươi để nó trở thành nan đề, nhưng nó trong mắt lão tử, chỉ là món đồ chơi! Chỉ là một món đồ chơi thấp hèn rất bình thường.

Tiện tay bỏ hộp thánh khí qua một bên, Đỗ Trần lại lấy ra mấy tờ giấy.

- Ân, trước tiên ta đoán một chút, có thể tấn cấp cửu cấp đấu thần, người phá giải tầng thánh khí thứ nhất, dám chắc không phải Steven xú tiểu tử này! Ta không tin một kẻ từ khi sáu tuổi đã nhìn lén thị nữ tắm rửa có thể là người đầu tiên trở thành cửu cấp đấu thần.

Đây là một phong thư Mayfair lưu lại, chỉ một phong thư, khiến Đỗ Trần không khỏi suy nghĩ: 
- Vậy Angius sao? Tên ngu ngốc cũng có cái hi vọng gì, kẻ có hy vọng là Charles! Ân, Charles, thấy di ngôn của mẫu thân, còn tầng thánh khí thứ hai sẽ khiến ngươi kinh ngạc? Trước tiên hãy kinh ngạc một chút đã.

- A a! Mayfair thật thú vị.
Đỗ Trần trong lúc nhất thời đối với vị "Mẫu thân chưa gặp mặt này" thiện cảm tăng lên nhiều! Nhìn qua! Nàng tuyệt không phải một tên gia trưởng cổ hủ như Angius, mà là một quý tộc phu nhân có tâm tính nữ tử.

- Kinh ngạc đủ rồi chứ? Tốt, tiếp tục nói! Mặc kệ có phải là Charles hay không, dù sao ngươi đều là nhi tử của ta.

- Ai, nói thế nào đây? Thứ đồ này vốn không nên cho ngươi, thứ này quá nguy hiểm! Nhưng di mệnh của tổ tiên lại không thể không tuân thủ, phá khí quyết phải có một truyền nhân có huyết mạch tổ tiên, cho nên, ta chỉ có thể giao thứ có thể mang đến tai nạn giao lại cho nhi tử, tha thứ cho ta, nhi tử thân ái của ta.

Hắn tiếp tục nhìn lại.

- Bây giờ ngươi có thể nghĩ ra một chút rồi chứ? Mẫu thân không phải là phu nhân quý tộc bình thường trong tưởng tượng của ngươi, bất quá mẫu thân làm cái gì, ngươi không nên hỏi tới, hơn nữa cũng không có ai có thể trả lời ngươi, bây giờ hãy nghe ta nói chính sự.

- Thánh khí truyền lưu nhân thế ngàn năm, không người có thể phá giải bí mật của nó, nhưng những người nghiên cứu bí mật của thánh khí trước sau nối nghiệp, tổ tiên ta cũng là một trong số đó, mà phá khí quyết là những kết quả nghiên cứu mà tổ tiên đã tích lũy cả ngàn năm. vì phá khí quyết này mà xảy ra rất nhiều chuyện, rất nhiều rất nhiều tai nạn, tai nạn kinh khủng! Bây giờ, y theo di mệnh của tổ tiên, phá khí quyết hẳn là do ngươi kế thừa! A a! Di mệnh của tổ tiên, phá hắc huyền phải lưu cho hậu nhân. Nhưng mẫu thân biết, bây giờ ai có phá khí quyết, sẽ gặp một hồi tai nạn kinh khủng! Cho nên mẫu thân không dám chống lại di mệnh tổ tiên mà làm chút tiểu xảo...

- Vốn phá khí quyển hẳn chia làm hai bộ phận, một bộ phận theo tín thư này được ngươi xem, chờ ngươi nghiên cứu thông suốt, có thể phối hợp với cửu cấp đấu khí mở tầng thánh khí thứ hai, từ đó mà có được toàn bộ phá khí quyết. nhưng mẫu thân không muốn thấy một hồi tai nạn đáng sợ. Cho nên giấu đi thánh khí quyết, hơn nữa lưu lại tin tức.

- Hì hì! Nhi tử của ta, ngươi hãy nhìn rõ ràng, mẫu thân đã nói cho ngươi chuyện phá khí quyết, hơn nữa cho ngươi tin tức, chờ ngươi sau khi nhìn thấy tổ tiên, đừng nói mẫu thân làm trái tổ mệnh a. Tốt lắm, ngươi bây giờ hẳn là thấy buồn cười? A! Mẫu thân cho ngươi hai lựa chọn, đầu tiên, chôn chặt chuyện này trong đáy lòng, sau này nói cho hậu nhân của ngươi. Dù sao tin tức mà ta lưu lại ngươi cơ hồ không có khả năng tìm lại, như vậy nguơi cũng không phải cho tổ tiên một cái công dạo.

- Thứ hai, tìm được tin tức mà mẫu thân lưu lại, mà có được toàn bộ phá khí quyết… nhưng nếu ngươi lựa chọn đường này, mẫu thân cảnh cáo ngươi, đây có thể là con đường không có đường về (lộ vô hồi), ngày sau hoặc có thể phong thần thành thánh, nhưng rất có thể là vạn kiếp bất phục... vận mệnh của ngươi, không thuộc về nhân loại - ngươi sẽ trở thành người của vận mệnh nữ thần.

Thư chỉ có vậy, Đỗ Trần cảm giác rất rõ khó khăn của Mayfair, tổ mệnh phải nói lại cho hậu nhân, nhưng lại không muốn nhi tử của mình gặp phải nguy hiểm...

Bất quá cuối cùng trong nội tâm Mayfair, lòng yêu con chiếm thượng phong. Bởi vì nàng đích xác lưu lại một tin tức mà căn bản Charles không có khả năng phát hiện, như vậy, cho dù Charles có muốn đi trên con đường thứ hai, hắn cũng không có biện pháp có được tin tức.

Nhưng Đỗ Trần lại cười rộ lên, tin tức này là gì chứ, hắn đã biết rồi.

Tổ lăng Shigeru! Mộ thất của Mayfair, rêu!

Chỉ hướng đại thảo nguyên Mc Allen.

- Dịch Cốt, ngươi có thể vào.
Đỗ Trần gõ ám hiệu, nhìn Dịch Cốt tiến vào, hắn đưa bức thư ra trước mặt hắn:
- Ngươi là tùy tùng thân tín của ta, chuyện này không cần dấu ngươi, xem đi, sau đó nói cho ta biết, bên trong Da Tát giáo sao không có tin tức về phá khí quyết?
Liên Hoa Bảo Giám
break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc