Triệu An An vô thức ngửa đầu, cảm giác ngột ngạt càng mãnh liệt, từ cổ họng thoát ra những tiếng rên khe khẽ, đầy kìm nén: “Ưm…”
Tiếng kêu ấy như ngọn lửa, thiêu đốt Thẩm Tiêu Phàm khiến anh không kìm được mà gầm lên một tiếng đầy kích động.
Hôm nay, bạn gái của anh thật sự quá đỗi quyến rũ, quá đỗi phóng đãng.
Tay Thẩm Tiêu Phàm lướt từ cổ Triệu An An, chậm rãi trượt xuống, lòng bàn tay nóng bỏng mơn man từng đường cong cơ thể cô.
Khi chạm đến mép váy, ngón tay anh khẽ lùa vào, xâm nhập dưới lớp vải mỏng. Cảm giác mềm mại, mịn màng khiến anh khựng lại, hít một hơi dài, rồi tiếp tục miết nhẹ trên làn da cô.
“Hôm nay em dùng gì mà mềm thế này? Muốn anh điên lên vì em à?”
Triệu An An không chỉ sở hữu làn da mịn màng như tơ mà vòng ngực đầy đặn của cô cũng khiến bàn tay lớn của Thẩm Tiêu Phàm khó lòng ôm trọn.
Anh thoáng nghi ngờ liệu bạn gái mình có bí mật đi nâng ngực hay không, nhưng ngọn lửa du͙© vọиɠ đang bùng cháy trong anh khiến mọi suy nghĩ tan biến, chỉ còn một ý niệm duy nhất là chiếm lấy cô.
Anh mạnh mẽ nắm lấy bầu ngực căng tròn của cô, ngón tay thô ráp kéo phăng lớp vải che chắn, không chút nương tình mà xoa nắn, kéo căng. Đầu ngực cô bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vừa đau vừa tê dại.
Triệu An An hé đôi mắt long lanh như chứa đựng cả mùa xuân, ngỡ mình đang trong mộng. Cô chủ động vòng tay ôm lấy cổ “bạn trai” rồi vùi mặt vào hõm cổ anh, cọ xát đầy mê luyến.
“Ưm… ông xã…”
Triệu An An vốn là người kín đáo nhưng Trần Vũ Xuất luôn đòi hỏi chuyện ấy. Dù cô thường e dè và cũng không nỡ từ chối mãi, nên sau khi đính hôn, cả hai đã vài lần gần gũi trong trạng thái nửa ép buộc, nửa tự nguyện.
Giờ đây, men rượu khiến cơ thể cô nhạy cảm hơn bao giờ hết. Dưới những cái vuốt ve, xoa nắn đầy phóng túng của người đè trên cô, cơ thể cô bất giác phản ứng. Đôi chân thon dài vô thức cọ vào nhau, nơi bí mật giữa hai chân dần ướt át.
Mọi thứ trở nên hỗn loạn. Hơi thở Thẩm Tiêu Phàm rối loạn, tim anh run lên.
Anh siết mạnh bầu ngực cô một lần nữa rồi bàn tay nhanh chóng lần xuống dưới. Váy cô đã bị cọ xát đến tận gốc đùi từ những cử động vô thức, tạo cơ hội cho anh luồn tay vào giữa hai chân cô.
“Ngứa quá…” Cơ thể Triệu An An mềm nhũn như không xương, hoàn toàn dựa vào sức mạnh của cánh tay anh để chống đỡ.
“Ông xã… đừng mà…”
Ngón tay Thẩm Tiêu Phàm cách lớp nội y mỏng manh, ma sát dọc theo khe hở nơi vùng kín của cô. Chẳng mấy chốc, nơi ấy đã ướt sũng.
Anh cắn mạnh vào môi cô, giọng khàn đục đầy phấn khích bên tai: “Nhiều nước thế này, ướt hết rồi, em hôm nay quyến rũ quá, làm anh căng cứng cả lên rồi.”
Triệu An An say mèm, đầu óc mịt mù, chẳng nghe rõ giọng người đàn ông trên mình, chỉ theo bản năng nghĩ đó là Trần Vũ Xuất. Cơ thể cô bất giác phối hợp, mềm mại đáp lại.
“Nóng… nóng quá…”
“Ông xã, em muốn rồi…” Khác với mọi ngày luôn từ chối sự gần gũi của “Trần Vũ Xuất”, Triệu An An lúc này lại chủ động, nước mắt không kìm được lăn dài trên má.