Khi hắn sắp tiến vào mộng đẹp, sát vách lại truyền đến tiếng vang đứt quãng, làm người ta mặt đỏ tim đập.
"Ưm a... Sâu hơn nữa đi... Dực Châu tuyệt quá... A ưm đυ. em sướиɠ l*и quá đi... Ưm nhanh lên chút đi chồng ơi..." Phòng Diệp Gia Ninh ngay sát vách, tiếng kêu da^ʍ đãиɠ liên tiếp vang lên, xuyên qua vách tường, truyền tới rất rõ ràng.
"Ha ah... cái l*и nứng của Ninh Ninh khít quá… Nóng sướиɠ cặ© anh chết đi được!”
Lời nói lẳng lơ càng ngày càng khoa trương rõ ràng tràn ngập bên tai, cho dù Diệp Thịnh Văn dùng chăn trùm đầu cũng không cách nào hoàn toàn ngăn cách được, càng làm hắn khó có thể khống chế hơn là trong đầu lại hiện ra bóng dáng Hứa Tri Nhu.
Cô gái tươi cười, xinh đẹp dịu dàng, khóe miệng hơi cong lên, da thịt trắng nõn mềm mại, dần dần xâm chiếm lý trí của hắn, chờ hắn kịp phản ứng thì dươиɠ ѵậŧ giữa háng đã sớm nóng thành một khối sắt, cương cứng lên.
Hắn lại nghĩ đến con gái của bạn thân rồi nổi lên phản ứng, thật sự là quá hoang đường!
Trận hoan ái bên cạnh đang khí thế ngất trời, sẽ không kết thúc sớm được, Diệp Thịnh Văn như nhận mệnh thở dài một hơi, nhanh chóng đứng dậy rời khỏi phòng ngủ.
Hứa Tri Nhu mới từ phòng tắm công cộng đi ra chỉ liếc thấy một bóng người đi qua góc cầu thang, đèn tường lầu một lại nhanh chóng sáng lên.
Cô nghi hoặc đi về phía trước vài bước, nhìn thấy cửa phòng ngủ của Diệp Thịnh Văn đối diện rộng mở, mà phòng của Diệp Gia Ninh liền kề, thì truyền đến tiếng rêи ɾỉ dâm mỹ, từng tiếng lấn ra, vang vọng khắp hành lang.
Hứa Tri Nhu hiểu ý cười, đại khái đoán được nguyên nhân Diệp Thịnh Văn xuống lầu, sau đó xoay người đi vào phòng ngủ của mình, cô thay váy ngủ ra, khoác một chiếc áo len hở cổ rồi đi xuống lầu.
Áo len hoàn toàn không bao được thịt vυ" đầy đặn, bầu vυ" trắng nõn theo động tác xuống lầu của cô hơi run lên, hai con thỏ sữa đáng yêu mập mạp suýt nữa nhảy ra khỏi váy ngủ.
Trong phòng khách mở TV, Diệp Thịnh Văn dường như không phát hiện bóng dáng xuất hiện trên cầu thang, Hứa Tri Nhu cũng giả vờ không chú ý tới đối phương, tự mình đi vào phòng bếp rót một ly nước, lúc trở về phòng khách mới dịu dàng gọi: "Chú Diệp, giờ này cũng muộn rồi mà chú vẫn chưa ngủ hả?”
Diệp Thịnh Văn nhìn về nơi phát ra tiếng nói, đập vào mắt chính là thân hình lung linh hấp dẫn của cô gái, váy ngủ lụa bó sát người phác họa dáng người xinh đẹp của cô, vòng eo nhỏ và hai vυ" nở nang hình thành đối lập rõ ràng, lộ ra một mảng lớn ngực trắng nõn, bầu vυ" đè ép vào nhau hình thành một khe ngực rõ ràng.
Ban ngày Hứa Tri Nhu vẫn mặc áo rộng thùng thình, thế nên Diệp Thịnh Văn chưa phát hiện dáng người cô gái lại mê người như vậy.
Yết hầu mất tự nhiên lăn lên xuống, có thể là nhận thấy tầm mắt của mình quá mức mạo muội rồi, nên Diệp Thịnh Văn vội vàng dời tầm mắt về màn hình TV: "Chú đang xem bộ phim mà chú đang theo dõi, phim này phát khá muộn.”
Nhưng trên TV rõ ràng là phim phóng sự nhàm chán, lời nói dối vụng về như thế, hoàn toàn không thể che giấu sự bối rối trong lòng người đàn ông.
Hứa Tri Nhu cũng không vạch trần, cô cố ý đi qua trước mặt người đàn ông, vòng qua sô pha đơn bên cạnh ngồi xuống, nhấp một ngụm nước ấm: "Có thể là thời tiết hơi hanh khô, nên con luôn cảm thấy miệng khô với ngứa cổ họng.”
Cô dường như vô tình dang rộng hai chân, làn váy bên người theo động tác kéo lên trên, lộ ra đùi trong mềm mại, cùng với cái l*и sạch sẽ hồng hào.