Trước khi đọc chap này, các bạn phải nhớ những thông tin này trước đã không tí nữa kiểu gì cũng loạn mà chẳng biết ai là ai:
Tên trong game |
Tên ngoài đời
Geomchi
Ahn Hyundo
Geomchi 1
Chung Il Hoon
Geomchi 2
Choi Jong Bom
Geomchi 3
Ma Sang Bom
Geomchi 4
Roi Lee
Surka
Yoon Soo Park
Irene
Kim In Young
Romula
Yeon Hee Park
Pale
Oh Dongman
Maylon
Min Sinhye
Hwaryeong
Jae Lynn
Zephyr
Choi Ji Hoon
****
Lee Hyun dậy sớm vào buổi sáng để đi chợ. Cậu mua những thực phẩm tươi sống về nấu cho em gái mình!
Cậu chuẩn bị thức ăn cho em gái, sau đó đăng nhập vào Hall of Fame. Cậu tải lên video về Lich và cuộc đi săn trong Dungeon.
"Mình tự hỏi không biết sẽ có bao nhiêu lượt xem vào lúc này nhỉ."
Cậu không mong đợi quá nhiều bởi vì video kể về cuộc săn bắn chứ không nói về một nhiệm vụ, video kiểu như thế này thường không phổ biến trên mạng.
Mọi người thích thưởng thức những trận đánh ác liệt.
Nhưng nó có lợi thế của nó, bởi vì những người chơi khác cũng đăng tải các video tự săn bắn của mình.
"Còn bây giờ, mình sẽ đăng nó."
Cậu đăng nó với hy vọng rằng những người khác sẽ quan tâm. Đó là một cuộc cạnh tranh khó khăn để đạt được sự chú ý của khán giả.
"Thà tải lên còn hơn không."
KMC Media sẽ kiểm duyệt video trước khi nó được đăng lên Hall of Fame.
Lee Hyun, tiếp tục đăng tải toàn bộ video của mình trong suốt hai ngày đi săn.
*Diiirrriiiing!*
Không biết từ đâu, một cái gì đó trong máy tính của cậu réo lên ầm ầm.
Cậu đã tải lên các đoạn video được lưu trữ ở trong hộp đăng nhập lên Internet bằng cách sử dụng cái máy tính lỗi thời của mình.
Theo thời gian, cậu đã biết được các bộ phận máy tính bị hỏng và rồi tự sửa chữa nó.
"Mình cũng dùng nó được khoảng 2 năm rồi."
Weed lướt internet đến tận trưa để tìm hiểu các thông tin. Cậu không cho phép mình trở thành kẻ mù thông tin trong Royal Road.
Có rất nhiều chuyện đang xảy ra trên khắp lục địa ở các thời điểm mà không phải ai cũng biết hết.
Lee Hyun truy cập vào trang web của Dark Gamer.
Số lượng thành viên của Dark Gamer rất đông. Nên có thể coi họ là một trong những lực lượng nòng cốt ở lục địa Versailles.
- Mọi người đã hối hận khi tham gia thám hiểm vùng đất phía Bắc.
- Sao nhiệt độ trên châu lục này lại tăng quá cao vậy.
Đó là những bài viết đầu tiên đập vào mắt cậu.
‘Mình đoán là việc thám hiểm vùng đất phía Bắc'
Weed đọc qua các bài viết gần đấy.
Chuyến thám hiểm bắt đầu khá tốt khi họ di chuyển đến vùng đất phía bắc.
Tuy nhiên, họ đã không chuẩn bị trước những cơn bão tuyết và nhiệt độ đóng băng.
Vào ban đêm họ có thể chết do bị đóng băng hoặc chết cóng vì lạnh.
Tuy nhiên do thời tiết rất lạnh, nên cơ thể dễ nhiễm cảm và khả năng thể chất sẽ giảm đáng kể.
Vào thời gian này, rất khó thám hiểm phía bắc và họ sẽ phải chiến đấu chống lại quái vật và những con thú hoang dã, rồi dần dần nhiều người sẽ rời bỏ cuộc thám hiểm.
Lúc bắt đầu đi thám hiểm, họ có tinh thần rất cao, nhưng sau khi phải chịu đựng nhiều chuyện khó khăn, tinh thần của họ đã dần biến mất.
Những bài viết phổ biến nhất trên diễn đàn Dark Gamer chủ yếu là về các item.
Những người xem các bài liên quan đến các class cũng rất cao.
Trong bài viết về class Necromancer, đã có rất nhiều thông tin được thu thập.
Họ phải làm một số nhiệm vụ rất khó khăn thì mới có thể trở thành một Necromancer.
Đầu tiên, phải triệu hồi ra các Undead, đòi hỏi họ phải có cơ thể khỏe mạnh và có một mối quan hệ với thần chết.
Bạn cũng cần phải giết rất nhiều loại sinh vật.
Điều đó sẽ làm tăng năng lực của bạn.
Chuyện đó không hề đơn giản, nhưng nó đã hấp dẫn người chơi khi có thể cai trị một đội quân Undead.
'Điều này quá tốt. Mình đoán cuốn sách sẽ đắt như tôm tươi khi mình bán nó'
Weed vẫn chưa bán cuốn sách mà cậu đã nhặt được khi giết Lich Shire.
Ban đầu, những item liên quan đến Necromancer chưa xuất hiện nhiều. Nên giá thị trường vẫn chưa hình thành.
Necromancer là class phép cấp cao vì họ không cần phải mua các item ma pháp để sử dụng phép thuật, không giống như wizard.
Trong thời gian tới, class Necromancer sẽ phổ biến hơn và giá của cuốn sách sẽ tăng dần đều.
‘Có lẽ, mình sẽ bán nó sau 2 ~ 3 tháng nữa.’
Weed đọc các bài viết về các class chiến đấu khác một cách cẩn thận.
Những bài viết ca ngợi về class của họ!
Mỗi bài viết đều khoe khoang những lợi thế mà class họ có. Tuy nhiên, không ai động chạm đến bất kỳ class nghề thủ công nào.
Những người chơi thuộc Dark Gamer rất hiếm khi chọn những class phiêu lưu.
Hầu hết họ đều chọn các class chiến đấu mang tính solo như Paladin, có thể sử dụng phép tự hồi phục.
Elementalist cũng là một class nổi bật kể từ khi họ có thể triệu hồi tinh linh để chiến đấu.
Cuối cùng, sau khi Lee Hyun tìm kiếm các thông tin về quái vật, cậu đứng lên và rời khỏi chỗ đó.
****
Hôm nay là thứ Sáu.
Em gái cậu rời trường về nhà từ sớm.
"Hayan, em có muốn đi cùng anh không?"
Lee Hyun hỏi em gái mình, trong khi đang nghỉ ngơi và xem tivi.
"Anh định đi đâu à?"
"Anh sẽ đi gặp một số người bạn trong Royal Road."
"Những người mà anh từng kể em nghe đó hả?"
"Yea, hôm nay bọn anh đi xem hòa nhạc ”
"Oh, tuyệt ghê.”
Đôi khi Lee Hyun kể cho em gái mình nghe về Royal Road.
Royal Road là trò chơi phổ biến nhất hiện nay. Em gái cậu luôn lắng nghe bất cứ lúc nào và bất cứ chuyện gì cậu nói.
Lee Hayan nói.
"Em chỉ muốn ở nhà và nghỉ ngơi thôi."
"Thế à? Vậy hãy khóa cửa giúp anh nhé”
"Vâng. Anh không cần phải lo lắng đâu."
Em gái cậu thường về nhà sau khi tan học và nghỉ ngơi.
'Em ấy bận rộn với việc học hành nên chắc em ấy cảm thấy mệt.’
Lee Hyun lặng lẽ rời khỏi nhà.
Lee Hayan nhảy tung tăng khắp nhà và không còn lo lắng sau khi đảm bảo rằng cô đã khóa cửa.
‘Hôm nay họ sẽ công bố kết quả.’
Vào lúc 17:00, ĐHQG Hàn Quốc sẽ công bố kết quả trên mạng Internet và qua điện thoại.
Lee Hayan đang nóng lòng chờ đợi kết quả.
Cô sẽ phải xem Lee Hyun có trúng tuyển hay không và cô sẽ nghĩ cách làm thế nào để nói cho anh cô biết.
****
Quán cà phê đang đông khách.
Quán tạo lạc ở khu vực xung quanh các trường đại học nên nơi đây luôn có rất nhiều người đi qua lại.
Ngoài ra nơi đây còn nổi tiếng vì các lý do khác.
Các cặp vợ chồng trong Royal Road sẽ gặp gỡ hẹn hò ở đây.
Quán cà phê!
Đây là nơi mà bạn có thể gặp gỡ những người mà bạn đã xây dựng mối quan hệ với họ trong Royal Road!
Nó được coi là một địa điểm nổi tiếng.
"Keuheum!"
"Người đẹp, có thể cho tôi xin một ly sinh tố kem sữa không?"
"Anh đang khát à .."
"Argh, tôi đang lo lắng thôi. Tôi cần phải nghỉ ngơi."
****
Ahn Hyundo.
Những thầy hướng dẫn Chung Il Hoon, Choi Jong Bom, Ma Sang Bom, và Roi Lee.
Họ, những người đã dành toàn bộ cuộc sống cho thanh kiếm. Họ đã đến trước và đang chờ đợi những người đồng đội của mình.
Họ chải tóc gọn gàng và những cơ bắp hiện rõ sau lớp áo.
Chung Il Hoon cảm thấy nóng kể từ khi anh mặc cái áo đó.
"Ở võ đường vẫn quen thuộc và thoải mái hơn ở đây."
Roi Lee nghĩ như vậy cũng đúng.
"Tập luyện trong rừng cũng không đến nỗi khó chịu như này"
"Có rất nhiều người tôi chưa bao giờ thấy trước đây. Ngoài ra, quần áo của họ rất hở hang."
Choi Jong Bom không biết nhìn vào đâu để tránh bị hiếp dâm thị giác.
Có rất nhiều phụ nữ mảnh mai, những người mặc quần áo tiết kiệm vải. Khuôn mặt anh đã đỏ ửng.
Sau đó, Ahn Hyundo nói.
"Bây giờ, con có muốn quay trở lại võ đường không hả?"
"..."
Không ai dám trả lời.
Quả là khó chịu và bất tiện, nhưng không ai trong số họ dám bỏ đi.
Một lúc sau.
10p trước cuộc hẹn.
Oh Dongman xuất hiện và tay trong tay với Min Sinhye.
Trong lục địa Versailles, Min Sinhye là Maylon và Oh Dongman chính là Pale.
"Xin chào."
"Rất vui được gặp mọi người."
Oh Dongman và Min Sinhye cúi xuống và chào họ.
Những Geomchi đứng dậy và cố cúi cơ thể rắn chắc xuống để đáp trả lời chào thân thiện.
Iron River, biệt danh mà Mapan đã đặt cho họ khi lần đầu tiên anh nhìn thấy họ trong vẻ bề ngoài đáng ngạc nhiên như vậy.
"Này bạn thân."
Ahn Hyundo cố gắng giúp những thầy hướng dẫn khác tỏ vẻ tự nhiên trước mặt những người trẻ tuổi.
Sau đó, mọi người bắt đầu làm quen với nhau.
"Ah, có phải cô ấy!"
Ahn Hyundo và Chung Il Hoon cúi xuống để chào đón Kim In Young khi cô bước vào quán cà phê với một chiếc váy trắng sáng.
"Xin chào."
"Ừ. Chào mừng đã đến? Ở ngoài đời cô đẹp hơn đó."
"Cảm ơn."
"Cô tên là gì?"
"Kim In Young."
Cô chọn một chỗ ngồi và ngồi xuống.
Sau đó, Yeon Hee Park và Yoon Soo Park đến chào hỏi, đó lần lượt là Romuna và Surka.
"Xin chào."
"Rất vui được gặp mọi người."
Họ không thể không ngạc nhiên khi nhìn thấy Ahn Hyundo.
'Sợ quá!'
'Đôi mắt của ông ấy đỏ như máu vậy.'
Sau đó, họ nhìn thấy.
Chung Il Hoon!
Anh có một khuôn mặt lạnh lùng nhưng cực kỳ đẹp trai. Nhìn như thể anh là một người rất khoan dung.
Choi Jong Bom. Ma Sang Bom và Roi Lee.
Đột nhiên, họ hóp eo lại.
Đó là bản năng.
Quán cà phê trở lên yên tĩnh hơn khi Choi Ji Hoon, hay còn gọi là ngư dân Zephyr bước vào với cái nhìn dịu dàng.
"Hyung, hân hạnh được gặp."
Anh miễn cưỡng thực hiện một lời chào trân trọng!
Bởi bây giờ, anh đã được mọi người biết đến ở ngoài cuộc sống thực.
Lối vào dường như rộng hơn.
"Jae Lynn ở đây"
"Một ca sĩ."
"Một người nổi tiếng đến đây ..."
"Vậy, điều này có nghĩa là cô ấy có chơi Royal Road?"
Cô xuất hiện và bước đi dõng dạc!
Ngay cả khi cô đội một chiếc mũ và đeo kính mát, nhưng vẫn rất dễ nhận ra khuôn mặt của một ai đó.
Bộ đồ cô đang mặc, thậm chí nó không phải là một trang phục biểu diễn, nhưng nó vẫn hài hòa với sự xuất hiện của cô.
Bộ quần áo bó eo và ngực, khoe ra những đường cong quyến rũ của cô.
Họ không thể rời mắt khỏi các đường viền nơi cổ áo.
Nhìn quanh quán cà phê, Jae Lynn đi về hướng của Ahn Hyundo và Chung Il Hoon.
Gulp!
"Cô gái đó ... tại sao cô ấy lại đi về hướng này, Sahyung?"
"Tại sao, tại sao cô ấy lại tới đây?"
"Sahyung, có lẽ chúng ta đã làm gì đó sai trái ..."
Choi Jong Bom, Ma Sang Bom, và Roi Lee run rẩy. Chung Il Hoon mỉm cười, bối rối.
"Ê mọi người, biết tại sao không?"
"Sahyung, anh ơi em sợ?"
"Sao tui biết được!"
"Thôi bình tĩnh đi."
Chung Il Hoon nhún vai.
"Chẳng phải cô ấy bị cơ thể tuyệt vời của tôi thu hút đó sao? Hahaha!"
"..."
Họ vẫn không biết tại sao.
Chi Jong Bom, Ma Sang Bom, và Roi Lee nghĩ ngợi rồi quay mặt đi.
'Mỗi lần anh ấy nghĩ về phụ nữ đều có cùng một cảm giác giống như anh ấy nghĩ về trận chiến.’
Mặc dù Chung Il Hoon đã hiểu lầm, nhưng Jae Lynn vẫn chào họ.
"Xin chào. Mình không ở đây lâu được. Vậy, Weed có ở đây không?"
Cô ngồi xuống một chiếc ghế trống.
Oh Dongman mở to mắt và lo lắng hỏi.
"À xin lỗi."
"Uhm?"
"Cô có phải là ... là Hwaryeong hả?"
"Ừ."
Jae Lynn gật đầu xác nhận.
Trong số tất cả những người phụ nữ vẫn chưa đến, Hwaryeong là người duy nhất còn lại trong nhóm.
‘Vì vậy, điều này có nghĩa ... chúng ta đã được chơi cùng với Jae Lynn trong suốt thời gian vừa qua!'
Oh Dongman và Min Sinhye đã sốc. Bất cứ ai cũng có thể tận hưởng Royal Road. Không có luật lệ nào cấm những người nổi tiếng không được chơi. Nhưng không nghĩ rằng họ có thể gặp được người nổi tiếng trong đó!
Yoon Soo Park bắt tay Jae Lynn.
"Chào chị, em là một fan hâm mộ của chị đó."
"Thật không? Cảm ơn nhé."
"Ở ngoài đời thực, chị đẹp hơn rất nhiều. Mà sao chị ở trong game lại hơi khác ở ngoài đời?"
"Thật hả? Mọi người có thể thay đổi khuôn mặt khi họ tạo nhân vật. Chị đã thay đổi rất nhiều thứ như mắt và tổng thể cả cơ thể để mọi người không nhận ra chị đó."
"Cơ thể?"
"Điều này chị không chắc. Chị nghĩ rằng nếu mình ăn những thứ ngon, chị sẽ tăng cân ... nên một vũ công như chị sẽ phải hoạt động thể chất.”
Jae Lynn và Yoon Soo Park bắt đầu mở màn cuộc hội thoại.
Yeon Hee Park và Kim In, khuôn mặt trẻ trung của họ lóe lên sự căng thẳng.
'Một đối thủ cạnh tranh đầy tiềm năng đã nổi lên.'
'Trong Royal Road cô ấy đã say nắng Weed, chắc gì ngoài đời khôngvậy...!'
'Mình không nghĩ thế, nhưng cô ấy là một nghệ sĩ và là ca sĩ.’
Cuộc đối đầu để tranh giành một người đàn ông!
Chung Il Hoon, Choi Jong Bom, Ma Sang Bom, và Roi Lee lớn hơn những người còn lại 5 tuổi.
Đó là lý do tại sao họ không can thiệp vào chuyện của những người phụ nữ.
Oh Dongman chỉ quan tâm đến Min Sinhye và Ji Hoon, họ đã nói chuyện về một số chủ đề độc đáo.
Roi Lee thì thầm với Choi Jong Bom.
"Cô ấy là một phụ nữ rất xinh đẹp."
"Yea, Sahyung, tôi đã không nghĩ rằng cô ấy lại xinh đến mức vậy."
Họ không nhận thức được thực tế rằng Jae Lynn là một ca sĩ.
Tất cả mọi người đã gặp nhau ở bàn số 2.
Một sự pha trộn giữa những chàng trai và cô gái trẻ tuổi đã tạo ra một bầu không khí tươi sáng.
Tuy nhiên, Ahn Hyundo đã ở cái tuổi ngũ tuần nên ông chỉ ngồi đó. Ông không nói một lời nào và ngồi cứng nhắc bất động.
Họ chơi cùng nhau trong Royal Road. Nhưng sự khác biệt tuổi tác là quá nhiều nên ông không thể tham gia trong các cuộc trò chuyện. Hơn nữa mắt ông đang cay xè. Nó giống như một nhóm người ngồi xuống và ông bắt họ phải chú ý đến mình.
Sau đó, Lee Hyun bước vào quán cà phê. Cậu không thay đổi diện mạo trong Royal Road do đó họ dễ dàng nhận ra cậu.
“Cậu ấy kìa”
Yoon Soo Park vẫy tay.
Lee Hyun từ từ bước về phía họ và chào.
"Xin chào, tôi là Lee Hyun."
Cậu đã quá quen với Ahn Hyundo, Chung Il Hoon, Choi Jong Bom, Ma Sang Bom, và Roi Lee rồi. Nên cậu chỉ cần chào hỏi họ.
"Tôi là Oh Dongman."
"Mình là Sinhye."
"Còn em là Ji Hoon. Hyung!"
Lee Hyun dễ dàng biết họ là ai vì cậu đã thấy họ nhiều lần trong Royal Road.
Lee Hyun kiếm một chỗ ngồi bên cạnh Jae Lynn. Đó là chỗ trống gần cửa ra vào nên cậu làm điều đó mà không thực sự nghĩ gì. Jae Lynn là một ca sĩ nổi tiếng. Giống như Ahn Hyundo, Lee Hyun không hề biết điều đó. Trong thực tế, theo cách nghĩ của Weed, Jae Lynn là một phụ nữ trung tuổi.
'Cô ấy mặc bộ kia nhìn có vẻ đắt tiền. Dây chuyền, bông tai, vòng đeo tay, và các phụ kiện khác. Thật là sang trọng!’
Cô ấy phải đạt 200 điểm theo cách nghĩ của cậu.
"Lee Hyun."
Choi Jang Bom gọi cậu đến ngồi cạnh anh ấy.
"Uhm, Sahyung."
"Chỗ này cũng trống. Tại sao cậu không ngồi ở đây?"
Lee Hyun từ chối lời đề nghị của anh và ngồi xuống.
"Sahyung, anh có vẻ đã đến từ sớm nhỉ."
"Anh cũng mới đến thôi. Còn cậu thì sao?"
"Em đến trễ vì kẹt trên xe buýt."
Từ đó, bầu không khí bỗng trở lên im ắng hơn.
Chung Il Hoon và Choi Jong Bom thể hiện một khuôn mặt đáng sợ và họ từng có những thời điểm khó bắt chuyện với những người mới gặp.
Ngoài tỏ vẻ đáng sợ, thật khó cho họ để nói bất cứ điều gì trong một bầu không khí căng thẳng như vậy!
Khi Lee Hyun đến, Chung Il Hoon và Choi Jong Bom có thể nói chuyện dễ dàng hơn. Gánh nặng đã được gỡ bỏ.
Oh Dongman đứng dậy khỏi chỗ của mình.
"Nếu chúng ta đi lúc này, tôi nghĩ là chúng ta có thể đến được buổi hòa nhạc đúng giờ.Nhanh nào mọi người."
Nghe vậy, họ bắt đầu vội vã.
Lee Hyun đột nhiên cúi xuống.
"Ah, dây giày của mình ..."
"..."
Cậu không khác gì so với cậu ở trong Royal Road!
Cuối cùng, cậu đi cùng với Ahn Hyundo đến buổi hòa nhạc.
Buổi hòa nhạc thính phòng.
Nơi này khá đông vì tối nay có sự góp mặt của một dàn nhạc nổi tiếng của Pháp biểu diễn.
Oh Dongman và Min Sinhye lấy một số ghế ngồi ở giữa.
Min Sinhye có thể giữ những ghế có tầm nhìn tốt như vậy bởi vì cô đang làm trong ngành công nghiệp phát thanh truyền hình.
Lee Hyun ngồi xuống.
Buổi hòa nhạc bắt đầu với lời chào của người dẫn chương trình.
Anh ta là một nhạc trưởng mới người Pháp. Anh đã tổ chức buổi hòa nhạc trên khắp thế giới và để nâng cao danh tiếng cũng như sự tự tin của mình.
‘Hàn Quốc có một nền văn hóa lạc hậu. Do đó, đây là thời gian các khán giả trải nghiệm một cái gì đó mới mẻ và đáng ngạc nhiên.’
Bắt đầu với một bầu không khí ảm đạm trang nghiêm. Sau đó 10 phút, âm thanh bắt đầu cất lên.
Deureureuong!
Kuul!
Chung Il Hoon và Ahn Hyundo đã lăn ra ngủ và ngáy như trâu.
Oh Dongman nhìn quanh. Mọi người đều nhìn vào 2 người đang ngáy kia.
'Điều này thật đáng xấu hổ.’
Mặt Oh Dongman ửng đỏ.
Anh nghĩ rằng họ sẽ nhận ra Jae Lynn.
Yeon Hee Park phàn nàn.
'Dám ngủ ở đây. Sao họ có thể làm được điều đó.’
Nhưng mười phút sau.
"Haaaaaaah."
Mí mắt Ji Hoon bắt đầu nặng dần.
"Ngay cả với mình, màn trình diễn này thực sự nhàm chán."
Anh nhìn xung quanh và tất cả mọi người đang ngủ.
Oh Dongman, Kim In Young, Min Sinhye, và Yeon Hee Park đều đã ngủ.
Đi săn bắn liên tiếp đã khiến họ rất mệt mỏi. Họ ngủ thiếp đi khi sự căng thẳng đã biến mất và nới lỏng.
"Kệ đời đi, mình cảm thấy buồn ngủ quá."
Ji Hoon cũng chìm vào giấc ngủ.
Một nhóm người ngủ say như chết!
Jae Lynn đã giật mình khi nghe thấy tiếng ngáy trong buổi hòa nhạc thính phòng. Mọi người đều đã ngủ.
"Chúng ta có nên đánh thức họ dậy không?"
Cô cẩn thận thì thầm với Lee Hyun, người đang ngồi cạnh cô. Tuy nhiên không có câu trả lời.
"Anh có nghe thấy em nói gì không?"
Jae Lynn nắm lấy tay Lee Hyun và lắc lắc. Cô lắc xem cậu có phản ứng gì không. Cậu đang xem biểu diễn với đôi mắt mở thao láo, nhưng thực ra cậu đang ngủ.
"Wow, anh thực sự đang ngủ à."
Jae Lynn chỉ thở dài. Cuối cùng cô nhắm mắt lại.
"Ta là người mạnh nhất."
Ahn Hyundo đang mơ.
Có tiếng hò vang khi ông diễu hành qua các con phố.
Ông đã đạt được một thắng lợi to lớn trong trận chiến và được công nhận như một vị anh hùng!
"Hãy cho phép tôi nhảy điệu này."
"Cô rất đẹp"
Chung Il Hoon đang nói mớ.
Anh đang ở trong một cung điện thời trung cổ với một giai điệu tráng lệ.
Toàn bộ nơi đây chật cứng những người phụ nữ xinh đẹp đến từ các gia đình quý tộc!
Họ bị hấp dẫn bởi cơ thể mạnh mẽ của những chàng hiệp sĩ.
Anh được ca tụng như một ông trùm buôn các loại đá quý và trở về quê hương của mình.
Anh đã trở thành người giàu có!
Tuy nhiên, họ không phải là những người duy nhất đang mơ.
'Quái vật kìa!'
‘Định mệnh bọn nó.'
‘Nhào vô mà kiếm ăn'
Những người còn lại gặp ác mộng về lúc đi săn bắn ở hầm ngục.
Không giống như Ahn Hyundo, Chung Il Hoon, và những người khác, Lee Hyun ngủ như chết.
Cậu không có nhiều thời gian dành cho thư giãn.
Vài giờ ngủ cũng có nghĩa là cậu sẽ hao phí rất nhiều kinh nghiệm có thể nhận, cũng như độ thành thạo kỹ năng có thể nâng cao.
Cậu không thể nghỉ ngơi vì lệ phí hàng tháng phải trả cho Royal Road.
Nên, đối với Lee Hyun, buổi hòa nhạc này là thời gian quý báu để cậu thư giãn.
Hyun đang ngủ nhưng cậu đã vô tình dựa vào vai Jae Lynn.
Jae Lynn có thể cảm nhận được sự đụng chạm cơ thể khi cô nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cậu.
Trong khi đó, người nhạc trưởng đang rất tức giận và nổi khùng.
‘Sao họ có thể rơi vào giấc ngủ khi lắng nghe âm nhạc của mình chứ! Âm nhạc của mình có khả năng ru ngủ à?'
Anh đặt tất cả tài năng của mình để chỉ huy dàn nhạc.
Thậm chí nó có thể đánh thức những người đang ngủ, ngủ thiếp đi.
Họ rời khỏi buổi hòa nhạc và vươn vai ngáp ruồi.
"Buổi biểu diễn thực sự rất hay"
"Mình vẫn còn rất mệt ..."
"Cơ thể của tôi như vừa được hồi sinh.”
"Oh, em ngủ ngon quá."
Họ cảm thấy đói sau một giấc ngủ sảng khoái.
"Này, tôi mời mọi người ăn."
Ji Hoon đã đi trước và dẫn họ đến một nhà hàng gần đó.
Ăn no sẽ giúp họ giảm mệt mỏi.
Họ gắp rất nhiều thịt vào bát của mình và còn nhận thêm một đĩa thịt rang.
Họ chia sẻ cho nhau những miếng thịt nướng và ăn uống thỏa mái trong khi trò chuyện.
Điều đó không có gì đặc biệt, nhưng họ hài lòng và hạnh phúc.
Sau khi kết thúc bữa ăn và đi ra ngoài, trời đã tối.
"Thật tiếc vì chúng ta phải về bây giờ."
Đó là một chút buồn mang mác của một cuộc chia tay tình cảm.
Họ bất ngờ gặp nhau và nhìn thấy khuôn mặt của nhau.
Nhưng giờ họ thực sự gặp nhau trong cuộc sống thực.
"Thật tuyệt khi nhìn thấy cậu. Bây giờ chúng ta có thể gặp nhau bất cứ lúc nào."
"Tôi rất vui vì được gặp mọi người."
"Hẹn gặp lại lần sau."
"Chúng ta sẽ gặp nhau trong hầm ngục của Rotten Lich."
"Và thực sự cần phải bán đi các item rác."
Họ trao đổi email và số điện thoại với nhau và sau đó trở về nhà.
Lee Hyun bắt xe buýt và đi về. Nhưng khi về đến nơi cậu nhìn thấy Hayan đang ngồi trước máy tính và lau đi những giọt nước mắt.
"Có chuyện gì vậy?"
Lee Hyun run lên vì giận dữ.
Hayan đã không được may mắn trong quá khứ.
Những đứa trẻ luôn trêu chọc cô về cha mẹ cô.
"Dạ ..."
Hayan lia chuột và click vào trang web của trường ĐHQG Hàn Quốc.
Có danh sách các thí sinh đã trúng tuyển.
"Em đã được nhận vào một trường đại học."
Lee Hyun nhanh chóng liếc nhìn danh sách trên màn hình.
"Đây là danh sách những thí sinh đã trúng tuyển vào ĐHQG Hàn Quốc hả? Em có chắc chắn là em đã trúng không?"
"Vâng. Tên của em được viết ở đó."
"Và có phải là em đã nhận được một suất học bổng phải không?"
"Trước đó, họ đã liên lạc với em qua điện thoại và em đã nhận được học bổng."
Cơ thể của Lee Hyun run lên. Khi lần đầu tiên cậu nghe thấy điều đó, cậu đã rơi những giọt nước mắt vui mừng.
‘Nhưng tại sao em ấy lại nhận được học bổng ...’
Những lời hứa với anh trai cô!
Nếu cô nhận được học bổng thì Lee Hyun sẽ phải đi học đại học.
"Oppa, anh hứa là sẽ đi học đại học phải không?"
"Ừ. Anh sẽ giữ lời hứa đó."
Lee Hyun cảm thấy đắng miệng.
Cậu sẽ đưa em gái mình đi học đại học, nhưng bây giờ cậu sẽ phải dành một lượng lớn tiền để đi học.
Quân tử phải giữ lấy lời.
Dù trong lòng cậu có cảm giác bất an.
Có quá nhiều thứ phải lo lắng về việc được nhận vào đại học.
Bây giờ cậu vẫn cần phải kiếm tiền.
Lee Hyun lấy ra một quyển sổ tiết kiệm được giấu trong một cuốn sách và đưa nó cho Hayan.
"Anh vẫn muốn giúp em chi trả tiền học phí. Anh muốn em dùng số tiền này để mua quần áo và chi tiêu lặt vặt. Ít nhất, chỗ này đủ để thực hiện một chuyến đi ra nước ngoài."
"Oppa."
"Là một sinh viên đại học, em sẽ học tập khổ cực hơn. Sẽ có nhiều lúc em cần phải chi tiền. Anh đã tiết kiệm bằng mọi cách mà anh có thể. Anh đã dành dụm nó trong một thời gian dài đó."
Lee Hyun muốn dạy cô cách tiêu tiền như thế nào.
Kể từ khi cậu còn trẻ, cậu luôn luôn tiết kiệm và cậu không biết làm thế nào để tiêu tiền. Tuy nhiên, cậu không ngu ngốc đến nỗi ôm tiền xuống mồ.
Cậu đã chi tiêu, dành dụm một cách tiết kiệm.
Lee Hyun đã kiên trì tích cóp được một khoản cho gia đình mình.
"Cảm ơn anh."
Hayan đã bật khóc.
Cô cẩn thận mở sổ tiết kiệm trong đó có 30.000.000 ₩, chỗ đó anh trai cô đã tiết kiệm để đóng học phí cho cô.
Cậu sẵn sàng đi bộ để tiết kiệm tiền vé xe buýt.
'Anh đã làm tất cả điều này cho mình chỉ trong một năm?'
Trong một khoảng thời gian, Hayan sẽ giữ số tiền đó.
Cô thậm chí còn không biết phải chi tiêu nó vào việc gì.
Cô sẽ đi học đại học và cố gắng không chi tiêu nhiều.
Nhưng cô là một sinh viên đại học.
Những người được cho là tự lực cánh sinh.
Sách giáo khoa, sách tham khảo, và học phí đều được nằm trong học bổng.
'Mình muốn trải nghiệm cái cách mà anh mình đã nhìn thế giới.'
Trong phút cuối, Hye Yeon quyết định đặt mua một hộp đăng nhập.
****
Giáo Hội Freya!
Có một vài người đang cố gắng mua nước thánh và phước lành.
"Hey anh đã nghe được những tin tức này chưa?"
"Tin gì?"
"Guild Hermes đã chiếm được ba lâu đài vào ngày hôm qua."
"Hả, không phải một cái à?"
"Yea. Nó kéo dài khá lâu, những lâu đài đó không thể đứng vững trước sức mạnh tấn công của Guild Hermes."
Các thành phố và các đô thị rất khác nhau.
Các đô thị có thể huấn luyện binh sĩ và cung thủ trong khu dân cư.
Họ cũng có thể chinh phục các thành phố có lợi cho thương mại.
Đối với một lâu đài, có sức mạnh quân sự là một vai trò quan trọng.
"Họ đang chiếm lĩnh tất cả các vùng lãnh thổ của vương quốc Haven. Vậy họ đã chiếm đóng toàn bộ vương quốc hả?"
"Chưa. Vẫn còn vài thành phố chưa bị”
"Các thị trấn và thành phố sẽ không thể ngăn chặn họ."
"Uhm nó không quan trọng. Rồi tất cả chỗ đó sẽ rơi vào tay Guild Hermes thôi."
"Bad Ray tự gọi mình là nhà vua. Anh ấy sẽ lên ngôi trong thời gian ngắn nữa thôi. Đó là một lễ đăng quang tuyệt vời với hơn 6000 vị khách."
Những người chơi đang nói chuyện rôm rả về Guild Hermes và Bad Ray.
Anh ấy là người đầu tiên hội tụ đủ điều kiện để trở thành vua, người mạnh nhất trên lục địa Versailles.
Anh ấy xứng đáng trở thành một vị vua.
Bad Ray không phải là người có fame cao nhất.
Để có được như bây giờ, anh đã phải tham gia rất nhiều trận đánh.
Sự tàn ác, không bao giờ chấp nhận đầu hàng!
Vượt qua những tai tiếng đó, anh đã bước lên đỉnh cao cho đến tận bây giờ.
"Lâu đài đó có sức mạnh quân sự tồi tàn."
"Vậy là, Guild Hermes sẽ không có một tương lai tươi sáng."
"Cậu nói đúng. Một nửa trong số các thành viên trong Guild Hermes chỉ là những người bình thường."
"Tôi nghe nói Guild Iron Templar và Lone Wizards đang thiết lập một liên minh."
"Có vẻ như sẽ là một cuộc chiến tranh lớn xảy ra với Guild Hermes. Mà chúng ta có nên theo họ?"
"Không, không. Guild Hermes sẽ thu gom tài sản trong khi chờ đợi và dành tiền cho công việc nội bộ."
"Hãy lắc não mà nghĩ đi, họ đang có rất nhiều đất. Nên trước sau gì, họ cũng sẽ bị tấn công."
"Giữ một cái gì đó còn khó khăn hơn lúc chiếm nó."
"Cuộc chiến sẽ không dừng lại."
Mọi người vẫn đang nói chuyện.
Sau đó, các Templar đại diện cho Giáo Hội Freya đi ra.
Mọi người dừng cuộc nói chuyện lại để hóng.
Những Templar thuộc Giáo Hội Freya bước đi vội vã!