Một hiện tượng kì lạ xảy ra mỗi khi có bài đăng bán những vật phẩm liên quan tới Royal Road.
Đầu tiên, giá trị thực của vàng trong game tăng phi mã, gần gấp đôi giá trị ban đầu.
“Điên cmnr. Vàng chứ có phải điện ở VN đ đâu?”
Tại mọi trang web đấu giá, vàng được giao dịch ngay lập tức khi nóđược đưa lên.
“Nhân dịp vàng tăng giá, kiếm tí còn phong lưu nào!”
“Haha, lời hơn buôn bạc giả!”
Những người chơi bán tất cả vàng mà họ có. Vàng rất cần thiết trong cuộc sống hàng ngày tại Royal Road và càng không thể thiếu khi mua đồ trong các cửa hàng. Trừ khi đầu cơ vào nhà đất, làm vài vụ nghỉ dưỡng xa hoa hay đóng tàu du lịch cỡ “Titanic”, sẽ chẳng có ai thiếu vàng nếu như đi săn tử tế và thực hiện các nhiệm vụ.
“Cái gì? Tao vừa mới ra giải quyết nỗi buồn một tí mà đã thành người tối cổ cmnr thế này. Vàng tăng giá gấp 3 lần rồi @@?”
Thị trường vàng tại các trang web đấu giá đã tăng gấp ba trong một khoảng thời gian ngắn. Đó là một chuỗi sự kiện khủng khiếp và mặc cho ngày dần kết thúc, giá cả thị trường vẫn liên tục tăng chóng mặt.
“Đó là bởi vì việc Đế chế Arpen tuyển dụng lãnh chúa.”
Những người chơi cuối cùng cũng nhận ra.
Những cá nhân giàu có ở khắp thế giới đều đang thu thập mọi nguồn vàng có thể trên các trang đấu giá để có thể ứng cử vào vị trí lãnh chúa.
– Tiêu đề: Bán một triệu vàng.
‘Tôi đã đặt một cuộc đấu giá. Người mua xin vui lòng đưa ra mức giá của mình. Hạn chót là 30 phút kể từ lúc này.’
Những người chơi tận dụng hệ thống đấu giá để có thể cá kiếm nhiều hơn, và giá cả đã tăng chóng mặt. Ai đó có thể đưa ra một mức giá cao hơn giá thị trường, nhưng người tiếp sau cũng có thể đưa giá gấp đôi. Những kẻ giàu có ở khắp nơi như những tỉ phú ở Trung Quốc, Trung Đông, Mỹ, Châu Âu đều tham gia vào việc này. Họ đã chấp nhận việc Royal Road vượt xa một thú vui thông thường, và có vị trí riêng ở trong cuộc sống của mình. Họ nghĩ rằng họ sẽ chẳng có thể có cơ hội tốt hơn để trở thành lãnh chúa.
Giá trị của tiền cũng tương ứng; với những người có thể vui vẻ“nạp thẻ” cả tỉ đồng cho một trò giải trí, vị trí lãnh chúa tại Đế chế Arpen được coi là điều cần phải có.
‘Điều này có nghĩa là mình sẽ là vua ở một khu vực nhất định phải không?’
Đế chế Arpen được biết tới việc cực kỳ hạn chế ảnh hưởng tới các lãnh chúa tại Lục địa phương Bắc. Họ luôn nhân từ và rộng lượng, miễn là đóng thuế má đầy đủ. Đối với những kẻ giàu có đang tìm kiếm một thú vui mới, đây là một thời cơ thích hợp.
“Vàng ra bao nhiêu mua bấy nhiêu.”
“Shopping không cần nhìn giá nhé”
“10 tỉ? 20 tỉ? Giá cả tí hon cỡ 1 tòa cao ốc thế thôi à. Có gì mà ta không mua được chứ”
“Chúng nó trả 1 núi tiền thì mình trả 2 núi, đập “đô la chưởng” vào mặt chúng nó. Số vàng còn lại thì đầu tư vào phát triển thành phố.”
“Liên lạc với mấy thằng top server hay các Guild ấy. Thiếu gì cách. Còn nếu không tìm được thì tự đúc vàng.”
Không phải tất cả mọi tỉ phú trên thế giới đều tham gia, chỉ có một phần trong số họ.
Cho dù vậy, cuộc đua giữa họ đã đẩy giá cả lên cao gấp 30 lần và những người chơi đều bán toàn bộ số vàng một cách vô điều kiện. Những người chơi thông thường ước tính rằng sau khi việc chiêu mộ lãnh chúa cho Đế chế Arpen kết thúc, giá cả vàng sẽ quay trở về giá trị ban đầu.
Họ không thể để thời cơ này vụt mất, thời cơ mà họ có thể bán vàng với một mức giá cao quái đản. Trong một lúc, một lượng tài sản trị giá hơn 10 triệu vàng đã được giao dịch tại các trang đấu giá.
***
Cung điện Trái Đất.
Rất nhiều người chơi tụ tập đông đúc tại nơi này, khi mà nó là hoàng cung của Đế chế Arpen.
“Ngay bây giờ. Chúng tôi sẽ công bố việc bổ nhiệm các lãnh chúa của Đế chế Arpen.”
Hwaryeong là người tuyên bố, cô trải bản đồ của Lục địa Versailles lên tường.
Lục địa phương Bắc và Lục địa Trung tâm.
Tất cả mọi nơi trừ 10 cấm địa và lãnh thổ của Haven đều là nơi được bổ nhiệm.
Đế chế Arpen đã mở rộng lãnh thổ nhẹ nhàng và thành công.
Có rất nhiều ý kiến trái chiều về việc bổ nhiệm lãnh chúa được quyết định bằng việc đấu giá giữa những người chơi trong Hội Cháo hành.
“Thế này có khác gì mua quan bán tước?”
“Cái này có tính là bỏ túi riêng không. Chúng ta đã chiến đấu vì ai vậy?”
“Ra sức cày cuốc, chiến đấu vì Arpen mà chả được cái cắc mẹ nào, và giờ nó định thanh minh cho việc kiếm tiền từ những kẻ đang cố gắng trở thành lãnh chúa ra sao đây?”
Có một lượng lớn lời phàn nàn và chỉ trích từ những người chơi. Trái ngược lại, rất nhiều người vẫn theo phe Weed.
“Vì đ’ thể ngửi nổi cách cai trị của bọnHaven, nên chúng ta đã tự nguyện quyết định tham gia chiến đấu. Việc mong đợi được chia chiến lợi phẩm là tư tưởng của đám tiểu nhân. Chúng ta nhận được một đống điểm cống hiến rồi đó thôi. Thành thực mà nói thì đi được đến độ cao thế này là vì chúng ta cùng đồng lòng chứ nếu tách riêng mỗi người ra, chẳng ai làm được nhiều như Weed-nim.”
“Nếu như Weed-nim không xuất hiện, cuộc đời của chúng ta sẽ tiếp tục bị bóc lột dưới ách đô hộ của bọn Haven, và chẳng ai có thể làm được gì. Chúng mày là một lũ vô ơn sau tất cả những gì đã được nhận.”
“Những người đã đi cùng Weed-nim từ hồi Morata mới được thành lập chẳng thể buông lời chỉ trích anh ấy như vậy. Từ hồi ấy đến giờ, anh ấy đã đầu tư toàn bộ tài sản mình có được, và từ hai bàn tay trắng đạt được đến mức này.”
“Wow… Mấy thằng cóc ghẻ giờ kêu ca phàn nàn về việc bổ nhiệm lãnh chúa kìa. Vậy thì anh ấy sẽ chẳng thèm bổ nhiệm lãnh chúa và bỏ mặc những vùng đất đấy nhé? Quái vật sẽ xâm lăng và giờ ai sẽ nhận trách nhiệm chống trả?”
“Không có tiền thì cai trị một đế chế rộng lớn thế này kiểu gì? Thậm chí là tiền từ việc bán đất quanh Công viên nước Puhol cũng đã được đầu tư vào nội vụ rồi…”
“Ý chú là toàn bộ số tiền sao?”
“Phải. Đầu tư hết sạch rồi. Lúc đầu tôi cũng thầm nguyền rủa khi anh ấy bán đất ở giữa trận chiến, nhưng hóa ra anh ấy đang kiếm một khoản đầu tư cho chúng ta.”
Có rất nhiều lời qua tiếng lại trong Hội Cháo hành, nhưng phần đa ý kiến đều tin tưởng và quan sát mọi thứ sẽ diễn ra ra sao.
Thành ra, việc bổ nhiệm lãnh chúa bắt đầu!
“Đầu tiên, chúng ta sẽ bắt đầu với việc bổ nhiệm lãnh chúa với nơi được chú ý nhất, Liên minh Britton.”
Hwaryeong bắt đầu nhận đăng ký cho vị trí cốt lõi của Đế chế, các thành phố lớn và những thành phố công nghiệp tại Liên minh Britton.
“Một nghìn vàng!”
“Được rồi, chúng ta có giá một nghìn vàng. Còn ai nữa…”
Một người mặc áo choàng ở xa phái sau giơ tay.
“10 triệu vàng!”
“10 triệu vàng ư? Được rồi. Giá hiện tại là 10 triệu vàng.”
Hwaryeong phát hoảng với diễn biến này, theo sau đó là một gã ngon trai hét lên ở gần phía đầu.
“50 triệu vàng!”
“50 triệu vàng sao…”
“100 triệu vàng!”
Giá trị của cái ghế lãnh chúa nhảy vọt.
Mọi người đều bàng hoàng, và còn nhiều người đang tranh nhau. Một thành phố chính tên là Denem đã được bán với cái giá 323 triệu vàng!
Các thành phố sau đó cũng được bán với giá khoảng 200 tới 300 triệu vàng.
Một vài thành phố như Thành phố Tự Do Somren có một sức ảnh hưởng lớn tới những khu vực xung quanh và được giữ lại dưới sự quản lý của chính phủ, nhưng những thành phố khác với vai trò cốt lõi của mạng lưới thương mại được bán với giá lên tới 400 triệu vàng.
Những thành phố nổi tiếng với những khung cảnh mĩ miều, những hồ nước hay những dòng sông được bán giá cao hơn. Cũng có những thành phố khác nổi tiếng hơn với những lò rèn và các khu mỏ.
***
Việc bổ nhiệm lãnh chúa bắt đầu vào nửa đêm và tiếp tục cho tới ngày tiếp theo.
“Tôi là Scluptor Debs. Xin vui lòng cho biết tên và vùng đất anh sắp sửa cai trị?”
“Tôi tên là Dakoi và vùng đất là làng Pogma.”
“Được rồi, tôi nhớ rồi.”
*Loạt xoạt, loạt xoạt, loạt xoạt*
Sculptor Debs đích thân lo việc khắc dấu bổ nhiệm lãnh chúa lên đá.
– Lãnh chúa của Đế chế Arpen.
Swordsman Dakoi giờ đây được bổ nhiệm làm lãnh chúa của Làng Pogma.
Ký tên, Hoàng Đế Weed.
“Của anh hết 118 vàng và 80 bạc.”
“Gì vậy? Tôi tưởng thứ này miễn phí chứ.”
“Chứng nhận bổ nhiệm chỉ được khắc khi anh trở thành một lãnh chúa. Anh không cần phải làm nữa nếu anh không muốn trả phí.”
“À không, trả chứ, trả chứ.”
Sculptor Debs cũng kiếm được tí cho mình từ công việc phụ này.
Với việc bận bịu phải đi săn đám quái đang ngày một đông, Weed không thể có mặt ở Cung điện Trái Đất. Đó là lý do cậu giao việc điêu khắc này lại cho Debs.
– Weed: Cậu đã làm được bao nhiêu rồi?
“Em đã làm khoảng 80 cái rồi. Nhưng còn chưa được một phần tư lận.”
– Weed: Cố làm tiếp đi nhé.
“Được mà, anh yên tâm!”
Debs trẻ tuổi luôn theo đuổi hình tượng của Weed. Kể từ khi hai người trở thành bạn từ lúc điêu khắc tượng thần Hestia, tình bạn của họ đã thân thiết hơn.
Weed đề nghị cho anh nhiệm vụ này và cùng lúc đó cũng giảng cho anh những bài học về cuộc sống.
– Chú nghĩ ai là người quyết định giá trị của những bức tượng? Chú nghĩ ai sẽ là người công nhận anh nếu như anh cày cuốc như trâu rồi chỉ rao bán sản phẩm với giá rẻ như cho? Hãy nhớ lấy, tất cả đều phụ thuộc vào khả năng đẩy giá sản phẩm lên cao của mỗi Sculptor.
– Không có gì phải bận lòng khi nói dối nếu nó khiến người nghe cảm thấy thoải mái. Chúng ta phải đảm bảo rằng những người khách hàng khi xem chúng ta diễn thuyết đều cảm thấy hài lòng.
– Chú em luôn luôn phải tiết kiệm. Tiêu tiền chưa chắc đã là chuyện hạnh phúc đâu.
– Luôn luôn nghĩ về cách chú sẽ bòn rút túi tiền của người khác ra sao. Đó chính là nơi ý tưởng tuôn trào.
– Đừng bao giờ để lộ chi phí sản xuất. Nói phóng đại công sức mình đặt vào sản phẩm lên. Những thứ chúng ta làm luôn luôn phải có giới hạn, dẫu cho rốt cuộc chúng ta cũng làm ra thứ y hệt vào ngày hôm sau.
‘Hehe. Ngay cả khi mình biếu anh ấy 94 vàng, mình vẫn còn một mớ cho bản thân.’
Debs mỉm cười trong khi điêu khắc. Các vị lãnh chúa nhận được chứng nhận bằng đá cũng được dẫn tới buổi tiệc mừng. Những lãnh chúa được bổ nhiệm tập trung tại sảnh Sapphire và tận hưởng bữa tối với đầy sơn hào hải vị.
Những đầu bếp hàng đầu Royal Road và những nguyên liệu tươi ngon nhất từ đủ các vùng miền được mang tới buổi tập trung các lãnh chúa.
“Anh là lãnh chúa của Thành phố Tự Do Ladia sao? Haha! Nó gần với Pháo đài Gordon của tôi lắm đấy. Rất mong được hợp tác.”
“Tôi cũng rất vinh dự. Merchant chúng ta nên gặp gỡ nhau thường xuyên hơn.”
“Nghe bảo trường kiếm là sản phẩm đặc trưng của vùng đó hả?”
“Phải. Kiếm được tạo ra tại Thành phố Tự do Ladia được cộng thêm 5 điểm tấn công và 20% độ bền. Điều này là do chất lượng thép được sản xuất tại đây.”
“Tôi thấy ghen tị đó. Anh thực sự có được một lãnh địa tuyệt vời.”
Những lãnh chúa hành xử hết sức đường hoàng, vừa uống rượu và tận hưởng bữa tiệc.
Họ đã tiêu tốn một lượng gia tài khủng khiếp, nhưng các lãnh chúa không biến khoản chi của mình thành một chút thất vọng dù là nhỏ nhất. Thực tế, một lượng tiền khổng lồ là không đủ để trở thành thị trưởng hay tổng thống, nhưng ở Đế chế Arpen những vị trí đó sẽ được duy trì chừng nào nó chưa bị thu hồi.
“Anh tới từ gia tộc Conchern phải không?”
“Đúng vậy. Anh biết chúng tôi hả?”
“Con trai út của tôi được nhận vào trường đại học xây dựng nhờ quỹ học bổng của gia tộc anh.”
“Vậy sao? Haha.”
Đám lắm tiền nhiều của ở khắp thế giới đều quy tụ và có những cuộc nói chuyện nâng bi nhau.
Một vài người tự mình gây dựng cơ đồ, nhưng phần lớn trong số họ là đám phú nhị đại sinh ra đã ở vạch đích. Chẳng thèm đếm xỉa đến chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, suy nghĩ của chúng “sâu sắc” cỡ một đứa trẻ con vừa tậu được món đồ chơi mới.
Trùm Merchant Mapan bắt đầu đi vòng quanh với rượu trong tay.
“Đây là rượu đặc sản của Morata. Chính Aromatic Wine Maker Elk đã làm ra chúng. Nho dùng để ủ rượu được đích thân Miretas-nim trồng.”
“Ôi…! Mùi hương thật tuyệt hảo!”
“Mùi vị rượu dịu dàng buổi hoàng hôn vậy. Tôi chưa bao giờ thấy hương vị này ở nơi khác”.
Các vị lãnh chúa đều nhấp một ngụm và phát nghiện. Kể cả với họ đây cũng là một loại vang tuyệt hảo.
“Cho xin một ly nữa!”
“Số lượng có hạn. Ly đầu tiên là miễn phí, nhưng mọi người phải trả tiền để uống thêm.”
“Phải trả tiền à? Thế thì tôi mua cả chai!”
Những vị lãnh chúa lập tức mua rượu vang. Rượu vang đặc biệt của Morata có giá lên tới 50.000 vàng mỗi chai, nhưng họ dễ dàng mua chúng mà chẳng cần đến 1 cái nhíu mày.