Lee Hyun ngẫm nghĩ trong khi quét dọn nhà cửa và làm bữa sáng.
‘Giá trị của bằng đại học là gì? Người ta luôn muốn có một tấm bằng đại học để xin được việc làm.’
Cuộc sống của nhân viên một công ty lớn: có lương hàng tháng, lương thưởng mỗi dịp lễ và cuối năm! Đó chẳng phải là cuộc sống Lee Hyun khao khát?
‘Hẹn hò, mua một chiếc xe hơi trả góp hàng tháng, băng qua những đại lộ đông người dịp nghỉ hè.’
Giá trị của một tấm bằng đại học là không có giới hạn. Tuy nhiên, không phải ai cũng có một công việc tốt ở công ty nhờ bằng đại học.
‘Mình phải có thành tích tốt và giỏi cả ngoại ngữ nữa. Mình cũng cần phải có một vài cái chứng chỉ để có được một vị trí thuận lợi hơn so với những người khác. Và mình cũng phải đi vài chuyến thực tập nữa!’
Cậu chỉ có thể thở dài trong khi cuốn theo dòng suy nghĩ.
Cậu lớn tuổi hơn những người khác, hơn nữa cậu lại còn bỏ học cấp III và học Gum-Jung-Go-Si, nên cậu không thể mong đợi cuộc sống mình bình thường như những người khác.
"Nghĩ đến việc đi học đại học là đã thấy đắng lòng rồi."
Chứng chỉ, nhiều khả năng là thứ vô dụng, chỉ hữu ích để trang trí bức tường cho đẹp.
Trong lúc Lee Hyun kiểm tra cái máy quay, một vài lưu ý cần thiết và xuất video.
Cậu thấy Seo Yoon đang đứng trước cửa.
Vì kỳ nghỉ hè chỉ vừa kết thúc nên tiết trời còn nóng nực.
Cô mặc quần jean và áo sơ mi trắng, có đôi chút lạ lẫm. So với vẻ đẹp chói sáng của cô, thì những bộ quần áo này hoàn toàn bình thường, và cô trông còn ngây thơ và xinh đẹp hơn nữa.
Khi mặc một chiếc váy, cô xinh đẹp như một nữ thần, và ngay cả khi mặc quần áo bình thường, cô vẫn thu hút sự chú ý. Vẻ đẹp của cô khỏi phải bàn cãi ngay cả khi mặc bất kỳ style quần áo nào!
Lee Hyun xẵng giọng nói với cô.
“Cùng đi tới trường với tôi nha?”
Seo Yoon khẽ gật đầu.
Cô đã nỗ lực đến nhà Lee Hyun chỉ với lý do duy nhất: cô ấy muốn đến trường với cậu.
Lee Hyun lạnh lùng đáp lại.
“Ừ. Cô muốn làm gì thì làm.”
Cậu tưởng tượng mình giống như cô dâu ốc.
(TN: Có một câu chuyện dân gian Hàn Quốc, vào ban đêm một con ốc biến thành một thiếu nữ và làm tất cả việc nhà cho người nông dân vì người đó đã đối xử rất tốt với cô.)
Một cô gái ngây thơ và tốt bụng đã bí mật dành tình cảm và nấu ăn cho Lee Hyun! Nhưng khi cậu biết đó là Seo Yoon, giấc mơ của cậu đã tan vỡ.
'Cô ấy hẳn phải ý đồ gì đó thì mới nấu ăn cho mình như vậy.’
Cậu đã nấu cho cô nhiều lần, vì vậy cô đã làm điều này để trả lại những gì cô đã nhận được.
Lee Hyun có thể cùng chờ xe buýt tại trạm với Seo Yoon và cùng cô đến trường, nhưng sau khi cậu bắt đầu đi săn ở Las Phalanx, để tiết kiệm thời gian cậu quyết định bắt xe buýt dọc đường. Lũ Undead cần có nguồn cung cấp MP từ những Necromancer, nếu không chúng sẽ yếu đi và biến lại thành xác chết hoặc tan biến.
Để đi săn lâu hơn và tiết kiệm thêm ít nhất một Undead, thì đi xe buýt là cần thiết.
“N-nhìn cô gái đó kìa!”
“Đẹp quá. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy ai xinh đến thế.”
Khi cậu đi cùng với Seo Yoon, những kẻ hiếu kì kéo đến hóng hớt đến nghẹt cả lối đi. Lee Hyun đã quen với sự chú ý như vậy nên cậu chỉ cảm thấy không thoải mái.
"Có quá nhiều bất tiện khi đến trường cùng cô vì có quá nhiều người chú ý đến cô."
Sau khi nghe điều đó, Seo Yoon liền đội mũ và đeo mặt nạ lên. Sau đó, những người kia chỉ biết thở dài thất vọng và tiếp tục lối sống thường nhật. Ngay sau đó, xe buýt họ đợi đã đến.
Lee Hyun trình thẻ xe và tìm đến ghế trống để ngồi, nhưng Seo Yoon vẫn đứng im dưới vỉa hè.
“Cái gì? Cô không có thẻ xe sao?”
Seo Yoon gật đầu.
Cô làm gì có cơ hội đi xe buýt chứ? Bởi đây là lần đầu tiên cô đi xe buýt nên cô không có thẻ. Bây giờ cô mới biết cần có thẻ để đi xe buýt.
Seo Yoon viết lên một tờ giấy và đưa nó cho cậu.
Anh thấy đó, đây là lần đầu tôi đi xe buýt.
Lee Hyun trả tiền vé cho cô và cả hai cùng ngồi vào ghế trống.
"Erm ......"
"Lần sau, cô phải mang theo một cái thẻ sử dụng phương tiện di chuyển, được chứ? Nếu cô có nó, cô có thể đi xe buýt hoặc có thể đi tàu điện ngầm."
Lee Hyun chân thành khuyên cô.
Nghe vậy, Seo Yoon mở ví ra ngẫm nghĩ.
Một số lượng tiền mặt không thể tin nổi và ba tấm thẻ tín dụng. Thẻ Black premium, thẻ kim cương và thẻ bạch kim! Chỉ lệ phí hàng năm của mấy tấm thẻ đó cũng hơn 1 triệu won, nên lẽ dĩ nhiên những cái thẻ đó cũng bao gồm công dụng thẻ sử dụng phương tiện di chuyển giữa vô vàn tiện ích nó mang lại.
Khi Seo Yoon cho cậu xem những tấm thẻ, Lee Hyun giận muốn bốc hỏa.
‘Mình đã bị lừa.’
Cô để cho cậu trả tiền xe buýt rồi mới cho cậu xem cô có mấy tấm thẻ sử dụng phương tiện đi lại! Không ai ngoài Seo Yoon có thể làm chuyện khủng khiếp như vậy.
Khi họ đến trường đại học, Lee Hyun đi thẳng đến giảng đường để học tiết đầu tiên. Seo Yoon theo sau cậu.
“Gì thế? Bộ cô đăng ký lớp Thiết Kế Hộp Đăng Nhập luôn à?”
Seo Yoon chỉ gật đầu 2 lần. Họ học 3 tiếng cùng nhau và cùng ăn trưa trên bãi cỏ dưới nắng ấm.
Seo Yoon cũng theo sau cậu khi cậu đi đến lớp tiếp theo.
Cô gật đầu lần nữa. Seo Yoon theo dõi và chỉ đăng ký những lớp Lee Hyun theo học.
“Hyung, lâu quá không gặp.”
“Chào Oppa!”
Bak Soon-Jo, Lee Yoo-Jung, Min So-Ra và Choi Sang-Joon cũng đăng ký lớp Lý Thuyết Cấu Trúc Xã Hội của khoa Thực Tế Ảo vì vậy họ có thể gặp nhau trên giảng đường.
Sau khi bài giảng kết thúc, tất cả sinh viên tập trung ở giảng đường lớn.
“Như tôi đã thông báo, hôm nay tôi sẽ kiểm tra bài tập của các bạn.”
Lee Hyun ngồi ở dãy đầu trong giảng đường với hơn 300 sinh viên.
‘Sẽ rất khó để cho điểm F một sinh viên luôn ngồi hàng đầu.’
Đó là vị trí để lấy cảm tình của giảng viên! Lee Hyun, Seo Yoon và 12 sinh viên khác ngồi ở dãy ghế đầu tiên.
“Nào, hãy bắt đầu từng người một từ bên trái qua.”
Giáo sư Joo Jong Hoon chiếu video trong máy quay của từng sinh viên theo thứ tự. Cảnh quay đầu tiên là cha mẹ và em gái vui cười dưới bầu trời đầy nắng và bãi biển trong xanh.
"Chuyến đi của gia đình tại một khu nghỉ dưỡng... Hẳn phải vui vẻ lắm nhỉ."
Giáo sư đưa ra những lời bình luận ngắn khi xem các đoạn video.
"Cậu đã chăm chỉ tham gia công việc tình nguyện. Chắc cảm thấy tự hào lắm."
"Xem một vở kịch tại nhà hát... Một trải nghiệm tốt về văn hóa."
Có vẻ như các sinh viên đã trải qua một kỳ nghỉ vui vẻ.Ít nhất là trong lúc ghi hình. Và giờ đến lượt Seo Yoon.
Khi chiếu cảnh cuộc sống suốt kỳ nghỉ của Seo Yoon, tất cả sinh viên tập trung xem hơn bao giờ hết.
Ánh nắng chói chang xuyên qua cửa sổ.
Seo Yoon đang nằm đắp chăn trên giường, nhưng cô sớm tỉnh dậy, dụi mắt.
Cô không trang điểm, nhưng với vẻ đẹp hoàn hảo của mình, thậm chí không một chút nếp nhăn nào xuất hiện trên khuôn mặt cô.
“Gâu gâu!”
Một chú chó phấn khích sủa lên, sà vào lòng cô. Cảnh tượng Seo Yoon vỗ về chú chó trong khi cô vòng tay ôm nó xuất hiện trên màn hình.
Tai vểnh, đôi chân nhanh nhẹn và chiếc đuôi vẫy lia lịa. Con chó trông quen quen.
Đó là Momn Boshin (Dogmeat) – chú chó Lee Hyun đã tặng cô.
Seo Yoon cầm khăn mặt và đi vào phòng tắm. Cô chỉ mất một chút thời gian để rửa mặt, nhưng khuôn mặt cô ánh lên như một vầng hào quang phát ra từ sau gáy! Vì không có gì đặc biệt xảy ra trong kỳ nghỉ, nên cô quyết định chỉ ghi lại cuộc sống hàng ngày của cô và nhờ cô y tá quay phim hộ.
Buổi sáng, Seo Yoon dậy để nấu ăn. Cô lấy ra nguyên liệu để làm cơm trứng chiên và salad gà. Cô chải mái tóc mềm mại xõa xuống bờ vai xinh đẹp rồi vén sang một bên và bắt đầu thái cắt nguyên liệu.
Tất cả những cảnh này giống như CF.
(T/N: CF – Commercial Film: Thước phim quảng cáo)
Thức ăn trên đĩa được trang trí rất đẹp mắt như của một nhà hàng cao cấp.
Cơm chiên trứng ốp lết, salad và nước cam vắt được đặt gọn gàng trên chiếc bàn trắng! Cô cùng ăn với cô y tá cô nhờ quay phim hộ mình.
Lee Hyun nghĩ ngợi.
‘Mới sáng sớm tại sao phải nấu nướng kì công như thế? Cô muốn được ăn ngon đến mức nào vậy?’
Nếu chẳng phải vì em gái của mình, cậu sẽ ăn uống giản đơn.
Kỹ thuật nấu ăn của Seo Yoon tiến bộ nhờ vào việc nấu bữa trưa cho Lee Hyun nhưng không ai nhận ra.
Dogmeat cũng dùng bữa dưới gầm bàn, và cô bắt đầu rửa chén bát sau khi kết thúc bữa ăn của mình.
Một người nào đó trong số các sinh viên thốt lên ngạc nhiên:"Wow!" .Khi nhìn cô quệt ngang giọt nước văng lên trán khi cô rửa bát.
Không hề lãng phí khi xem đoạn phim này của Seo Yoon: thức dậy, rửa mặt, nấu nướng và dùng bữa. Nhưng Lee Hyun lại nghĩ khác.
'Chỉ cần dùng một nửa số dầu rửa bát là đủ rồi… Cô ấy dùng quá nhiều nước để rửa chén.’
Sau khi rửa chén xong, cô ngồi trên một chiếc xích đu và mở một cuốn sách.
Tiêu đề của cuốn sách đó là "Art Museum Envoy Diary" (Nhật Ký Người Đại Diện Bảo Tàng Nghệ Thuật).
Đó là một cuốn sách để bạn nghiên cứu về các tác phẩm nghệ thuật và các nghệ sĩ, cảm giác như bạn đang tham quan các viện bảo tàng nghệ thuật trên khắp thế giới.
Trong khi đó các sinh viên khác nghĩ: ‘đúng như những gì mình mong đợi từ Seo Yoon’ thì Lee Hyun, một lần nữa lại suy nghĩ khác.
‘Tất cả chỉ là dựng lên thôi.’
Cậu nghĩ rằng cô đã đóng kịch trước ống kính máy quay!
Sau khi đọc xong cuốn sách, cô chui vào hộp đăng nhập chơi Royal Road, sau đó cô đi dạo trong một khu vườn, tắm rửa, và lên giường đi ngủ.
Khi cô nằm trên giường đắp mền, đèn tắt, và đoạn video kết thúc sau khi không gian tĩnh mịch chìm vào bóng tối.
Vị giáo sư cho biết:"Đây là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, nó mô tả cuộc sống hàng ngày của em thật đẹp đẽ."
Lời nhận xét khiến Lee Hyun cảm thấy sốc.
Cậu đã phải đi qua địa ngục từ châu Phi đến châu Âu để ghi hình lại, nhưng Seo Yoon thì lại được tuyên dương chỉ vì quay cảnh cuộc sống hàng ngày bình thường của cô!
"Người tiếp theo."
Lee Hyun trao máy quay của mình cho thầy trợ lý với vẻ mặt thất vọng.
Họ mới xem video của Seo Yoon xong nên chẳng ai mong chờ được xem video của Lee Hyun. Thực ra là không phải nói quá khi nói rằng hầu hết sinh viên chỉ muốn xem video của Seo Yoon.
Một chuyến du lịch tới Ai Cập, châu Phi, và châu Âu!
Vượt qua sa mạc trên chiếc xe jeep, nhảy dù từ trên máy bay và trên đỉnh một khách sạn, đi autobike, xuồng máy, phiêu lưu dưới lòng biển sâu, và thậm chí chơi cả những môn thể thao mạo hiểm!
Giáo sư đã đưa ra một lời nhận xét dài sau khi xem xong video.
"Tôi là người đã đưa ra bài tập này, và cũng có một chút kỳ vọng. Nhưng, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một sinh viên trải nghiệm một kỳ nghỉ đặc biệt như thế này! Nếu tôi không đưa ra bài tập này, thì chúng ta sẽ không thể biết về cậu sinh viên này, và những việc cậu ấy làm đúng không? Xin cho một tràng pháo tay dành cho Lee Hyun – người đã trải qua một chuyến du lịch đặc biệt như vậy mà không ai khác có thể làm được!"
Một số sinh viên còn run lên.
"Đúng như mong đợi từ Princess Knight."
"Các cậu cũng biết rồi đó, anh ấy là một người tuyệt vời từ kì tập huấn rồi."
Lee Hyun không thấy vui dù cậu đã nhận được những tràng pháo tay.
Bởi vì cậu sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu cậu có thể có một cuộc sống bình thường: lặng lẽ ăn cơm ở nhà, cho lũ thú vật ăn – những con vật cậu nuôi ở sân sau, luyện tập ở võ đường, và đăng nhập vào game đi săn.
Seo Yoon đang nhìn cậu với ánh mắt ghen tị và kinh ngạc.
Lee Hyun chẳng vui vẻ gì khi Seo Yoon gato với mình.
'Bằng bất cứ giá nào mình sẽ dành cả kỳ nghỉ đông ở nhà. Sẽ không có chuyện thầy cho bài tập tương tự như vậy nữa, và nếu có, mình sẽ chỉ đi đắp một con người tuyết. Nếu mình cần nhiều thứ hơn để quay, mình đoán mình sẽ châm ngòi một cuộc chiến ném tuyết với những đứa trẻ hàng xóm.’
Lee Hyun đã tự hứa với lòng mình là dành cả kỳ nghỉ đông chỉ ở nhà.
Các đoạn phim của các sinh viên khác khá đơn giản và nhàm chán, vì vậy Lee Hyun gật gù và chìm vào giấc ngủ.
Seo Yoon thì đang mông lung suy nghĩ hơn là ngồi xem. Cô muốn đi đến một nơi thật xa vào kỳ nghỉ đông sắp tới.
Nếu cô có thể tham gia một chuyến đi với một người bạn cô có thể tin tưởng và dựa dẫm, cô nghĩ kì nghỉ sẽ rất tuyệt vời.
* * *
"Những con Tàu ma sao? Nếu anh muốn hỏi về con tàu do một thuyền trưởng xương xẩu chỉ huy thì tôi không chắc lắm. Có thể nó đi về hướng Đông bắc."
"Anh ta đã mua rất nhiều cá khô ở đây."
"Anh ta cũng mua rất nhiều táo khô với giá siêu rẻ. Tài trả giá thật đáng kinh ngạc."
Tàu chiến hạm thứ hai của Vương quốc Haven đã cập bến đảo Ipia và cử người đi thu thập thông tin. Vì có đến hơn 230 người trên tàu nên việc thu thập thông tin không mất nhiều thời gian.
"Không có nhiều nơi hắn có thể đi đến, từ đây về hướng Đông Bắc... Nếu hắn đi về hướng Đông bắc sau khi rời khỏi Biển Neria, thì hắn sẽ tiến thẳng vào biển lớn."
Weed có thể đi về phương Nam sau khi vòng quanh phía Đông của Lục địa Versailles, nhưng nếu đúng như vậy, thì băng qua Kênh đào Biển Neria chẳng tốt hơn sao.
"Hắn cập bến vào đảo để săn quái? Hay chỉ là làm nhiệm vụ cần đi bằng đường biển?"
Drinfeld không hiểu ý định của Weed nhưng hắn quyết định đuổi theo tàu ma.
Sau khi rời khỏi Biển Đông Bắc, Drinfeld hỏi sinh vật biển và chim chóc hướng tàu ma đã đi.
Và họ cập bến cảng Planatis sau khi lùng theo dấu vết của tàu ma.
"Một bến cảng ẩn ở nơi như thế này… Thật đúng như những gì trông đợi từ Weed. Tất cả tàu tăng tốc tối đa hướng về phương Bắc!"
Chiến thuyền của Vương quốc Haven đồng loạt căng buồm. Cảnh tượng mỗi thuyền có đến 16 cánh buồm giương lên thật hùng vĩ. Những chiến thuyền khổng lồ cưỡi trên những ngọn gió hướng ra biển. Họ theo dấu tàu ma và thẳng tiến về biển Bắc.
Tên hải tặc nổi danh nhất trên biển là Griffith! Hơn 50 thuyền buồm cỡ trung và cỡ lớn tập trung trên Biển Platis dưới sự chỉ huy của hắn.
"Vậy ra đô đốc lực lượng hải quân Vương quốc Haven đã xuất đầu lộ diện rồi hả?"
Griffith và băng hải tặc không cần tốn nhiều công sức bám theo sau hạm đội Vương quốc Haven.
"Vậy ra bọn chúng tìm kiếm chúng ta để chúng ta tiêu diệt Weed vì hắn ta làm lực lượng hải quân Vương quốc Haven bất mãn đúng không? Vì danh dự của hải tặc, ta không thể để cho chúng giành lấy con mồi của chúng ta. Tiến lên! Hãy cùng nhau săn Huyền thoại của Lục địa nào!"
Nghe những lời hiệu triệu của Griffith, lũ hải tặc đồng thanh hô vang.
So với lực lượng hải quân thì hải tặc thua kém về mặt trang bị và hậu cần. Tuy nhiên, chúng bù đắp thiếu sót sức mạnh của mình bằng số lượng. Qua mạng lưới trao đổi thông tin mật của giới hải tặc, những người đi biển từ khắp vùng Biển Neria tụ họp lại dưới trướng Griffith.
Đây là lực lượng hải tặc tập hợp quy mô lớn, chỉ có thể xảy ra một hay hai lần trong một năm.
* * *
Weed săn bắn tại một nơi tuyệt vời bằng cách chỉ huy đội quân Undead, nhưng nhiệm vụ có một vài giới hạn nên cậu chưa đá động tới nó. Vì đội quân Undead ít ỏi và yếu, nên mỗi khi chiến đấu với Bollard nhiều Undead cần phải hy sinh.
"Đúng là khám phá khu vực này không dễ dàng gì."
Quái vật rất căm ghét đội quân Undead. Vì lẽ đó, cậu phải chiến đấu không ngừng nghỉ. Bây giờ, cậu thậm chí đã triệu hồi 40 Death Knight. Với cấp độ hiện tại, tốc độ hồi MP và kỹ năng Necromancer, đó là đội quân Undead đông đảo nhất Weed có thể tạo ra.
Có thể sử dụng những kỹ năng đặc biệt: Grim Grave (Nấm mồ tử thần), Ghost cry in Midnight (Tiếng gào thét ma quái giữa đêm), Acid Breath (Hơi thở acid), Self Destruction of Anguish (Tự hủy hoại đau đớn), Vitality Transfer (Chuyển sức sống).
Độ bền của Mirror of Eternal Rest không còn nhiều.
Vitality, MP và Wisdom của Weed cũng tăng lên rất nhiều. Chỉ tính riêng Intelligence và Wisdom đã tăng 300, và lượng MP tối đa tăng gấp đôi.
"Bây giờ, tất cả biến đi!"
Weed ngừng cung cấp mana cho Undead và hủy bỏ phép triệu hồi Undead. Ngay sau đó, Zombie, Ghoul, Skeleton và Death Knight đều gục xuống đất. Những người duy nhất còn đứng là Death Knight Van Hawk và Geumini.
"Hãy trỗi dậy một lần nữa. Ta sẽ giúp bọn mi thoát khỏi sự tra tấn ở dưới đáy địa ngục. Ta sẽ cho bọn mi sức mạnh, đủ để thống trị thế giới. Triệu hồi Death Knight!"
Cậu triệu hồi ít nhất 50 Death Knight từ xác đám Skeleton. Bình thường một Death Knight thực thụ chỉ có thể triệu hồi từ xác của một Knight. Hiệu quả đạt được sẽ lớn hơn nếu xác của một Knight sa ngã, tham lam và bất nghĩa được dùng để triệu hồi Death Knight.
Một hình phạt sẽ được áp dụng đối với những Death Knight được gọi lên từ xương dã thú.
Một vầng hào quang màu đỏ tía phát ra từ trên cơ thể của chúng!
Với kỹ năng Necromancer được cường hóa, Strength và Vitality của Death Knight cũng gia tăng.
Hiện tại, phần đông đều ca ngợi Necromancer, nhưng class này không phải là bất khả chiến bại. Trong khi bạn có thể triệu hồi đội quân Undead, thì chất lượng của từng đơn vị một lại khá ẹ.
Class đó thích hợp nhất là thăng cấp nhanh, triệu hồi hàng loạt và tiêu diệt hàng loạt.
“Chúng tôi muốn biết ngài có đủ khả năng ra lệnh cho chúng tôi hay không?”
Những Death Knight được triệu hồi chất vấn cậu.
Để có được lòng trung thành của chúng, Weed phải chứng tỏ uy quyền và khả năng lãnh đạo của mình. Thay vì phát biểu thừa thãi, cậu lôi ra Royal Seal ofArpen Kingdom (Con Dấu Hoàng Gia của Vương Quốc Arpen).
"Authority of the Emperor!"(Quyền uy của Hoàng Đế)
Hào quang tỏa ra từ chiếc đầu lâu pha lê.
Bạn đã sử dụng Authority of the Emperor.
Khi một Lãnh Chúa hơn một vị Vua sử dụng kỹ năng này, kỹ năng ngoại giao của bạn sẽ tạm thời gia tăng.
Các Death Knight, điều kiện cần để kích hoạt Authority of Emperor đã linh nghiệm, quỳ xuống.
"Chúng tôi sẽ tuân lệnh của người"
Và bây giờ, cậu đã nhận được lời hứa trung thành của chúng, vì vậy chúng sẽ không dễ dàng phản bội cậu. Thêm vào đó, cũng vì cậu là chúa tể của Undead, cậu tự mình triệu hồi chúng, nên quá trình cơ bản đã thực hiện xong.
Weed nở nụ cười thỏa mãn và tắt kỹ năng.
"Tắt Authority of the Emperor!"
Hào quang tô điểm cho chiếc đầu lâu pha lê dần biến mất.
"Nếu mình trong trạng thái này khi đi dạo trong thị trấn thì sẽ khá hữu ích."
Weed triệu hồi lên nhiều loại Undead. Chúng giờ đã mạnh hơn nhiều và có lv tăng từ 30% - 40% so với lúc trước.
"Tiến lên."
Weed ra lệnh cho Undead tiến đến chỗ Bollard.
"Death Knight, một chọi một! Undead, tập trung hỗ trợ!"
Sau khi săn Tairbeth, cậu triệu hồi Undead cấp thấp để làm kẻ địch bị chậm lại một chút, và sau khi săn Bollard, cậu gia tăng số lượng Death Knight và Derald Witch.
Bây giờ cậu không chỉ quan tâm đến số lượng mà còn cả về chất lượng. Việc triệu hồi Derald Witch đã tăng thêm số lượng ma pháp sử dụng và cả hỏa lực trong trận chiến. Sức mạnh tổng thể của đội quân Undead cao hơn nhiều so với lúc trước.
"Xông lên!"
Weed tiến quân để tiết kiệm thời gian nhiều nhất có thể trước khi độ bền của Mirror of Eternal Rest không còn.
Vì cậu đi săn Bollard, nên số lượng Undead không giảm nhiều. Do có nhiều xác chết từ lũ Bollard, nên có thể bù đắp tổn thất.
"Hãy để xương phát triển và phủ lên cơ thể bọn mi. Bone Armor (Giáp xương)!"
Với nguồn cung cấp tử thi đầy đủ, cậu sử dụng ma pháp để vũ trang Bone Armor cho lực lượng Death Knight. Mặc dù Bone Armor có Resistance và phòng ngự không cao nhưng nó cũng giúp Death Knight chiến đấu dễ dàng hơn.
"Xác chết xếp chồng chất, không có sự sống hiện hữu ở đây. Chỉ có nấm mồ của những xác chết đã tồn tại qua thời gian. Tomb of Deceased (Hầm mộ của người chết)!"
Bia mộ trồi lên tại nơi Weed đang chiến đấu. Đó là một phép thuật hỗ trợ gia tăng kỹ năng Necromancer trong một khu vực giới hạn và tăng tỷ lệ phục hồi cho Undead.
Cuối cùng, Weed cũng vượt qua hàng phòng ngự của Bollard và đặt chân đến Legacy of Sculptor (Di sản của Nhà Điêu Khắc) - nơi cậu chỉ có thể nhìn thấy trong lốt quạ.
Những vết nứt trên mặt đất sâu đến 300m, dung nham trào ra từ đó.
Chúng yếu hơn Tairbeth nhưng khi chết đi không để lại xác nên vô giá trị đối với Necromancer. Cậu tránh đám Las Phalanx's Evil Spirit và Daeban's Spirit, chỉ chiến đấu với Barbarian.
Đám Barbarian đánh ngang cơ với những Death Knight nhưng chúng không thể chống chọi trớ chú của Weed và ma pháp của Derald Witch.
Chaos Warrior sử dụng tốc biến để né ma pháp. Vừa sử dụng phép dịch chuyển cự ly gần, chúng vừa tàn sát Derald Witch và Death Knight. Chúng nhanh đến mức Weed không dám dùng trớ chú diện rộng. Khi cậu lưỡng lự trong phút chốt, thì số lượng Undead giảm đi nhanh chóng.
"Mooooo!" -Yellowy khóc rống lên và bỏ chạy.
"Tháo chạy thôi, chủ nhân ơi."
Weed đồng ý 2 chân 2 tay.
"Chạy đi Geumini!"
Vào những lúc như thế này, Geumini nhanh nhẹn còn hơn sử dụng Wings of Light để bỏ chạy! Sau đó Weed điểm danh quân số, chỉ còn 7 Zombie tơi tả như thể sắp được đem đi chôn là vừa, 2 Death Knight và 10 Skeleton.
Thậm chí các Undead vẫn đang chiến đấu theo ý chúng muốn mà không có lệnh của Necromancer vì Weed đã bỏ chạy, điều này thật kinh khủng.
So với Undead, 8 Chaos Warrior đang nhai thịt Daebet xa xa ở tận chân trời dường như chẳng bị thương tổn gì.
"Thế này không ổn rồi."
Weed phải gia tăng số lượng Undead lần nữa. Tại Legacy of Sculptor, cậu săn Tairbeth và Bollard. Và khi có thêm nhiều Undead, cậu cố thử lại lần nữa.
"Chúng ta đến để báo thù. Giết sạch bọn chúng cho ta!"
Cậu tập hợp Undead và cố tấn công Chaos Warrior thêm hai lần nữa, nhưng cậu chỉ có thể hạ một Chaos Warrior bằng những đòn tấn công tập trung. Nhìn chung, đó là một thất bại! Khi Weed sử dụng Triệu hồi Undead lên Chaos Warrior vừa hạ gục, đám Chaos Warrior còn lại nổi điên lên khiến cậu bên bờ vực mất mạng. Việc rút lui là không thể tránh khỏi.
"Chênh lệch cấp độ quá lớn, nên cho dù mình có tái sinh thì việc chiến đấu vẫn bất khả thi."
Kể cả khi Weed hồi sinh nhờ kỹ năng Từ Chối Tử Thần, thì điều đó cũng chỉ gia tăng thêm số lần tử ẹo mà thôi. Thêm vào đó độ thành thạo kỹ năng sẽ bị rớt thê thảm, nhưng cậu lại không thể từ bỏ cuộc chiến.
Weed tập hợp Undead nhiều nhất có thể.
"Nếu mình giết được thêm 3 con và nguyền rủa chúng thì còn có cơ hội chiến thắng."
Tuy nhiên, chúng lại di chuyển rất nhanh nên không thể niệm trớ chú lên chúng. Với số lượng Undead giảm nghiêm trọng, lại một lần nữa cậu phải rút lui!
Tại trận giao chiến thứ tư, cậu buộc phải trở về một lần nữa sau khi mất đội quân Undead. Nếu không phải nhờ là một Necromancer có được một đội quân Undead, thì Weed, Yellowy và Geumini có lẽ đều đã mất mạng.
Necromancer luôn được người ta ca tụng là một class tuyệt vời nhất… Hơn nữa, do một Necromancer có thể tự mình triệu hồi lên một đội quân Undead, thì đến nay Necromancer vẫn là class có khả năng chiến đấu đơn lẻ tốt nhất.
Tất nhiên, họ sẽ phải bỏ ra rất nhiều tiền để thuê Mercenary, nhưng nếu xét riêng về lv và kỹ năng, thì class chiến đấu tốt nhất vẫn là Necromancer.
Đó là sự khác biệt, nếu lv lên cao và làm chủ kỹ năng ở cấp độ Bậc Thầy thì họ sẽ trở thành No1.
Necromancer hầu hết sử dụng Undead yếu ớt. Mặc dù bằng những phương pháp đặc biệt, bạn có thể triệu hồi Undead lv cao như Bone Dragon, nhưng dù vậy những Undead đó cũng không phải là bất bại.
Những Swordman có lực công và thủ cao có thể hạ gục những Undead đó, và nếu họ được vũ trang tốt, họ sẽ không dễ chết. Những Wizard cao cấp mặc dù khó tăng độ thành thạo kỹ năng ma pháp nhưng người ta cho rằng họ sở hữu sức mạnh chấn động.
Dù vậy, kể cả Necromancer được coi là class tuyệt vời nhất, cũng không thể tự do tung hoành ở Las Phalanx.
Thay vì đánh nhau với Chaos Warrior, Weed quyết định tập trung vào farm quái cùng với đội quân Undead.
Necromancer lúc nào có thể gia tăng chỉ số Leadership và Charisma. Nhưng có lẽ trở lại thành Sculptor để gia tăng những kỹ năng khác nhau lên Bậc Thầy, Endurance và Patience sẽ tốt hơn. Nếu cậu có thể làm ít nhất 10 tác phẩm điêu khắc và ban sự sống cho chúng, thì cậu sẽ không phải chật vật đi săn Daebit như hiện tại. Trong lúc Weed đang gặp rắc rối, từ đằng xa ai đó xuất hiện.
"Mình chắc chắn là quái vật không đến nơi này."
Từ chân trời, một gã mặt trắng bệch mặc áo choàng đen và một cô gái đẹp không thể tin được bước đến chỗ cậu.
Vùng đất hoang tàn, Las Phalanx. Hai người họ đi đến nơi đóng quân của Undead.
"Ở vùng này mà cũng có người chơi tới khám phá nữa sao? Cô gái kia nhìn giống Seo Yoon quá đi."
Weed không thể hiểu tại sao một cô gái đẹp như Seo Yoon xuất hiện ở chốn này. Nếu có ít nhất 5 người đẹp như thế, cậu nghĩ tỷ lệ tự sát trên toàn thế giới sẽ giảm chóng mặt.
"Đặc biệt là tỷ lệ tự tử ở nam giới."
Nhìn thấy cô từ đằng xa sẽ làm họ bùng cháy trong niềm hạnh phúc và mang lại cho họ động lực sống.
Người cứu rỗi nỗi tuyệt vọng. Thậm chí đám NEET không bước chân ra khỏi phòng cũng sẽ phóng ra ngoài khi thấy cô qua cửa sổ.
(T/N: NEET là từ viết tắt của cụm từ tiếng Anh "Not inEducation,Employmentor Training" (Không học hành, không việc làm, không đào tạo.) Họ là những người từ 15-34 tuổi, và có thể tạm gọi họ là những người "lông bông", sống xa cách xã hội nhưng không hề nghèo khổ vì đã được gia đình "bao" gần như trọn gói.)
Death Knight Van Hawk đứng bên cạnh cũng nhận xét.
"Hắn đang tìm đảo châu báu? Giống như mấy nơi vàng và những binh khí cao cấp bao phủ."
"Kho báu tất cả dân đi biển thèm khát?"
"Tôi nghĩ hắn đang đi tìm con tàu đắm chất đầy ngọc quý hơn là đảo châu báu."
"Nếu là Weed chúng ta đang nói đến, thì có lẽ là anh ta đang theo đuổi những truyền thuyết Biển Deron. Những thứ vô giá như vũ khí huyền thoại hay vương miện khảm toàn ngọc quý chẳng hạn."
"Hãy theo hắn đến cùng trời cuối đất nào!"
Thủy thủ đoàn hăng hái hẳn lên. Họ càng đuổi theo Weed, con đường họ đi càng trở nên trắc trở hơn, và họ tin chắc rằng phần thưởng đáng giá đang chờ đợi họ.
Những tàu chiến loại 2 cũng ăn đứt các loại tàu hàng đơn giản, chuyên phục vụ cho việc đánh cướp các tàu của Vương quốc khác và làm giàu cho Vương quốc Haven.
Danh tiếng và quyền lực của đám Merchant miền Lục địa Trung tâm rất đáng sợ. Vệ binh lịch sự dẫn họ đến văn phòng thương mại nằm trong lâu đài Lãnh Chúa.
"Đây là Văn phòng Bộ Thương mại, nơi kiểm soát tất cả Merchant đang ở Morata."
Đám thương nhân xô cửa vào. Nhưng nền nhà phủ đầy rơm và những con bò cái đang trông chừng con của chúng.
"Cái thể loại Văn phòng Bộ Thương mại gì đây? Người chịu trách nhiệm nơi nào đâu?"
Kế bên lũ súc vật trong Văn phòng Bộ Thương Mại có một bảng tên.
Đại diện Bộ Thương Mại Morata – Yellowy.
Yellowy hiện tại cũng đang vắng mặt.
"Chúng ta không nên đứng đây như thế này. Chẳng phải chúng ta đến để phàn nàn với người chịu trách nhiệm thuế quá cảnh hay sao?"
"Đó là người chúng ta cần nói chuyện."
Đám Merchant bước ra và tìm Văn phòng Thuế, nhưng Geumini cũng vắng mặt. Và, đám Wywern đang giữ ghế Phó Cục Thuế đầu tiên! Chúng đậu trên đỉnh những tòa tháp và thỉnh thoảng trở về Morata. Vì vậy, rất khó để gặp đám Wywern.
Những Merchant miền Lục địa Trung tâm cố gắng dùng danh tiếng của họ và kỹ năng giao tiếp để thuyết phục, nhưng họ chẳng gặp được ai để thực hiện điều đó. Dĩ nhiên, đó là nếu như đám Wywern đủ kiên nhẫn để nghe loài người nói chuyện.
"Tôi nghĩ là tất cả những người phụ trách đã vắng mặt... vậy một người có quyền khác ở Morata thì sao? Chúng ta có thể gây ảnh hưởng và moi một chút thông tin về chính quyền ở Morata từ họ."
"Đồng ý."
Những người đại diện của Merchant miền Lục địa Trung tâm rời khỏi Văn phòng Bộ Thương Mại và đi đến Văn phòng Bộ Quân sự. Với việc sửa chữa và nâng cấp lâu đài Lãnh Chúa, nhiều văn phòng mới đã được thành lập mà mỗi văn phòng đều có người quản lý riêng.
Bộ trưởng Bộ Quân sự - Bingryong, Phó bộ trưởng Phoenix chịu trách nhiệm cho việc săn bắn.
Weed giao những ghế lãnh đạo cho đám tượng sống của cậu để thâu tóm mọi quyền lực. Vì vậy đám Merchant không thể vận động hành lang tuyển cử hoặc gây sức ép buộc chính phủ phải thay đổi.
Đây là một chế độ độc tài thật sự! Về sau, những Knight hoặc Merchant có nhiều đóng góp sẽ được cân nhắc đến vị trí cao hơn, nhưng hiện tại Weed đang thống trị với quyền lực tuyệt đối.