Mặc dù các Geomchi hoàn toàn không có khả năng nịnh hót, nhưng trái tim của các Vampire bỗng lung lay trước sự tuyệt vọng của họ.
Các lính canh giao cho họ một nhiệm vụ đơn giản.
"Một loạt những con người khỏe mạnh; sẽ tốt hơn nếu họ là nữ giới, nhưng đây là một nguồn máu tươi dồi dài. Chúng ta là những Vampire mệt mỏi và đang cạn kiệt nguồn sống của mình."
Ttiring!
Nhiệm vụ: Xoa dịu cơn khát của Vampire.
Những lính canh đang càu nhàu vì họ đã làm việc chăm chỉ để bảo vệ thị trấn, nhưng lại nhận được toàn là mệt mỏi.
Và điều đó có nghĩa là họ cần có thêm máu.
Máu tươi của những người khỏe mạnh.
Độ khó: E
Thời hạn: Còn hiệu nghiệm cho đến khi sức sống của Vampire được hồi lại.
Khỏi cần phải nói, tất cả bọn họ đều chấp nhận mà không một lời từ chối. Các lính canh nhe răng nanh ra sau gáy của các Geomchi.
Juuuuuuk!
Bị cắn bởi một Vampire.
Strength giảm xuống.
Vitality tiếp tục giảm.
Một vết cắn nóng hổi ở sau gáy!
Các Geomchi đang xếp hàng trật tự cung cấp máu coi như là thuế để vào thị trấn, và không có bất cứ ác cảm nào đối với Vampire.
"Iyahh, chỉ toàn máu là máu..."
"Tôi muốn làm điều này một trăm lần đối với những người phụ nữ mà sẽ không hề có tí xíu hối tiếc nào."
Pale và Zephyr đã tỉnh ngộ.
'Mình sẽ đối xử tốt hơn đối với Maylon.'
'Mình không muốn trở thành như thế này; người đàn ông thể hiện sự khốn khổ trước phụ nữ.’
Dân chơi Zephyr có một sự "cứng cựa" rất lớn. Đối với anh, người có thể câu gái dễ như câu cá, đã nhận ra rằng con đường anh đang đi cuối cùng vẫn là vô ích.
'Và mình đang đi du lịch với những cô gái xinh đẹp.’
Zephyr liếc sơ qua những người đồng đội của mình. Irene là một người đơn giản tử tế, cô không bao giờ sử dụng những lời khiếm nhã với bất kì ai.
Mặc dù đôi khi khá nóng tính, nhưng Romuna lại rất dễ bảo, rất biết cách làm nhiều trò vui.
Surka trẻ con rất dễ thương, trong khi ngược lại hoàn toàn là một Hwaryeong quyến rũ. Điệu nhảy của cô là điểm quyến rũ đầu tiên; sau đó, khi cô có tâm trạng, cô sẽ ngồi trên một tảng đá và bắt đầu hát, một trong những yếu tố quan trọng góp phần làm cho cuộc phiêu lưu trở nên thú vị hơn.
Cô hướng sự chú ý vào một người! Nhưng Zephyr đã lầm, mắt của Hwaryeong không nhìn vào bất cứ ai khác ngoại trừ Weed.
‘Nhưng cậu ta thậm chí còn không nhận ra điều đó.'
Mặc dù Hwaryeong không công khai thể hiện ra ngoài, nhưng ai cũng có thể dễ dàng đoán được. Hễ cứ món nào mà Weed nấu cô đều tấm tắc khen ngon. Ngay cả khi cậu chỉ làm ra một cái gì đó đơn giản như một bát súp cùng với một miếng bánh mì, cô cũng sẽ không có lấy một lời phàn nàn.
Cứ khi nào có cơ hội, cô đều không quên nói lời cảm ơn cũng như không bao giờ bỏ thừa thức ăn của mình. Ngay cả lúc này, cô đang ở bên cạnh và nhìn trộm cậu. Những hành động ấy chắc chắn rằng cô là một người phụ nữ đang yêu!
Mặc dù tâm trí Weed luôn chỉ có mỗi tiền và vẻ mặt thì luôn lo ngại về tiền bạc của mình, song, bầu không khí giữa hai người có thể thu hút sự chú ý của bất kỳ người xem nào.
Maylon là bạn gái của Pale, và Yurin là em gái của Weed. Yurin rất quyến rũ. Zephyr đã vài lần nhìn trộm để thấy được nụ cười của cô; nhưng anh lại lắc đầu.
'Không, không. Tuyệt đối không thể là cô ấy!'
Không nên cố gắng để gần gũi với cô ấy, trừ khi bạn muốn chết sớm!
‘Sự trái ngược giữa 2 gia đình Romeo và Juliet cũng không tệ bằng.'
Ngay cả những Geomchi cũng sợ những rắc rối mà họ phải đối mặt khi đem lòng quý mến cô.
Trong khi ấy, những "đóng góp" của các Geomchi cho Vampire đã kết thúc, đó là một sai lầm rất lớn của các Geomchi. Vit và Str của họ đang cạn kiệt, trong khi các lính canh lại tràn đầy sức sống. Ngay cả khuôn mặt nhợt nhạt tự nhiên cũng trở nên ửng hồng, và những cái răng nanh của họ được bao bọc bởi màu đỏ thẫm.
Bản chất của những Vampire là trở nên mạnh mẽ hơn sau khi uống máu; các lính canh đã bớt hào hứng hơn khi Orc Seechwi tiến tới.
"Ta không muốn nếm thử máu của Orc."
"......"
"Ngươi không được đi vào thành phố."
Những lời này làm tổn thương cảm xúc của Seechwi. Sau đó Geomchi2 bước lên.
"Tôi có thể cho ngài máu của tôi thay Seechwi?"
Người bảo vệ tính các lãi suất.
"Máu người? Tốt, ta chấp thuận."
Đây là lần thứ hai mà Geomchi2 cung cấp máu của mình cho Vampire. Seechwi lên tiếng.
"Chwiik! Geomchi2-nim. "
Seechwi tuôn ra dòng nước mắt. Sau khi Geomchi2 hoàn tất, Seechwi trở thành người hỗ trợ đắc lực cho anh, người đã hoàn toàn kiệt sức. Một con Orc béo phì đang giúp đỡ một con người mạnh mẽ!
Sau đó, mỗi thành viên trong nhóm đều được sự cho phép nhập cảnh vào Seirun.
Khám phá ra làng Seirun đầu tiên.
Phần thưởng: +180 Fame
Do khám phá được một ngôi làng trong một khu vực chưa được khai phá, những phần thưởng của các nhiệm vụ từ làng này sẽ được x2 trong một tuần.
Những ích lợi của người phát hiện đầu tiên!
Mặt Weed đang nở ra một nụ cười thoả mãn.
"x2 ......"
Tăng gấp đôi phần thưởng từ nhiệm vụ. Hơn nữa, còn có nhiều lợi ích vẫn chưa được tiết lộ. Bên cạnh đó, họ là những nhà thám hiểm đầu tiên khám phá ra Vương quốc Vampire, Todeum;
Điều đó có nghĩa là loot và EXP khi săn bắn cũng sẽ x2. Pale và Irene đã rất vui mừng.
"Nâng cao Fame."
"Ý tưởng hay đó."
Weed rảo bước đi vào làng.
"Đi thôi."
Nhưng tất cả mọi người vẫn do dự; sau tất cả, họ là những người đầu tiên bước vào một ngôi làng toàn Vampire! Đây là một vùng đất hoàn toàn mới, không phải của lục địa Versailles. Họ đã bị ấn tượng và thích thú đến nỗi đóng băng ngay lối vào của ngôi làng. Đặc biệt là Maylon, giây phút mà ánh mắt cô nhìn thấy ngôi làng Vampire. Những ngôinhà được xây dựng theo hình thức biệt thự, và những con Vampire mặc áo choàng đi lang thang thật sự làm say lòng người.
‘Yeah, những thứ kì lạ cũng là một phần của cuộc phiêu lưu.'
Cô không biết nên bắt đầu từ đâu. Sau đó Mapan gầm lên.
"Đúng đó. Đi nào!"
Yurin cũng vậy, cô coi đây là một khung cảnh tuyệt vời. Họa sĩ như cô nên đi du lịch để tham quan các thành phố và xem phong cảnh với mục đích là vẽ và tăng khả năng làm chủ các skill.
Do đó, làng Seirun mới được phát hiện sẽ cho cô cơ hội để vẽ hàng chục bức tranh.
Weed và Mapan vào thị trấn với nhau và đi đến các cửa hàng. Họ cần phải xả bớt một số hàng hoá nhập khẩu mà họ mua từ Morata, chưa kể đến việc kiểm tra các trang bị mới và đi tìm bản đồ của thị trấn. Mapan có nhiều hàng tồn kho từ các chủ sở hữu khác nhau, anh để ý nhìn các loot và hét lên một cách sung sướng.
"Họ đang bán hồng ngọc, ngọc bích và đồ trang sức với giá cắt cổ. Cả lông thú và thảm nữa!"
"Tuyệt vời!"
Weed vui mừng hơn bình thường.
"Anh thật may mắn, Mapan-nim."
"Hy vọng cậu sẽ gặt hái được số lợi nhuận khổng lồ."
Pale và Surka đang trao những lời chúc mừng. Mặc dù anh vẫn chưa làm xong bất cứ điều gì, nhưng Mapan cảm thấy như thể anh sắp sửa gặt hái được lợi nhuận rất lớn; sau đó anh nhìn Weed đang chờ đợi.
"Tất cả đều nhờ vào Weed-nim đã đưa tớ đến đây."
Trở lại lục địa, Mapan cũng có thể bán các trang bị như vậy, nhưng anh vẫn không có được mức lãi suất to lớn vì giá rất thấp.
Còn ở đây, tại một khu vực chưa được khám phá cùng với một thành phố đầy các Vampire!
Trở thành người đầu tiên giao dịch hàng hoá trong ngôi làng này nghĩa là anh có thể nhận được sự đối đãi đặc biệt và gặt hái thêm được 20-30% lãi suất. Không nhiều Merchant có được một cơ hội như vậy.
Nhưng vẻ mặt của Weed lại chẳng hề có dấuhiệu của ghen tị khi cậu trao cho Mapan cơ hội như lúc này. Trên thực tế, những nụ cười của cậu chỉ đơn giản là bắt chước một đứa con nít trong niềm hạnh phúc.
Pale gật đầu.
'Mình biết mà! Weed-nim là một chàng trai tốt bụng.’
Surka đầy xấu hổ muốn đi một nơi nào đó để trốn.
"Em đoán là mình đã hiểu lầm Weed-nim. Em nên có cái nhìn bao quát hơn, chứ không phải là đánh giá dựa trên một khoảnh khắc."
Thế là, Weed vẫn mỉm cười sôi nổi mà không hề có một nếp nhăn trên mặt, cậu nói với Mapan.
"Mapan, đi bán các item của cậu nào."
"Cậu nghĩ vậy hả?"
"Ừ. Cậu nên giữ lấy cơ hội này vì mức giá ở đây cao hơn so với bình thường."
Mapan đã chuẩn bị một bài diễn văn và bắt đầu thương lượng. Người mua tất nhiên là những Vampire.
"Tôi đang có một số đồ trang sức tuyệt đẹp; ohh ngài thương gia, và tôi chỉ muốn bán chúng,"
Mapan lấy ra mười cuộn lông thú, năm chồng thảm, cùng với ba viên ngọc.
"Ngài đề nghị giá bao nhiêu?”
"250,000 vàng ?À mà không. Những thứ này phải đáng giá tận 270,000 vàng."
"Ah, tôi xin lỗi. Mức giá này thấp hơn so với dự kiến."
"Chết tiệt! Đừng đi! Nghĩ lại thì, tôi có thể trả nhiều nhất là 303,000 vàng cho tất cả."
Thương lượng giai đoạn 1 đã thành công.
Nếu bạn quyết định bán hàng, tất cả các skill của Merchant sẽ tăng lên 2.3%.
Mapan nuốt nước miếng. Tổng giá trị của tất cả hàng hóa chỉ có 110,000 vàng!
Lời thương lượng mà anh nhận được đem lại lợi nhuận khổng lồ, gần gấp ba số vàng mà anh đã bỏ ra.
Nhưng Mapan đã quyết định một cách tham lam.
"Mặc dù nghe có vẻ như đây là một mức giá hợp lí; nhưng với tôi, tôi đi nơi khác vậy... "
Vampire thể hiện một khuôn mặt chán chường. Mapan, người cũng có mặt trong ngành thương mại lừa đảo, đang làm điệu bộ như muốn rời đi. Vampire này đành ra quyết định mâu thuẫn.
"Đây là lòng tốt chân thành của tôi. 368,000 vàng. Tôi chắc rằng cậu cũng sẽ có thiện ý như vậy khi ra ngoài để mua hàng hoá. Tôi không quan tâm cậu mua những thứ này với giá bao nhiêu và ở nơi đâu, nhưng tôi không thể trả cao hơn được nữa."
Thương lượng giai đoạn 2 đã thành công.
Nếu bạn quyết định bán hàng, tất cả các skill của Merchant sẽ tăng lên 6.2%.
Mapan miệng mở to và vẫn chưa khép lại trong một lúc, bản thân anh không thể tin những lợi nhuận mà mình sắp có được.
"Cậu không muốn bán ở mức giá này sao?"
"Ồ, xin lỗi. Tôi sẽ bán."
Mapan đưa tất cả các hàng hoá mà anh mang.
Ttiring!
Thu được một lợi nhuận lớn thông qua giao dịch, +630 Fame.
Kỹ năng tính toán đã tăng lên Trung cấp - lv 6.
Tăng cơ hội thương lượng về giá cho sự thiện ý của bạn.
Có thể tận dụng lợi thế lên 7 người chơi cả tin.
Đây là khoảnh khắc thắng lợi của một Merchant!
70% hàng hóa của anh vẫn còn lại sau khi bán; Mapan sợ giá có thể sẽ giảm nếu anh bán cho họ với số lượng lớn.
Do đó, anh lên kế hoạch bán thêm vài món nữa, và giữ các phần còn lại để bán tại Vương quốc Vampire, Todeum.
Một số Vampire bàn tán từ phía xa.
"Đó là con người Mapan, anh ta kiếm được một khoản tiền khổng lồ; một vấn đề giữa những con người."
"Ai trong số đó là Mapan? Tôi hy vọng anh ấy sẽ đi ngang qua chỗ tôi. Well, và tôi sẽ làm gì khi anh ấy đến? Tôi sẽ muốn kéo anh ta vào một con hẻm và cắn ngập răng của mình vào gáy anh ta..."
Lãi suất trong kinh doanh!
Mapan tích lũy được một số lợi nhuận rất lớn, và Weed trao cho anh lời chúc mừng của mình.
"Làm tốt lắm."
"Tất cả đều nhờ vào Weed-nim."
"Không. Tôi rất vui khi thấy cậu làm ăn tốt như thế."
Weed rất vui. Niềm vui đến từ địa vị của cậu– Lãnh chúa Morata. Cách đây không lâu Mapan đã đăng ký trở thành một cư dân của Morata, và rèn luyện cho việc kinh doanh buôn bán của mình tại phía Bắc với tư cách là công dân của Morata.
Kết quả là, anh phải chịu mức thuế của nơi đó, thứ thậm chí còn đáng sợ hơn so với một con Dragon tàn bạo!
Thương nhân phải trả 3% thuế từ thu nhập của họ cho hệ thống thuế, và nếu như Mapan gặt hái được khoảng 360,000 vàng, anh sẽ phải trả cho Morata hơn 10,000 vàng tiền thuế.
Lý do chính là thuế!
'Sau tất cả, thuế cũng có ích một lúc nào đó.'
Đó là lí do tại sao Weed lại hài lòng hơn so với bình thường.
Sau đó họ đi về phía cửa hàng vũ khí, tất nhiên, họ cũng đã lên kế hoạch vét cho bằng sạch kho tiền của cửa hàng này !
Họ mạnh dạn in lên bản mặt mình cái ý định xấu xa ấy cho chủ cửa hàng – một Vampire đàn ông với cặp răng nanh dày.
"Này anh bạn. Chúng tôi có thể xem qua hàng tồn kho vũ khí của anh không? Không may, chúng tôi không thể sử dụng vũ khí của Vampire; vì vậy biết đâu chúng tôi sẽ thấy một vài thứ có thể sử dụng? Những trang bị thanh nhã như nhẫn và những thứ như là áo giáp, chúng tôi rất vui nếu được xem qua."
Các Vampire không sử dụng vũ khí như kiếm, vv, nên ở đây có rất ít thiết bị kim loại.
Nhưng lại có bao tay có thể hấp thụ máu, thắt lưng triệu hồi, áo choàng gây mê và buộc những bóng ma hiện ra; những vũ khí này phản ánh bản chất thật sự của Vampire.
Hwaryeong tìm thấy một chiếc đầm.
"Khoan đã. Xem chiếc đầm này đi."
Một ánh vàng chạy dọc trên chiếc đầm nền màu đỏ thẫm, trông thật bắt mắt. Nhìn hướng khác, từ eo đến ngực vải thưa thớt dần. Một chiếc đầm sẽ rất khó mặc nếu không có dáng chuẩn.
Tuy nhiên, Hwaryeong có kinh nghiệm chọn đầm nhờ thường xuyên tham dự những buổi biểu diễn nhạc hội.
"Cậu nghĩ sao về nó?"
Cô đang hỏi ý kiến của Weed. Do cậu đã đạt được trung cấp nghề may, cô muốn có thêm ý kiến thứ hai. Nhưng tất nhiên, đó không phải là lý do chính.
"Nó rất tuyệt."
"Và cũng đẹp đúng không?"
"Ừ. Vải được dùng để may váy có vẻ như không được tiết kiệm cho lắm. Từ số nguyên liệu đó, người ta có thể làm ra tận hai chiếc đầm. Nếu là tôi, tôi sẽ làm vậy để kiếm được nhiều tiền hơn! Thật tiếc, tôi vẫn chưa lên đủ level để đạt trình độ xử lí được mấy loại nguyên liệu đó."
Weed đang đắm chìm trong suy nghĩ khi nhìn vào chiếc đầm, sao mọi người lại không chịu động não khi có chuyện nhỉ! Những bộ quần áo kiểu này thường rất khó bán. Quần áo càng hở hang thì phòng thủ càng yếu, nhưng Weed không thể không quan tâm đến yêu cầu của các Dancer về hình tượng và sự quyến rũ của họ.
"Chiếc đầm này hợp với tớ không?"
"Ừ ... nhưng giá cả cũng rất quan trọng."
"Tớ sẽ đẹp hơn khi mặc nó chứ?"
Weed suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.
"Tớ nghĩ rằng cậu sẽ rất xinh đẹp."
"Cảm ơn cậu. Này Mapan ơi, hãy mua chiếc đầm này hộ tớ nhé."
Merchant Mapan sử dụng các skill của mình để mặc cả giá, nhưng nó vẫn ở mức 148,000 vàng, thế mà Hwaryeong không nghĩ là mắc.
"Giá rất rẻ rồi."
Lúc đó, người ta sẽ nghĩ rằng cô ấy lỡ miệng; nhưng với cô thì không như vậy.
Chiếc đầm đắt tiền ra sao không phải là vấn đề; thực sự mà nói, ngoài yếu tố level và là một class Dancer như cô, vẫn còn có một yếu tố chính khác mà khiến cô không màng đến cái giá 140,000 vàng cho chiếc đầm.
'Weed thậm chí còn không quan tâm cũng như kiểm tra các chỉ số của chiếc đầm và mình tất nhiên phải chộp lấy nó liền, vì cậu ấy đã nói mình trông rất xinh đẹp khi mặc nó.'
Không hợp lý chút nào, quyết định trả tiền cho chiếc đầm trước khi hỏi về nó!
May mắn thay, chiếc đầm màu đỏ thẫm nâng cao các skill của Dancer như tăng Agility và độ duyên dáng của cô.
Hwaryeong mặc chiếc đầm khiến nét quyến rũ của cô càng bộc lộ thêm; mặc dù hở hang hơn lúc trước, nhưng không hề thô tục mà vẫn đẹp rạng ngời.
Cô để lộ ra phần cơ thể săn chắc lôi cuốn. So với trang phục đầy màu sắc lúc trước, giờ Hwaryeong trông đáng yêu hơn; khuôn mặt đầy tự tin và đôi mắt quyến rũ thu hút mọi ánh nhìn, thật xứng đáng là Fairy of the Stage – Nàng Tiên của sân khấu.
"Rất xinh đẹp, chị ơi!”
Surka đưa ra lời nhận xét đầu tiên. So với độ tuổi của mình, cô đang ngước nhìn một người phụ nữ xinh đẹp.
Đợt mặc cả tiếp tục diễn ra thêm chút xíu nữa, và rồi tất cả bọn họ đều rời khỏi sau khi lựa chọn xong các loại vũ khí.
Tiếp theo, họ đi đến một cửa hàng tạp hoá chuyên bán những đồ cần thiết cho các cuộc hành trình, mặc dù những thứ họ thấy đều dường như vô dụng.
Weed không có ý địnhmua bất cứ thứ gì tuy nhiên, là một Lãnh chúa của Morata, cậu đã đầu tư tất cả số tiền của mình vì sự phát triển xa hơn của thành trì mình.
'Sử dụng tiền để kiếm được nhiều tiền hơn.’
Weed còn lâu mới dại dột đem tiền ra xài trong cơn bốc đồng; dù sao cậu tới đây là để tìm kiếm một thứ. Trong khi đang tư tưởng, răng nanh của một Vampiretừ từ tiếp cận cậu, và Weed ngay lập tức quay mặt lại!
"Kueaaa!"
Chủ nhân của cái miệng há to đang lờ mờ phía sau Weed, nhanh như cắt, Weed xoay người lại và kẹp chặt cái miệng đang há ra đó. Chủ cửa hàng luôn "tát yêu" đôi môi của mình như thể thèm muốn một cái gì đó hấp dẫn.
"Humhum, xấu hổ quá, đã rất lâu rồi kể từ khi ta uống máu của con người. Vậy, cậu cần mua gì nào?"
Lý do tại sao cậu lại đến các cửa hàng trong khi bản thân lại chẳng muốn mua gì, chính là bởi Weed cần thông tin.
"Tôi là một Sculptor và tôi đang tìm kiếm một cái gì đó để điêu khắc."
"Sculptor? Cậu đã thử đến Todeum chưa? Nơi đây chỉ là một ngôi làng nhỏ so với nơi đó. Có tin đồn Todeum có cái gì đó có thể truyền cảm hứng cho các Sculptor, mặc dù nó vẫn chưa được xác nhận."
"Liệu thị trấn này có liên quan gì đến Todeum không?"
"Đây chỉ là một thị trấn nhỏ, một nơi thanh bình, nơi các Vampire thoát khỏi sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố. Todeum là nơi cách đây vài ngày đi, nếu cậu muốn đến đó, mặc dù tôi không khuyến khích cậu đi; dù sao thì, có nhiều tin đồn là nơi đó đang ngày càng trở nên nguy hiểm hơn."
Theo như lời của Vampire chủ cửa tiệm, Seirun là một thị trấn nơi các newbie bắt đầu.
'Mình không nghĩ Todeum là nơi cho kẻ yếu đến.’
Sau đó, họ bắt đầu thu thập chứng cứ để xác nhận thông tin có được từ Vampire.
"Seirun? Cậu đang hỏi thị trấn nào có tên như thế ư? Đó là tên của một trong ba mặt trăng: Pallun, Gorun, và Seirun. Nữ hoàng Vampire của các quý tộc bóng đêm thuộc Todeum cũng có tên như thế. Cô ấy còn rất đẹp nữa; chỉ cần cô ấy muốn, tôi sẽ sẵn lòng moi tim mình hiến dâng lên cho người, dù tim tôi chỉ có một."
"Gợi ý cho những con người du hành này, tránh xa những con hẻm vào ban đêm. Đó là nơi mà rất nhiều người đã bị hút cạn máu, vì vậy không bao giờ được chấp nhận lời dụ dỗ của họ."
"Anh thực sự muốn biết về Todeum? Ban đầu đó là nơi mà người chết yên nghỉ, có nghĩa là một nghĩa trang. Nhưng bởi một số lý do, họ đã thoát ra khỏi giấc ngủ và bắt đầu tìm kiếm máu. Và bây giờ, nó trở thành một thành phố dành cho tầng lớp quý tộc bóng đêm. Sống cùng loài người ư? Tại sao các nhà quý tộc lại làm điều khiến sự lỗi lạc của họ bị hủy hoại!? "
"Vùng đất của Vampire khác với con người. Người chết được chôn dưới lòng đất. Vậy còn tài sản của họ? Vampire chúng ta chỉ để nó vào vì chúng ta không cần tài sản của con người. Mặc dù, đồ cổ và đồ trang sức thỉnh thoảng cũng bị để "không đúng chỗ."
"Tsk! Những con Vampire miệng còn hôi sữa, chết tiệt. Ta bị chúng phản kháng không cho tìm kiếm con Golden Vampire Bat...... "
"Tôi đã không làm điều đó từ khi tôi còn nhỏ. Đôi khi họ thậm chí còn làm cho nó không trở lại tới bình minh ngày hôm sau. Tôi hy vọng không có chuyện gì xảy ra với họ."
"Niềm tự hào của thị trấn chúng ta ư? Chúng ta có rất nhiều cô nàng Vampire sexy... keuheum! Hãy đến nơi khác và để ta yên đi. "
Các Vampire trưởng thành đi đầy trên đường phố!
Có sự khác biệt rất lớn giữa các thế hệ, những Vampire còn non được xem như cỏ rác. Weed đã nhìn thấy và nói chuyện với một vài người trong số họ.
"Cậu là con người? Cậu có muốn làm một cái gì đó khiến cho máu của mình trở nên sôi sục? Oh, tuyêt lắm đấy! Cậu có bao giờ thấy các khung cảnh từ những con hẻm? Đó là nơi mà tất cả mọi thứ trở nên hùng vĩ nhất. Nếu cậu muốn đi, tôi có thể dẫn đường cho cậu và ......"
"Những cô Vampire, họ nói rất nhiều đến mức không thể tin được. Gia tộc Jakkuman dường như đã biến mất, cho dù đó là sự thật hay không thì cũng không quan trọng đối với tôi."
"Có lời đồn là tại Seirun có một nữ hoàng Vampire cùng tên và rất xinh đẹp, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy cô. Tôi cũng tò mò là cô ta đang ở đâu."
Các Geomchi đã bị tách ra khỏi nhóm khá lâu và thứ duy nhất chiếm trọn tâm trí của họlà những cô nàng Vampire đang bán táo, bây giờ họ đang ăn những quả táo mà họ vừa mua. Thỉnh thoảng, họ muốn đưa nắm đấm lên không trung và giơ ngón tay ra rồi la hét ầm ĩ.
"Hoan hô vương quốc Vampire!!"
"Tất cả các Vampire đều sống lâu!"
"Keuheuk! Thật tốt, khi chúng ta đã đến đây. Cảm ơn cậu. Weed."
Các Geomchi đang tạo ra một khung cảnh!
Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4 đang thật sự hào hứng, trong khi Geomchi và Geomchi5 bị nhồi nhét bởi đống táo. Seirun được xem là một thiên đường cho những thằng FA. Họ sẽ sẵn sàng gồng cơ bắp hay mỉm cười bất cứ khi nào bắt gặp các nàng Vampire.
"Chúc ngon miệng. Cảm ơn ngài vì đã ghé thường xuyên."
"Không thành vấn đề. Em còn món này không......"
"Cảm ơn em."
Các cô Vampire khoác 2 cánh tay anh xem như là phần thưởng.
"Euheoheoheoheo."
Giống như một nam sinh đang xúc động!
"Đáng giá đến từng xu!"
Geomchi3 gợi ý sư phụ mình.
"Sư Phụ! Hãy sử dụng số tiền mà chúng ta đã để dành!"
"Ô kê, đệ tử! Ăn tiếp đi nào! Hãy đem ra nhiều đồ ăn hơn nữa!"
Tiền của Geomchi giảm xuống nhanh chóng; mặc dù biết rằng tất cả sẽ đi vào túi của quán rượu mỹ nhân, nhưng ông vẫn không quan tâm. Ông có thể đi săn thêm một lần nữa để kiếm ra thêm tiền, ông không hề do dự nếu phải sống nghèo khổ trong một hoặc hai ngày.
Và vì một số lý do, hành vi của họ rất được các cô Vampire yêu thích, một trong số họ kéo mạnh cánh tay của Geomchi3.
"Làm ơn hãy giúp chúng em."
"Uhm? Anh có thể làm được gì cho em nào...... Em muốn anh mua thêm táo sao?"
"Có những người đang cố gắng bắt cóc và sau đó giết chết chúng em, xin hãy hạ chúng."
Những lời nói đầy lo lắng cùng với những giọt nước mắt từ các cô nàng Vampire đã làm rung động trái tim của Geomchi3.
"Những kẻ ngu dốt tệ hại! Bọn chúng đang ở chỗ quái nào? Đưa bọn anh đến chỗ chúng ngay lập tức ......"
"Chúng em sẽ dẫn đường cho anh. Đi với chúng em."
Trong khi Weed và tổ đội của cậu đang thu thập thông tin và tìm ra các nhiệm vụ tốt nên nhận , thì Geomchi3 vội vã.
"Weed!"
"Sao?"
"Anh nghĩ chúng ta đã tìm thấy được một nhiệm vụ."
"Nói cho em biết khi nào và như thế nào?"
"Tụi anh đã mua táo của các cô gái và họ nói."
Họ là Vampire!
Mặc dù phân loại nhiều hơn như vậy là những con quái vật hơn con người; trong mắt các Geomchi, họ chỉ đơn giản là phụ nữ.
"Phần thưởng , mức độ khó khăn như nào ạ?"
"Anh không biết. Một cái gì đó liên quan đến Jakkuman và ở đâu đây, anh nghĩ em có thể nảy ra ý tưởng gì chăng.."
"Đưa em tới đó."
Weed, cùng với nhóm của mình, vội vã đi về phía các cô Vampire, và bắt gặp cái nhìn của các Geomchi đang đứng xung quanh.
"Weed, nhanh lên. Người phụ nữ này cho biết cô ấy sẽ hướng dẫn chúng ta; để chúng ta giải cứu người bạn của cô ấy càng sớm càng tốt."
Geomchi2 nói với giọng cấp bách, và đã sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ. Tuy nhiên, Weed lại khác, cậu quay sang cô nàng Vampire.
"Hãy cho chúng tôi biết, nơi cô muốn chúng tôi đến?"
"Tôi sẽ trực tiếp chỉ cho cậu."
Vampire nữ trả lời thẳng thừng. Weed không tin cô ta hay chủng tộc Vampire, vì họ đã nói dối rất nhiều lần! Tham lam,đố kị, và tràn đầy lòng ghen ghét, lũ Vampire thích tạo khủng hoảng bằng cách nói dối, loài sinh vật đáng kinh ngạc nhất trên trái đất chính là Vampire.
"Nếu sự thật rằng bạn cô đang gặp nguy hiểm, cô hãy huyết thệ đi?"
Blood Oath – Huyết thệ.
Máu là nguồn sống của Vampire, và họ không thể nói dối một khi họ đã thề với nó. Weed tìm hiểu về điều này khi cậu đối mặt với gia tộc Vampire Jinhyeol.
‘Nếu cô ấy đang nói dối, cô ấy sẽ bỏ qua và giả vờ không biết về nó.’
Trái ngược với những gì cậu mong đợi, cô nàng Vampire gật đầu.
"Được! Tôi, Vampire Minorue, theo huyết thống thiêng liêng của mình, tôi thề tôi không thu hút con người vào cạm bẫy. "
"Đi thôi."
Weed và tổ đội của cậu đi theo Vampire Minorue khi cô dẫn họ đi về phía vùng đất đằng sau làng. Đó là một vùng đất rộng rãi có những con đường chia ngang dọc; sau khi băng qua vùng đất rộng lớn, họ nhìn thấy một ngôi làng.
Thật đáng ngạc nhiên, ngôi làng này là nơi sinh sống của con người!
Hàng rào hoa hồng bao quanh làng giống như một rào cản, trong khi các Knight và Priest đang bảo vệ nơi đó.
Minorue buồn bã nói.
"Những kẻ này dường như là con người cuồng tín, họ đã gây rắc rối cho chúng tôi."
"Vậy nghĩa là họ có liên quan đến vụ mất tích của Roselin?"
"Vâng. Họ ngu ngốc tin vào thần linh của họ. Họ thường bắt cóc những người trẻ tuổi của gia tộc chúng tôi mỗi đêm và thiêu họ trên cọc. Hãy nhìn đằng kia kìa."
Minorue chỉ tay về phía gần lối vào chính của ngôi làng, nơi có một trụ cột được dựng thẳng đứng. Những Vampire bị chói chặt bằng dây thừng vào cây thập tự; trong khi dưới chân họ, gỗ, dầu, và các vật liệu khác đã được chất đống.
"Bạn tôi, Roselin là nạn nhân của một nghi lễ vào tối nay, hãy trục xuất tất cả các tín đồ cuồng tín ở đó và giải cứu bạn tôi."
Ttiring!
Nhiệm vụ: Giải cứu Vampire.
Một giáo phái bao gồm các priest và paladin đang gây ra những mối nguy hiểm!
Chúng tôi không thể uống máu của họ, vì họ đã được ban phép thánh, và họ cũng ban phép lên vùng đất của mình nên chúng tôi không thể tiếp cận.
Chúng tôi đang chơi và sau đó họ tấn công chúng tôi, họ tuyên bố đó là nhân danh công lý và nghĩa vụ khi họ bắt Roselin.
Tuy nhiên, họ sẽ phải trả giá đắt vì đã bắt cóc nữ hoàng của chúng tôi.
Độ khó: B
Phần thưởng: Độc dược của Vampire.
Những con búp bê nguyền rủa của Roselin.
Giới hạn: 3 tháng, kể từ ngày Roselin bị bắt cho đến ngày cô bị thiêu sống, nhiệm vụ sẽ thất bại nếu cô ấy chết.
Một nhiệm vụ rất không bình thường!
Một nhiệm vụ được trao bởi một Vampire. Weed cảm thấy nghi hoặc khi nghĩ đến chuyện phải chiến đấu chống lại con người, nhưng các Geomchi đã quyết định.
"Có một người con gái tên là Roselin đang bị trói?!"
"Tôi sẽ giúp!"
"Chắc chắn rồi. Ngoài chúng tôi ra thì không còn ai làm được đâu!"
"Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ giúp cô."
Weed nhìn thẳng vào Roselin, Vampire Queen, các Geomchi hoàn toàn chấp nhận nhiệm vụ, trong khi Weed cũng miễn cưỡng chấp nhận nó.