Tử Hy cảm thấy yêu đương vợ chồng sao thật mệt mỏi quá đi, hết là cãi nhau, rồi li hôn đủ kiểu, không phải ở một mình thế này rất tốt hay sao chứ ? Vì thế chưa ai từng thấy Tử Hy quen được ai quá 1 tuần, được vài ngày rồi bỏ đổi người mới thôi.
- Mạnh Ái, em có thể tới cà phê Last Dance một chút được không ? _ Tử Hy sau khi từ bệnh viện về nhấc điện thoại gọi cho cô, với mong muốn cô có thể tới quán cà phê gặp nói chuyện một chút, bản thân cô cũng tò mò muốn biết lí do vì sao có cuộc hẹn này.
- Anh đợi em một chút. _ Mạnh Ái có hơi bối rối vì đây là lần đầu tiên Tử Hy chủ động gọi cô ra quán cà phê nói chuyện thế này. Vài lần nói chuyên trực tiếp ngoài đời hay gặp nhau ở sự kiện thì cô cùng Tử Hy cũng bình thường, lần này có gì không ổn sao ?
----------
Quán cà phê Last Dance .
Sau khi cuộc gọi đó kết thúc khoảng 25 phút, cô đã thu xếp công việc ở tập đoàn giao cho Trần Huy để đi tới đó. Tử Hy mặc áo choàng màu đen ngồi ở một chỗ khuất mắt nhìn, vẫy tay lên cho cô dễ nhìn thấy.
Bởi vì đây là mùa đông, thời tiết ở thành phố S rất lạnh nên ai cũng mặc cả vài lớp áo vào khi đi ra đường thế này. Như thường lệ cô sẽ gọi cho mình một ly cappucchino nóng, sau khi được phụ vụ bâng ra, Tử Hy mới bắt đầu nói: Hôm qua, Hàn Dương đã có ý định tự tử, em biết không ?
- Tại ... tại sao chứ ? _ Nghe Tử Hy nói, cả người cô lẫn đầu óc như bị chấn động mạnh dẫn tới tê liệt cả người, Hàn Dương anh sao lại có ý định tự tử chứ ? Không phải do em sao ..
- Mạnh Ái, anh mãi vẫn không hiểu tại sao em không chịu tha thứ cho Dương ? _ Tử Hy không trả lời câu hỏi của cô nhưng lại đi hỏi một câu khác. Như là ngầm nói rằng cô là nguyên nhân khiến Hàn Dương tự tử. Tâm tình cô bứt rứt không nguôi.
- Em .. xin lỗi, em không có can đảm. Chuyện cũ cứ vây quanh lấy tâm trí của em từng phút từng giây. Chỉ cần nhớ lại anh ấy vì Minh Ngọc mà đẩy ngã em thì ... _ Mạnh Ái cúi mặt xuống, tránh không cho Tử Hy thấy nước mắt đã sớm chực trào của cô.
- Anh có thể hiểu được. Hôm nay gọi em ra, là để nói về việc này. _ Nhìn Tử Hy thở dài chán nản, cô cảm giác thấy bản thân mình rất tồi tệ. Dứt lời, Tử Hy lại nói tiếp không để cô nói.
- Lục Mạnh Ái, em có biết vì em mà cậu ta đã làm bao nhiêu việc không ? Suốt khoảng thời gian đầu em đi, cậu ta như hóa điên, luôn cho người tìm kiếm em, gần như lục tung cả thế giới lên vậy nhưng đều không có tin tức. Chính Hàn Dương cũng đã chạy xe khắp thành phố để kiếm xem em ở đâu, nhưng không may lại gặp tai nạn giao thông, hôn mê mấy tháng liền, bây giờ đỉnh đầu của cậu ta có một vết sẹo. _ Tử Hy chỉ kể được tới đây thôi là đã nghe tiếng khóc nức nở của Mạnh Ái rồi, đợi một lát sau mới nói tiếp.
- Tỉnh dậy sau mấy tháng bất động, em có biết Hàn Dương nói gì hay không ? Mạnh Ái đâu ? Ba tháng qua em ấy có về hay không ? . Cậu ta tuy không biết cách phô bày tình cảm nhưng lại rất yêu em, trong những tháng ngày em đi, Hàn Dương không bao giờ tiếp xúc với nữ giới, cho dù có ai ve vãn cũng đều nói rằng mình đã có vợ. Còn nữa, Hàn Dương đã biết Minh Ngọc lừa dối mình, nên sớm đã tra tấn cô ta tới chết rồi. Anh không biết hai người rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng tha thứ được cho nhau thì cứ tha thứ đi, Hàn Dương mệt mỏi lắm rồi.
Tử Hy nhìn cô đau lòng nói, dù gì Hàn Dương cũng là bạn chí cốt của mình, vì một người con gái mà đau khổ như vậy, ít nhất cũng phải giúp được gì chứ, Mạnh Ái ngồi đó khóc rất nhiều, gần như rất đau khổ. Cô không biết được anh đã xảy ra những chuyện như thế này, càng lại trách bản thân mình vô tâm với anh nhiều như thế.
Mạnh Ái cứ ngỡ anh vẫn còn cạnh bên với Minh Ngọc, có khi đã đám cưới rồi sắp có con. Không ngờ mọi chuyện không giống cô nghĩ, sự thật còn tồi tệ hơn thế nữa.
- Anh chở em tới bệnh viện anh ấy đang nằm được không ? _ Mạnh Ái gần như kích động cả lên, người cô muốn gặp nhất bây giờ chính là anh.
Dày vò nhau mãi thì được gì ? Cô sẽ tha thứ hết, bỏ qua tất cả, cùng xây dựng lại một gia đình mới. Hàn Dương của cô chắc chắn đã rất kiên cường trong 5 năm qua, là cô vô tâm vô tình với anh, là cô có lỗi.
Nghe thế, Tử Hy đi lấy xe chở cô tới bệnh viện, hai người phải nhanh chóng làm hòa với nhau thôi, cứ như vậy mãi thì có ích gì chứ. Suốt cả dọc đường đi tới bệnh viện, Mạnh Ái không tài nào ngừng khóc được, nghe những lời anh Tử Hy nói, tim cô như muốn chực trào rỉ máu ra.
5 năm qua, Hàn Dương rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu chuyện chứ ?