Ân Nghệ nhìn Thi Ánh Điệp đã ngủ say, nằm cuộn mình như con mèo trên giường của hắn, tóc tơ vương xuống má, làm cho khuôn mặt vốn trắng nõn của nàng càng đẹp mê người hơn, hắn biết nàng chỉ là vẻ ngoài nhu nhược mà thôi, bên trong nếu đem so sánh với nhiều nam nhân thì còn kiên cường hơn nhiều.
Hắn biết nàng, so với nàng hắn rất muốn thừa nhận rất nhiều việc, bởi vì trong quá khứ hắn đã từng thầm mến nàng một thời gian không phải là ngắn.
Nàng có thể xem là học muội của hắn, chính là lúc nàng nhập học thì hắn lại phải sang Mỹ tốt nghiệp, về việc của nàng, đều là do học đệ hay liên lạc với hắn nói cho hắn biết.
Hắn có nhớ rõ lần đầu tiên học đệ nhắc đến nàng thì miêu tả rất kinh diễm, hết lời ca ngợi.
Học đệ nói cho hắn, nhìn thấy nàng rồi mới chân chính hiểu thế nào gọi là “chim sa cá lặn”, “đẹp nghiêng nước nghiêng thành”.
Học đệ rất khoa trương nói làm hắn không tự chủ được đối với “chim sa cá lặn” học muội này sinh ra tò mò, cho nên hắn kích cho học đệ chụp lại một tấm ảnh làm bằng chứng không phải là trong mắt học đệ thích quá mà hóa Tây Thi, heo mẹ lại biến thành Điêu Thuyền.
Sau đó hắn quả nhiên nhận được tấm ảnh học đệ gửi cho mà hắn đối với tấm ảnh đó thì vừa nhìn đã chung tình.
Thi Ánh Điệp, đó là tên của nàng.
Nàng cao một mét sáu hai, cân nặng 45kg, thân hình cân đối.
Nàng trong nhà là chị cả, có hai đứa em kém ba tuổi và bốn tuổi, bộ dạng cũng không sai, nhưng là so với nàng chưa bằng một nửa.
Nàng thích nhất là màu trắng, đặc biệt ghét các màu tối sẫm.
Nàng thích nhất là tiếng Anh, chán ghét tích phân và tính toán, cho dù có như vậy, thành tích của nàng vẫn luôn được duy trì ổn định trong top đầu.
Ngoài mấy điều này Ân Nghệ biết đều là do học đệ cung cấp, tuy là động lòng bởi tấm ảnh chụp này nhưng chân chính làm hắn siêu lòng lại là lúc hắn từ trường bên Mỹ trở về Đài Loan, nhìn thấy tận mắt nàng, từ đó mắt không thể dời được.
Hắn thừa nhận chính mình năm đó theo dõi hành vi của nàng là có điểm biến thái, nhưng làm vậy hắn mới có thể thấy được một mặt khác của nàng.
Nàng thực là một cái không đồng nhất nữ nhân, bề ngoài có vẻ nhu nhược, cử chỉ tao nhã, vĩnh viễn giống một vị thiên kim tiểu thư, kết quả lại hoàn toàn tương phản, bởi vì nàng không chỉ cứng rắn, rất hung hãn lại dễ nổi nóng, chỉ có điều thông minh dùng vẻ bề ngoài nhu nhược này che lấp đi mà thôi.
Nếu trước mặt người khác không cẩn thận bị té ngã, nàng sẽ giả vờ như không có chuyện gì cười cười nhẹ nhàng bỏ đi, đến chỗ không có ai nữa thì vội phủi phủi bụi, khí giận đùng đùng bước đi.
Tỷ như có đụng phải dây điện, đụng vào cây hay vô tình va phải người qua đường thì nàng vẫn sẽ dùng bộ dạng yếu đuối đó, nhẹ nhàng nói lời xin lỗi, còn kẻ bị nàng va phải thì ngây ngốc trước một vẻ đẹp mê người yểu điệu này hoàn toàn không làm khó nàng, ngược lại lại tỏ ra quan tâm xem nàng có bị thương ở đâu không? Vậy là chuyện to hóa chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có gì.
Rồi sau đó khi không có ai quanh đó, nàng nhất định sẽ hét lên tức giận: “Là ngươi va vào ta mà, ta đâu có va vào ngươi đâu! A!A!A! Xui xẻo quá !”
Thi Ánh Điệp xinh đẹp, trí tuệ lại vô cùng thú vị tổng hợp lại, làm hắn mỗi lần gặp lại khuynh tâm thêm một chút. Chỉ bởi vì không nắm chắc sự mà hắn không dám “động thủ” cho nên tạm thời quyết định đem tâm ý của chính mình đè nén xuống đáy lòng, chờ hắn hoàn thành học nghiệp ở Đài Loan rồi tính sau vậy.
Ân Nghệ đối với chính mình rất tự tin, mặc kệ khi hắn trở về Đài Loan bên người nàng có vô số nam nhân, hắn vẫn là muốn trở thành nam nhân cuối cùng ở bên cạnh nàng đến suốt cuộc đời này!
Chính là…Ai, đúng là người tính không bằng trời tính a~
Hắn vạn vạn không nghĩ tới hắn vừa mới trở về lại nghe liền trong nhà xảy ra chuyện, ông ngoại biến mất không biết đi đâu, cuối cùng cũng tìm được ông ở cục cảnh sát.
Đã qua nhiều năm, ngày đó tại cục cảnh sát thời điểm nhìn thấy nàng, hắn còn tưởng chính mình bị hoa mắt. Cho dù hắn là đến thật gần nàng nhìn cho rõ, cùng nàng đối thoại, hắn thực không dám tin được gặp mặt người mình thương tại đây, cho nên mới hỏi nàng tên và số điện thoại để xác thực tất cả không phải là mơ.
Cho nên quyết định liền cùng nàng kết hôn có thể xem là chuyện ngoài ý muốn đi!
Cho tới bây giờ, hắn vẫn cảm thấy thích cái loại chuyện ngoài ý muốn này nha, hơn nữa còn không một chút hối hận nghi ngờ.