Cửa truyền tới âm thanh mở khóa, trong đêm khuya vắng lặng bỗng có tiếng lớn.
Nằm trên sofa nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng 1 giây cũng chưa ngủ Tề Sóc nghe thấy âm thanh mình vừa gặp, lập tức từ sofa nhảy dựng lên vọt tới trước cửa, nàng còn chưa kịp đút chìa mở khóa thứ hai thì nháy mắt cửa đã mở ra.
“Tại sao giờ ngươi với về vậy? Ngươi có biết hiện giờ là mấy giờ rồi không?” Hắn cắm đầu mở cửa tức giận nói, nói xong mới phát hiện nàng đứng ngoài cửa cả người say khướt, bộ dáng ngay cả đứng cũng còn không vững.
“Hi.” Quan Chi Yên dựa vào cửa vẫy tay với hắn, sau đó cả người mất đà hướng về phía hắn mà ngã vào.
Hắn nhanh chóng cướp môi không để nàng nói và ôm nàng liền trở về phòng, phóng tới tận giường. Nhưng không ngờ bộ dạng của nàng say đến không đứng vững xoay người ngồi dậy, giãy dụa muốn xuống giường.
“Ngươi muốn đi đâu?” Hắn tức giận kéo nàng trở lại, trừng mắt hỏi.
“Ta còn chưa tắm rửa, ta muốn đi tắm a.” Nàng tựa vào đầu thành giường, lắc quay lắc lại đứng dậy.
Tề Sóc hít 1 hơi chợt nghĩ, biết rằng nếu không cho nàng đi tắm, nàng tuyệt đối sẽ ầm ỹ cả đêm cho đến khi nàng mệt mỏi mà ngủ hoặc tỉnh rượu mới ngừng. Hắn cũng đã từng gặp trường hợp này của nàng nên biết rất rõ.
“Tránh ra, ngươi không cần ở đó chắn đường của ta, ta muốn đi tắm.” Nàng lấy thân đẩy hắn, nhưng không cách nào giữ được trạng thái cân bằng tiếp tục lại hướng cả thân người đổ ập lên hắn.
Hắn bất đắc dĩ thở dài, lại lần nữa ôm lấy nàng hướng vào nhà tắm. Trước tiên hắn cho nàng ngồi trên bồn cầu, sau đó xoay người mở nước ấm, tiếp sau lại quay đầu chủ động giúp nàng cởi bỏ quần áo trên người.
Đây không phải là lần đầu hắn giúp nàng cởi quần áo tắm rửa, cho nên đối với hắn không 1 chút giãy dụa phản kháng mà còn miệng không ngừng hướng hắn cười ngây ngô. Hắn giúp nàng còn có lúc làm nàng nhột nhạo khiến nàng phát ra những thanh âm mê người kèm cả tiếng cười khúc khích, hại hắn nửa chừng không tự chủ được lại theo đó mà phản ứng.
Nàng đột nhiên phát ra 1 tràn âm thanh rêи ɾỉ rất thoải mái, làm hắn cả người cương cứng trừng mắt nhìn nàng, làm chính mình có cảm giác hơi thở ngày 1 dồn dập hơn, ngay cả cái kia của hắn cũng không khống chế được mỗi lúc một nóng và phồng to lên.
Nữ nhân này thật là……
“Thật thoải mái nha, Sóc, ngươi không cùng tắm với ta sao?” Đôi mắt của Quan Chi Yên mờ mờ, ngẩng đầu mỉm cười nũng nịu mời hắn.
Hắn nhếch môi tiếp tục trừng mắt nhìn nàng, nhìn theo khuôn mặt ngây thơ của nàng trong nước không hề che lấp thân hình cong cong gợi cảm, sau đó lướt đến cánh tay mịn màng trắng trẻo không tỳ vết chủ động sờ vào vật to ở đũng quần hắn, bao trùm vật nam tính ấy.
“Ngươi đã chuẩn bị tốt rồi a.” Nàng liếʍ đôi môi mọng đỏ khàn giọng nói.
“Chết tiệt!” Tề Sóc thấp giọng rủa 1 tiếng rồi sự tự chủ vỡ tan.
Hắn dùng tốc độ nhanh nhất cởi bỏ hết quần áo trên người, trong nháy mắt tiến về phía bồn tắm, dùng tay nắm lấy eo nàng nhấc lên trên người hắn, vận sức hướng vật nam tính kia hướng đến bên ngoài lối vào mềm mại của nàng mà cọ xát.
Hai mắt hắn sáng ngời, trong ánh mắt lóe lên chút ác ý liếc nhìn phản ứng của nàng.
Quan Chi Yên đối với hành động của hắn, đầu tiên là khẽ cười thành tiếng, sau đó giống ŧıểυ hài tử lấy nước hắt về phía hắn, tiếp theo là cả người nóng như lửa dần dần đam mê nhục cảm, khẽ cắn môi dưới phát ra từng tiếng rêи ɾỉ đầy mê hoặc.
Hắn tiếp tụ khiêu khích nàng, cũng không tiến vào.
Trong cơ thể thật không thể nào chịu đựng nổi, nàng bắt đầu ở trên người hắn vặn vẹo, thử muốn nhét vật kia của hắn vào trong cơ thể mình. Nhưng Tề Sóc không nguyện thỏa mãn yêu cầu của nàng, trải qua 1 hồi đùa giỡn nàng làm nàng chực muốn khóc thành tiếng, mới chịu buông tay tùy nàng xử trí.
Nàng cơ hồ cảm thấy hắn đã buông ra trong nháy mắt liền khẩn cấp cầm lấy vật kia hướng vào cơ thể mình mà ép vào. Nàng ngồi trên người hắn nhiệt tình vặn vẹo, bồn tắm lớn theo hành động kịch liệt của nàng cứ 3 hồi lại nhấp nhô bắn nước tung tóe ra ngoài, từng đợt từng đợt phát ra tiếng càng lúc càng nhanh, càng lúc càng không thể khống chế được tiếng vang, dẫn đến cổ họng của nàng phát ra âm thanh gào thét.
Sau đó cả người nàng mềm nhũn vô lực, buồn ngủ tựa vào người hắn nhưng men say lại ngoài ý muốn làm nàng tỉnh lại không ít.
Hắn còn muốn nàng. Thật tốt a, hắn còn muốn nàng.
Tề Sóc lấy tay khẽ vuốt mắt của nàng, làm cho nàng không tự chủ mở to đôi mắt.
Nàng trừng mắt nhìn, cũng không biết là mình đang khóc “Bởi vì hạnh phúc.” Nàng nhanh chóng vòng tay ôm cổ hắn, suy nghĩ muốn kéo dài cảm giác hạnh phúc lúc này, không nghĩ đến những chuyện khổ sở cả 1 ngày của nàng nữa.
Câu trả lời của nàng làm những tức giận của hắn trong nháy mắt tan thành mây khói.
Hắn nâng mặt nàng lên, sau đó cúi đầu bình tĩnh hôn môi nàng, đồng thời lấy thân thể đang dừng lại bắt đầu hướng nàng cọ xát, làm cho nàng nhịn không được mà run rẩy.
“Không cần.” Quan Chi Yên run run vì hành động của hắn sau đó lùi lại, không muốn chính mình lại cùng hắn mây mưa lần nữa, nhưng tay hắn ở bên hông nàng cứng ngắc không cho phép nàng di chuyển.
Ánh mắt hắn nóng bỏng, vật nam tính của hắn tại chỗ bộ phận mềm mại của nàng lại lần nữa gắng gượng, nóng rực dựng đứng lên trong cơ thể của nàng di chuyển.
Quan Chi Yên hai mắt nhắm nghiền, khó chịu phát ra tiếng rêи ɾỉ, đôi tay tưởng như sẽ đẩy hắn ra thì giờ đây chuyển thành gắt gao ôm lấy hắn, cũng nhỏm dậy hướng hắn tiến công.
Vòi nước đổ nước ấm vào không ngừng, bồn tắm mới tràn đầy lại lần nữa mãnh liệt bắn tung tóe lên.
Tiếng nước cùng hòa với tiếng rêи ɾỉ tràn ngập cả phòng tắm, thật lâu không ngừng -- bên ngoài cửa sổ, ánh nắng đã chiếu khắp nơi.
Bên trong cửa sổ cùng ngoài giống nhau 1 bức tranh phong cảnh đẹp đẽ, nhưng là thân thể mỹ nhân ngang dọc, xuân sắc tràn trề đày mê hoặc.