Chuyện này tựa như vết dầu càng loang càng lớn, thật sự là Cận Dĩnh đã tùy tiện một chút, chọn đại một nam nhân để đem về nhà.
”Diễn Hạo ca ca, muội giới thiệu với huynh, chàng họ Lưu,
tên Kiến Thành, là Giang Nam Lưu nhị công tử, đến đây để thử cưới.” Cận
Dĩnh cười duyên dáng đến sát bên Diễn Hạo, nói.
”Đại ca.” Kiến Thành chào hỏi Diễn Hạo cực kỳ lễ phép.
”Ừ.” Diễn Hạo miễn cưỡng trả lời một tiếng, đôi môi mỉm cười, nhưng mà trong ánh mắt hắn lại không có ý cười.
”Đại ca, sao huynh lại đối xử lạnh nhạt với người ta như vậy? ”Cận Dĩnh cố ý khích hắn.
”Huynh nhìn xem, người ta cũng cố ý họi huynh là đại ca mà.”
”Chờ hắn qua được giai đoạn thử cưới, thì thân thiện với hắn cũng không muộn.” Diễn Hạo đè nén lửa giận ngập trời, làm như không có
việc gì.
Đáng chết!
Căn bản là nam nhân này không xứng với Dĩnh nhi, đến tột cùng là Dĩnh nhi đang bừa bãi làm những trò gì đây?
Lại để cho một nam nhân không xứng đôi đứng cùng một chỗ với nàng, còn muốn hắn phải tỏ ra thân thiện với người này?
Không có chuyện đó đâu!
”Phải không đó?” Cận Dĩnh nhìn bộ dạng lãnh lùng của hắn,
nghi ngờ nói: ”Vậy cũng được, Diễn Hạo ca ca, muội sẽ bồi dưỡng tình cảm với chàng ấy. Đến thời điểm muội quyết định ở cùng một chỗ với huynh
ấy, huynh nhất định phải đối xử nhiệt tình với huynh ấy đó.”
”Được.” Diễn Hạo nghiến răng nghiến lợi, gật đầu một cách khó khăn.
Mà thật sự thì bây giờ Cận Dĩnh cũng nhìn ra được, hắn không vui đến mức nào.
Đây không phải là biểu hiện hắn thật sự không muốn nàng ở
củng một chỗ với nam nhân khác sao? Nàng có thể đoán như vậy. Vẻ mặt Cận Dĩnh hiện lên nụ cười xảo quyệt, quyết định tiếp tục thử!
”Rốt cuộc là phải làm sao đây, nên làm thế nào đây?”
Cận Dĩnh ở trong phòng một mình, bước tới bước lui, nghĩ
ngợi về việc làm thế nào để có thể lợi dụng Kiến Thành kích thích Diễn
Hạo.
”A….” Nàng không chú ý, đụng phải cái ghế cạnh bàn, mà cái
ghế lại tiếp tục đụng trúng cái bàn, khiến cho mấy quyển sách nàng bày
trên bàn đều rơi xuống đầy đất.
Mấy bản đông cung mưu đồ từ bên trong bay ra ngoài.
”A, có cách rồi!”
Mẹ nói bình thường nam nhân sẽ muốn cùng nữ nhân làm chuyện
diễn ra trên ra trên mấy bức cung đồ kia, Lưu Kiến Thành chắc chắn sẽ
không phải là ngoại lệ, nếu như vậy……….
Hắc hắc, nàng có kế hoạch rồi!
*A…..”
”A…..”
”A…..”
Mấy tiếng thét cường độ cao vang vọng khắp Vô Danh sơn trang, suýt nữa khiến cho cả Vô Danh sơn trang bị kinh sợ.
Tất cả mọi người đều nhanh chóng tập trung tại nơi phát ra âm thanh đó, mà người đến hiện trường đầu tiên chính là Diễn Hạo!
Bởi vì, bởi vì mấy tiếng thét chói tai kia chính là giọng của Cận Dĩnh!
******************************************
”Dĩnh nhi!”
Đó là tiếng thét chói tai của nàng! Tại sao nàng lại phát ra tiếng thét chói tai đó?
Lồng ngực của Diễn Hạo muốn nhảy ra ngoài, tâm trí cực kỳ rối loạn, chỉ muốn nhanh chóng tìm được nàng!
Nàng xảy ra chuyện gì? Đến tột cùng là nàng đã xảy ra chuyện gì? Nàng có việc gì hay không?
Hắn nhanh chóng xông về nơi âm thanh phát ra, giống như là
bay thẳng đến, sợ rằng nàng xảy ra việc gì, mà hắn lại không kịp tới cứu nàng.
”Diễn Hạo ca ca……”
Hắn chạy nhanh đến hồ Minh Nguyệt, tâm trí còn chưa hồi
phục, còn chưa kịp nhìn rõ ràng mọi chuyện trước mắt, chỉ kịp thấy Cận
Dĩnh khóc điên cuồng, nước mắt lã chã nhào vào trong ngực hắn.
”Ô….ô……….” Cận Dĩnh dùng hết sức khóc lớn, khóc còn hơn cả một đứa bé sơ sinh.
”Có chuyện gì? Dĩnh nhi, có chuyện gì?” Diễn Hạo nghe được tiếng khóc thê lương của nàng, trong lòng cũng thấy đau.
”Ta….Hắn….Ô……….” Cận Dỉnh nhìn về phía hồ, lại càng khóc lớn hơn. ”Diễn Hạo ca ca, nhất định huynh phải giả oan cho muội!”
”Hắn? Diễn Hạo nhìn về phía hồ Minh Nguyệt, lúc này mới phát hiện trên mặt hồ không ngừng xuất hiện bong bóng nước, có một cái đỉnh
đầu lức chìm lúc nổi, mặc dù trên mặt còn dính đầy bùn, nhưng cũng có
thể nhận ra được đó là Lưu Kiến Thành. ”Hắn là gì muội? Dĩnh nhi?”
Hắn quá hiểu rõ nàng, nếu không phải bị thiệt thòi lớn, nhất định nàng sẽ không khóc thê thảm như vậy.
Nghĩ đến đây, hắn hận không thể đem Lưu Kiến Thành kia băm thành trăm mảnh.
”Hắn….Hắn muốn sờ người muội…..Ô…………..” Cận Dĩnh úp mặt vào ngực Diễn Hạo, tiếp tục khóc, khóc đến mức thở không ra hơi.
Mắt Diễn Hạo lộ ra sát ý, dịu dàng nói: ”Ngoan, đừng khóc,
cho dù phát sinh bất cứ chuyện gì, ca ca cũng sẽ giúp muội lấy lại công
bằng, có được hay không?”
”Không nên, ô………Ca ca, người ta không muốn tiếp tục đứng ở
đây………….Huynh đưa muội về phòng trước,có được hay không…………….? Muội xin
huynh………….” Cận dĩnh thút tha thút thít nói.
”Được, được, được.” Diễn Hạo gật đầu với Cận Dĩnh, sau đó
quay về phía mấy đệ đệ, trong mắt có ẩn chứa ý tứ trách cứ việc bọn họ
đến muộn. ”Hắn sẽ giao cho các ngươi xử lý, ta mang Dĩnh nhi về phòng
nghỉ ngơi trước.”
”Các ngươi, các ngươi muốn làm gì?”
Mới được vớt từ trong ao lên, Lưu Kiến Thành ướt đẫm đang
ngồi dưới đất, nhìn một đám nam nhân cao lớn dũng mãnh trước mặt, bị dõa cho sợ đến mức run cả người.
”Chúng ta?” Huynh đệ Cận gia nhìn Lưu Kiến Thành đáng thương, trao đổi với nhau một nụ cười khó lường.
”Thật sự là ta không có làm chuyện gì với nàng ấy, là nàng
ấy bày tỏ với ta trước, ngay cả sờ mó bọn ta còn chưa có, đã bị đá vào
trong hồ, thật, thật mà……” Lưu Kiến Thành quơ quơ tay vội vàng giải
thích, chỉ sợ, bị đám nam nhân trước mắt biến mình thành thịt khô.
”Muội muội của ta sao có thể bày tỏ với ngươi được?” Cận Dực trưng nụ cười giả tạo ra uy hiếp, vươn tay ra nắm lấy đầu của Lưu Kiến
Thành. ”Ngươi nói xem, thật sự là muội muội của ta bày tỏ với ngươi
trước sao?”
”Thật………..” Lưu Kiến Thành thấy quả đấm của Cận Dực sắp hạ
xuống, vội vàng chỉnh miệng: ”Thật, à không phải, thật à không phải, là, là ta….là ta……..”
”Như vậy mới đúng chứ!” Cận Dực vỗ vỗ vai, khẽ mỉm cười. ”Ta biết mà, muội muội dễ thương xinh đẹp của chúng ta làm sao lại có thể
bày tỏ trước nam nhân được, nhất định là do ngươi muốn chạm đến nàng
nhưng không được, cho nên mới thêu dệt ra những lời này, có phải hay
không?”
”Không…………….” Lưu Kiến Thành trông thấy ánh mắt đe dọa của hắn, vội vàng sửa lại lời nói: ”Dạ, dạ, dạ phải…….”
”Ta biết ngay mà, muội muội ta xinh đẹp động lòng người
thường khiến cho nam nhân mơ ước, nhưng mà xem ra nàng không thích ngươi đụng chạm nàng, cho nên chúng ta không thể làm gì khác hơn là mời ngươi về nhà.” Cận Dực treo nụ cười đáng tiếc trên mặt.
”Ta………..” Lưu Kiến Thành cảm thấy trong bụng đầy ủy khuất.
Căn bản là sự thật không phải thế! Nhưng mà….Trước mắt có
nguy hiểm đến tính mạng, cho dù hắn có chịu khổ cũng chỉ có thể nuốt vào bụng.
”Sau khi trở về, không được hé nửa lời về việc của muội muội ta, nếu không thì…………..”
Trong giọng nói của Cận Dực hàm ý rõ ràng sát ý.
”Sẽ không, sẽ không, đây là lỗi của ta, chuyện này cứ cho
qua như vậy, mong rằng các vị ca ca tha thứ, mong rằng các vị ca ca tha
thứ…………” Lưu Kiến Thành dập đầu trước mọi người, chỉ sợ mình không cẩn
thận, mạng nhỏ sẽ không còn.
”Yên tâm, chúng ta cũng khoan hồng độ lượng, nếu muội muội
của chúng ta không có thương tổn gì, chúng ta cũng sẽ không gây khó dễ,
nhưng hãy nhớ rằng ngàn vạn lần không nên nói năng lung tung, nếu
không………..” Đôi môi mỏng của Cận Dực hiện lên một nụ cười quỷ quyệt.
”Hậu quả một mình ngươi gánh chịu!”
”Tuyệt đối ta sẽ không nói lung tung, tuyệt đối sẽ không nói lung tung!” Lưu Kiến Thành vội vã đảm bảo. ”Đây đều là lỗi của ta, đều
là lỗi của ta……”
Ô……….Mà thật sự thì đây cũng là lỗi của hắn, hắn đã chọc
phải người nào chứ? Đầu tiên là gặp gỡ một tiểu yêu nữ, chủ động bày tỏ
với hắn, ngay khi hắn bắt đầu hưởng ứng thì đá hắn xuống hồ, lại còn
đụng phải một đám ca ca đáng sợ của yêu nữ, hoàn toàn không chịu nghe
lời hắn nói thậ, còn đe dọa hắn không được nói lung tung……….Đây thật sự
là lỗi của hắn, thật là lỗi của hắn!
Sao hắn lại không lường trước được cái loại ước hẹn cưới thử này chứ? Đây không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ thì là cái gì chứ? Cái này chỉ có thể xem là xui xẻo!
**********************************************
”Diễn Hạo ca ca, ô……………..” Cận Dĩnh dùng hết sức lực khóc
trên đường trở về phòng, trong lúc khóc còn không ngừng đem nước mắt
nước mũi chùi chùi trên người Diễn hạo, để trả thù việc hắn hay cự tuyệt tình cảm của nàng.
”Được rồi, đừng khóc…….Dĩnh nhi………đừng khóc…………” Diễn Hạo bị việc nàng khóc khiến cho tâm tình rối loạn, chân tay luống cuống an ủi
nàng.
”Ta…….ô…….Diễn Hạo ca ca………..ô………….” Cận Dĩnh tiếp tục khóc, ra sức tìm sự che chở của Diễn Hạo.
Đừng khóc, Dĩnh nhi, muội có bị sao không?” Diễn Hạo gấp gáp nâng khuôn mặt nhỏ loan lổ nước mắt của nàng lên.
”Ta……….ô………”Cận dĩnh khóc đến mức suýt nữa không thở nổi. ”Ta thật khổ sở………….Trong lòng ta khổ sở……..ô……….”
”Hắn……..hắn chạm đến nơi nào của muội sao?” Diễn Hạo cũng không phát hiện ra rằng giọng nói của hắn đang run rẩy không dứt.
”Hắn….hắn đụng vai muội…………Muội rất sợ hãi liền thét chói
tau, sau đó không biết như thế nào lại đá hắn xuống hồ………….Diễn Hạo ca
ca, muội không cố ý, muội thật sự không cố ý……”Cận Dĩnh vội vàng chối bỏ trách nhiệm.
Bởi vì, thật sự là do nàng cố ý.
”Đụng vào bả vai sao? Vậy còn tốt.” Diễn Hạo thở ra nhẹ
nhõm, theo bản năng giúp nàng chỉnh sử lại y phục một chút. ”Dĩnh nhi,
không nên chơi loại thử cưới này nữa, như vậy quá nguy hiểm.”
”A?” Cận Dĩnh kinh ngạc tới mức ngay cả khóc cũng quên mất.
”Diễn Hạo ca ca, huynh………..”Không phải là hắn nên tiếp tục ôm nàng an ủi sao? Tại sao lại không phải là tiếp tục phát triển theo chiều hướng đi