Làm Loạn Với Ngài Cố

Chương 1: Làm Loạn Với Ngài Cố

Trước Sau

break


Trên bãi biển Patong ở đảo Phuket (*), Thi Mị mặc Bikini đỏ đi bộ dọc theo đường ven biển, phía sau lưng lưu lại từng chuỗi dấu chân, trong tay xách theo giày cao gót của mình.

(*) Là một bãi tắm rất nổi tiếng nằm về phía Tây của thành phố Phuket và phía Bắc của Karon, miền Nam Thái Lan.

Gió biển thổi lên gương mặt cô, mang theo âm thanh từng cơn sóng vỗ, nhưng không che dấu được sự náo nhiệt trên bãi biển. Khung xương mảnh khảnh của thiếu nữ phương Đông, đường cong mỹ lệ được Bikini phơi bày hoàn mỹ, vòng eo tinh tế kia dường như chỉ cần véo một cái là có thể đứt, cặp mông căng tròn kiêu ngạo vểnh lên.

Phong cảnh vừa xinh đẹp lại mê người như vậy quả thực dễ dàng khiến cho người ta lưu luyến quên đường về.

Ngay cả nhóm người nước ngoài trên bãi biển cũng đã nhìn về phía này nhiều lần.

"ŧıểυ Mị." Chàng trai trẻ tuổi mặc quần bơi bị mấy nam sinh khác xô đẩy đằng sau, cuối cùng lấy hết can đảm đi tới trước mặt Thi Mị, ấp úng mở miệng.

"Không phải em không biết bơi sao? Hay là anh dạy cho em nhé."

"Không được rồi anh Thắng, bây giờ em không muốn bơi lắm." Âm thanh của cô gái nhỏ rất ngọt ngào, mang theo sự áy náy khi từ chối, cặp mắt xinh đẹp giống như hồ ly vừa ngọt ngào lại láu lỉnh.

"Em đi dạo trên bãi biển một chút là được rồi, cảm ơn anh."

Ngay cả nói lời từ chối, cũng khiến cho người khác không đành lòng.

"Được rồi."

Chàng trai nhìn cô gái nhỏ tiếp tục dẫm lên bờ cát đi về phía trước, vô cùng mất mát đứng một chỗ, chỉ có thể nhìn bóng lưng cô càng lúc càng xa.

Mấy nam sinh khác chen chúc như tổ ong tiến lên, có chút hả hê vỗ vỗ vai Trịnh Thắng: "Hay là thôi đi, người ta là nữ thần hoa khôi giảng đường đấy, sao mày có thể theo đuổi được?"

"Ngực Thi Mị to thật đấy, lúc mặc Bikini hai bầu ngực đều sắp lộ hết ra ngoài, chậc chậc, lẳng lơ như vậy, không biết về sau sẽ tiện nghi cho thằng nào đây."

"Cắt, loại mỹ nữ này sao có thể vẫn còn là xử nữ chứ, nhìn bên ngoài thì trong sáng, bên trong không biết da^ʍ đãиɠ thế nào đâu."

"Mày đừng có không ăn được nho lại nói nho xanh, đại mỹ nữ như vậy mày còn đòi lần đầu tiên của người ta à? Nếu có thể mở chân cho tao làm một cái, dù là khẩu giao cho tao một chút, thì tao chết cũng không tiếc."

"..."

Mấy từ ngữ xấu xa tục tĩu của nhóm nam sinh đều bị Thi Mị ném ra sau đầu, cô duỗi tay vuốt vuốt tóc bên tai, trong hơi thở thuần khiết lại mang theo vài phần xinh đẹp có tính công kích, ánh mắt rơi vào người đàn ông đứng cách đó không xa, khoảng 30 tuổi, dáng người được giữ gìn khá tốt.

Trên bãi cát nóng như vậy, những tên đàn ông khác chỉ mặc quần bơi, anh lại mặc sơ mi trắng quần tây đen, chân đi giày da nâu, cổ áo hơi mở.

Bụng dưới bằng phẳng rắn chắc, trên ngón tay thon dài kẹp nửa điếu thuốc, hình dáng bàn tay kia rất lớn cũng rất đẹp, Thi Mị thấy được cả yết hầu gợi cảm của anh.

Từ góc nhìn của Thi Mị, giờ phút này anh vừa yên tĩnh lại thanh tao lịch sự, anh trời sinh đã rất đẹp, khí chất lắng đọng theo năm tháng, vui buồn không hiện ra ngoài, chỉ có sự chín chắn và vững vàng.

Có lẽ do cảm ứng với ánh mắt chăm chú của Thi Mị đang âm thầm đánh giá, người kia bỗng nhiên mở mắt, thản nhiên nhìn cô một cái.

Ánh mắt kia sâu sắc lại tinh anh, mang theo thâm ý nhìn thấu tất cả. Trong nháy mắt đó, Thi Mị cảm giác mình như đang bị người đàn ông kia nhìn thấu tất cả, ngón tay nhỏ run rẩy, khóe môi vốn nhếch thành độ cong cũng không tiếng động mà xụ xuống.

Thi Mị không dám xác định, lúc nãy cô đi trên bãi cát, người đàn ông này có phải cũng chú ý tới cô hay không.

"ŧıểυ Mị, sao cậu lại ở đây thế?"

Một cô gái nhỏ mặc bikini vàng ở cách đó không xa vẫy tay với cô, vui vẻ chạy chậm lại đây: "Mình ở chỗ này, cậu nhìn gì thế, mình vừa mới quay đầu lại đã không thấy tăm hơi cậu đâu."

 

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc