Quý Sở Yến một mạch hôn lên trên cho đến xương cánh bướm của cô, Tô Điềm cảm thấy bộ ngực của mình mất đi sự kiểm soát, chúng. nhẹ nhàng nhảy ra ngoài. Tay của anh lập tức chặn lại, nắm lấy hai bầu vυ" bắt đầu xoa nắn lúc mạnh lúc nhẹ, chỉ thấy ngón tay anh nhắm chuẩn vào hai hạt đậu đỏ. mà đùa bỡ
'Ahh.." Tô Điềm nhịn không được rêи ɾỉ, thủy dịch không chịu được đang từ từ tràn ra từ hai giữa hai chân cô. Không lâu sau, cô đã sắp mềm thành một vũng nước, mà vật cứng dưới đũng quần của Quý Sở 'Yến cách lớp váy ngắn cọ xát vào mông cô, Tô Điềm nhắm mắt giọng nói run rẩy: 'Ahh...muốn..vào.."
Trước mắt Quý Sở Yến đột nhiên tối sâm, một tay đem váy của cô vén lên đến eo, mới nhìn thấy vết nước ở giữa qυầи ɭóŧ của Tô Điềm.
"Ướt hết rồi." Anh cười trầm thấp, bắt đầu xé bao bì bao cao su.
Găn như không lâu sau, Tô Điềm cảm thấy quy đầu khổng lồ cắm vào huyệt khẩu của mình, cô cần cần môi, còn chưa kịp chuẩn bị, hoa huy*t đã bị xuyên thủng đến tận cùng—
"Uhh..ahhahh.. lại muốn tới rồi.." Dưới sự xâm nhập của dương v*t khiến Tô Điềm rất nhanh lại sắp lên đỉnh, móng tay của cô nhịn không được mà nắm chặt lấy cánh tay của Quý Sở Yến, cắm vào da thịt, phát ra tiếng rên kiều mị, trong trạng thái mơ hồ phun ra lượng lớn mật dịch. Được bao bọc trong làn nước, Quý Sở Yến chỉ cảm thấy rằng huyệt đa͙σ nơi đặt phần dưới đang càng lúc càng ấm áp, mềm mại, cảm giác tê liệt thoáng qua, tỉnh dịch sền sệt cũng xuất ra.
Chờ đến lúc hai người lại lần nữa thu dọn, trên mặt Tô Điềm vẫn mang sắc đỏ, đôi mắt rạng rỡ nhìn Qúy Sở Yến; "Cảm ơn vì món quà” Anh cúi đầu xuống nhìn cổ chân trằng nốn của cô quấn đầy ruy băng, khàn giọng nói: "Rất thích sao?"
Tô Điềm cười, khóe môi cong lên. Cô cố ý kéo dài thanh âm, “Thích chứ, kiểu rất thích của thích.”