Bầu ngực bó trong bộ sườn xám đung đưa theo từng chuyển động của cô.
Quý Sở Yến thu hết mọi biểu cảm của cô vào mắt, cơ bắp cũng căng cứng lên.
Anh đang kiềm chế, anh không thể chịu nổi dáng vẻ động tình của cô.
Quý Sở Yến chậm chạp không có động tác gì, ŧıểυ huyệt của Tô Điềm đã ướt át như đê vỡ rồi
“Ưm... Muốn.”
Tô Điềm bám vào vai anh, thì thầm bên tai anh, giọng nói mềm mại của cô giống như nước suối.
Quý Sở Yến còn đang nhẫn nhịn, anh đặt cảm lên vai cô, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng của cô: "Em muốn cái gì?”
Tô Điềm thấy anh vẫn không hề bị dụ dỗ một chút nào, thì còn nghĩ rằng anh chưa động tình. Cô vội vàng xoay người quỳ gối trên thảm, còn chưa chờ Quý SởYến hiểu ra thì đã vùi đầu vào giữa hai chân anh.
Tô Điềm run tẩy cởi thắt lưng của anh, nhưng không thể cởi ra được, cô càng gấp càng khó cởi.
Hai tay Quý Sở Yến nắm chặt thành nảm đấm, dương v*t cương cứng của anh đã sưng lên đến phát đau. Thấy cô mãi vẫn chưa cởi được thắt lưng của mình, anh lập tức cởi giúp cô. Mất đi thứ trói buộc dưới thân, côn th*t tô to lập tức bắn ra, xuất hiện ngay trước mặt Tô Điềm.
“To quá..."
Tô Điềm thở dài, bàn tay nhỏ nhẵn nhẹ nhàng xoa côn th*t. Cứ nghĩ đến chuyện thứ này từng đâm xuyên qua cơ thể của cô thì cô lại không nhịn được mà run lên
Toàn thân Quý Sở Yến cứng đờ, đỏ mắt nhìn người phụ nữ dưới thân mình. Cô đã ngậm một nửa dương v*t của anh vào miệng, bắt đầu chậm rãi mứt mát.
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Tô Điềm chỉ có thể miễn cưỡng chứa một phần dương v*t. Mỗi khi cô. cố gắng nuốt vào nhiều hơn thì quy đầu lại đâm vào niêm mạc cổ họng, khiến cô buồn nôn.
Sau khi liếʍ láp côn th*t của anh một lúc, trong mắt Tô Điềm đã lấp lánh nước, mặt mũi đỏ bừng lên, nhìn vừa đáng thương vừa mỏng manh.
Tô Điềm liều mạng lắc đầu, côn th*t đâm quá sâu, cô không nhịn được mà bắt đầu nôn.
Thừa dịp cô buông dương v*t của anh ra để nghỉ ngơi một lát, Quý Sở Yến vuốt ve đỉnh đầu cô, khàn giọng hỏi: “Bảo bối, muốn à?”
'Tô Điềm ngước mắt lên, trong đôi mắt xinh đẹp có một tầng sương mù, giữa đôi môi đỏ mọng và quy. đầu có một sợi tơ bạc mơ hồ. Cô cắn môi dưới, khẽ gật đầu.
Quý Sở Yến khẽ cười một tiếng, kéo cô dậy khỏi giữa hai chân mình, để cô năm trên thảm, quay lưng về anh.
- Tô Điềm quay đầu nhìn anh, phát hiện Quý Sở Yến lấy từ trong ngăn kéo bàn trà ra một hộp bao cao su, anh cố tình trêu chọc: “Cố tình chuẩn bị cho em đấy."