Thực ra giữa hai chân cô lúc này cũng ẩm ướt lắm rồi, nhưng chút lý tí còn sót lại nói cho cô biết: làʍ t̠ìиɦ không dùng bao cao su thì chỉ nên làm một lăn thôi, đừng để có lăn hai.
Nghe vậy, con ngươi Quý Sở Yến tối sâm lại. Anh ôm chặt lấy cô, giọng nói mang theo đầy sự nhãn nhịn: “Ừm, hôm nay buông tha cho em.”
Sau đó, tay anh lại không an phận mà vén váy cô, lên, dò xét tiến vào.
'Đã nói buông tha cô cơ mà?
Trong đầu Tô Điềm lập tức nhảy ra hai người nhỏ. xíu đang đánh nhau, một người hô hào mau cự tuyệt đi, một người lại hùa theo nói chỉ cần không cắm dương v*t vào là được, dùng tay để cô thoải mái thì có mất miếng thịt nào đâu!
"Trong lúc nhất thời, Tô Điềm đẩy anh ra cũng không phải, mà không đẩy anh ra cũng không phải
Nhân lúc cô lơ đãng, ngón tay làm loạn của Quý Sở Yến đã bắt đầu chen vào giữa hai chân cô, cách một lớp qυầи ɭóŧ mà chà xát nơi tư mật của cô.
Trong mắt Tô Điềm đã đầy hơi nước, ánh mắt mê ly nhìn anh, bầu ngực phập phồng theo từng nhịp thở.
Hiển nhiên, cô đang vô củng khao khát.
Quý Sở Yến cần răng, cố nén cảm giác khô nóng ở phần bụng dưới, ngón tay từ mép qυầи ɭóŧ của cô mà chui vào trong, mân mê mép thịt.
Dâm dịch đặc sánh lập tức chảy ướt ngón tay anh. . Truyện Hệ Thống
Hơi thở của Tô Điềm càng lúc càng gấp gáp, cô cảm nhận được ngón tay xương khớp rõ rằng của anh đang cọ cọ trước cửa huyệt mà không chịu chọc vào trong. Cuối cùng cô cũng không chịu được nữa mà vặn vẹo thân thể, muốn ngón tay của anh đâm vào trong ŧıểυ huyệt.
“Con điếm nhỏ.” Quý Sở Yến cười nhẹ một tiếng, sau đó ngón tay đâm “Phốc” một cái, toàn bộ cầm vào trong hoa huy*t của cô.