Để thiếu niên chủ động vì mình OOXX, vẫn là tranh thủ nửa tháng ở chung, hay là nếm thử một chút tư thế khác thường mà thiếu niên chết sống cũng không nguyện ý, hay là…
Akashi hơi hơi nhíu mày.
Ngô, mỗi một hạng mục đều rất khó để có thể dứt bỏ…
※
Akashi nhìn nhìn miệng vết thương được băng bó cẩn thận, có chút hơi thất thần.
“Akashicchi làm sao vậy? Miệng vết thương còn đau phải không?”
Kise có chút lo lắng hỏi, Akashi lắc lắc đầu, ý bảo bản thân không sao.
Hắn chỉ đang nghĩ đến, ánh mắt của Kuroko mới vừa rồi vì mình băng bó miệng vết thương.
Ảm đạm, vô thần, tự trách, cùng với đau đớn.
Tại sao lại lộ ra cái loại biểu tình này?
Akashi nắm chặt hai đấm.
Bất luận như thế nào, hiện tại thắng lợi là quan trọng nhất.
Trận đấu tiếp tục.
Miệng vết thương được xử lý cẩn thận, Akashi khôi phục tốc độ bình thường.
Nói cách khác, đoán trước của Hanamiya lần thứ hai không có đất dụng võ.
Bởi vì, Akashi sẽ lợi dụng tốc độ tuyệt đối để áp chế, cắt đứt đường bóng.
Lại một lần gọn gàng lưu loát cắt bóng, Akashi đem bóng dọc theo bên ngoài đem bóng chuyền cho Aomine.
Nhưng mà, ngay tại lúc ngón tay Aomine sắp tiếp xúc đến bóng, một cái thật lớn bàn tay như gió, tiếp cận, mắt thấy sẽ đem này một vợt bóng bàn hạ…
Là tên áo số 6 gắt gao nhìn chằm chằm Aomine, hậu vệ thân cao 2 thước đáng sợ.
A a, thật sự là phiền chết.
Thật sự… Thực căm tức…
Ngay từ đầu liền đánh không thuận lợi, tên hỗn đản biến thái này lại nhìn chăm chú hàng phòng ngự, đội trưởng còn bị người thâm độc khiến cho thương…
Aomine mãnh liệt gia tăng tốc độ, số 6 còn không có kịp phản ứng trong nháy mắt, bay nhanh đem quỹ đạo bóng thay đổi, chuyển dời đến tay ở vị trí còn lại.
Thân thể lùi về phía sau một bước nhỏ, lại nhanh như chớp xoay người, ném bóng nhẹ nhàng.
2 điểm.
Tường đồng vách sắt của số 6, rốt cục cũng bị đánh bại.
Không có bóng dáng phụ trợ, dựa vào sức lực của một mình hắn, đánh bại.
Một giây ngắn ngủi, Aomine hoàn thành động tác thật sự chuẩn xác, mà ngay cả Akashi, cũng chỉ miễn cưỡng thấy rõ.
Midorima đẩy mắt kính, trong lòng lần thứ hai khẳng định, người này là một quái vật.
Kise có chút hâm mộ lại có chút khó chịu, quả nhiên mình và Aomine có một sự chênh lệch không hề nhỏ.
Akashi nở nụ cười.
Thành quả huấn luyện cho tới ngày hôm nay, đã tới lúc thu được thành quả…
Quay trở về lúc trước, Akashi cùng Aomine bọn họ lần đầu tiên nói đến đề tài có liên quan đến【Zone】.
Aomine là người thứ nhất phản bác.
“Akashi, cái loại này cùng việc tiểu vũ trụ bùng nổ, chỉ tồn tại trong truyện tranh, trong hiện thực như thế nào lại có thể…?”
Lúc ấy Akashi chưa giải thích nhiều.
“Kia… Cũng không hẳn, Daiki. Nếu dựa theo phương thức huấn luyện của tôi, có thể đạt được.”
Trở lại bây giờ.
Akashi nhìn ánh mắt lợi hại giống như lưỡi dao sắc bén của Aomine.
Hắn quanh thân bùng nổ một loại uy hiếp áp người đáng sợ, nếu nói là khát vọng thắng, không bằng nói, chính xác là khát vọng nghiền áp, vô hạn.
“Thật sự chúc mừng, xem ra Daiki trong chúng ta, là người thứ nhất lĩnh ngộ 【Zone】.”
Ánh mắt dị sắc phát ra ánh sáng sáng rọi.
Nhanh, Tetsuya.
Cậu xem, tôi vì cậu tạo ra, cường đại nhất, đội ngũ vững chắc nhất, giống như đội ngũ Kỳ tích, bước đầu đã hình thành.
Khóe miệng Akashi tạo thành một độ cung, ôn nhu đến gần như tàn nhẫn.
Trận đấu tiếp tục, không hề có trì hoãn.
Thế tấn công sấm vang chớp giật của Aomine đã hoàn toàn vô hiệu hóa những ngăn cản của số 6. Mà dự đoán của Hanamiya, cũng bị tốc độ đoạt bóng cực nhanh của Akashi làm cho vô hiệu hóa.
Kise trực diện tấn công, Midorima tinh diệu ba điểm, Murasakibara bất động như núi.
Ván cờ thắng lợi, rốt cục hoàn toàn đảo hướng về phía Teikou.
Cuối cùng, điểm số dừng lại ở 98 vs 79.
Kuroko yên lặng ngồi trên ghế nghỉ ngơi nắm chặt bàn tay, ánh mắt tan rã cũng khôi phục thần thái chuyên chú.
Trong lòng âm thầm hạ quyết định.
※
Đây là Năm vị tướng không ngai, trải qua lần thất bại lớn nhất từ trước tới nay, cũng thuyết minh cho một việc, bước tiến vào trận chung kết thuộc về bọn hắn.
Đồng thời, Thế hệ Kỳ tích lên sân, bắt đầu con đường vương giả dài đến ba năm của bọn họ.
Đến khi vào đại học, Thế hệ Kỳ tích lần thứ hai tề tựu, tiếp tục huy hoàng. Bốn năm kia, cũng được xưng là Thế hệ Kỳ tích, ở giải bậc đại học toàn quốc, là nơi cho bọn họ triển khai hết năng lực.
Nhưng có một điều bất đồng, trong Thế hệ Kỳ Tích, lúc trước có một vị mang màu bầu trời, thiếu niên tên là Kuroko Tetsuya, vị trí là PG. Nghe đồn, vị thiếu niên này tên là Kuroko Tetsuya, chính là thành viên thứ sáu đầy ẩn số biến hóa khôn lường.
Còn có một chút bất đồng khác chính là, đội trưởng của Thế hệ Kỳ Tích, tướng mạo tuấn tú thực lực rất mạnh Akashi Seijuurou, mỗi lần đều sẽ uy hiếp phóng viên phỏng vấn, đem Kuroko Tetsuya chuyển thành Akashi Tetsuya, mà thiếu niên bản thân thì kiên trì bảo mình tên là Kuroko Tetsuya. Hai người tranh chấp cuối cùng buổi họp biến thành cả hai đồng thời biến mất ở hiện trường phỏng vấn. Việc cổ quái này duy trì đều đều cả bốn năm, mỗi lần phỏng vấn đều sẽ gặp được.
Đây đều là nói về sau.
※
Teikou thắng.
Trăm cay nghìn đắng tranh đoạt mà thắng lợi, nhưng vì Akashi bị thương, cũng không khiến đội ngũ vui vẻ cho lắm.
Kuroko yên lặng giúp Akashi nhìn miệng vết thương.
Lúc tháo băng vải ra, máu đã đọng lại, kết thành một tầng máu đông dày.
Bác sĩ thở dài, dùng kéo cắt đi lớp băng vải, mới thành công đem miệng vết thương lần thứ hai hoàn toàn kiểm tra rồi băng lại thêm một lần.
Mở đơn thuốc, nghe theo lời dặn của bác sĩ.
Kuroko luôn hỏi rất nhiều, đặc biệt khác với ngày thường, đại loại như “Mất bao lâu mới có thể tiếp xúc với nước”, “Ăn uống có cái gì cần phải chú ý” .
Akashi nhìn thiếu niên cùng bác sĩ nói chuyện với nhau, gượng mặt nhìn nghiêng thật đẹp thật sự là cảnh đẹp ý vui.
Nghĩ đến người này lo lắng cùng cẩn thận đều là vì mình, Akashi đột nhiên cảm thấy vết thương trên tay kia cũng không đến nỗi làm người ta chán ghét.
Đội trưởng đại nhân vĩ đại, vĩnh viễn bày mưu nghĩ kế, thậm chí thành công thực hiện 【Zone】, lúc này lòng tràn đầy suy tư đều là như thế nào thừa dịp bị thương giành chút quyền lợi cho bản thân.
Có cơ hội mà không lợi dụng, thật sự là rất phung phí của trời, tuyệt đối không phải là Akashi Seijuurou.
Để thiếu niên chủ động vì mình OOXX, vẫn là tranh thủ nửa tháng ở chung, hay là nếm thử một chút tư thế khác thường mà thiếu niên chết sống cũng không nguyện ý, hay là…
Akashi hơi hơi nhíu mày.
Ngô, mỗi một hạng mục đều rất khó để có thể dứt bỏ…
“Akashi-kun, chúng ta đi thôi.”
Lễ phép tạm biệt bác sĩ, Kuroko xoay người, cẩn thận đem tay Akashi nâng lên, cố hết khả năng làm giảm máu tụ ở miệng vết thương.
Bởi vì hai người có chút chênh lệch chiều cao, tư thế kia phi thường như là thiếu niên chủ động kéo tay Akashi, rúc vào trong lòng ngực của hắn.
Mái tóc màu băng lam mềm mại cọ cọ vào cằm Akashi, mềm mềm, có chút ngứa.
Ánh mắt Akashi tối sầm.
Hắn đột nhiên nhận ra, bản thân trước kia rối rắm có bao nhiêu ngu xuẩn.
Nếu vô pháp lựa chọn một, vậy nhận lấy tất cả đi.
Bất đồng với bầu không khí ấm áp của hai người đỏ đen, mấy người còn lại đang ờ trong một con hẻm nhỏ, biểu tình của mỗi người đều là xơ xác tiêu điều.
Bị Akashi đuổi khỏi câu lạc bộ bóng rổ, một cái ngay cả tên cũng không được gọi hơn hai lần, cả người phát run cuộn mình lại.
Đứng bên cạnh, là giám sát viên Sanada phát ra vài tiếng từ cổ, mặt của hắn đả chuyển thành màu đỏ tím, bởi vì tay Aomine đang siết chặt cổ hắn.
“Tha cho tôi… Tôi là bởi vì giám sát viên Sanada nhờ vả, hơn nữa hắn cho tôi chìa khóa vào khu vực của đội Teikou, tôi liền trà trộn vào được… Đây không phải là chủ ý của tôi, đều là lão, đều là giám sát viên Sanada bảo tôi làm như vậy… Tôi vốn cũng không muốn giấu lưỡi dao…”
Nam sinh năm hai kia sợ hãi vì mình biện hộ, thanh âm không vững mà run rẩy.
Giám sát viên Sanada mắt thấy bị người một nhà bán đứng, hung hăng cắn răng.
“Mày… Khốn nạn… Đều là Hanamiya cho ta lưỡi dao ta mới… Ngô…”
“Hắn cho ông một lưỡi dao, ông lại dùng trên tay Akashi, tôi có nên vì hắn thủ hạ lưu tình, đưa cho ông một con dao?”
Mắt kính Midorima phản xạ hàn quang, Aomine buông tay ra, hung hăng một quyền đánh vào mũi Sanada, người sau phát ra một tiếng tru lên, cực kỳ giống heo kêu.
Murasakibara một câu cũng chưa nói, hắn chính là trầm mặc tiêu sái đi đến trước mặt nam sinh năm hai, trên cao nhìn xuống khiến thân ảnh kia không ngừng phát run.
“Rõ ràng lúc hãm hại người khác rất có dũng khí mà, sao bây giờ lại sợ thành như vậy?”
Hắn giống như tự hỏi do dự trong chốc lát.
“Mặc kệ, dù sao ta cũng rất ghét ngươi.”
Không lưu tình chút nào một cước dẫm nát bàn tay gây án.
“Đặt dao trong khăn mặt của đội trưởng, chính là cánh tay kia.”
“Nghiền chết ngươi.”
Kise cười tủm tỉm mở ra di động, mở ra phần ghi âm, đưa tới bên miệng vị giám sát viên đã bị trọng thương.
“Giám sát Sanada, phiền ông nói nói mấy câu —— ‘Tôi phái người đặt lưỡi dao trong khăn mặt lau mồ hôi của đội trưởng đội bóng rổ Akashi Seijuurou, dẫn đến tay hắn bị thương máu chảy không ngừng, bây giờ tôi xin thành thật giải thích.’ ”
Kise cười đến rạng rỡ.
“A đúng rồi, còn một câu nữa ‘Tôi là một tên tiểu nhân đê tiên không xứng đáng sống trên thế giới này.’ ”
-TBC-
Lời vô nghĩa của tác giả:
Đi, chúng ta vẫn luôn lặp lại đây là Đỏ Đen ấm áp văn, tuy rằng đi cùng nguyên tác lộ tuyến nhưng cũng sẽ không ngược đâu, ngược cũng chỉ là tạm thời ~ các vị có thể yên tâm mà đọc ~~~~~(>_