Chương 162: Đây là lãnh đạo nhà tôi
Chỉ thấy anh ta ló cái đầu ra ngoài xe, “Cho người tới phụ một tay với! Coi như tôi cực khổ, mà tôi cũng không phải lực sĩ đâu à!”
Có công nhân ở trong đình viện nghe thấy, vội vàng tới phụ một tay.
Thì ra Sa Lâm mang tới ảnh cưới của bọn họ, cô mặc một loạt bộ áo dài sườn xám cổ điển của Trung Quốc, treo ở nơi này lại rất hợp lý.
Cô luôn luôn biết ảnh nghệ thuật dù là xấu xí cũng biến thành xinh đẹp thần kỳ, dù lúc trước đã nhìn thấy ảnh mẫu trong máy vi tính, nhưng sau khi rửa ảnh, chính cô cũng bị kinh diễm, hình này thật sự quá đẹp……
Ảnh cưới chụp cô gái trông rất xinh đẹp, cái này cũng không có gì là lạ, khó được nhất chính là nam nhân yêu nghiệt này nha, tại sao nhìn qua còn đẹp hơn so với cô, rõ ràng anh không hề trang điểm gì cả mà……
“Không gì sánh được nha!” Anh đứng một bên than thở.
Cô nghe vào tai, trong lòng âm thầm kiêu ngạo, cũng may, mắt anh nhìn đến là mình……
Được khen thưởng rồi, đương nhiên là muốn giả vờ khiêm tốn mấy câu, “Hoàn hảo…… Nhờ trang điểm đấy…… Hơn nữa hậu kỳ chỉnh sửa kỳ công mới được……”
“Ừ……” Người nào đó chậm rãi bổ sung nửa câu sau, “Anh là đang nói chính anh……”
“Tả Thần An!” Lẽ nào như vậy! Muốn bạo phát nha! Đàn ông tuấn tú xinh đẹp như vậy thì có ích gì?!
Anh nhìn cô, cười híp mắt, chính là muốn nhìn bộ dáng xù lông của cô, tức giận đến vậy, đó mới vốn là cô. Cô ngày trước, tính tình vốn như lửa, mấy năm nay bị đè nén, cho nên, từng chút từng chút kích thích cô, từng chút từng chút nhìn cô thức tỉnh, bọn ho sẽ lại trở về dáng vẻ như lúc ban đầu……
Bất kể anh nói thế nào, nhưng tấm hình này cô thực sự rất thích, cho nên tự mình nhờ những người công nhân treo vào nơi cô nghĩ là thích hợp.
“Phòng này, xem như đã hoàn mỹ!” Tả Thần An lại thở dài, “Cũng thật là trùng hợp, chúng ta vừa mới kết hôn thì cũng làm xong, hình cũng đem đến kịp thời như vậy.”
“Nhưng mà có hơi xa……” Hạ Vãn Lộ nghĩ đến mỗi ngày phải đi đường xa như vậy, muốn không bị kẹt xe quả là không thể đi.
Anh cúi đầu cười một tiếng, “Em muốn mỗi ngày đều ở chỗ này? Cũng được, không phải có anh làm tài xế miễn phí sao! Chỉ là, cần phải hai tháng sau nữa tu sửa xong rồi mới dọn qua được. Dĩ nhiên, em cũng có thể tự mình lái xe, anh sẽ cho em đi học trường lái xe, có cái bằng lái cho hợp lẽ!” Anh nghĩ nên mua cho cô một chiếc xe thật xinh đẹp, lần trước theo Tiêu Y Đình đi chọn xe, thấy có một chiếc Rambo màu hồng, thật rất xinh đẹp, nhưng mà có hơi khoa trương, mà cô luôn luôn không thích khoa trương.
“Sau này hãy nói……” Đối với xe cộ, cộ thật một chút hứng thú cũng không có. Nghĩ cô là một y tá nhỏ bé, ngồi xe sang trong đi làm, tiền lương cả đời cũng không mua nổi một chiếc xe đó, thật không biết người ta sẽ bàn ra tán vào như thế nào!
Lúc hai người nói chuyện, Sa Lâm vẫn muốn chen miệng vào, khổ nỗi lại không tìm được cơ hội nào, rốt cuộc chờ hai người dừng lại, anh vội vàng nói, “Ông chủ, khi tôi đến gặp được Tiêu thiếu gia, bọn họ bọn họ……”
Lời còn chưa dứt, giọng nói Tiêu Y Đình đã vang lên rồi, “Lão Tam! Tôi nói trong thời gian này không thấy bóng dáng cậu! Tiểu tử cậu cư nhiên đi kết hôn! Kết hôn cũng không thông báo cho anh em một tiếng, cậu sợ chúng tôi không chuẩn bị nổi bao lì xì hay sao vậy?”
Đi theo sau lưng Tiêu Y Đình còn có Ninh Chấn Khiêm, mặc toàn thân quân trang.
“Lão Đại mới trở về, nhà cũng không đi liền đi đến nhà cậu luôn rồi, cái người này có tân hôn còn thêm dời đến nhà mới, nói thế nào cũng phải mời bọn tôi uống một ly rượu mừng mới phải?” Tiêu Y Đình không xem mình như người ngoài cứ tự nhiên ngồi xuống, cuối cùng, đánh mắt nhìn một vòng chung quanh, than thở, “Nhà này, thật là tuyệt! Vẫn là Lão Tam có tiền nha, tôi nói thế gian này gian thương kiếm tiền là tốt nhất, Lão Đại, chúng ta cũng thay đổi đi, tôi muốn đổi nghề!”
Tả Thần An đứng sau Hạ Vãn Lộ, cười nói, “Được rồi Lão Nhị, cậu nhận làm một vụ án bằng tôi thu vào một quý, đừng ở trước mặt tôi than khóc, cũng chẳng ai tìm cậu vay tiền! Sẵn đây chính thức giới thiệu một chút với mọi người, đây là lãnh đạo nhà chúng tôi, Hạ Vãn Lộ, đây là Ninh đại ca, Tiêu Nhị ca, thật ra thì đều đã gặp nhau rồi mà!”
“Còn là lãnh đạo! Có tiền đồ!” Tiêu Y Đình xem thường nhìn Tả Thần An một cái, cười cười chào hỏi cùng Hạ Vãn Lộ, “Đệ muội, cần phải cảm tạ tôi nha, nếu không có tôi và Lão Tam cấu kết nhau làm chuyện xấu, chuyện tốt của hai người làm sao mà nhanh đến vậy!”
“Nói nhăng nói cuội gì đó? Ai cùng cấu kết với cậu làm chuyện xấu?” Tả Thần An nháy nháy mắt.
Hạ Vãn Lộ ngửi ra chút mùi vị mờ ám, nghi ngờ nhìn Tả Thần An, rõ ràng là có quỷ đây mà…… Còn chen cái gì mà chen? Thật sao…… Lại có chuyện lừa gạt cô…… Thế này cần phải thẩm tra lại……
Ninh Chấn Khiêm vẫn là người trầm mặc nhất, từ khi vào đến giờ vẫn chưa nói câu nào, chỉ là nhìn Hạ Vãn Lộ bằng ánh mắt khác lạ.
Vì vậy Tiêu Y Đình lại la hét muốn Tả Thần An có nhà mới phải mời khách uống rượu ăn cơm, nói cài gì mà món ăn của khách sạn đã ngán lắm rồi, muốn nểm thử một chút khẩu vị gia đình của người Giang Nam. Đây rõ ràng chính là muốn nếm thử tay nghề của phu nhân Tam đệ đó mà……
Tả Thần An nắm tay Hạ Vãn Lộ không cho phép cô vào phòng bếp, còn quát Tiêu Y Đình, “Vừa vừa phải phải thôi! Vợ tôi là chuyên nấu cơm cho cậu ăn sao? Tôi còn không nỡ để cô ấy xuống bếp!”
Tiêu Y Đình nhìn anh chằm chằm, người an hem, vợ không nên nuông chiều đến vậy nha! Nuông chiều riết sẽ sinh hư đó!
Ngay cả Hạ Vãn Lộ cũng cảm thấy ngượng ngùng, làm cho người ta nhìn vợ mình, khi bạn bè của anh tới chơi cô nên xuống bếp làm vài món cũng đúng đi, anh làm như vậy, có phải có chút quá đáng lắm hay không? Nhưng Tả Thần an không có ý định buông cô ra, hơn nữa còn cùng Tiêu Y Đình hai người cùng nhau đưa ánh mắt nhìn về phía Ninh Chấn Khiêm.
Ninh Chấn Khiêm lông mày khẽ nhíu, “Nhìn cái gì? Lão tử mới trở về, mệt mỏi!”
Hai người này, cũng biết sai bảo anh đi nấu cơm? Anh biết làm cơm đây thật là chuyện uất ức nhất cả đời này……
Cuối cùng vẫn không có kết quả, cả đoàn người quyết định.
Lái xe về nội thành ăn cơm.
Trên đường, Hạ vãn Lộ nghĩ đến vẫn có một chút thẹn, “Thần An, anh đối với em…… Thật tốt quá……”
Anh nhìn cô, đưa mặt đến gần cô.
“Làm gì?” Lại là bộ dạng này, cô cố ý giả vờ không hiểu.
“Không phải nói anh tốt sao? Nếu cảm thấy anh tốt thì cho quà đi!”
Cô nhanh chóng hôn một cái lên mặt anh, “Lái xe! Nhìn đường cho kỹ!”
Anh cười, “Ý của em là, lúc không lái xe có thể hôn từ từ sao?”
Cô im lặng, xem như không nghe thấy!
Lúc Tả Thần An và Tiêu Y Đình mấy người bọn họ đi chung với nhau, chơi rất vui vẻ, so với ngày thường an tĩnh kín kẽ thật sự rất khác biệt, có lẽ mỗi người đều là như vậy, chắc chắn cũng sẽ có mấy bạn xấu như vậy, ở trước mặt bọn họ có thể buông thả chính mình. Mà mấy người đó trừ Sa Lâm ra, Tiêu Y Đình là người cực kỳ bận rộn, Ninh Chấn Khiêm là bộ đội, bình thường cũng khó gặp mặt được nhau, chính bởi vì như thế, Hạ Vãn Lộ không muốn làm anh mất hứng, đến chiều tối phải đi làm ca đêm cô tính toán thời gian để quá giang xe đi đến bệnh viện, nhưng làm sao Tả Thần An có thể đồng ý? Nên bỏ lại ba người bạn, đưa cô đi làm sau đó sẽ quay lại cùng chơi với bọn họ.
Trên đường đi làm còn gặp kẹt xe, đến nỗi thời điểm đến bệnh viện, đã trễ năm phút, cô thầm kêu không ổn, vội vội vàng vàng đi vào văn phòng khoa.
Lúc chạy nhanh đến phòng làm việc của y tá, lại nghe thấy từ bên trong vọng ra giọng nói của y tá Tiểu Văn, “Còn chưa đến nhận ca? Có phải lại xin nghỉ hay không đây? Tăng ca hoài chắc chết luôn quá!”
Một giọng nói của một y tá khác cũng theo đó vọng ra, “Ai biết được nha! Người ta có Phó Viện trưởng bảo bọc! Nếu không cô cũng tìm viện trưởng bảo bọc đi?”
“Hừ! Tôi làm chuyện xấu không được! Ai biết bao bọc ở chỗ nào? Đừng có bao bọc lên trên giường nha! Ngày thường thì mọi thứ đều nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh giống như cái gì gì đi!”
“Cô đừng ăn nói lung tung……”
“Ai ăn nói lung tung chứ hả? Cô không nhìn thấy cô ta mặc quần áo gì sao, tất cả đều là hàng hiệu! Còn có xe đưa tới đón đi, không phải là BMW cũng chính là Mercedes – Benz, không biết đi theo bao nhiêu kim chủ! Nghe nói trước kia cô ta còn làm thêm ở hộp đêm……”
“Có thật không? Đó không phải gọi là ban ngày giả bộ bạch y thiên sứ, ban đêm liền thoát xác thành mỹ nhân hộp đêm phóng đãng?”
“Ai nói không phải chứ!”
A……. Cô đứng ở cửa lắc đầu, thế gian này……
Vì tránh cho hai người y tá này bị lúng túng, cô định đứng một lát ở cửa mới đi vào, đi vào, lại phát hiện Hiểu Thần cũng ở bên trong, hơn nữa còn lớn tiếng quát hai nữ y tá này, “Cái người nói năng bừa bãi cái gì vậy? Còn đặt chuyện chị tôi như thế nữa tôi sẽ không khách khí đâu!”
Cô cười, “Hiểu Thần, em ở đây nói bừa cái gì thế? Ai lại đặt chuyện chị đây?”
Tiểu Văn và Lưu Lệ thấy cô tới, sắc mặt biến đổi hơi lúng túng, một người lấy cớ đi làm việc, một người lấy cớ tan việc, lập tức tránh đi.
“Chị……” Hiểu Thần dáng vẻ vẫn còn bất bình tức giận.
“Sao vậy?” Cô làm bộ cái gì cũng không biết.
“Chị, mấy người đồng nghiệp đó của chị thật là xấu! Nói xấu sau lưng chị!” Hiểu Thần mất hứng chu miệng.
“Vậy sao?” Cô cười cười, không xem là quan trọng, ngược lại nhớ đến một chuyện khác, “Hiểu Thần, chị có một chuyện muốn bàn bạc với em, bây giờ em vẫn còn nhỏ, nếu quả thật như lời em nói có hứng thú với âm nhạc, có muốn ra nước ngoài đi du học hay không?”
“Ra nước ngoài? Không! Em không muốn! Em muốn ở cùng một chỗ với chị thôi!” Cô sáp tới, ôm cổ Hạ Vãn Lộ.
“Hãy nghe chị nói đã, không phải là đi mà không trở về! Đi ra ngoài đào tạo thêm mấy năm, trở về đối với sự phát triển của em càng thuận lợi hơn!”
“Nhưng mà em không muốn đi! Em luôn sống lẻ loi hiu quạnh, thật vất vả gặp lại chị ở Bắc Kinh, muốn em và người thân lại xa cách nhau, em không muốn!”
“Trước em đừng vội trả lời ngay, trở về suy nghĩ thêm rồi hẵng trả lời! Vài ngày nữa rồi đưa câu trả lời chắc chắn cho chị! Đúng rồi, hôm nay em đến đây tìm chị có chuyện gì không?”