Kim Chủ

Chương 20

Trước Sau

break

Hoắc Thành Diễn bóp eo cô, eo nhỏ trầm xuống, người nọ nặng nề thở hổn hển, Hoắc Thành Diễn ngửa đầu, toàn bộ cơ bắp căng chặt, vài giọt mồ hôi theo tuyến cằm hoàn mỹ của nam nhân nhỏ giọt xuống, gợi cảm lại dã tính.
Tần suất Hoắc Thành Diễn thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, mị thịt chặt chẽ của cô phảng phất sắp bị tàn phá, dâm dịch văng khắp nơi, từng đợt dâm dịch mãnh liệt mênh mông trào ra.
©ôи th!t đỏ tím mãnh liệt cắm vào trong vách thịt nhỏ hẹp, từng cái hoàn toàn đi vào, huyệt thịt dày đặc bốn phương như bị lôi kéo, gắt gao bao lấy gậy thịt kích thước kinh người của Hoắc Thành Diễn.
Quy đầu nhếch lên cao cao không ngừng nghiền áp những điểm mẫn cảm của cô, ŧıểυ huyệt vừa hẹp vừa nhiều nước, lúc cắm vào vang lên những tiếng nước dâm mỹ, hai viên trứng dái không ngừng đập vào hạ thể, va chạm khiến cô cả người thoải mái.
Cô siết chặt bụng xuống, cự vật cường tráng của Hoắc Thành Diễn bị ăn đến gắt gao, nam nhân gầm nhẹ, “ŧıểυ dâm oa, tao huyệt đều là nước, ŧıểυ tao huyệt quả thật biết hút.”
Hắn bóp mông Thẩm Nhạn Thu, điên cuồng đong đưa, một chút so một chút càng sâu.
Thẩm Nhạn Thu ý thức hỗn độn, chẳng qua lúc bị cắm sảng khoái quá vẫn rầm rì kêu như cũ, “A….., lại sâu một chút, ân ân……….A, ©ôи th!t lớn thật lợi hại.”
Cô ngồi trên người Hoắc Thành Diễn, không gian bên trong xe quá mức nhỏ hẹp, cơ bụng Hoắc Thành Diễn căng chặt.
Hắn nâng mông Thẩm Nhạn Thu, vuốt ve đi xuống, bắt lấy mắt cá chân tinh tế của cô, một cái xoay người, cô đã nằm dưới ©ôи th!t vừa dài vừa thô nóng.
Lửa nóng của ©ôи th!t phảng phất có thể đem ŧıểυ huyệt của cô bỏng cháy, ŧıểυ huyệt đóng miệng lại, co rút, dâm dịch sáng lấp lánh chảy ra.
Nam nhân tách hai chân cô ra, mạnh mẽ đảo lộng, thân thể tuổi trẻ nhiều nước, hoa huyệt vì hắn mà trướng lớn, nước sốt dâm mỹ bắn tóe khắp nơi, đôi mắt cô vì quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã mơ màng, cả người nhức mỏi.
Tiếng rêи ɾỉ tinh tế của Thẩm Nhạn Thu là thứ tốt nhất để khơi dậy du͙© vọиɠ của nam nhân, trêu chọc khiến Hoắc Thành Diễn mồ hôi đầm đìa, thân thể trần như nhộng sáng loáng đến có thể soi bóng người.
Hoa huyệt của cô giống như vì nóng quá mà nở ra, Thẩm Nhạn Thu vị đâm cho liên tiếp lắc đầu, đầu váng mắt hoa, “Ha…..Anh trai chậm một chút nha……Nó lại cứng hơn …….Aa….Không cần quá nhanh có được không, ân, mau tới rồi, a a….”
Cô không biết phải đáp lại Hoắc Thành Diễn như thế nào nữa, cô đã quá kiệt sức, lại bởi vì uống lên chút rượu, cũng sắp quên mất bản thân đang ở bên ngoài.
Hai người va chạm làm cho chiếc Audi đỗ bên lề đường không ngừng rung lắc, Hoắc Thành Diễn bóp cái eo mềm mại của cô, sau đó hướng lên trên nắm lấy hai cái vυ" vì động tác của hắn mà đong đưa kịch liệt.
Cô nhỏ giọng xin tha, Hoắc Thành Diễn ngược lại càng thêm hưng phấn, hắn cúi đầu ngậm lấy núm vυ" hồng nhạt của cô, đầu lưỡi ướt át thập phần có kỹ xảo mà ma sát núm vυ".
Nam nhân kí©ɧ ŧɧí©ɧ cái mông cô, một trước một sau đưa đẩy, hắn hôn lên phần ngực trải rộng dấu cắn cùng dấu hôn hồng hồng của cô.
Hoắc Thành Diễn nhéo mạnh cái vυ" một cái, giọng nói gần như hung ác, “Tiệc đóng máy hôm nay có vui không?” Mồ hôi của Hoắc Thành Diễn ‘tích tích’ rơi  lên ngực cô.
Thẩm Nhạn Thu bị ȶᏂασ đến ý thức không còn, chỉ cảm thấy từng đợt kɧoáı ©ảʍ không ngừng nghỉ.
Cô lười nhác mà xốc mí mắt lên, thanh âm kiều kiều ngọt ngọt, là ngọt của mật đường, đồng thời cũng là chất độc.
Thẩm Nhạn Thu liếʍ liếʍ khóe miệng, híp mắt nói, “Vui vẻ thì không, ân a…… Ha a a…… Thật là khó chịu nha, anh lui ra ngoài một chút được không? A a ân ân…… Mau bắn ra tới rồi.”
Thẩm Nhạn Thu lắc mông đón ý nói hùa cùng Hoắc Thành Diễn, thường thường làm bộ chịu không nổi, khóc lóc xin tha.
Giọng nói của cô mang theo nức nở, như giả như thật, hai mắt Hoắc Thành Diễn đỏ tươi, hoàn toàn không lưu tình cắm toàn bộ đi vào, sức lực to lớn, tựa hồ có thể ȶᏂασ hỏng cô.
Thanh âm thở gấp của Hoắc Thành Diễn lại vang lên, “Lại cho em một cơ hội, tiệc đóng máy hôm nay có vui hay không?”
Thẩm Nhạn Thu bắt đầu hơi tỉnh táo lại, cô hiểu, trái phải vui vẻ hay không vui vẻ đều là cô sai, quan trọng là vị kim chủ baba tính tình táo bạo, tài đại khí thô này đang không vui.
Thẩm Nhạn Thu nghĩ trận hoan ái này còn không dừng lại có khả năng cô sẽ bị Hoắc Thành Diễn ȶᏂασ đến ngất xỉu.
Cô hơi nâng mông lên, đón hùa với động tác ȶᏂασ lộng của Hoắc Thành Diễn, Thẩm Nhạn Thu thở phì phò, mềm giọng xin tha, thanh âm đứt quãng, Hoắc Thành Diễn nghe xong khẳng định sẽ đau lòng, Thẩm Nhạn Thu ô ô khóc lóc.
“Không có anh ở bên cạnh em không vui một chút nào…..Ách a…..©ôи th!t cứng quá, baba bắn ra được không nha?”
Thẩm Nhạn Thu hiểu Hoắc Thành Diễn người này thích cô mềm giọng dỗ hắn, cô co chặt bụng, chậm rãi lắc mông.
Lông mu Hoắc Thành Diễn cọ lên da thịt cô, kɧoáı ©ảʍ đột kích phảng phất đem cô đẩy vào vực sâu.
Thẩm Nhạn Thu khóc lóc cầu xin hắn bắn ra, không xe hai người cũng sắp bị sụp.
Thẩm Nhạn Thu vòng hai chân lên vòng eo rắn chắc của hắn, cô nũng nịu xin tha, “Bắn ra tới được không?”
Bên trong cô vừa nóng vừa nhiều nước, âm thanh ‘bạch bạch bạch’ như chạy vòng quanh màng nhĩ.
Hoắc Thành Diễn nhấp môi, môi hắn hồng nhuận, chẳng qua hắn là nam nhân nên chi tiết này bị xem nhẹ. Nhục côn tử của Hoắc Thành Diễn sưng to bất kham, hắn sa lầy trong tìиɧ ɖu͙©, mà Thẩm Nhạn Thu bị đâm cho hồn bay phách tán.
Mã mắt Hoắc Thành diễn thình thịch nhảy lên, hắn gầm nhẹ một tiếng, mê người lại gợi cảm.
Cuối cùng, Hoắc Thành Diễn cũng bắn ra, bắn trong vách hoa chật hẹp của cô, Hoắc Thành Diễn rút ©ôи th!t ra, mang theo từng luồng bạch trọc dâm mỹ.
Dâm dịch của hai người hỗn vào làm một, không phân rõ là của hai, Thẩm Nhạn Thu còn chưa hồi phục tinh thần, hai chân vẫn mở rộng, từng luồng dâm dịch tràn ra.
Hoắc Thành Diễn cười nhìn huyệt khẩu phấn nộn không ngừng phun dâm dịch của cô, ánh mắt lập tức hơi u ám.
Thẩm Nhạn Thu thầm kêu không tốt, loại ánh mắt này cô quá quen thuộc, cô khép chặt chân, ngượng ngùng nói, “A….Em thật sự không được.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc