Cái trán của trợ lý Trương túa mồ hôi lạnh, con đường này sao lại dài như thế, hắn nghe thanh âm thở dốc của hai người càng cảm thấy như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Thẩm Nhạn Thu cảm thấy mình bị ma quỷ ám ảnh, bị Hoắc Thành Diễn mê loạn đôi mắt.
Cô nắm ©ôи th!t càng lúc càng bành trướng của Hoắc Thành Diễn, chậm rãi vỗ về trêu đùa, ngón tay mười phần linh hoạt mà vuốt ve đỉnh quy đầu.
Tay cô mềm mại lại nóng bỏng, bàn tay bị lông mu của Hoắc Thành Diễn cọ đến đau ngứa.
Nam nhân híp mắt xem một loạt động tác của cô, cô uống rượu xong hình như càng mê người.
Hoắc Thành Diễn nhéo cằm cô, nắm lấy một bên ngực của cô, cách nội y xoa nắn.
Tay hắn lại duỗi về phía sau lưng cô, chạm lên tấm lưng mảnh khảnh, cởi bỏ nút thắt của nội y, thô bạo kéo xuống.
Thẩm Nhạn Thu bất mãn mà nhíu mày, ánh mắt say lờ đờ mê mê hoặc hoặc mà trừng mắt với Hoắc Thành Diễn, “Nhẹ một chút, đau muốn chết.”
Hoắc Thành Diễn được như ý nguyện nắm lấy một bên ngực của cô, thưởng thức ở trong tay, một bàn tay hắn đã có thể nắm lấy viên bánh bao mềm mại của cô, vuốt ve câu lộng.
Nhũ hoa hơi hơi vểnh cao, trên ngón tay hắn có vết chai mỏng, ngón tay xoa lên núm vυ" của cô khiến cô cầm lòng không đậu mà chảy nước, hoa huyệt trở nên ướt át, âm thanh chọc người đến xương cốt tê dại.
“Ngực lớn một chút, càng dễ cầm.”
Hoắc Thành Diễn bị cô sờ đến dục hỏa đốt người, quy đầu sưng to, ©ôи th!t càng thêm nóng bỏng, giống như một cây gậy sắt nung đỏ, khiến lòng bàn tay cô cũng nóng cháy, nhưng mà vẫn không chịu cắm vào trong hoa huyệt.
“Đem xe dừng lại ven đường.” Hoắc Thành Diễn ra lệnh nói.
Trợ lý Trương xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, hắn mau chóng dừng xe ở bên đường, nhanh nhẹn xuống xe để tránh phá hoại tâm tình của Hoắc tổng.
Thẩm Nhạn Thu cơ khát mà gặm ngực hắn, nước miếng sáng lấp lánh dính trên cơ ngực săn chắc của hắn, con ngươi đen nhánh của nam nhân càng thêm thâm trầm.
Hắn nhìn động tác của Thẩm Nhạn Thu, vỗ vỗ mông cô, “ŧıểυ tao hoá, chưa gì đã gấp gáp không chịu nổi, muốn tôi ở trên đường ȶᏂασ em để người khác vây xem sao?”
Cả người Thẩm Nhạn Thu khô nóng, khí nóng không có cách nào giảm bớt, hoa huyệt tê dại từ nhẹ đến nặng, cuối cùng cô sắp không phân biệt nổi là kɧoáı ©ảʍ hay là cái gì, cô chỉ muốn Hoắc Thành Diễn cắm vào, muốn hắn hung hăng đâm vào chỗ sâu trong hoa huyệt.
“Ân, muốn, ŧıểυ huyệt thật ngứa, muốn anh cắm vào.”
Thẩm Nhạn Thu nhéo nhéo đầu vυ" của hắn, ngậm lấy, đầu lưỡi hồng hồng nhẹ nhàng liếʍ láp vài vòng quanh ngực hắn, đầu lưỡi không ngừng run run, môi mềm mại nhẹ mυ"ŧ, thẳng đến khi Hoắc Thành Diễn phát ra âm thanh rêи ɾỉ trong cuống họng, “Ân…”
Âm sắc của Hoắc Thành Diễn rất đặc biệt, thời điểm hắn rêи ɾỉ, phảng phất có thể làm lỗ tai cô bỏng rát, hơn nữa khuôn ngực gợi cảm của hắn cũng phập phồng lên xuống.
Thẩm Nhạn Thu có thể cảm thấy ©ôи th!t của hắn càng lúc càng trướng to. Hắn cũng đang bị tình triều dày đặc vây lấy, cái trán có một lớp mồ hôi mỏng.
Khó kìm lòng nổi, ánh mắt Hoắc Thành Diễn trở lên tàn nhẫn, hắn nắm chặt hai má Thẩm Nhạn Thu, đầu lưỡi vươn vào trong, hung hăng quấy đảo một phen, câu lấy cái lưỡi của cô, cuốn lưỡi cô vào mυ"ŧ mạnh.
Giọng hắn khàn khàn, gợi cảm lại mê hoặc, “Được, baba muốn ȶᏂασ chết ŧıểυ hoá này.”
Trong xe, âm thanh nước bọt giao hoà của hai người ái muội vô cùng, cuối cùng dung nhập vào đêm đen dâm mỹ.
Hắn nâng hai cánh mông của cô lên, bẻ chúng ra, đem cô hơi nhích lại.
Hoắc Thành Diễn thô bạo mà sờ đến hoa huyệt ướt dầm dề của cô, huyệt khẩu của cô gấp không chịu nổi mà mở ra, muốn đón hùa với ©ôи th!t to lớn của nam nhân.
Hoắc Thành Diễn nắm eo cô trầm xuống, ©ôи th!t thế như chẻ tre đỉnh vào, phụt một tiếng, đường đi nhỏ hẹp của cô bị ©ôи th!t vừa to vừa dài của nam nhân khai mở từng tầng.
Cô có loại cảm giác bị người bổ một đao, ngay sau đó, ©ôи th!t hoàn toàn tiến vào, căng đến da đầu tê dại.
Thẩm Nhạn Thu sảng khoái đến ngửa đầu thở dốc, “Ha~....Sâu quá.”