Nữ quỷ hiển nhiên không hứng thú với thân thể nữ nhân, liếc nhìn Thanh Châu vài cái rồi dời mắt, nhìn chằm chằm Huyền Tiêu.
Thanh Châu đành phải cởi thắt lưng cho hắn. Thắt lưng của Huyền Tiêu thật khó cởi, nhân loại luôn thích làm y phục rườm rà, Thanh Châu không biết cách cởi, loay hoay một hồi, lại càng siết chặt hơn.
Bàn tay to lớn của nam nhân bỗng nắm lấy tay nàng, dẫn dắt ngón tay thon dài của nàng, lần lượt mở nút thắt trên thắt lưng, rồi tháo nút thắt rối rắm.
Dù chưa tiếp xúc với Huyền Tiêu lâu, nhưng Thanh Châu cũng mơ hồ nhận ra, hắn không phải người chủ động. Hành động nắm tay nàng cởi thắt lưng này, rất khác thường.
Chất liệu y phục của hắn rất tốt, sờ vào mát lạnh, cứ thế rơi xuống nền đất đầy bụi bặm và dấu vết dâm ô, Thanh Châu thấy tiếc. Nàng dùng chân vén váy mình lên, hứng lấy y phục của hắn.
Từng lớp y phục được cởi ra, lộ ra thân thể thon dài rắn chắc của công tử Tróc Yêu thế gia, cơ bắp không quá cường tráng, nhưng đầy sức mạnh, cơ bụng rõ ràng, làn da tỏa ra sức sống mãnh liệt.
Đầu óc Thanh Châu choáng váng, hai chân run rẩy như bị chuốc rượu hùng hoàng, muốn ngã vào lòng Huyền Tiêu.
Huyền Tiêu ôm eo nàng, đè nàng lên đống y phục, tách hai chân nàng ra, đặt mình vào giữa.
Thanh Châu một tay ôm cổ hắn, một tay sờ mặt hắn. Nhiệt độ cơ thể Huyền Tiêu nóng đến đáng sợ, mặt đỏ bừng, mồ hôi trên trán lăn dài theo đường nét góc cạnh anh tuấn.
Thanh Châu hiểu ra, nói nhỏ bên tai hắn: "Ả ta bỏ thuốc cho ngươi sao?"
Huyền Tiêu nhớ tới cái liếʍ đau rát của nữ quỷ trên mu bàn tay mình.
Huyền Tiêu cởi quần, lấy ©ôи th!t ra. Không giống vẻ ngoài nho nhã thư sinh, ©ôи th!t của hắn sinh ra đã khác biệt, khi mềm đã to lớn như một con trăn, khi cương cứng lại càng khủng bố hơn.
Huyền Tiêu thở dốc, nắm lấy ©ôи th!t to lớn vuốt ve, nhưng không hề thuyên giảm, chỉ muốn đâm vào nơi nào đó mềm mại ướt át mà ra vào cho thỏa thích.
Đôi mắt đỏ ngầu của hắn nhìn chằm chằm vào giữa hai chân mỹ nhân đang dang rộng, Thanh Châu bị ép dang rộng hai chân, hoa huyệt mở toang, lông mao thưa thớt, âʍ ɦộ tròn trịa, màu sắc mê người, dường như đang tỏa ra hương thơm ngọt ngào như mật.
Huyền Tiêu dùng ngón tay ấn vào hạt châu xoa nắn, thân thể trắng nõn bên dưới liền run lên.
Huyền Tiêu xuất thân từ gia đình quyền quý, dòng dõi trâm anh, lại là thiếu gia được cưng chiều từ nhỏ, nên tay hắn cũng rất đẹp, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng.
Mà giờ phút này, đôi tay từng gảy đàn, từng cầm kiếm, đang tách hoa huyệt của xà yêu, đâm vào mật động sâu hun hút, ra vào với tần suất mạnh bạo, ngón tay thon dài dính đầy dâm dịch trong suốt.
Thấy hai người thật sự làm, nữ quỷ hậm hực bỏ đi, nhưng giờ đã không còn ai để ý đến ả.
Ngón tay ra vào trong hoa huyệt càng lúc càng nhanh, âm đế mềm mại cũng bị xoa nắn, kɧoáı ©ảʍ xa lạ dâng lên đỉnh điểm, Thanh Châu ôm chặt lưng Huyền Tiêu, rêи ɾỉ không ngừng.
Bản tính của rắn là da^ʍ đãиɠ, nàng bị ngón tay đâm vào rất thoải mái, vách trong co rút, quyến luyến muốn giữ lại ngón tay, nhưng ngón tay đó lại đột ngột rút ra, thay vào đó là một vật nóng bỏng thô to.
Thanh Châu chống khuỷu tay dậy, nhìn thấy ©ôи th!t to lớn đỏ tím kia đang chọc vào hạ thân mình, hơi thở nam tính khiến nàng say mê, trên người Huyền Tiêu có dương khí thuần khiết, bản năng xà yêu đang hân hoan vì sự kết hợp sắp tới.
Hoa huyệt trống rỗng co rút, nuốt vào một phần nhỏ đỉnh tròn. Cảm nhận được sự co rút bên trong hoa huyệt và hơi ấm ẩm ướt bao quanh, Huyền Tiêu hít sâu một hơi, không kiềm chế được mà đâm vào hơn nửa. Đỉnh quy đầu bị một lớp màng mỏng ngăn cản.
Huyền Tiêu rút ra một chút, rồi lại đâm vào, cọ xát lớp màng đó.
Xà yêu vẫn còn trinh.
Nếu là một nữ tử bình thường, hắn nhất định sẽ không phá đi sự trong trắng này.
Nhưng—— chỉ là một yêu quái mà thôi.
du͙© vọиɠ dâng trào, hắn lại lạnh lùng nghĩ.
Kích thước của Huyền Tiêu quá lớn, hắn lại đâm vào quá nhanh, dù trước đó đã có dâm dịch trơn trượt, nhưng hoa huyệt chật hẹp vẫn khó nuốt vào.
Thanh Châu thấy hơi đau, đưa tay nắm lấy phần ©ôи th!t chưa vào được, khẽ rên: "Huyền Tiêu... ta hơi đau."
Rõ ràng là xà yêu, nhưng ánh mắt ngây thơ vô tội lại giống như một con cừu non, khiến người ta muốn xé nát, muốn chiếm đoạt, muốn cắn nuốt.
Hơn nữa, vào lúc này mà nói "hơi đau" là có ý gì? Nam nhân vào lúc này, sẽ không vì nàng kêu đau mà rút ra, Huyền Tiêu thấy nàng thật ngây thơ, khẽ cười một tiếng, tiếp tục tiến vào.
"Thả lỏng ra, ngươi muốn kẹp chết ta sao?" Hắn vỗ mạnh một cái lên mông nàng, làm da thịt rung lên.
©ôи th!t to lớn phá vỡ hoa huyệt, hai túi tinh đè chặt âʍ ɦộ, một tia máu từ chỗ giao hợp rỉ ra, sắc mặt mỹ nhân bên dưới trắng bệch, kêu lên đau đớn.
"Ư ư ư, ta không muốn làm với ngươi nữa, ngươi ra ngoài đi..." Nàng nức nở đẩy vai hắn.
"Nhưng chẳng phải ngươi nói, ta là ân nhân cứu mạng của ngươi sao?" Huyền Tiêu khó có khi kiên nhẫn dỗ dành: "Ta khó chịu thế này, ngươi cũng không giúp ta sao?"
"Nhưng ngươi quá to, làm ta đau quá..." Nàng nước mắt lưng tròng, uất ức nói, cứ như bị ức hiếp lắm vậy.
Nhưng nàng không biết, nói những lời này với nam nhân trên giường, chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.
Huyền Tiêu nổi gân xanh trên trán, ©ôи th!t chôn trong cơ thể nàng lại càng sưng to hơn.