May mắn còn chưa kịp bày bàn , đồ ăn cũng còn chưa mang lên ……. Triển Hoàng Tu đem cô vợ nhỏ bị hôn đến choáng váng ôm lấy, kéo chiếc ghế dựa vướng bận ra, động tác vội vàng luống cuống đem Giang Minh Nhân ôm đến trên chiếc bàn dài cẩm thạch màu trắng ngà. Cô thẹn thùng nhiễm đỏ hai gò má, anh lại hoàn toàn không cho cô thời gian mở miệng kháng nghị, lập tức cúi người che lại cánh môi của cô. Anh giống như là thèm khát thật lâu, điên cuồng dùng đầu lưỡi mút lấy ngọt ngào trong miệng cô, quấn lấy cái lưỡi non mềm ẩm ướt, khéo léo liếm mút cánh môi cô, thậm chí còn phát ra mút thanh rất nhỏ ( Tiếu : thanh âm liếm mút á *đỏ mẹt ing~ ) , làm hai gò má cô càng thêm đỏ ửng. Bàn tay to thô lỗ tham lam phủ lên trên cao ngất đẫy đà, xuyên thấu qua vật liệu may mặc khi nặng khi nhẹ chà xát, một bàn tay còn lại vuốt ve qua lại giữa hai chân trắng mịn của cô, còn vén cao làn váy, khiến hai đùi ngọc bạch cân xứng lõa lồ ra. Có lẽ là tịch mịch rất lâu, hiện tai lại nồng nhiệt ôm hôn cùng âu yếm nơi tư mật của cô đã trào ra đại lượng thủy tuyền ngọt ngào, khiến cô theo bản năng muốn khép hai chân lại. Nhưng anh lại cường ngạnh chế trụ hai chân cô, sau đó đem cô ôm lên trên bàn, để cô hoàn toàn nằm hẳn ở trên bàn cơm cẩm thạch, thân thể cường tráng theo đó phủ lên đem cô vây dưới thân thể cao lớn. “Không cần.” Giang Minh Nhân đột nhiên cự tuyệt ra tiếng, sau đó khởi động thân trên , tại trên khuôn mặt tuấn tú đang kinh ngạc kia khẽ hôn nhẹ giống như lông chim lướt qua. Cô vụng về hôn lại triệt để khơi dậy dục vọng cực nóng trong cơ thể anh , cô chủ động đưa đầu lưỡi ngọt ngào trong miệng khẽ thăm dò,anh chế trụ sau gáy cô, cho cô một cái hôn sâu vô cùng nhục dục. “Lần này…… để cho em bắt đầu trước……”Cô vợ nhỏ mê người dùng vẻ mặt e lệ đáng yêu nói. Triển Hoàng Tu phảng phất giống như say, ánh mắt sắc bén dần nhu hòa , thu liễm khát vọng cường đại vận sức chờ phát động, khuôn mặt tuấn tú ôm lấy cô ôn nhu cười yếu ớt, cùng cô vợ nhỏ thẹn thùng trao đổi vị trí. Giang Minh Nhân vươn đôi tay nhỏ bé mềm nhũn ,học theo nữ nhân trên phim dụ dỗ nam nhân, đem Triển Hoàng Tu đẩy ngã trên bàn dài. Sau đó cô khom người, học theo anh liếm hôn môi của anh, chiếc mũi cao thẳng cùng khuôn mặt tuấn mỹ như pho tượng, hai tay run nhè nhẹ vội vàng cởi caravat, lại cởi bỏ từng nút từng nút khuy áo. Bàn tay tuyết trắng mềm mại ta nhỏ bé kia xoa ngực cứng rắn, Triển Hoàng Tu phát ra một tiếng thở dài dày đặc, phảng phất như chiếm được thỏa mãn thật lớn. Cô còn không có ý tốt thưởng thức ngực trần trụi của lão công thân ái, đường cong cơ thể hoàn mỹ cùng làn da màu lúa mạch thoạt nhìn vô cùng gợi cảm, nhớ tới thân mình tinh tráng này lúc trước như thế nào cuồng dã ở trên người cô, tiến hành tra tấn ngọt ngào, mặt cô nhất thời lại hồng giống như hoa hồng. Đây là lần đầu tiên cô chủ động, thực sự rất thẹn thùng nga…… “Hôn anh.” tư thế nằm ngửa khiến cho vẻ mặt Triển Hoàng Tu nhìn qua lười biếng lại bễ nghễ, tuy rằng bị cô bắt nằm ở dưới thân, lại vẫn như hoàng đế quân lâm thiên hạ. Giang Minh Nhân cắn môi dưới, hai gò má ửng hồng, lòng bàn tay dán tại trong ngực nóng bỏng, bất an mà chuyển động, rung động khiến anh sắp đè nén không được tình hỏa. Cô tràn ra một nụ cười hồn nhiên lại mềm mại đáng yêu, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn cúi xuống, cái miệng nhỏ hơi hơi mở ra khẽ hôn loạn trước ngực anh, chiếc lưỡi đinh hương khẽ thăm dò chơi đùa. Thân thể Triển Hoàng Tu nháy mắt kéo căng, song chưởng ( Tiếu : hai tay ) chế trụ eo cùng mông của cô, toát ra biểu cảm bao hàm đè nén cùng thống khổ, lại tựa hồ có loại sung sướng thỏa mãn. Cô phỏng theo cách anh dạy dỗ , hôn đầu vú cứng rắn nam tính, lại không biết chính mình đã triệt để châm lên lửa dục vọng mãnh liệt. Đợi đến lúc nam nhân bên dưới đã bị cô trêu chọc đến cực hạn, cô mới từ giữa ngực anh thong thả nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn e lệ, sau đó động thủ cởi bỏ tạp dề trên người, hơn nữa còn đưa cánh tay trợ giúp người phía dưới kéo xuống âu phục. Cô vợ nhỏ đang ngồi ở trên người bỏ đi đống quần áo vướng víu, chỉ còn lại chiếc áo ren nhỏ màu hồng đào cùng với chiếc ren quần lót ( Tiếu : hảo ngượng a~ * lấy tay che mẹt* ), mà vật nam tính giữa hai chân anh đã sưng trụ, không chút nào che giấu khát vọng đối với cô. “Hoàng…… Anh muốn em sao?” Biểu cảm của cô hồn nhiên lại vô tà, tiếng nói giống như mật ngọt yêu kiều, hai tay thưởng thức dây áo nhỏ, kéo xuống một chút rồi lại kéo về chỗ cũ, nơi non mềm phía dưới cũng nhẹ nhàng cọ vật cứng rắn kia, khiến cho anh một loại khoái cảm vui thích khác lạ. “Muốn.” Anh khàn khàn đáp lại, dường như bàn tay to đã kiềm chế không được, phủ trên hai vú cao ngất bị ren màu hồng đào che phủ . Nghe được anh không chút do dự xác thực cô hảo vui vẻ, bất an cùng sợ hãi từ trước nhất thời trở thành hư không, cô cơ hồ có thể nghe thấy khát vọng trong cơ thể anh hướng cô kêu gào. Sâu thẳm trong mắt anh chỉ nhìn thấy cô, một mình cô, loại thỏa mãn này khác xa so với các kỹ xảo tình ái lại càng khiến cô cảm thấy vui sướng. Dường như là phần thưởng,cô săn sóc để sát vào trên thân, khiến anh có thể tận tình xoa nắn tuyết nhũ no đủ. Anh bắt đầu cảm thấy không thỏa mãn, thô lỗ đem chiếc áo nhỏ kéo xuống khiến cho hai đóa hoa tường vi nở rộ ra ngoài, kích thích thần kinh thị giác của anh. Mà cô cũng nhu thuận cúi người xuống, đem hai cánh tay mảnh khảnh chống xuống hai bên khuôn mặt tuấn tú của anh, chủ động đưa nơi nở nang mềm mại đến làm cho anh chỉ cần lười nhác há miệng, có thể tận tình nếm thử. Anh thậm chí dùng lòng bàn tay thô ráp ở trên nhũ hoa vân vê qua lại hoặc vuốt phẳng, thẳng đến khi hai khỏa ngọt ngào đứng thẳng, anh mới đưa chúng nó tiến vào trong miệng, dùng miệng lưỡi hảo hảo an ủi một phen. “A……” Lúc anh dùng chiếc lưỡi ẩm nóng cuốn lấy nhũ phong mẫn cảm, tầng tầng khoái cảm nháy mắt tập kích mà đến, cô ngẩng chiếc gáy trắng nõn, cái miệng nhỏ nhắn bật ra tiếng nức nở động tình. Âm thanh nức nở này giống như thúc giục anh, làm cho anh phấn khởi sắp điên cuồng. Anh không thể tiếp tục tư thế bị động, lại một lần nữa áp lại đây, đem cả thân mình phấn nộn đặt ở dưới thân, thô lỗ tháo xuống chiếc áo nhỏ màu hồng, để hai vú duyên dáng mềm mại triệt để bày ra. Cô không che không giấu, quyết tâm muốn hóa thân thành tiểu ma nữ dụ hoặc người triệt để sa đọa, tận lực dập dờn nhũ ba, làm cho ánh mắt anh càng trở nên thâm trầm càng thêm cuồng nhiệt, khát vọng của cô cũng đã mau phá tan điểm giới hạn. Anh luân phiên mút hôn hai đầu vú ngọt ngào, đầu lưỡi uốn lượn tại nhũ quang màu phấn hồng, khi thì cuốn lấy, khi thì liếm cắn, thẳng đến khi cô phát ra thanh âm yêu kiều cũng không chịu bỏ qua. Cô cũng không biết, anh có bao nhiêu khát vọng nàng cô, ngay cả máu đều đã sôi trào như lửa, nam tính cứng rắn nghĩ lập tức tiến vào nơi non nớt ngọt ngào của cô, cảm thụ cảm giác hòa làm một. Nhưng trận hỏa này vô cùng mãnh liệt, anh sẽ không để nó tắt quá nhanh. Anh có thời gian cả một đêm thời gian, trừ phi anh kêu ngừng, bằng không trận tình dục chi hỏa này sẽ vẫn cháy lan xuống…… Nhũ phong anh đào bị anh liếm mút đã không còn khiến anh thỏa mãn, môi ẩm nóng bắt đầu theo nhũ phong trượt xuống, một đường hôn tới bụng bằng phẳng, tận lực lưu lại ở mắt rốn đáng yêu, khiến cho vật nhỏ nhu nhuận dưới thân càng nhiều xuân triều. Cô khẽ bất lực cắn ngón tay mình, thanh âm rên rỉ dâm đãng lại không dừng được bật ra từ cái miệng nhỏ nhắn, thúc giục anh càng thêm như dã thú. Môi của anh đi đến đùi nàng ,tay lưu loát cởi ra quần lót vô vị đang che lấp, sau đó đem hai chân bạch ngọc đẩy ra, bàn tay to nâng lên mông tuyết trắng, đem mặt phủ xuống hoa viên cấm kỵ đang chảy mật kia. “A…… Làm sao có thể như vậy…… Anh hư hỏng…… Anh không thể……” Thân thể trần truồng mềm mại xinh đẹp của Giang Minh Nhân rung động, dùng thanh âm ngọt ngào lên án tội ác của anh. Anh thế nhưng dùng cái miệng của anh, còn có đầu lưỡi liếm mút nơi đó…… Cô hội thẹn thùng chết mất. Chiếc lưỡi tà ác nồng nhiệt hăng say hôn mút nơi nữ tính của cô, đài hoa yếu ớt non nớt bị hôn ửng hồng, tình triều mãnh liệt không ngừng tràn ra. Như vậy còn chưa đủ, anh tham lam đưa một ngón tay vào thăm dò, đầu lưỡi thì ở trên đài hoa uốn lượn rút ra đưa vào, cô cao giọng rên rỉ, phảng phất toàn bộ nơi nữ tính đều bị anh ngậm trong miệng, thân thể cùng linh hồn đều trở thành nô lệ của anh ( Tiếu : cấp cứu , cấp cứu ta cần máu gấp * che mũi , ngửa mặt lên giời * ) . Anh mút hôn âm nhu mềm mại, hoặc là dùng đầu lưỡi giảo hoạt đùa giỡn, thậm chí phát ra tiếng vang dâm mĩ, làm cho nàng thẹn thùng đến tột đỉnh, càng đem hai chân đặt lên trên vai anh, khiến cho u động thần bí ẩm ướt kia hoàn toàn loã lồ ở trước mắt anh. “Không được……” Cô ngượng ngùng phát ra nức nở. Anh lại lộ ra mỉm cười mê người, sau đó lại lần nữa cúi người vùi vào hoa viên dính đầy xuân lộ, ôn nhu mà mút hôn, chiếc lưỡi đâm đâm dò xét, thậm chí tiến thẳng vào u kính ngọt ngào, càn quét đỉnh hoa mảnh mai mẫn cảm. Cô giống một khối bơ dần dần hòa tan ở bên trong miệng lưỡi của anh, chỉ có thể yêu kiều rên rỉ. Dục thủy ẩm ướt không ngừng chảy ra đến cái miệng của anh, tay anh, còn có bàn ăn cẩm thạch, làm cho anh muốn vĩnh viễn chôn ở bên trong nhạc viên trơn ướt ngọt ngào. Anh hung hăng nếm thử cô, giống như chỉ có như thế mới có thể giải trừ yết hầu khô nóng, thẳng đến khi cô bị dung nhập vào bên trong cao trào lốc xoáy, ý thức đều vỡ thành mảnh nhỏ, anh mới bằng lòng dừng lại. “Hoàng…… Không cần……” Vui thích mạnh mẽ tới , cô rất sợ hãi loại cảm giác này. “Ngoan ngoãn, anh sẽ cho em càng nhiều.” “Không cần……” Anh lại lần nữa chuyển qua hai vú tuyết trắng căng tròn của cô, mở ra môi ấm ngậm lấy nhũ phong bên phải , phảng phất một ngụm nuốt vào lòng của cô, một tay kia âu yếm nhũ hoa tinh xảo khẽ run rẩy cẩn thận che chở. Khoái cảm giống như bão táp cuốn lại , lần nữa đem cô dung nhập trong bể dục vọng, thanh âm dâm mị nức nở rên rỉ, hai tay bám chặt phía sau lưng rộng rãi của anh, nghênh đón khiêu khích của anh. “Nhân Nhân, nói em yêu anh.” Anh cởi bỏ khóa kéo, khiến cho thân dưới như cự thú bị đói đã lâu chuẩn bị tiến hành một hồi săn bắn. Vật nam tính cường tráng kia khẽ để ở mép u kính ướt át phấn nộn, ma sát vòng quanh, giống như cự thú đang kiểm tra con mồi ngon miệng sắp hạ, tiến hành tra tấn ngọt ngào.Cô giống như một cây cung, bị anh chặt chẽ kéo căng, không chiếm được thỏa mãn cuối cùng, trống rỗng cùng mất mác luôn luôn lăng trì nàng, khiến cô buông tha cho dè dặt cùng ngượng ngùng, chỉ có thể ở trước mặt tình dục giơ lên cờ trắng. “Hoàng…… Yêu anh…… Em yêu anh……” Cô hướng anh vươn hai tay trắng mịn, nhưng là lại không chiếm được cái ôm chặt chẽ của anh, anh có lệ đẩy ra hai tay của cô. “Nói cho anh, em muốn anh đối với em thế nào?” lòng tham trỗi dậy, dán tại bên tai cô, một tay ở trên nhũ lôi vân vê chà xát, tiếng cười trầm thấp khàn khàn trêu chọc vùng mẫn cảm của cô. Cô e lệ cắn một tiếng yêu kiều, cảm giác môi của anh khẽ cắn thùy tai của cô, mang đến một trận xúc cảm ẩm nóng, cẩn thận khiêu khích khiến toàn thân cô nổi lên vui thích. “A…… Yêu em…… Em hy vọng anh yêu em……” Vô luận là tâm hồn, hay là thân thể, cô đều cần anh yêu. Tràn đầy lửa nóng, cuồng dã, chỉ cần là đến từ anh, cô đều phải đòi. “Anh yêu em, Nhân Nhân.” Hắn ở bên tai cô phát ra tiếng thở dốc nồng đậm, thẳng lưng tiến vào địa phương ngọt ngào cực chặt của cô, nam tính dâng trào làm va chạm, mỗi một lần đều muốn đưa linh hồn cô đến địa phương xa lạ . Giống như muốn triệt để xuyên qua thân thể cô, cùng nhau xuyên suốt linh hồn, anh ôm chặt cô, giống như mất lý trí không ngừng rong ruổi tiến lên. Thuận theo tiết tấu của anh, cô yêu nhiêu vũ động, phảng phất cùng anh triệt để hòa làm một thể, nữ tính ẩm ướt gắt gao hấp thụ nam tính của anh, thật sâu khảm hợp, anh hơi lùi lại thân, mềm mại nộn nhụy liền co rút run run, phảng phất khóc cầu anh lại lần nữa thẳng tiến. Anh rất đau lòng, rất không nỡ, trong mắt tất cả đều là ôn nhu yêu thương, nhưng là mỗi một lần lại càng thêm trào dâng cuồng liệt sáp nhập cô, khiến cô trở thành ngọt ngào cấm kỵ của anh. Đồ ăn còn ở trên bếp bởi vì bên trong còn không ngừng đun nấu mà phát ra tiếng vang lách cách kỳ dị hòa cùng tiết tấu luật động của họ tạo thành một bản hòa ca. “Hoàng…… Hoàng……” dường như cô bị trúng phải độc ma chú tình dục, không ngừng mà hô tên anh. “Nhân Nhân, anh yêu em.” Hắn đem chính mình triệt để dung nhập vào thân thể ngọt ngào của cô, ôn nhu hôn cái miệng nhỏ nhắn đang kêu khóc của cô, hai tay phân biệt cái khaimở ra hai đùi tuyết trắng, làm cho nơi tư mật cấm kỵ hoàn toàn hiển lộ ra ngoài. Anh hung hăng xâm chiếm, lại ôn nhu rời khỏi, mỗi một lần tiết tấu đều có những biến hóa bất đồng, khiến cô vĩnh viễn chìm vào bên trong khoái cảm xa lạ, một lần lại một lần bức ra cực hạn vui vẻ của cô. Tiếng nức nở dâm lãng hóa thành khúc nhạc buộc chặt tâm hồn anh, tứ chi giao triền là nghi thức thần bí thật tình dâng lên cho nhau. Anh mất đi lý trí, cô mất đi ý thức, mê loạn mà nguy hiểm, chỉ có thể đi theo sóng triều dục vọng, từng bước kéo lên đỉnh núi cao nhất, ở giữa lửa nóng khoái cảm của chính mình mà mê loạn. Ánh sáng màu bạc của tủ lạnh phản chiếu ra ảnh ngược hai thân thể giao hoan, cô e lệ muốn nhắm mắt lại, anh không bằng lòng, cường ngạnh chế trụ chiếc cằm tinh xảo của cô, miệng lưỡi liếm hôn cô thở gấp không nghỉ. “Em nhìn xem, anh yêu em thế nào.” Anh nói xong, mạnh mẽ nắm eo mông hung hăng cắm ra rút vào, đảo ra càng nhiều ngọt lộ, làm dịu đi hạ thân cứng rắn nóng bỏng của anh, cũng làm giảm khát vọng củacự thú. “Hoàng…… Không cần…… Quá mất mặt……” Cô thẹn thùng cầu xin tha thứ, bởi vì khuôn mặt nhỏ nhắn bị anh quản chế, không thể rời đi tầm mắt, chỉ có thể mờ mịt nhìn ảnh ngược hai thân thể giao triền. “Em cũng yêu anh như vậy.” Anh không để ý tới cầu xin tha thứ, ra sức xâm chiếm ẩm ướt mềm mại của cô, đem chính mình dung nhập và giữa nơi mềm mại cực chặt. Mật kính nhỏ hẹp cuồn cuộn không dứt phun nuốt cự thú đói khát, như là phiếm hương ngọt ngào có độc, một khi hưởng qua sẽ triệt để bị cuốn vào không cách nào thoát khỏi. Như là muốn đem khí lực toàn thân cao thấp đều hao hết tại lần hoan ái này, anh không hề giữ lại, hoàn toàn kính dâng tinh lực sở hữu trong cơ thể, thẳng đến khi cô từ làn sóng cao trào rơi xuống, anh mới thoáng thu liễm. Tiểu thê tử điềm đạm đáng yêu đáng thương bị anh khi dễ, dường như mất đi trọng lực ngồi phịch ở trên bàn dài bằng đá cẩm thạch, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩm ướt vẫn phát ra tiếng nức nở nhở vụn, hai vú tuyết nộn no đủ vẫn còn ở giữa dư âm cao trào, dập dờn thành một cảnh đẹp lóa mắt. Thân mình trắng nõn giống như băng tuyết giờ nhiễm lên màu hồng như tường vi , hai cánh tay mảnh khảnh bị hắn giữ trên đỉnh đầu, khuôn mặt xinh đẹp thoát ra khỏi mê võng của cao trào, bất lực làm người ta muốn hảo hảo thương tiếc. Ôm lấy tiểu thê tử mệt mỏi, không nỡ để cô nằm ở mặt bàn cẩm thạch lạnh như băng, săn sóc để áo sơmi của mình ở phía dưới. Cô lộ ra vẻ mặt không hiểu…… Không phải là đã xong rồi sao? “Hoàng?” Phát hiện anh không tính về phòng ngủ chính, cô buồn bực nhìn anh. “Ngoan, ta anh còn không yêu em đủ.” “Cái gì……” Còn không kịp hiểu hết ý anh, thân mình phấn hồng mẫn cảm đã bị anh cuốn lại, tư thế xa lạ làm cô cảm thấy sợ hãi, giây tiếp theo vật nam tính nóng bỏng vẫn cứng rắn đã để ở phía sau tuyết đồn. “Hoàng…… Không cần…… Như vậy rất kỳ quái……” Cô còn chưa có kháng nghị xong, một cái thẳng tiến hung ác thiếu chút đánh bay linh hồn của cô, xâm nhập tê dại khuây khoả tập kích chỗ ân ái, bức ra thanh âm yêu kiều vừa bình ổn lại. “A…… A a……” Thanh âm ngọt ngào của cô cơ hồ còn trong cổ họng, theo quy luật vận động cường hãn không ngừng xâm nhập mà phát ra, tuyết nhũ càng không ngừng ma sát với áo sơmi vải dệt trên bàn, cảm xúc của tơ tằm da thịt cùng trắng noãn đều trơn nhẵn như nhau, làm cho anh có thể an tâm cuồng dã xâm nhập cô, không cần lo lắng bởi vì nhũ lôi bị chiều chuộng mà nhận lấy thương tổn gì . Như thế nào đều yêu cô không đủ, anh thật muốn dùng hết các loại phương thức, các loại tư thế, hung hăng mà nếm thử cô, khiến cô từ trong ra ngoài đều tràn ngập ấn ký của anh, nhiệt độ cơ thể cùng mùi vị của anh. “Hoàng…… Không cần…… Người ta không cần……” Loại cảm giác này thật xa lạ, giống như mau bị anh lôi ra hết, một chút cũng không lưu. “Muốn, muốn như vậy, em muốn anh, anh cũng nghĩ muốn em.” Hô hấp dày đặc của anh để ở sau tai cô, hai tay cường tráng hữu lực từ phía sau vòng eo của cô đưa lên, chặt chẽ nắm lấy, cho dù là tư thế lưng đưa lại có thể căn cứ vào cảm giác quen thuộc với thân thể cô, dễ dàng tìm được đóa hồng mai đang đứng thẳng, lấy lòng bàn tay vân vê, hoặc vặn xoắn hoặc vo vê, làm ra những khoái cảm càng thêm khác lạ. Khát vọng nhiệt liệt giống như vĩnh viễn không thể dừng, chỉ có càng thêm mãnh liệt, càng thêm cuồng dã, cơ hồ vô cùng vô tận. Thẳng đến khi cự thú chôn sâu ở trong cơ thể cô phun ra một dòng nhiệt khí nóng rực, thân thể nam tính mới hoãn hạ tốc độ, để cô nằm sấp ở trên áo sơmi, tất cả đều là mùi hương chỉ thuộc về anh. Anh thỏa mãn phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, thân hình ôn nhu nằm ở sau lưng cô, nam tính sưng trướng chậm chạp không chịu rời khỏi, tham luyến chôn sâu ở trong mật kính trơn ướt. Anh cúi khuôn mặt tuấn tú lười nhác đặt một nụ hôn ẩm ướt xuống chiếc lưng tuyết trắng cùng đường cong xinh đẹp của cô , giống như dã thú sau khi mệt mỏi liếm láp bạn lữ của mình, trì hoãn sự mệt mỏi của cô. “Hoàng, ôm em.” cô mệt mỏi yêu cầu. Anh mỉm cười, rốt cục lùi lại, sau đó đem cô ôm lấy,nhìn thấy tiêm nhũ kia bởi vì ma sát quá độ mà ửng hồng, anh không nỡ nhìn vậy lại dùng miệng lưỡi hảo hảo an ủi, khiến cô lại phát ra tiếng rên yêu kiều, lại lần nữa đem nam tính dâng trào đỉnh nhập trong cơ thể cô. “Không được……” Cô mệt mỏi quá, đã không thể làm tiếp. Anh một bên khuyên dỗ, một bên chính diện đem cô ôm lấy, bàn tay to cẩn thận nâng lên mông trơn nhẵn tốc độ thong thả tiến hành hiệp xâm chiếm tiếp theo. Rất ôn nhu…… cơ hồ khiến cô trầm mê vào bên trong kết hợp tinh xảo kia, ý thức mê loạn, tuyết trắng nhũ phong cọ vào ngực cứng rắn của anh, để cho anhcảm thụ mềm mại cùng mẫn cảm của cô. “Em nhìn, chúng ta cỡ nào yêu nhau.” Anh dùng tiếng nói trầm thấp khêu gợi dụ dỗ cô nhìn nơi hai người kết hợp, cô lại đỏ bừng hai gò má chỉ dám vụng trộm liếc mắt dò xét một cái, cảm thụ thị giác quá mức tình sắc đánh sâu vào. Biểu hiện e lệ của cô khiến anh nở nụ cười, vòm ngực cường tráng bởi vì tiếng cười mà ù ù chấn động, tiến tới ma sát hai nhũ lôi màu hồng, sau đó lại rực rỡ tươi đẹp đứng thẳng dậy. Anh ở bên trong nữ tính ấm áp lần nữa phóng ra, khiến cô yếu đuối nằm xuống, sau đó đứng dậy đi tắt bếp , giải cứu nồi thịt bò sắp bị hầm đến cạn hết. Nhưng là anh lập tức lại nhớ tới bên trong cơ thể cô, kéo cô ngã vào trong lòng mình, đem cô ôm lấy, cô sợ bị rơi xuống, hai chân bạch ngọc gắt gao ôm lấy mông hẹp của anh, anh thấp giọng nở nụ cười, bàn tay to khi nặng khi nhẹ xoa ấn hai cánh hoa bủn rủn của cô, sau đó bước lên cầu thang đi lên lầu hai. Chỗ kết hợp bởi vì tiết tấu đi lại mà đong đưa đè ép, tuyền lộ vì tình dục mà chảy xuống dọc theo hai chân, cô phát ra tiếng kêu giống như con mèo nhỏ bất an, ôn nhu an ủi so với cao trào lỗ mãng còn khiến cho người nào đó mê muội hơn. “Nhưng là…… Hoàng, anhkhông đói bụng sao?” Cô xuất phát từ thật tình quan tâm, lại không biết biểu cảm vô tội hồn nhiên trên mặt cùng với câu hỏi ái muội, giống như là mời nam nhân đem cô thưởng thức. Triển Hoàng Tu lấy khuỷu tay mở cánh cửa phòng ngủ, dưới ánh sáng lờ mờ cúi đầu lộ ra một chút tươi cười ma mỵ , hai mắt thâm thúy như ác ma chuẩn bị hưởng thụ tế phẩm ngọt ngào phía trước tràn ngập hưng phấn. Cả người cô nổi lên một cỗ khoái cảm, cảm giác được vật nam tính chôn ở trong cơ thể lại cứng rắn lên rất nhiều. “Anh đói bụng thật lâu, thật lâu.” Hắn khàn khàn nói, sau đó đóng cửa lại, đem hai người vây ở giữa ấm phòng tình dục chẳng phân biệt được ngày hay đêm……