Chiến báo của sông Đại Thông, Lục Thất không có phát đến Khai Phong Phủ báo tin thắng trận, nhưng có phát hướng Phúc Châu báo tin thắng trận, do triều đình Phúc Châu ban bố tuyên cáo, nhằm tăng mạnh uy vọng của hắn, gây kinh sợ hạng người mang dã tâm không an phận.
Sau cuộc chiến hắn trở về thành Trường An, chiến dịch sông Đại Thông bắt sống được hơn bốn vạn chiến mã, Tây Ninh đô đốc phủ đã có điều kiện để thành lập năm sáu vạn kỵ quân, cơ bản không sợ Thổ Phiên phản công, biên giới phòng thủ cũng có thể kéo dài qua hồ Thanh Hải.
Cùng Ba Lăng quân trở lại thành Trường An, Lục Thất lệnh Ba Lăng quân tiếp tục trú đóng ở mấy châu phía đông nam thành Trường An, nhân số ba mươi vạn quân lực quá nhiều, thời kỳ hòa bình sau chiến tranh nên để cho tướng sĩ trải qua cuộc sống bình thường, tạm thời trở thành quân thường trực Lục Thất có thể nhanh chóng điều động.
Nửa tháng sau chiến dịch sông Đại Thông, Chu hoàng đế ở Khai Phong Phủ rốt cục có phản ứng, tuyên bố dời đô đến thành Trường An, Khai Phong Phủ trở thành thủ đô thứ hai, toàn thể Khai Phong Phủ nơi nơi xôn xao, hơn phân nửa vì Khai Phong Phủ mất đi địa vị Kinh thành mà bàng hoàng, Kinh thành mang ý nghĩa là căn bản của sự phồn hoa tôn quý, một khi trở thành thủ đô thứ hai, rất có thể sẽ đi về hướng tiêu điều.
Tuy rằng bàng hoàng không muốn tiếp nhận, nhưng sau khi Hoàng đế tuyên bố, cũng không có dẫn phát sự phản đối của đại thần và huân quý, Trịnh Vương trở thành người đóng giữ Khai Phong Phủ, Hàn Thông làm phó quan đóng giữ, Tiết Cư Chính kiên trì muốn ở lại Khai Phong Phủ phụ tá Trịnh Vương, được để lại chủ trì chính sự.
Chu hoàng đế xa giá rời khỏi Khai Phong Phủ, sau khi Tống quốc bị diệt Khai Phong Phủ cũng tiến hành giải tán quân cho về quê, cho nên quân lực chỉ có mười vạn, giữ lại năm vạn trấn thủ, năm vạn theo hộ giá Chu hoàng đế và rất nhiều văn võ bá quan, cùng với mấy trăm đại biểu huân quý.
Khi xa giá đến thành Lạc Dương, Tào Bân ra khỏi thành tiếp giá, Phan Mỹ cũng từ Tương Châu đến kiến giá, Phan Mỹ biết Chu quốc đại thế đã mất, chỉ bằng hơn mười vạn quân lực của y, căn bản đã là hoàn cảnh bốn bề thọ địch, nhưng Chu hoàng đế và Lục Thiên Phong đều không có phát đến quân lệnh, cho nên chỉ có thể chờ, tuy nhiên quân chính của địa phương Tương Châu đã bị Trình Đức Huyền tiếp quản, cây cầu bắc qua Hán Thủy ở giữa Tương Phàn cũng đã được sửa xong, quân dân ở hai bờ sông Hán Thủy qua lại và thông thương như thường, căn bản không tồn tại sự đối địch.
Tháng mười một, gió lạnh thấu xương, Lục Thất và Kỷ Vương mang theo người và hai vạn quân lực ra ngoài mười dặm thành Trường An nghênh giá, gặp xa giá của Chu hoàng đế, liền cung kính quỳ cả hai gối khấu đầu nghênh đón, sau đó cùng trở về thành Trường An.
Đến thành Trường An, năm vạn Cấm quân hộ giá nhận được chỉ dụ của Hoàng đế trú đóng ở ngoài thành, chỉ có cận vệ ban trực và năm ngàn Hổ Dực tả quân của Vân Cẩm Đông tiến vào thành Trường An, có quan viên thành Trường An an bài chỗ nghỉ ngơi cho đại thần và huân quý.
Lục Thất và Kỷ Vương, cùng với một số trọng thần đi theo xa giá của Chu hoàng đế hướng tới Đại Minh cung. Thành Trường An có ba tòa cung điện chủ yếu, theo thứ tự là Thái Cực cung, Đại Minh cung và Hưng Khánh cung, Đại Minh cung là cung điện lớn nhất tốt nhất, vị trí trên Long Thủ Nguyên thành bắc. Còn Thái Cực cung là trung tâm quyền lực của triều Đường thời kỳ đầu, ở trung tâm thành bắc, chính biến Huyền Vũ môn do Đường Thái Tông Lý Thế Dân phát động chính là xảy ra ở Thái Cực cung. Sau khi Lý Thế Dân lên ngôi, xây dựng cho Lý Uyên Đại Minh cung, về sau Đường Cao Tông kế vị, liền từ Thái Cực cung dọn đến Đại Minh cung tráng lệ quảng đại, khiến cho Đại Minh cung trở thành tượng trưng cho quyền lực của Đường triều.
Xa giá đã tới Đan Phượng môn của Đại Minh cung, Lục Thất quan sát thì thấy cung thành nơi này so với của Hoàng cung ở Khai Phong Phủ lớn hơn rất nhiều, mà tòa Đại Minh cung này so với Hoàng cung ở Khai Phong Phủ lớn hơn không chỉ mười lần. Mặc dù Lục Thất chưa từng tiến vào, nhưng có nghe người khác nói qua, rằng bức tường cung to lớn này bởi vì chiến loạn mà bị phá hư và đã nhiều năm không được tu sửa, nên rất cũ nát tan hoang.
Tiến vào Đan Phượng môn, dọc theo ngự lộ đi về phía trước, Đại Minh cung được chia làm ba đại điện, theo thứ tự là Hàm Nguyên điện của tiền triều, Tuyên Chính điện của trung triều, Tử Thần điện của nội triều. Tử Thần điện chính là khu vực nội cung, Thái Dịch trì trong nội cung có thể chơi thuyền du nhạc, xung quanh trì còn có quang cảnh vườn cây xinh đẹp, tuy nhiên Lục Thất nghe người ta bẩm báo qua, nội cung của Đại Minh cung vô cùng hoang vu tồi tàn.
Chu Hoàng Đế lắc đầu, nói: Của ngươi lục chiến nếu là lâm vào tàn khốc đúng tiêu hao, vậy ngươi Tấn quốc sẽ xuất hiện nghiêm trọng nội hoạn tạo phản, lúc kia, ngươi sẽ lâm vào được cái này mất cái khác hoàn cảnh, tài lực, lính đều đã lâm vào nghèo cho ứng phó, một khi của ngươi Tấn quốc xuất hiện không xong, ngươi cho rằng Giang Âm thuỷ quân còn có thể ủng hộ ngươi sao, cường nhân hằng cường, Tấn quốc nếu là lâm vào chiến loạn, rất nhiều quy thuận thế lực sẽ vứt bỏ ly ngươi rồi. Chu hoàng đế lắc đầu, nói: