Lục Thất về tới phủ Quận chúa, năm ngày sau phải cùng Thái tử Đường quốc rời khỏi Giang Ninh, mà trước khi rời khỏi Giang Ninh, hắn làm tốt một vài việc trước, quan trọng nhất chính là cứu thân nhân. Hắn đã nghĩ kĩ rồi, có thể trong mấy ngày này giải quyết mấy ảnh vệ giám thị, sau đó dùng phương pháp thay mận đổi đào để cứu thân nhân, chỉ cần thân nhân rời khỏi Giang Ninh, người khác sẽ không dùng được cách bắt con tin uy hiếp nữa.
Còn có một chuyện cũng rất quan trọng, Lục Thất muốn đi xem con gái Tiêu phi sinh, hoài thai mười tháng, Vinh Khánh Nhi đã sinh hạ con trai, Tiêu phi ở trong cung cũng sinh ra một cô con gái, Lục Thất muốn gặp con gái Tiêu phi sinh ra, một là xuất phát từ trách nhiệm của một người làm cha, hai vì trấn an Tiêu thị.
Sau khi gặp con gái, có thể khiến Tiêu thị cảm thấy hắn coi trọng tình thân, nếu hắn lạnh lùng bỏ mặc con gái của Tiêu phi, thì có thể sẽ chôn xuống một vết nứt trong mối quan hệ giữa hắn với Tiêu thị. Rất nhiều chuyện, sẽ giống như cánh bướm, vô tình ảnh hưởng đến sự ủng hộ hay phản đối trong lòng người.
Ở phủ Quận chúa, Lục Thất thông báo quyết định của Lý Quốc Chủ, sau đó cũng không thảo luận gì, mà để ŧıểυ Phức đi gặp Đỗ Lan Nhi chúc mừng, cùng với đề nghị Đỗ Lan Nhi sau khi huynh trưởng rời khỏi Giang Ninh có thể đến phủ Quận chúa phụng dưỡng mẫu thân. Lục Thất đương nhiên hiểu được, huynh trưởng ra ngoài đảm nhiệm chức Thứ sử, tất nhiên không thể mang theo thê nhi đi, đó chính là cách trị quốc của Lý Quốc Chủ.
Nửa giờ sau Lục Thất rời khỏi phủ Quận chúa, lại đi tiêu cục Long Uy gặp Lâm tổng tiêu đầu, hắn thông báo cho Lâm tổng tiêu đầu, không thể để ŧıểυ Điệp quay về Giang Ninh, ngoài ra hắn cũng không muốn liên lụy đến Lâm tổng tiêu đầu, muốn khuyên Lâm tổng tiêu đầu theo hắn cùng đi Chu quốc.
Lâm tổng tiêu đầu đối với việc Lục Thất lại đến rất bất ngờ, sau khi gặp mặt, Lục Thất thẳng thẳn nói, đề nghị Lâm tổng tiêu đầu lấy danh nghĩa hộ tống cùng hắn đi Chu quốc. Con trai của Lâm tổng tiêu đầu bây giờ đã rơi vào tay Chu quốc, Lục thất đương nhiên không thể nói mấy ngày gần đây sẽ cứu thân nhân rời khỏi Giang Ninh.
Lâm tổng tiêu đầu nghe xong ngạc nhiên nói:
- Hiền chất thật sự sẽ đi Chu quốc?
- Vâng, năm ngày sau khởi hành.
Lục Thất trả lời.
- Hiền chất, Quốc Chủ để cho ngươi đi Chu quốc, rõ ràng là muốn dùng kế điệu hổ ly sơn, sau đó tất nhiên là đối phó với quân lực ở Hấp Châu.
Lâm tổng tiêu đầu khó hiểu nói.
- Bá phụ, ta không hề cự tuyệt đường sống, nếu không đồng ý hộ tống Thái tử hiện hạ, vậy càng gặp nguy hiểm, ngoài ra quân lực Hấp Châu rất khó quy thuận Đường quốc, đây đều là quân Sở quốc đầu hàng, cũng chỉ có ta mới có thể khống chế, nếu triều đình cho người đi tiếp quản, chỉ dẫn đến binh biến thôi.
Lục Thất giải thích nói.
Lâm tổng tiêu đầu gật đầu, suy nghĩ một chút nói:
- Ý của hiền chất, ta đã hiểu, tuy nhiên cần phải bàn bạc một chút, ngày mai ta trả lời hiền chất được không?
- Đương nhiên có thể, Thiên Phong quay về đợi tin của bá phụ.
Lục Thất ôn hòa đáp lại.
*****
Sau khi tiễn Lục Thất rời khỏi, Lâm tổng tiêu đầu ra lệnh tụ họp, sau hoàng hôn, có mười bốn nhân vật tụ họp lại ở hậu trách tiêu cục, trong đó có một người mặc áo bào cũ, lão giả xấu xí này được Lâm tổng tiêu đầu cung kính mời ngồi lên thượng vị.
- Nói đi.
Lão giả sau khi ngồi xuống thản nhiên nói, vô hình toát ra sự uy nghiêm.
- Lật đại nhân, các vị, hôm nay Lục Thiên Phong đến tiêu cục nói hắn phụng mệnh Lý Quốc Chủ hộ tống Thái tử Đường quốc đi Chu quốc, hắn đề nghị tại hạ mang theo người trong tiêu cục đi theo đến Chu quốc.
Lâm tổng tiêu đầu bình thản trần thuật lại.
- Lục Thiên Phong đi Chu quốc, sao lại tìm tới tiêu cục hộ tống, chẳng nhẽ đã biết điều gì?
Một trung niên mặt rỗ nghi vấn nói.
- Lục Thiên Phong không hề biết điều gì, dụng ý của hắn, chính là không muốn khiến cho tại hạ bị liên lụy, muốn để tại hạ trong lúc này đi Chu quốc trốn tránh tai họa.
Lâm tổng tiêu đầu giải thích nói.
- Lâm đại nhân nếu như về nước, vậy sách lược nhiều năm của chúng ta chẳng phải là đổ sông đổ biển hay sao.
Một hán tử mặt vàng như nến buồn bực nói.
- Sách lược trước kia chính là muốn ám sát Lý Quốc Chủ, sau đó ủng hộ Ung Vương lên ngôi, khiến Đường quốc lâm vào cảnh nội loạn, chỉ có điều mấy năm gần đây thay đổi quá lớn. Sau khi Tấn quốc xuất hiện, Đường quốc đã rơi vào tình cảnh nguy hiểm bị diệt vong, trước đây nước chúng ta muốn làm suy yếu Đường quốc, nhưng hiện giờ nước ta rõ ràng là không muốn Đường quốc bị tiêu diệt, cho dù là Đường quốc diệt vong, cũng nên là nước ta xuất binh diệt Đường, nếu là Tấn quốc diệt Đường, vậy sẽ tạo thành một mối họa lớn đối với nước chúng ta.
Lâm tổng tiêu đầu giải thích nói.
- Lục Thiên Phong bây giờ chiếm cứ Hấp Châu, nghe nói nắm giữ một trăm nghìn binh, hắn làm sao chịu nghe lời nguyện đi đến nước chúng ta, chẳng lẽ hắn không biết hậu quả khi rời khỏi Đường quốc chính là sẽ mất đi đại quân ở Hấp Châu hay sao?
Một trung niên mặt rỗ hoài nghi nói.
- Vấn đề này Lục Thiên Phong từng trả lời ta, hắn nói một là không cự tuyệt đường sống, nếu không đồng ý hộ tống Thái tử Đường quốc vậy sẽ gặp phải nguy cơ bị Lý Quốc Chủ giáng tội, hai là hắn nói quân lực của Hấp Châu rất khó quy thuận Đường quốc, bởi vì hơn phân nửa là quân Sở đầu hàng, chỉ có hắn mới có thể khống chế. Nếu Lý Quốc Chủ cho người đi tiếp quản, sẽ chỉ dẫn đến binh biến thôi, hắn nói rất tự tin. Ngoài ra theo tin tức có được, Lục Thiên Phong cũng ép Lý Quốc Chủ đồng ý một chuyện là để cho huynh trưởng của hắn Lục Thiên Hoa nhậm chức Thứ sử và Phòng ngự sứ của Hấp Châu.
Lâm tổng tiêu đầu giải thích.
- Chi Hòa, ý định thực sự của ngươi khi gọi mọi người đến tập hợp là gì?
Lật đại nhân bình thản hỏi.
- Đại nhân, thuộc hạ có ý là có thể khiến Lục Thiên Phong quy thuận nước chúng ta hay không, nếu có thể, thuộc hạ sẽ nghĩ cách khiến hắn quy thuận, nếu không thể, thuộc hạ liền tiếp tục ở lại Giang Ninh.
Lâm tổng tiêu đầu đáp lại.
- Khiến Lục Thiên Phong quy hàng nước chúng ta, chỉ sợ rất khó, Lục Thiên Phong rõ ràng là một nhân vật kiêu hùng, tuy rằng hắn có quan hệ với ŧıểυ Điệp, nhưng hẳn là không đủ để khiến hắn quy thuận.
Lật đại nhân bình thản nói.
- Đại nhân, Lục Thiên Phong đã có được đại quân một trăm nghìn binh, nhưng hắn cũng biết chiếm cứ Hấp Châu cũng không thể thành bá nghiệp, cho nên tâm tư của hắn chính là ủng hộ Thái tử Đường quốc, nếu triều đình nước ta có thể tiếp nhận Lục Thiên Phong quy thuận, như vậy Lục Thiên Phong có lẽ sẽ quy thuận nước chúng ta đấy.
Lâm tổng tiêu đầu giải thích.
- Ý của ngươi, là để lão phu tiến cử Lục Thiên Phong?
Lật đại nhân bình thản nói.
- Vâng, chúng ta ở Đường quốc nhiều năm, vẫn chưa có cống hiến gì lớn, lần trước Dương Châu bị tập kích, lại chỉ trích sự bất lực của chúng ta. Thường Châu trước kia là nơi chiến loạn, chúng ta căn bản không sắp xếp nhiều người ở đó, mà chức trách của chúng ta cũng không phải thám báo quân tình.
Lâm tổng tiêu đầu bất mãn nói.
- Họa ở Dương Châu, đó là khuyết điểm của quân đội nước chúng ta, không thể chỉ trách một mình nhóm chúng ta được.
Lật đại nhân bình thản nói.
Lâm tổng tiêu đầu im lặng, Lật đại nhân cũng suy nghĩ một chút, một lúc sau mới nói:
- Việc tiến cử Lục Thiên Phong không thể qua loa, còn về chuyện của Lục Thiên Phong, chúng ta đến nay vẫn chưa điều tra rõ ràng được, giống như quan hệ của Lục Thiên Phong và Tấn quốc, quan hệ của hắn và Trương thị Thường Châu, nếu chúng ta chưa tìm hiểu rõ ràng mà tiến cử, hậu quả sau này không thể nào gánh vác được.
- Ý của Lật đại nhân là Lục Thiên Phong đã đầu hàng Tấn quốc?
Lâm tổng tiêu đầu kinh ngạc nói.
- Đúng, quan hệ giữa Lục Thiên Phong và Tấn quốc không khỏi quá mức tốt đi, tốt đến mức giống như người một nhà, mà Lục Thiên Phong từng qua Tấn quốc đưa hôn, nghe nói là ở lại một thời gian rất dài, hắn thân là người đi đưa hôn, sao lại phải ở Tấn quốc lâu, hơn nữa biến ở Thường Châu cũng có rất nhiều vấn đề quỷ dị nan giải.
Lật đại nhân bình thản đáp lại.
- Đại nhân, Tấn quốc vừa lập ra, lại hướng Đường quốc xưng thần, theo đa͙σ lý tự nhiên sẽ có quan hệ tốt với Đường quốc, lấy thời gian để ổn định nội chính. Còn về biến ở Thường Châu, lấy tuổi tác và kinh nghiệm lý lịch của Lục Thất làm sao có khả năng đạt thành hợp tác gì với Trương thị được chứ, Trương thị cũng chỉ có thể hợp tác với các gia tộc lớn như Tiêu thị hay Chu thị thôi.
Lâm tổng tiêu đầu bình thản bác bỏ.
- Chi Hòa, chính là bởi vì Lục Thiên Phong tuổi còn trẻ, cho nên mới có rất nhiều điều khó hiểu, rất nhiều chuyện không thể nhìn bề ngoài, Lục Thiên Phong bây giờ chiếm cứ Hấp Châu, cũng có khả năng chính là một thủ thuật che mắt của Tấn quốc.
Lật đại nhân bình thản đáp lại.
- Đại nhân, năng lực quân sự của Lục Thiên Phong ai ai cũng biết, hắn...
Lâm tổng tiêu đầu mới nói được một nửa thì bị Lật đại nhân giơ tay ngăn lại.
- Chi Hòa, ta là nói theo lẽ công bằng đấy, không có ý chống lại ngươi, chuyện của Lục Thiên Phong vô cùng quan trọng, nhất định phải điều tra rõ ràng mới có thể tiến cử với triều đình. Nếu Lục Thiên Phong đã quy thuận Tấn quốc, vậy chúng ta tiến cứ sẽ khiến chúng ta rước họa vào thân.
Lật đại nhân bình thản nói, lại có một loại thái độ khiến người khác không thể phản bác.
- Vâng, thuộc hạ đã hiểu.
Lâm tổng tiêu đầu cung kính đáp lại.
Lật đại nhân nhìn y, bình thản nói:
- Tuy nhiên tiêu cục ở đây đã trở thành một mầm mống tai vạ, không cần thiết tồn tại nữa rồi, ngươi mang những người này rời khỏi đi, có thể theo Lục Thiên Phong đi trở về nước.
Lâm tổng tiêu đầu nhíu mày nói:
- Đại nhân nếu không thể tiến cử Lục Thiên Phong vậy thuộc hạ cũng không cần quay về nước, thuộc hạ có thể đi Hấp Châu hoặc Thường Châu tìm hiểu chân tướng.
- Ta chính là vì cẩn thận mới không dám tiến cử Lục Thiên Phong, cũng không nói sau này sẽ không tiến cử, ngươi theo Lục Thiên Phong đi đi, trước tiên từng bước lung lạc hắn, tìm hiểu tâm tư chân chính của hắn.