Dừng chân bên ngoài đại viên môn cao lớn, thủ quân viên môn cũng là một nửa Hổ Bí hữu quân, một nửa Long Võ hữu quân, hai quân có quan hệ ước chế lẫn nhau, nghe nói chỉ có thánh chỉ của Hoàng đế mới có thể điều động hai quân.
Tỷ như Long Võ hữu quân muốn xuất động quân binh, vậy phải qua được sự đồng ý của Hổ Bí hữu quân mới thành, nói cách khác Hổ Bí hữu quân phải thấy được thánh chỉ điều quân, mới có thể để cho Long Võ hữu quân rời khỏi Tây đại doanh, ngược lại cũng thế.
Tuy nhiên theo lời Mạnh Thạch, Anh Vương đã có được quân quyền điều động Hổ Bí quân, tất nhiên không cần đến thánh chỉ cũng có thể điều động một doanh Hổ Bí quân rời khỏi. Nhưng Thái tử xuất hành thì có Thiên Ngưu Dực Vệ và Kiêu Kỵ Vệ có thể dùng, tự nhiên không có nhu cầu cần tới loại quân quyền điều động ngoại quân kia của Anh Vương.
Quan tướng Long Võ hữu quân phòng thủ viên môn thấy là Lai sử của Long Võ đại tướng quân, vội vàng tự mình đi vào báo tin. Không lâu sau, Trung Lang Tướng của Long Võ hữu quân tự mình ra viên môn nghênh đón, vị trí Đại tướng quân của Thái tử dù là hư quyền, nhưng trên lễ tiết Trung Lang Tướng cũng không dám có chậm trễ.
Vừa thấy Trung Lang Tướng của Long Võ hữu quân, Lục Thất cũng hơi giật mình, không ngờ vị Trung Lang Tướng kia là một người trung niên mặt như quan ngọc, khí độ văn nhã, dù mặc trên thân một kiện giáp y tinh xảo, cũng không có chút anh khí uy vũ.
Trung Lang Tướng của Long Võ hữu quân cùng với Mạnh Thạch có quen biết nhau, Lục Thất thấy hai người văn nhã mỉm cười với nhau, sau đó cùng nhau sóng vai đi vào Tây đại doanh. Lục Thất im lặng theo ở phía sau, sáu gã tùy tùng cũng tự phát ở lại trong viên môn.
Cùng nhau tiến vào sảnh đường của phủ quân soái, Mạnh Thạch trước tiên đưa lên công văn của Đại tướng quân, sau khi Trung Lang Tướng xem xong, hơi nhíu mày, tay cầm công văn im lặng không nói.
- Hách tướng quân, vị này chính là Đô Ngu Hầu do đích thân Điện hạ bổ nhiệm, họ Lục.
Trung Lang Tướng của Long Võ hữu quân cả kinh, ngẩng phắt đầu nhìn Lục Thất, y vốn tưởng rằng Lục Thất là hộ vệ của Mạnh Thạch, kinh sợ quan sát một hồi có hơi chần chờ, y mới vẻ mặt hòa nhã chắp tay nói:
- Gặp qua Lục đại nhân, mới rồi chậm trễ.
Lục Thất vội hoàn lễ nói:
- Chức của mạt tướng dưới đại nhân, không dám vượt qua, mạt tướng bái kiến Tướng quân đại nhân.
Hách tướng quân ngẩn ra, sau đó cười cười, lại nghe Mạnh Thạch nói:
- Hách tướng quân, Thái tử Điện hạ có khẩu dụ, lệnh cho Lục ngu hầu và nhóm Doanh tướng trong Long Võ quân gặp mặt một lần, làm quen thích ứng một chút.
Thần tình Hách tướng quân tức thì sửng sốt, y nhìn Mạnh Thạch, giây lát sau mới nghiêm mặt nói:
- Mạnh đại nhân, không có thánh chỉ của Bệ hạ, bản quân không thể làm việc quá phận.
- Hách tướng quân quá lời rồi, có phải là điều quân xuất chinh đâu, cần gì tới thánh chỉ của Bệ hạ. Thái tử điện hạ là Đại tướng quân của Long Võ quân, khẩu dụ để cho Lục ngu hầu và quan tướng Long Võ quân gặp mặt nhau một chút, chẳng lẽ vậy cũng coi là việc quá phận?
Mạnh Thạch lạnh lùng đáp lại.
Sắc mặt Hách tướng quân khó coi, im lặng không nói, nghiêm mặt một hồi, Mạnh Thạch lại lạnh nhạt nói:
- Hách tướng quân, khẩu dụ của Thái tử điện hạ hẳn là không có can thiệp tới quân quyền của ngài, hàm nghĩa trong khẩu dụ chính là muốn công khai biểu thị uy nghiêm của Đại tướng quân mà thôi. Nếu ngài cảm thấy Thái tử điện hạ ở trong lòng quan tướng không cần có uy nghiêm, vậy thì không cần phải thi hành.
Hách tướng quân nhướng mày, không vui nói:
- Mạnh đại nhân, không có ý chỉ của Bệ hạ, Thái tử điện hạ không có quyền lệnh dụ Long Võ quân.
- Hách tướng quân, Thái tử điện hạ chỉ muốn cho Lục ngu hầu và quan tướng Long Võ quân gặp mặt, quen biết nhau thôi, không lẽ ngài cho rằng việc để cho các quan tướng nhận biết nhau một chút chính là tranh đoạt quân quyền của ngài đấy chứ.
Mạnh Thạch lạnh giọng nói.
Vẻ mặt Hách tướng quân khẽ biến, nhếch mày nói:
- Mạnh đại nhân, bản quân chỉ là tận trung với cương vị của mình thôi.
- Ta biết Hách tướng quân tận trung với cương vị, nhưng tận trung với cương vị cũng có mức độ. Thái tử điện hạ là Trữ quân (người kế vị) Đường quốc, kiêm chức Đại tướng quân của Long Võ quân, vậy mà không thể để cho quan tướng dưới quyền mình quen biết nhau một chút, Hách tướng quân không cảm thấy buồn cười sao?
Mạnh Thạch lạnh lùng đáp lại.
Hách tướng quân trầm mặc không nói, Mạnh Thạch lại lạnh lùng nói:
- Nếu Hách tướng quân khó xử, ta trở về là được, thẳng thắn báo cho Thái tử điện hạ, mời Thái tử điện hạ thượng tấu xin bãi đi chức phong Đại tướng quân của Long Võ quân cho rồi, tránh rước lấy sự nhạo báng của toàn thể triều đình.
Sắc mặt Hách tướng quân khẽ biến, nhưng vẫn trầm mặc không nói, Mạnh Thạch đợi trong chốc lát, chợt lạnh nhạt nói:
Mạnh Thạch nói xong cất bước đi ra ngoài, vẫn không thấy Hách tướng quân đuổi theo giữ lại. Lục Thất tự nhiên yên lặng đi theo, tới viên môn hội hợp với tùy tùng, sau đó lên xe rời khỏi Tây đại doanh.
- Hạ quan không có thất vọng, hạ quan cảm thấy, chuyến đi này của đại nhân tựa hồ có thu hoạch.
Mạnh Thạch ngẩn ra, tiện đà gật đầu nói:
- Lục đại nhân đúng là nhân vật cơ trí.
- Đại nhân quá khen, hạ quan chỉ cảm thấy đại nhân tâm bình khí hòa.
Lục Thất khiêm tốn nói.
Mạnh Thạch cười cười, nói:
- Lục đại nhân, chuyến đi tới Long Võ quân này, mượn được quân dụng hay không không trọng yếu, quan trọng là có thể thu được một kết quả. Ta không dối gạt Lục đại nhân, hiểu biết của Thái tử điện hạ có chút đơn thuần, thân là Thái tử, nhưng đối với nguy cơ của bản thân lại nhận thức không đủ. Chuyến đi đến Long Võ quân lần này, Lục đại nhân có biết ta thu được kết quả gì không?
- Đó chẳng qua chỉ là một phương diện, thu hoạch chủ yếu nhất, chính là Trung Lang Tướng của Long Võ quân cho rằng đại vị của Thái tử Điện hạ không còn được lâu dài.
Lục Thất im lặng, một lát sau mới gật đầu nói:
- Hạ quan hiểu được.
- Ngươi hiểu là tốt rồi, chuyến đi đến Long Võ quân này, tuy rằng ngươi không thể gặp mặt quan tướng, nhưng quan tướng Long Võ quân vẫn biết được sự hiện hữu của ngươi, bọn họ sẽ biết Long Võ quân có một võ quan Đô Ngu Hầu.
Mạnh Thạch ôn hòa nói.
Lục Thất ngẩn ra, khó hiểu nói:
- Bọn họ biết thì có ích lợi gì?
Mạnh Thạch mỉm cười, nói:
- Có ích lợi gì ư? Đương nhiên là có chỗ hữu dụng, chế độ tổ chức của Kinh quân và Tiết Độ quân bất đồng. Kinh quân không có thân quân doanh, kể cả điều nhiệm quan tướng bên trong hàng ngũ đều do Hoàng đế Bệ hạ đích thân định đoạt, hơn nữa quan tướng được điều nhiệm chỉ có thể một mình rời khỏi. Ngươi xem Hách tướng quân là Trung Lang Tướng của Long Võ quân, nhưng y chỉ có quyền Thống soái, y không có quyền điều nhiệm tướng tốt sở thuộc. Nếu không có y trong Long Võ hữu quân, vậy ngươi chỉ cần nắm được thánh chỉ, là có thể dùng chức võ quan Đô Ngu Hầu nắm lấy quyền khống chế Long Võ hữu quân.
Lục Thất kinh sợ giật mình nhìn Mạnh Thạch, giây lát sau mới ôn hòa nói: