Những con thú này trời sinh sạch sẽ, sẽ không cư trú mà ăn uống bừa bãi, đem chính mình tắm rửa sạch sẽ mới chịu, hơn nữa thân thể của nó sẽ tản ra một hương khí mát mẻ đặc thù, bảo trì chính mình thoải mái thanh tịnh
Đem mấy con thú ra phía sau, Thôi Dịch Hàn đi ở phía trước, từ trong bao lấy ra một cái đèn, đi vào. Huyệt động cực này cực kỳ tối, cũng không biết đi rồi bao lâu, mới đi tới tận cùng bên trong.
Thôi Dịch Hàn đối với bốn phía nhìn nhìn, ngoài ý muốn phát hiện một nơi ẩn nấp, còn có một hòn đá khép hờ.
Nguyên Sắt Vi theo hắn tầm mắt cũng nhìn qua đi theo, mới nhìn đi lên cũng không cảm thấy kỳ quái, nhưng là nếu không cẩn thận lưu ý, vẫn là có thể phát hiện không giống nhau.
"Đây là......" Nguyên Sắt Vi chần chờ đi đến đối diện Thôi Dịch Hàn, dùng khẩu hình.
Hòn đá kia chỉ chứa một nữa người lớn, Thôi Dịch Hàn cong người đi vào. Bên trong chính là một cái không gian nhỏ, đồ vật gì cũng không có.
Thôi Dịch Hàn kiểm tra xong, ra sau, đối với Nguyên Sắt Vi nói: "Mấy ngày nay, chúng ta liền ở nơi này."
Nguyên Sắt Vi gật gật đầu, hai người quần áo nhẹ ra trận, trực tiếp ở phụ cận tìm kiếm có thể ăn đồ vật nào, Thôi Dịch Hàn lặng im không nói đem hoàn cảnh xung quanh đi hết một lần, đem địa hình hiểu biết thấu triệt.
Mà Nguyên Sắt Vi còn lại là đem các cây ăn quả vị trí toàn bộ đều nhớ kỹ, phương tiện tùy thời tới lấy.
Đang lúc Nguyên Sắt Vi ngửa đầu nhìn cây ăn quả cai lớn trước mặt, đột nhiên phía sau truyền đến hương vị quen thuộc. Thân hình Nguyên Sắt Vi khẩn trương một cái chớp mắt, liền lập tức thả lỏng lại.
Thôi Dịch Hàn bàn tay to từ sau lưng đánh úp lại, vuốt ve vòng eo của nàng, một bàn tay hướng về phía trước, một bàn tay xuống phía dưới.
"Dịch Hàn, anh..." Nguyên Sắt Vi nghiêng đầu, kinh ngạc nhìn hắn.
Nam nhân ngạnh thiết để ở mông mông nàng, môi mỏng cọ qua vành tai: "Ở chỗ này thử một lần."
Nguyên Sắt Vi trong đầu một cái chớp mắt liền phản ứng lại, hút khẩu khí lạnh, không thể tin được nói: "anh đã sớm có kế hoạch...?"
Thôi Dịch Hàn vươn đầu lưỡi liếm liếm vành tai, bàn tay to nhẹ nhàng cởi bỏ đai lưng của nữ nhân, thâm nhập đến miệng hoa huy*t, khiêu khích.
"Không......" Chỉ l đơn giản đụng vào, Nguyên Sắt Vi liền cảm giác thân mình có chút nhũn ra, xê dịch ra một chút, hơi thở không xong, "Dịch Hàn...... Này... Là ban ngày..."
Tay Thôi Dịch Hàn mang vết chai mỏng vuốt hoa huy*t đã ướt, mặt khác một bàn tay duỗi đến trước ngực cô, nhẹ nhàng vuốt ve: "Bảo bối, ban ngày mới có thể kĩ càng nhìn ngươi."
Nguyên Sắt Vi bị hắn nói đến động tình, yết hầu có chút khô khốc, đầu óc tuy rằng còn có một tia lý trí, mà khi Thôi Dịch Hàn đem nàng xoay người, ở trên thân cây thật sâu hôn xuống, lập tức liền không có ý thức.
Thôi Dịch Hàn dẫn đầu lưỡi Nguyên Sắt Vi không ngừng dây dưa, hai tay đột nhiên nâng mông vểnh của cô lên, làm cô hai chân quấn lên hắn eo, mềm mại còn mang theo ướt át tiểu huyệt đối diện dương v*t của hắn.
Nguyên Sắt Vi tự giác hướng thân mình tới tới dương vậy cọ cọ, Thôi Dịch Hàn hai mắt bốc hỏa, nóng cháy càng thêm cứng rắn.
Đem quần áo cùng nút thắt cởi bỏ, lộ ra hai con thỏ trắng tròn trịa, hai quả đào nhỏ cũng đã đứng thẳng. Thôi Dịch Hàn cởi ra quần của mình, làm dương v*t chống lên miệng huyệt lại chậm chạp không vào.
"...... Muốn, Dịch Hàn......" Nguyên Sắt Vi bị Thôi Dịch Hàn bức cho nổi điên, bất mãn mềm mại rên rỉ.
Thôi Dịch Hàn ôm nàng eo, đem đầu vùi vào nhũ thịt no đủ kia, nhẹ nhàng liếm láp. Đầu tiên là nhũ thịt trắng nõn, lại đến quầng vú, cuối cùng một phen ngậm lấy quả anh đào, hút sâu.
"A......" Nguyên Sắt Vi chỉ cảm thấy ngực truyền đến ấm áp, hạ thể dâng lên một cảm giác hư không. Tiểu huyệt cứng rắn dụ hoặc, muốn đem vật cứng rắn nuốt hết.
Giơ tay ôm lấy đầu nam nhân, hạ thân lại nhịn không được hướng tới dương v*t cắm vào.
Cổ họng Thôi Dịch Hàn căng thẳng, Nguyên Sắt Vi vừa động làm quy đầu tiến vào âm đ*o còn lại bộ phận bị lộ bên ngoài, nhưng cố tình chính là cái địa phương mẫn cảm kia, hiện tại làm người nổi điên, hận không thể lập tức hung hăng làm càn thọc vào rút ra.
Hắn hồng mắt từ ngực nâng lên, nghẹn một hồi, nhắm ngay môi đỏ của cô đột nhiên hôn đi xuống, côn th*t lúc này rốt cuộc nhẫn không nỗi đi xuống, đột nhiên cắm đến hoankisnh ấm áp ướt át.
Nguyên Sắt Vi nhịn không được, ngẩng đầu lên kêu một tiếng: "A......"
Hét một tiếng, làm chim bay khắp nơi. Nguyên Sắt Vi cũng là cả kinh, tiểu huyệt nhịn không được đột nhiên co rút lại lên.
Thôi Dịch Hàn bị nàng thu lại như vậy, thiếu chút nữa bắn ra tới, rời khỏi bộ phận, hoãn hoãn, nhẹ giọng nói: "Đừng kêu quá lớn, một hồi có kẻ tới nhìn thấy thân thể của em, ta sợ không nhịn được sẽ móc mắt hắn."
Nguyên Sắt Vi bị hắn nói đem đầu vùi vào ngực hắn, mắc cỡ đỏ mặt, cảm nhận được hắn lại bắt đầu trừu động lên, quật cường giơ đầu, cắn môi.
Thôi Dịch Hàn thích xem bộ dáng cố nén của cô sau khi bị hắn hung hăng khi dễ, so với thắng một trận chiến còn muốn làm người sung sướng hơn.
Làm Nguyên Sắt Vi dựa vào thân cây, Thôi Dịch Hàn đem hai cái đùi vặn mở ra, giơ lên cao, nhìn rừng cây màu đen, nhìn huyệt đem côn th*t của hắn hung hăng nuốt vào.
"không... ưm..." Nguyên Sắt Vi che miệng, cảm thụ thân mình như là tùy thời muốn rơi trên mặt đất, không có một chút cảm giác an toàn, người duy nhất để cô chống đỡ giờ phút này đang cố gắng thao lộng cô